Triệu Hoán Thần Binh

chương 1248: thử thách cuối cùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ một mình Vu Nhai học được phù văn, Lạc Thiên kiếm linh lại khao khát nó, vậy là hắn có thể bàn chút điều kiện. Mặc kệ đến lúc đó Huyền Binh Điển có thu Lạc Thiên thần kiếm được không, Vu Nhai sẽ có cơ hội quay về khắc phù văn cho kiếm linh thần kiếm. Vu Nhai đã đứng ở thế bất bại, huống chi Lạc Thiên kiếm linh là thần kiếm thủ hộ Độc Cô gia, không thể nào có ác ý với hắn được.

Lúc này Vu Nhai giấu Huyền Binh Điển càng sâu hơn, tuyệt đối không thể để nó bị phát hiện. Đúng là Lạc Thiên kiếm linh không có ác ý, chỉ sợ kiếm linh thần kiếm kêu Vu Nhai cống hiến vài thứ cho Độc Cô gia.

Nói Lạc Thiên kiếm linh không thấy tiếc nuối là giả, nhưng không quên ra vẻ cao thâm nói:

- Đúng là đáng tiếc. Nhưng không sao, ngươi dốc hết sức là được, đừng cưỡng cầu. Ngươi cần nhất vẫn là kiếm đạo mạnh nhất.

Lạc Thiên kiếm linh không nghi ngờ lòng trung thành của Vu Nhai. Hãy nghĩ đi, hắn siêu độ cho oan hồn xong khắc phù văn cho hàng trăm thanh kiếm! Hắn tuyệt đối trung thành với Độc Cô gia!

Mỗi người đều có bí mật riêng, thứ không muốn công khai, đây là chuyện bình thường.

Lúc trước Vu Nhai kể chuyện cho oan hồn nghe khiến Lạc Thiên kiếm linh cảm động, dù Vu Nhai không giống thiên tài Độc Cô gia thì chẳng qua là do tính cách, chỉ cần lòng hắn quan tâm Độc Cô gia là được. Chủ yếu nhất là Lạc Thiên kiếm linh cực kỳ tự tin vào bản thân, nó không cho rằng tiểu tử trước mắt có thể làm ra chuyện gì ngay trước mặt nó.

Lạc Thiên kiếm linh đã quên nó không thể đánh tan phù văn, xem Vu Nhai như con nít.

Vu Nhai không muốn nói nhiều về phù văn, đổi đề tài:

- Vâng, nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của tiền bối. Không biết thử thách tiếp theo là cái gì?

Nhanh chóng hoàn thành thử thách, kiếm đạo thành thánh, mang theo một trăm tám mươi chín thanh kiếm chuồn đi là xong việc.

- Thử thách tiếp theo thật ra cũng là cuối cùng. Bởi vì ngươi siêu độ oan hồn, cảm ngộ kiếm ý nhiều vô hạn, những thử thách giữa đường có nhiều cái không tác dụng với ngươi. Nên ta cho ngươi thử thách cuối cùng, tức là thử thách kiếm đạo thành thánh.

Lạc Thiên kiếm linh không nghĩ nhiều về phù văn, nó mong chờ Vu Nhai sẽ kiếm đạo thành thánh.

- Bây giờ ta cần làm gì?

Vu Nhai thầm hưng phấn, kiếm ý hỗn độn trong ý thức rốt cuộc sắp dung hợp thành hình, trở thành kiếm đạo thuộc về hắn.

Lạc Thiên kiếm linh không nói nội dung thử thách mà bình tĩnh hỏi:

- Ngươi có cảm tưởng gì với những kiếm ý đã cảm ngộ? Ngươi muốn thành thánh như thế nào?

Lạc Thiên kiếm linh đã có phương án kiếm ý hỗn độn của Vu Nhai, nhưng nó muốn xem tiểu tử này có cách nghĩ gì.

Vu Nhai trầm ngâm nói:

- A! Làm sao kiếm đạo thành thánh? Trong lòng ta đã có kế hoạch, ta muốn sửa sang lại kiếm ý trong ý thức trước tiên.

Suy nghĩ của Vu Nhai liên quan đến Lạc Thiên kiếm linh nên tất nhiên cần nói rõ ràng.

Lạc Thiên kiếm linh nghi hoặc hỏi:

- Sửa sang?

Vu Nhai thành thật đáp:

- Đúng vậy! Từ đầu đến cuối ta mơ hồ về kiếm đạo, lúc trước ta toàn được truyền thừa kiếm ý gì đó. Có thể cảm ngộ được thì cảm ngộ, nếu không cảm ngộ được vậy cứ ghi nhớ trước. Có thể nói là rối nùi, cần sửa sang lại, nhận thứ hữu dụng, đào thải thứ vô dụng.

Lạc Thiên kiếm linh nhìn Vu Nhai chằm chằm, hỏi:

- Ngươi nói gì? Lúc trước ngươi không cảm ngộ mà là khắc trong đầu?

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- Đúng vậy! Có gì sai sao?

