Triệu Hoán Thần Binh

chương 1139: cưỡng chế ma thú ấn phù

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vu Thuấn trầm giọng nói:

- Dù ngươi không phải Cổ Ma tộc cũng phải để thế nhân ghi nhớ từng có một chủng tộc cường đại, không biết ngươi có đồng ý thực hiện ước nguyện của ta?

Vu Nhai phản xạ nói:

- Nhất định sẽ như ý người!

Vu Nhai hành lễ cao nhất với năm vạn Cổ Ma Thí Thần quân. Lúc trong thế giới huyễn ảnh Vu Nhai từng chiến đấu bên bọn họ, dù chỉ là huyễn ảnh nhưng cảm giác giống thật.

Đây là sự tôn trọng, kính ý đối với chiến sĩ. Vu Nhai học được lễ tiết này trong huyễn ảnh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi Vu Nhai hành lễ xong, trong phút chốc nguyên Cổ Ma Đế thành rung rinh, xương cốt vỡ vụn, từng bộ Thí Thần binh giáp rớt xuống sắp đặt ngay ngắn dưới đất.

Vu Nhai vụt ngẩng đầu, trợn mắt há hốc mồm ngơ ngác nhìn.

Vu Nhai không kịp phản ứng đã nghe Vu Thuấn cười khẽ nói:

- Đa tạ ngươi tôn trọng chiến sĩ, ta biết dù ngươi không phải một vị tướng quân tốt nhưng ít nhất là chiến sĩ tốt, ta tin tưởng ngươi sẽ tận dụng năm vạn bộ Cổ Ma Thí Thần quân đúng chỗ.

Sau đó giọng Vu Thuấn lạnh lùng nói:

- Nếu mới rồi ngươi không có trái tim chiến sĩ thì lúc này ngươi đã chết, dù ngươi sở hữu Thí Thần Ma Nhẫn cũng vậy. Xin lỗi, đây là thử thách nho nhỏ của ta. Bởi vì ta không muốn khiến chiến sĩ của mình xấu hổ.

Vu Nhai toát mồ hôi lạnh ròng ròng, thầm nghĩ:

- Siêu cường giả ai cũng chơi tò này, vua Đế Long tộc là thế, Vu Thuấn cũng vậy. Tiếp theo cần cẩn thận hơn, làm ơn đừng biến ta thành Cổ Ma tộc! Trên đời không có bữa ăn miễn phí.

Ngay khi Vu Nhai quyết tâm phải cảnh giác thì Vu Thuấn phá tan suy nghĩ của hắn:

- Về món quà tiếp theo thì ngươi không cần lo, ta chỉ thử thách một lần. Hãy đi dọc theo đường cái.

Suy nghĩ của cường giả luôn thật khó hiểu.

Vu Nhai ngoan ngoãn đi dọc theo đường cái Cổ Ma Đế thành, kiến trúc xung quanh đã hoang phế, đều là dấu vết chiến tranh để lại, năm tháng không thay đổi Cổ Ma Đế thành. Vu Nhai đi không nhanh, hắn chậm rãi cảm nhận lịch sử tang thương, cũng như xem xét Cổ Ma Thí Thần quân từng huy hoàng một thời rồi lại kết thúc trong bi kịch, tuy trên đường chỉ còn lại một hàng vũ khí ngay ngắn.

Giọng Vu Thuấn vang lên đằng trước Cổ ma đế cung:

- Vào đế cung đi.

Vu Nhai đi vào ngay, bước tới đế cung ma điện.

Vu Thuấn lên tiếng:

- Vào đi, thứ còn lại đều cất bên trong.

Đế cung ma điện rất to nhưng bên trong gần như trống rỗng. Phút cuối cùng Vu Thuấn gần như chiến đấu một mình, vì gã là Cổ Ma đại đế không được thừa nhận, gã là đại đế cô độc. Có người đi theo Vu Thuấn nhưng càng đánh càng thua, càng thua càng chiến, dần dần kẻ thì rời bỏ người thì chết.

- Ài, bên trên cùng là đế ấn của Cổ Ma tộc ta. Nếu ngươi là Cổ Ma tộc nhân thì đế ấn rất có ích với ngươi, tuy rằng ta chưa từng được thừa nhận nhưng khi ấy hoàng tộc đã hoàn toàn bị tiêu diệt.

Vu Nhai nghe lời Vu Thuấn nói bản năng liếc đại ấn to trên cùng đế cung ma điện, lòng máy động. Ma Liêm binh linh từng đề nghị Vu Nhai làm vua trăm tộc, nếu ngày đó tới thì đế ấn sẽ rất có ích.

Vu Nhai hiểu ý của Vu Thuấn. Nếu là Cổ Ma tộc lấy đế ấn, chỉ cần có đủ thực lực là sẽ dựa vào đại nghĩa thống trị nguyên Cổ Ma tộc nga, trở thành Cổ Ma đại đế mới. Nếu Cổ Ma tộc đã hình thành quốc gia mới thậm chí dựa vào đế ấn giết hoàng đế nước mới. Đây chỉ là ảo tưởng tốt đẹp của Vu Thuấn, Cổ Ma tộc đã không tồn tại.

