CHƯƠNG : KHÔNG ĐỂ TÂM
“Chỉ có cháu mới biết nói thay cho nó.” Mẹ Triệu liếc nhìn người đàn ông.
Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com Đọc chương đầy đủ CHƯƠNG : KHÔNG ĐỂ TÂM.
Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng bà cũng không còn cứng rắn nữa, cuối cùng trên mặt cũng nở nụ cười, dịu dàng vỗ nhẹ vào má Phó Tuyết Thảo nói: “Được rồi, bác không uống rượu nữa.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Phó Tuyết Thảo đột nhiên vui mừng, cô ta nở nụ cười rất khéo léo: “Vậy cháu ngồi với bác, cháu cũng không uống rượu.”
Triệu Mịch Thanh liếc nhìn hai người, không có biểu cảm gì cũng không nói gì.
Ăn trộm từ Truyện hay online vui lòng ghi nguồn.
Người đàn ông đối diện bị vợ âm thầm nhéo một cái mới cười khà khà nói: “Mịch Thanh, gần đây đang bận rộn gì vậy? Chú nghe mẹ cháu nói mỗi lần về Nam Thành đều bận rộn không thấy bóng dáng đâu.”
__, __,