Vu Nhai nhìn thiên phú chi nguyên trong cơ thể, đây chính là thứ bị gọi là thấp kém. Hắn có nên dung hợp không?
Thôn Thiên kiếm linh nói:
- Có thể dung hợp, nhưng tác dụng hầu như không có đối với ngươi.
Vu Nhai lấy làm lạ chớp mắt, vẫn dung hợp, trong khoảnh khắc đã dung hợp xong.
Vu Nhai chớp mắt lia:
- Tại sao ta không có cảm giác gì? Không cảm thấy thiên phú dùng tên của ta mạnh hơn bao nhiêu?
Thôn Thiên kiếm linh lặp lại:
- Ta nói rồi, tác dụng đối với ngươi hầu như bằng không.
- Vì sao?
Thôn Thiên kiếm linh không biết nên trả lời thế nào:
- Bởi . . . Bởi . . . Bởi vì Huyền Binh Điển không thích thứ này, ngươi nên tìm thần chi nguyên là hơn.
Thôn Thiên kiếm linh không thể nói: Đó là bởi vì thiên phú của ngươi vốn không cần thứ này.
Vẫn câu cũ, Thôn Thiên kiếm linh không thích thấy tiểu tử này quá đắc ý.
Vu Nhai bứt rứt hỏi:
- Vậy còn với người khác thì sao? Hữu dụng không? Sẽ không có tác dụng phụ gì đi?
Thôn Thiên kiếm linh trợn trắng mắt:
- Dĩ nhiên là không, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có tác dụng, người ta không có Huyền Binh Điển.
Thôn Thiên kiếm linh sẽ không nói: Người ta không có thiên phú bằng ngươi.
Thật ra Huyền Binh Điển đúng là có tác dụng không nhỏ, nếu Vu Nhai không có Huyền Binh Điển thì thiên phú sẽ không phát triển đến trình độ này. Bản thân Huyền Binh Điển có năng lực kích phát ra thiên phú.
Thôn Thiên kiếm linh giải thích rằng:
- Yên tâm, thứ này tốt hơn quy tắc chi nguyên, chẳng qua ngươi khá đặc biệt.
- À.
Vu Nhai vẫn cảm thấy không hợp lý nhưng không gặn hỏi, có thời gian lodung hợp quy tắc chi nguyên là hơn. Vu Nhai lại dung hợp không gian chi nguyên, đến đây thì hắn cảm ngộ lực lượng thành thánh đã đến mười chín loại.
Còn bốn loại đều bị Vu Nhai dung hợp, bốn loại huyền binh thánh đạo tiến bộ một chút. Ví dụ như tiễn đạo thành thánh sau khi dung hợp tiễn chi nguyên của Vĩ Tiễn Điêu đã có thể bắn ra tiễn kỹ Vĩ Tiễn Điêu, không giới hạn tiễn kỹ Tinh Linh nữa.
Vu Nhai dung hợp xong cũng đến giờ, chờ một lúc sau hắn cảm giác Bắc Đẩu đoàn đang đến.
Vu Nhai nhanh chóng hòa vào đội, liếc thấy Vong Linh huynh như mắt cá chết, gã gầy rộp đi so với ngày hôm qua.
Vu Nhai giật mình kêu lên:
- Vong Linh huynh, làm sao vậy?
- Vu huynh, rốt cuộc ngươi đã về, nếu không trở lại ta cũng sắp không chống nổi. Huyễn . . . Huyễn tượng . . .
Vong Linh huynh nói đến đây thiếp ngủ. Vu Nhai thừ người, thế mới biết Vong Linh huynh vì giữ ảo giác Vu Nhai đã một ngày một đêm không ngủ. Ma lực bị tiêu hao có thể bổ sung, nhưng tinh thần lực thì không dễ. Vu Nhai hơi cảm động, hắn lại nghĩ đến những kẻ đạo mạo trang nghiêm. Vong Linh pháp sư bị gọi là tà ác nhưng bọn họ thật sự ác sao?
Vu Nhai không suy nghĩ sâu xa, hắn sớm hiểu thấu nhiều đạo lý.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Vong Linh huynh, nếu tương lai người trong thiên hạ vẫn không dung được ngươi hãy đến Bắc Đẩu.
Vong Linh huynh mở bừng mắt, ánh mắt chớp lóe. đã hiểu tại sao Bắc Đẩu đoàn đoàn kết như vậy, tại sao kim bào trung tâm Độc Cô gia lại hết lòng phục Vu Nhai.
Vong Linh huynh lẩm bẩm:
- Xem ra thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi công hội lữ giả không phải quy tắc chi nguyên.
Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác thở dài thườn thượt:
- Ài.
Mặc kệ thực lực của Vu Nhai như thế nào, ngực hắn rộng lớn khiến Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác khâm phục.
Trời hoàng hôn nên mọi người cắm trại ăn cơm, nghỉ ngơi. Hai nội ứng lại bắt đầu dẫn dắt, Vu Nhai cũng giúp bọn họ một tay. Vu Nhai biến mất một ngày một đêm không khiến hai người kia nghi ngờ.
Ăn uống no đủ xong mọi người 'tràn đầy' kích tình với thiên phú chi nguyên bắt đầu xuất phát.
Giờ đây mọi người đều biết có lẽ buổi tối sẽ có được thiên phú chi nguyên mà họ tha thiết ước mơ, cảm xúc đó khiến bọn họ nhìn hiệp cốc càng thêm đẹp. Bên trong không chỉ có một loại thiên phú chi nguyên, chờ xuất phát ra bắt đầu chiến.
Các loại địa hình hội tụ là nơi phì nhiêu sinh ra thiên phú chi nguyên, nhìn xem, hiệp cốc kia hấp dẫn biết mấy.
Vu Nhai tìm cơ hội giao lưu với hai nội ứng:
- Yên tâm, mọi sắp đặt đã xong. Hạch tâm đoàn đội ở xung quanh, Nhiếp đại nhân đã hứa khi đến lúc chúng ta sẽ được mỗi người it nhất một phần thiên phú chi nguyên. Hơn nữa Nhiếp đại nhân còn dặn ta lộ ra cho các ngươi đại nhân cấp trên của hắn được thế giới lữ giả ưu ái, là người được thế giới lữ giả chọn. Hãy làm cho tốt vào!
Lúc trước Vu Nhai có nói sẽ cho hai nội ứng chỉ thị mới, hắn làm gì có lời nào để dặn? Vu Nhai tùy tiện lộ chút thông tin mật qua loa hai nội ứng.
Hai nội ứng mắt lóe tia sáng, biểu tình rất kích động. Hai nội ứng gật mạnh đầu, chiến ý tràn đầy.
- Grao!
Không biết qua bao lâu Bắc Đẩu đoàn bước chân vào hiệp cốc, chiến đấu bắt đầu. Sức chiến đấu của Bắc Đẩu đoàn đúng là kinh người, thế như chẻ tre. Bốn nội ứng Vu Nhai cũng tham gia cuộc chiến nhưng không dốc hết sức. Đến nơi này đã không cần góp sức nhiều, rất nhanh sự thật sẽ nổi lên mặt nước, đương nhiên bọn họ giả bộ không hay biêt gì.
chúng ta không phải Bắc Đẩu đoàn, thực lực yếu là bình thường. Bốn người liếc nhau, ngầm hiểu.
Độc Cô Cửu Tà rống to:
- Ngày càng nhiều quái thú, mau dùng quyển trục ma pháp cưỡng chế ma thú!
Đêm hôm qua Vu Nhai đã giao gần hết quyển trục ma pháp cưỡng chế ma thú cho đám Thủy Tinh, hắn chỉ để lại hai quyển để phòng ngừa. Buổi sáng Vu Nhai dùng hết một quyển tục.
Hai nội ứng chóng mặt thầm nghĩ:
- Quyển trục ma pháp cưỡng chế ma thú? Bắc Đẩu đoàn có thứ này từ bao giờ?
Thành viên Bắc Đẩu đoàn mừng rỡ:
- Chúng ta còn có thứ tốt như vậy?
Quyển trục ma pháp cưỡng chế ma thú biến ma thú thành đồng minh của mình, giảm bướt lực lượng kẻ địch. Chỉ cần mấy quyển trục là có thể xoay chuyển thế cục.
- Không uổng là Độc Cô gia, có hết mấy thứ tốt.
Mọi người nghĩ ra lý do như vậy rồi tiếp tục chiến đấu. Có quái thú hỗ trợ khiến chiến đấu dễ dàng hơn nhiều.
Bắc Đẩu đoàn xung phong vào trong không bị hao tổn bao nhiêu, hai nội ứng rất sốt ruột nhưng không biết làm sao. Cuối cùng đến lúc tấn công boss cuối.
Thủy Tinh nói với bốn nội ứng Vu Nhai:
- Thực lực của bốn ngươi quá yếu, hãy canh giữ ngoài cửa chặn lại đám quái thú bình thường đừng tấn công vào.
Thủy Tinh nói xong phớt lờ bốn người, mang theo Bắc Đẩu đoàn xung phong. Chiến đấu căng thẳng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- A a a!!!
- Ta chết rồi!
Tiếng đánh nhau, tiếng la hét từ bên trong truyền đến, có giọng của Độc Cô Cửu Tà. Hai nội ứng mừng rỡ, Vu Nhai cũng mừng. Bốn người sốt ruột chờ đợi.
Không biết qua bao lâu, bên trong vang tiếng rú thảm thiết của quái thú khủng long, tiếng rầm rầm hình như nó té xuống đất. Bốn người canh giữ bên ngoài vui mừng vội chạy vào trong.