Vu Thuấn lại giải thích món quà cho Vu Nhai:

- Bên cạnh đế ấn có một giọt tinh huyết của ta. Vẫn câu nói cũ, nếu ngươi là Cổ Ma tộc thì giọt tinh huyết này có ích rất lớn cho ngươi, nếu không phải thì xem tình huống . . .

Giọt tinh huyết làm Vu Nhai nhớ đến tinh huyết của vua Đế Long tộc, lần đó hắn suýt tiêu đời.

Vu Thuấn lên tiếng:

- Nếu không có chút huyết mạch của Cổ Ma tộc ta thì giọt tinh huyết này là độc dược cực mạnh, trừ phi thực lực của ngươi mạnh hơn ta. Còn một khả năng cuối cùng đó là ngươi có huyết mạch Cổ Ma tộc, là hậu đại máu lai. Dù chỉ có một chút huyết mạch thì giọt tinh huyết sẽ dẫn động chút huyết mạch đó trong ngươi, tuy không thể biến ngươi thành Cổ Ma tộc nhưng ít ra ngươi có vài thuộc tính của Cổ Ma tộc.

Vu Thuấn ngần ngừ một lúc, giải thích rằng:

- Ngươi cũng có thể từ từ hấp thu lực lượng trong đó, khi làm ngươi hãy suy xét thực lực của bản thân. Nếu thực lực đủ cường đại thì cứ tự nhiên hấp thu. Nhưng nếu chỉ có một chút huyết mạch, dù ngươi hấp thu hết cũng sẽ không được ích lợi lớn bằng Cổ Ma tộc thuần chủng.

Vu Thuấn nhân hậu hơn vua Đế Long tộc, nói rõ ràng hậu quả giọt tinh huyết. Lòng Vu Nhai máy động, không biết cơ thể của hắn có chút huyết mạch Cổ Ma tộc không?

Tóm lại dù Vu Nhai không thể trực tiếp hấp thu tinh huyết thì ích lợi của nó rất lớn.

Dường như Vu Thuấn biết ý nghĩ của Vu Nhai, nói:

- Cách nghiệm chứng huyết mạch là khi ngươi nhỏ giọt máu vào tinh huyết, nếu bị hòa tan nghãi là ngươi không liên quan gì tới Cổ Ma tộc, ngược thì giọt máu sẽ bị đẩy ra.

Vu Nhai ngẩn người, lập tức nhỏ máu vào tinh huyết ngay.

Khi máu của Vu Nhai tiếp xúc với tinh huyết thì bị đẩy nhẹ ra, nhỏ vào mặt bàn đặt đế ấn, tinh huyết. Quả nhiên nhân loại Bắc Đẩu hành tỉnh do Cổ Ma tộc và nhân tộc tiến hóa ra, ít nhất Vu gia là thế.

Trải qua nhiều năm chút huyết mạch này mỏng đến hầu như bỏ qua.

- Hãy cất đế ấn, tinh huyết đi, tiếp theo là món quà thứ năm cũng là cái cuối cùng, nhưng trong nó bao gồm rất nhiều thứ.

Vu Thuấn không ngừng nói:

- Đó là một chiếc không gian giới chỉ quý giá, bên trong có vài món ta thu gom được. Như binh khí, võ kỹ, ma tinh, một số kinh nghiệm tu luyện của ta, hơi rối loạn.

- Thứ tốt nhất trong đó là ba ấn phù cưỡng chế ma thú. Mặc kệ ma thú đó cường đại cỡ nào, dù là thần thú cũng được. Tất nhiên bị giới hạn thời gian, dựa theo thực lực của ngươi, ma thú cường đại quyết định hiệu quả.

- Ấn phù cưỡng chế ma thú?

Vu Thuấn giải thích rằng:

- Tức là nếu ngươi quá yếu, dù ngươi dùng ấn phù cũng không thể khống chế ma thú quá mạnh, có làm được thì thời gian sẽ rất ngắn ngủi.

Có vẻ Vu Thuấn rất chú trọng ba ấn phù cưỡng chế ma thú này.

- Sau khi ngươi sử dụng nếu thực lực yếu hơn con ma thú này thì phải giết nó khi nó giải trừ trói buộc, nếu không ngươi sẽ chết.

Vu Nhai ngây người sau đó mới phản ứng lại cầm lấy không gian giới chỉ đặt trên bàn.

Cổ kính mà sâu lắng, bây giờ Vu Nhai không rảnh quan sát hình dạng không gian giới chỉ, hắn chú ý là nó quý giá. Không gian giới chỉ này có giống như không gian giới chỉ nghịch thiên trong Tinh Linh tộc không? Không gian có to lớn không?

Ý thức Vu Nhai len vào trong, hắn ngây người. Không gian giới chỉ này mà bảo là quý giá?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio