- Nếu Ma Pháp đế quốc tin tưởng khi đại quân khởi ành Kiếm Sơn hùng quan không nhận được tin tức gì đương nhiên không cần lãng phí thời gian phong tỏa nghiêm ngặt.
- Ma Pháp đế quốc không biết kỵ sĩ dự bị ta đây rảnh rỗi phái người đi điều tra, càng không biết ta đã nhận được tin chính xác Quang Minh thần điện chuẩn bị đối phó với ta từ khi ta đến Kiếm Sơn hùng quan.
Vu Nhai nói xong mặc kệ Lạc hiệu úy, hắn nhanh chóng kêu gọi mọi người thu dọn đồ đạc.
Lạc hiệu úy vẫn đang choáng váng, gã không hiểu lời Vu Nhai nói.
Lạc hiệu úy hỏi:
- Vu Nhai kỵ sĩ đang làm gì?
- Tất nhiên là dọn dẹp đồ đạc bỏ trốn, chẳng lẽ chờ đại quân Ma Pháp đế quốc đến xẻo thịt sao?
Vu Nhai không để Tiểu Thúy bay cao, mới rồi Từ Hắc Tử cũng làm vậy. Tiểu Thúy bay quá cao sẽ bị đại quân phát hiện. Vu Nhai đứng trên lưng Tiểu Thúy, cảm nhận gió mạnh thổi vù vù.
- Hướng gió thay đổi, bắt đầu hơi hỗn loạn.
Khi Ma Pháp đế quốc hành quân không thể nghe mặt đất có tiếng động không mà phải đoán hướng gió, bọn họ đều gia cố ma pháp phong hệ.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Không cần dọn dẹp lều gì, chúng ta đi ngay.
- Tuân lệnh!
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, các tội phạm đều vội vã hành động, tập thể chạy hướng tọa kỵ của mình. Bọn họ nhanh chóng mặc vào trang bị Vu Nhai rèn, đa số chỉ mặc một nửa.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Chờ chút, Quang Minh thần điện đã đến đương nhiên ta sẽ để lại chút gì cho bọn họ.
Vu Nhai chạy tới trước nhà đất giữa các lều, khắc một hàng chữ rồi đi ra.
Vu Nhai cưỡi lên lân giác mã, phất tay nói:
- Xuất phát đi.
Cự Xỉ hỏi:
- Vu Nhai, chúng ta đi đâu đây? Trở về Kiếm Sơn hùng quan hay Tuyết Lĩnh cương?
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Không, chúng ta hướng bắc, đi Ma Pháp đế quốc.
Mọi người kinh kêu:
- Cái gì?
Vu Nhai hỏi ngược lại ba vấn đề:
- Bây giờ chúng ta không thể quay về Kiếm Sơn hùng quan, khỏi giải thích các ngươi cũng biết vì lý do gì. Còn Tuyết Lĩnh cương, nếu chúng ta đi tới đó chắc chắn sẽ an toàn nhưng đến nơi được không? Dương Như Hóa sẽ cho phép chúng ta bình an tới đó sao? Dương Như Hóa không biết ta có khưu phong thú sao?
Mọi người im lặng.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Chúng ta muốn sống thì phải đi ngược lại. Đến biên cảnh Ma Pháp đế quốc rồi nên làm sao cứ tùy cơ ứng biến, rồi, đi đi.
Mọi người không nói gì nữa, trước mắt đã không có thời gian để bàn bạc, chỉ có thể nghe theo Vu Nhai sắp xếp.
Vu Nhai quay đầu ngựa nói với Lạc hiệu úy còn đang ngơ ngác đứng:
- Lạc hiệu úy hãy chạy về Kiếm Sơn hùng quan ngay, tìm Độc Cô Anh có lẽ còn kịp. Nếu Dương Như Hóa đã một tay che trời thì đi tìm Yến đại nhân kỵ sĩ chính thức của Bắc Đẩu chúng ta, nói cho Yến đại nhân những gì ta vừa suy đoán. Ta nghĩ Yến đại nhân sẽ biết nên làm sao.
- À à, ta biết rồi, ta đi ngay.
Lạc hiệu úy phản ứng lại, vội vàng lên ngựa chạy về Kiếm Sơn hùng quan. Tuy Lạc hiệu úy không rõ chuyện gì xảy ra nhưng hình như chuyện rất nghiêm trọng. Dương Như Hóa là gian tế? Tan vỡ.
- Chờ chút!
Vu Nhai gọi Lạc hiệu úy lại:
- Cưỡi ngựa đến khoảng cách nhất định hãy xuống ngựa đi đường hoặc núp trong chỗ nào đó, không được để lại hơi thở, dấu chân. Nếu không ngươi tuyệt đối sẽ không trốn về Kiếm Sơn hùng quan nổi, đại quân Ma Pháp đế quốc đã đến gần.
Vu Nhai nói xong mặc kệ Lạc hiệu úy, mang mọi người xông hướng tây. Không thể đi hướng bắc ngay không thì sẽ đụng độ với đại đế binh của Ma Pháp đế quốc, sau đó bị chém hết. Đoàn đội Vu Nhai không có ai vì vinh diệu Huyền Binh đế quốc nêu ý kiến trăm người đối kháng với đại quân Ma Pháp đế quốc, bọn họ không ngốc.
Có Lý Thân Bá rất bất mãn Vu Nhai sắp xếp chạy trốn, gã muốn một chọi vô số.
Lạc hiệu úy ngẩn người, cảm kích nhìn Vu Nhai, nhanh chóng cưỡi ngựa đi. Nếu Vu Nhai không nhắc nhở thì chẳng bao lâu sau Lạc hiệu úy sẽ là xác chết, móng ngựa nặng nề sẽ không biến mất ngay. Đại quân Ma Pháp đế quốc không dùng ma thú bay không phải vì không có mà bọn họ sợ đánh rắn động cỏ, ai ngờ Vu Nhai đã biết trước tình báo.
Nhưng không có tọa kỵ Lạc hiệu úy làm sao trở về Kiếm Sơn hùng quan? Hoặc nên nói là gã có kịp chạy về Kiếm Sơn hùng quan trước khi đại quân Ma Pháp đế quốc đến không? Lạc hiệu úy có kịp về Kiếm Sơn hùng quan trước khi Dương Như Hóa làm hoạt động phản nghịch không?
Lạc hiệu úy lắc đầu, gã biết đang vác gánh nặng trên vai.
Mọi người chạy đi không lâu sau Vu Nhai nói với Từ Hắc Tử, Tư Đồ Ẩn:
- Từ đại ca, Tư Đồ đại ca, sợ rằng lại phải làm phiền các ngươi đi Kiếm Sơn hùng quan một chuyến. Bây giờ chúng ta đi hướng bắc chỉ là kế đánh lạc hướng, cuối cùng vẫn phải trở về.
Vu Nhai không yên tâm về Lạc hiệu úy, nói thật là khả năng gã chết trên đường rất cao. Chỉ có trở về Kiếm Sơn hùng quan mới thật sự an toàn, khi đoàn người Vu Nhai quay về yêu cầu bên trong không có ai đối địch với bọn họ.
Nếu đến Tuyết Lĩnh cương thì cũng an toàn, vì vậy Vu Nhai kêu Từ Hắc Tử, Tư Đồ Ẩn tách ra. Từ Hắc Tử đi Kiếm Sơn hùng quan, Tư Đồ Ẩn thì tới Tuyết Lĩnh cương. Hai người là ma cũ Ẩn Nguyên tiểu đội nên Vu Nhai rất yên tâm.
Vu Nhai lại dặn dò:
- Đúng rồi, Tư Đồ đại ca, nếu đến Tuyết Lĩnh cương phát hiện ai không đáng tin thì hãy tìm kỵ sĩ dự bị Tiễn Vực hành tỉnh, ta tin bọn họ không phải người của Dương Như Hóa.
Từ Hắc Tử, Tư Đồ Ẩn rời đi, Vu Nhai dẫn đội tiếp tục chạy hướng tay. Bước tiếp theo nên làm sao thì Vu Nhai không biết, Quang Minh thần điện tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ.
Trước mắt chỉ có thể giằng co với Quang Minh thần điện, chuẩn bị tâm lý chạy đường dài, thậm chí là chiến đấu. May mắn lúc trước đã huấn luyện, không thì với trạng thái của các tội phạm sợ là chạy khôngđến hai ngày đã tàn đời.
Vu Nhai không lo về Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, lúc trước bọn họ theo Yến đại nhân cưỡi ngựa mười ngày, nửa tháng.
- Tiểu Mỹ, ngươi đang làm gì?
- Dạ Tình tỷ kêu ta hỏi ngươi đã viết cái gì trong nhà đất? A, Dạ Tình tỷ bảo không được nói là tỷ ấy kêu hỏi.
Tiểu Mỹ nói xong che miệng, mặt đỏ hồng. Vu Nhai rất muốn nhéo mặt .
Vu Nhai nhìn Dạ Tình, mỉm cười nói:
- Cái này . . . Tất nhiên là hỏa mù.
Bắt đầu từ buổi tối 'Tiểu Mỹ tặng sợi dây chuyền cho Vu Nhai' thì không nói chuyện đàng hoàng với hắn nữa. Trong Kiếm Sơn hùng quan Dạ Tình nhốt mình trong nhà cắm đầu tu luyện. Mười ngày ở Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh Dạ Tình cũng liều mạng tu luyện. Khiến Vu Nhai bực mình là Dạ Tình còn kéo theo Tiểu Mỹ, làm nửa tháng nay hắn không có thời gian 'giải trí'.
Ngươi nói có Nghiêm Sương? Thôi đi, Vu Nhai không hứng thú đùa giỡn Nghiêm Sương.
Nếu Nghiêm Sương nghe Vu Nhai nói vậy sẽ bực mình muốn giết, quả nhiên nàng không có tư cách bị dê xồm nhắm vào.
Vu Nhai dứt lời, mắt mọi người trợn trắng. Nhiều người muốn biết hắn viết cái gì.