Chương :
Tuyết Lạc cuối cùng cũng nắm bắt được cơ hội và lướt trên đầu lưỡi của người đàn ông.
_ Dùng sức rất mạnh! Tuyết Lạc gần như đã dùng hết sức lực có thể dùng được! Vì thành công hay thất bại đều Phụ thuộc vào chuyện này. Cô không cắn anh, mà chỉ hút -anh một cái.
Bởi vì cắn anh thì sẽ tạo nên một vết thương mới, mà hút anh thì cũng chỉ khiến cho vết thương đó hiện nguyên hình mà thôi.
Ư… ưml” Người đàn ông ngồi trên xe lăn kêu lên một tiếng đau đón.
Không đau lắm, nhưng vết thương mở ra lần thứ hai cho nên có đau hơn lần thứ nhất rất nhiều.
Trong phút chốc, có mùi máu tanh tràn ra từ đầu lưỡi người đàn ông và lan tràn trong miệng của cả hai. Trong miệng Tuyết Lạc cũng tràn ngập máu bởi vì lân hút mạnh mẽ đó.
Vừa rồi, nửa giờ trước, dấu ấn mình để lại trên đầu lưỡi của người đàn ông đã phát huy tác dụng.
Tuyết Lạc sử dụng nó để tìm ra kết quả người đàn ông ngôi trên xe lăn có phải là Phong Lập Hân hay không, quả nhiên đúng là Phong Hàng Lãng đóng giải Tuyết Lạc đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng lúc này, cô vẫn còn bàng hoàng trước sự thật tàn khốc này…
Một đòn nặng đánh vào tận xương tủy!
Cô đây Phong Hàng Lãng ra. Trên môi vân còn vương vêt máu, trong miệng nông nặc mùi máu ngọt của anh.
Tuyết Lạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt được đắp da nhân tạo công nghệ cao, buồn bã cười lạnh lẽo, cô nói: “Phong Hàng Lãng, tại sao anh lại đóng giả Phong Lập Hân đề lừa tôi?
Tại sao chứ?”
Trước câu hỏi của người phụ nữ, Phong Hàng Lãng ngôi trên xe lăn lúc này dường như đã hiểu tại sao người phụ nữ này lại hôn anh mạnh mẽ như vậy! Tải app truyệnhola đọc nhiều nhiều hơn nhé cả nhà!
Không phải phụ nữ nóng lòng muốn thân mật với anh, mà là muốn bắt mình hiện nguyên hình!
Người phụ nữ này từ khi nào trở nên thông minh như vậy? Thế nhưng lại phát hiện ra mình đóng giả anh cả Phong Lập Hân!
Cảm giác đau trên đầu lưỡi báo cho Phong Hàng Lãng biết, đó là dầu vết do người phụ nữ này tạo ra trong miệng anh nửa giờ trước. Mà lúc này cô hút mạnh mẽ như NU là muốn xác nhận lại dấu vết đói.
Chỉ số thông minh của phụ nữ này thực sự đang tăng lên một cách nhanh chóng.
Lúc này phủ nhận thì hoàn toàn không cân thiết nữa rồi. Có vẻ như người phụ nữ đang nhìn mình với ánh mắt đau buôn đã xác định được anh chính là Phong Hàng Lãng! Và đồng thời việc mình giả dạng anh cả Phong Lập Hân.
Dần dần, Phong Hàng Lãng gỡ bỏ thiết bị thay đôi giọng nói ở trên cô ÔNG, giọng nói của anh liền hồi phục lại giọng nói ban đầu.
“Phát hiện khi nào? Lại còn thông minh đến mức căn một miệng trên đầu lưỡi của tôi? Ai dạy em chuyện này? Học không tốt!” Phong Hàng Lãng bình tĩnh và nhàn nhã hỏi.
Tuyết Lạc nghe ra đó chính là giọng nói của Phong Hàng Lãng.
Bộ đồ da bức bối này sớm đã khiến cho Phong Hàng Lãng cảm thấy không thoải mái rôi, hiện tại cũng không cân phải giậu giêm nữa, cho nên cũng không cân thiết phải mặc nó làm gì.
Vì vậy, Phong Hàng Lãng từ từ xé miệng da nhân tạo ở phía sau đầu.
Nó còn thật hơn cả lớp da được vẽ trong phim.
Sự tức giận lớn hơn nhiều so với nỗi sợ hãi trong lòng. Tuyết Lạc nhìn chằm chằm Phong Hàng Lãng, nhìn anh từng chút một lột da nhân tạo ra, khuôn mặt tuần tú của người đàn ông càng lúc càng rõ ràng hơn.
Giọng nói này chính là giọng của Phong Hàng Lãng, khuôn mặt này cũng là khuôn mặt của Phong Hàng Lãng, đây không phải là một bộ phim kinh dị, cũng không phải là một bộ phim khoa học viên tưởng, mà là sự thật Nó tàn nhẫn đến mức Tuyết Lạc đau đớn không thở được!