Vu Nhai thói quen nhận các loại binh linh truyền thừa, hắn đã quen khắc các loại kiếm ý vào óc trước rồi từ từ tính. Vu Nhai cảm ngộ rất nhiều, bây giờ quá hỗn loạn đến nỗi hắn không phân rõ cái nào là đã nắm giữ, cảm ngộ nào chưa hiểu biết mà chỉ là ký ức.

Lạc Thiên kiếm linh trợn mắt, râu tóc dựng đứng quát:

- Thật là bậy bạ, Độc Cô gia bồi dưỡng ngươi cái kiểu gì?

Nếu Độc Cô gia chủ đứng trước mặt Lạc Thiên kiếm linh chắc chắn sẽ bị mắng thúi đầu, quá bậy.

Vu Nhai giật nảy mình, chẳng lẽ có cái gì không đúng sao?

Vu Nhai thành thật nói:

- Ta là con riêng của Độc Cô gia, chưa từng được bồi dưỡng.

Chủ yếu vì Lạc Thiên kiếm linh dễ nói chuyện, hơn nữa nó đi hỏi Độc Cô gia chủ là biết ngay thân phận của Vu Nhai, không có gì phải giấu.

Lạc Thiên kiếm linh ngẩn ra, biểu tình tức giận biến mất, không biết nên nói cái gì:

- Con riêng? Hèn gì huyền binh bản mệnh của ngươi là quyển sách kim loại kỳ lạ.

Tuy Lạc Thiên kiếm linh nói bình thản nhưng làm tim Vu Nhai đập nhanh. Lạc Thiên kiếm linh nhìn ra trong cơ thể Vu Nhai dung hợp sách kim loại? May mắn xem bộ dạng của Độc Cô Diệt Hoàng thì chưa biết vấn đề Huyền Binh Điển.

- Có lẽ cũng bởi vì ngươi không hiểu gì nên mới có thành tự hôm nay, nhưng đi kèm theo là nguy hiểm rất lớn, bao gồm kiếm đạo thành thánh lần này.

Ánh mắt Lạc Thiên kiếm linh sắc bén nói:

- Kiếm ý của ngươi quá hỗn tạp, trong đó bao gồm ý điên cuồng trong oan hồn. Bây giờ ngươi không sửa sang còn đỡ, chờ khi sửa sang thì sẽ thác loạn.

- Thác loạn?

Lạc Thiên kiếm linh lạnh lùng giải thích rằng:

- Đúng vậy! Đầu óc một người nếu nhét vào ký ức của vô số người thì sẽ ra sao?

- Hừ! Có lẽ cách nghĩ của ngươi lúc trước cũng là cảm ngộ vận mệnh nhiều người, nhưng ngươi cảm ngộ vân mệnh của người khác với tâm tình người xem, vận mệnh của những người đó chỉ là một phần quan trọng nhất.

- Còn kiếm ý liên quan chặt chữ với ngươi, dung nhập vào ý thức của ngươi, thậm chí là trong năng lực. Ngươi cảm thấy ngươi sẽ không thác loạn sao?

Vu Nhai chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. Đúng như Lạc Thiên kiếm linh nói, lúc trước Vu Nhai cảm ngộ đám Thôn Thiên kiếm mới được vài kiếm ý, bây giờ là vô số kiếm ý. Mỗi oan hồn là thiên tài năm xưa, không chỉ lĩnh ngộ một loại kiếm ý.

Lạc Thiên kiếm linh nhìn mắt Vu Nhai long lanh ngó mình, đưa ra ý kiến:

- Bây giờ có hai cách, một cách rất an toàn là lập tức xóa bỏ thứ trong ký ức của ngươi. Nếu ngươi không thể xóa ký ức của mình thì để ta giúp, xóa đến khi nào ngươi hoàn toàn nắm giữ mới thôi.

Vu Nhai im lặng, vẫn mắt cún nhìn Lạc Thiên kiếm linh, hiển nhiên hắn muốn nghe cách thứ hai, không muốn từ bỏ ký ức.

- Cách thứ hai, cực kỳ nguy hiểm nhưng giúp ngươi hấp thu hết kiếm ý.

Rốt cuộc Vu Nhai đặt câu hỏi:

- Làm sao hấp thu? Chẳng phải đã nói sẽ thác loạn sao?

Cách thứ nhất thì khòi nghĩ. Xóa ký ức của mình? Sẽ mạo hiểm bị đối phương xem ký ức, hơn nữa Vu Nhai không muốn dễ dàng từ bỏ. Thứ mình sở hữu giờ kêu Vu Nhai ói ra? Trừ phi hắn đến đường cùng.

- Chỉ cần ngươi có đủ thiên phú thì tất nhiên sẽ không thác loạn, mặc dù ngươi có thiên phú nghịch thiên cũng không đủ để dung hợp nhiều kiếm ý như thế. Ngươi phải tìm ra kiếm ý thuộc về mình, kiếm ý đó nhất định phải mạnh hơn bất cứ kiếm ý nào trong ngươi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio