Kết thúc rồi.
Tạ Tịch có cảm giác như đã trôi qua cả thế kỷ, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Nhiệm vụ chính: Thu thập tình yêu của sáu hoàng tử.
Nhiệm vụ phụ: Thu thập một triệu tấn rác.
Toàn bộ đều hoàn thành.
Cả hai quả nhiên là nhiệm vụ nòng cốt hết, sau khi hoàn thành cũng thông quan thế giới này.
Vậy tốt lắm, khỏi cần lo lắng sẽ trở lại đó lần nữa.
Song sau đó những người kia sẽ ra sao đây?
Tạ Tịch ngẫm lại cảnh tượng cuối cùng kia mà tê cả da đầu, bị lộ hoàn toàn, lật thuyền triệt để, tất cả các hoàng tử đều phát điên.
Mặc dù cậu khéo léo lợi dụng lúc bọn họ đang khiếp sợ và mất đi năng lực suy nghĩ, lại dùng màn tỏ tình “bi tráng” đạt được tình yêu của Tứ hoàng tử nhưng tất cả chỉ là kế sách tạm thời thôi.
Cậu đi rồi, các hoàng tử tỉnh táo lại sẽ như thế nào? Cậu quả thực chẳng dám tưởng tượng.
Seyin Hall, Colin Hall, Jesse Hall – tất cả đều là một người.
Bọn họ yêu đến yêu đi hóa ra lại yêu cùng một nhân ngư.
Nhất là lão Nhị và lão Tam, nếu biết Colin đồng ý lời cầu hôn của cả hai người, còn sắp kết hôn với Tứ hoàng tử, thậm chí giả chết để đùa bỡn anh cả, em năm và em sáu của bọn họ…
Tạ Tịch: “…”
May mắn cậu sẽ không trở lại thế giới kia nữa, nếu không kết cục sẽ không đơn giản là bị chém thành trăm nghìn mảnh thôi đâu!
Song dù vô cùng hổ thẹn nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì thế giới của sáu vị hoàng tử còn tốt hơn ba tên thần kinh trong Tình yêu bên trái hay là bên phải nhiều lắm.
Lão Đại thận trọng, chỉ là bị bủa vây trong những ký ức kiếp trước.
Lão Nhị một lòng vì dân, là đại thần tài chính của đất nước mà lại keo kiệt đến độ đáng yêu vô cùng.
Lão Tam tính tình nóng nảy, bộc trực nhưng kỳ thực rất tinh tế, người bên cạnh có ai thực sự sợ gã ta đâu, chỉ thật lòng tôn kính mà thôi.
Lão Tứ cũng có tấm lòng thương muôn dân trăm họ, vì muốn thanh lọc nước ở khu nhân ngư bị ô nhiễm mà không ngại ngày ngày bị thương, ngày ngày dùng thuốc.
Lão Ngũ là tên đơn thuần nhất, nhưng cũng mẫn cảm và đa tình nhất, hắn sáng tạo nghệ thuật khiến đáy biển vốn chìm trong tối đen khoác lên mình sắc màu xinh đẹp không gì sánh bằng.
Lão Lục cha không thương mẹ không yêu, tuổi thơ phải trải qua đủ chuyện hỏng bét nhưng trong lòng không sinh ác niệm, cuối cùng thậm chí còn vì cha mình mà quyết định hy sinh bản thân.
Tạ Tịch thương tiếc bọn họ, nhưng tiếc thay nhiệm vụ đáng chết kia lại ép buộc cậu làm cặn bã từ đầu đến cuối.
Cậu không nhịn được nghĩ đến cảnh tượng cuối cùng kia…
Tạ Tịch than nhẹ một tiếng, thực sự là vô cùng thê thảm.
Bản thân cậu thảm, sáu vị hoàng tử càng thảm hơn!
Cậu đã trở lại Trung Ương, sau khi mở mắt ra còn hơi không thích ứng, loại ánh sáng chói mắt đến cực điểm này sẽ khiến người ta sinh ra ảo giác nháy mắt chìm sâu trong bóng tối.
Quá sáng hoặc quá tối đều khiến ta không thể nhìn rõ thứ gì.
Mất một lúc, Tạ Tịch rốt cuộc cũng thích ứng được với ánh sáng.
Cậu không phải người mới nữa, sẽ không mê man đứng im mãi trong chùm sáng mà trực tiếp đi tới màn nước.
Trước tiên phải kiểm tra phần thưởng nhiệm vụ đã, Chuẩn Thế giới cấp S+, nếu phần thưởng kém cỏi cậu sẽ đánh chết X!
Tạ Tịch vừa đến trước màn nước thì nhìn thấy một hàng chữ lớn…
[Thông báo: Thế giới cấp S+ Atlantis Thất Lạc đã được thông quan, người thiết kế X, người thông quan Nặc danh.
Kịch bản thế giới đã lên kệ, hoan nghênh mua.
]
Tin tức này vừa xuất hiện, người đứng trước màn nước nháy mắt sôi trào.
“Mẹ kiếp, Chuẩn Thế giới S+! Lại là X Thần!”
“Tôi nhớ hồi trước có một người mới thông quan thí luyện tân thủ cấp S mà? Sao giờ lại thêm cái nữa vậy?”
“Không phải là cùng một người đấy chứ…”
“Không thể nào đâu! Một người mới nhờ vào may mắn mà thông quan thí luyện tân thủ cấp S tôi có thể tin được, nhưng thông quan Chuẩn Thế giới cấp S+ thì có đánh chết tôi cũng không tin.
”
“Vậy thì người này đúng là trâu bò, Chuẩn Thế giới cấp S+ đó, đây gọi là có đủ cả vận may và thực lực!”
Tạ Tịch – Âu Hoàng trong lời đồn nghe thấy hai từ “may mắn” này thì mặt lạnh hẳn đi.
“May mắn” kiểu này ai thích thì cứ lấy, cậu đội ơn nhiều lắm.
Điều khiến Tạ Tịch càng câm nín hơn chính là, kịch bản thế giới đã mở bán rồi, những gì cậu trải qua sẽ được chiếu lên màn nước một lượt, như thế chẳng khác nào công khai tử hình cả!
Vì sao lại có thiết lập mất não kiểu công bố kịch bản thế giới chứ? Loại kịch bản rách nát này mua về xem chỉ tổ phí tiền thôi!
Ngoại trừ việc chứng tỏ người thiết kế có bệnh tâm thần ra thì nó còn giá trị bổ ích nào nữa chứ?
Tạ Tịch ngẫm lại những việc mình làm trong đó mà nhức hết cả đầu.
Khiến cậu ngoài ý muốn chính là, trên màn nước lập tức xuất hiện một hàng chữ…
[Thông báo: Kịch bản thế giới Atlantis Thất Lạc đã bị X mua đứt, thương thành gỡ hàng, không thể mua nữa.
]
Tạ Tịch: “???”
Xung quanh có người kêu rên: “Tại sao phải mua đứt? Thế giới này không phải đã thông quan rồi sao, không có khả năng tiến vào được nữa, hoàn toàn không cần thiết phải mua đứt về nghiên cứu một mình mà! Hơn nữa không phải X là người thiết kế à, y mua để làm gì? Là đại lão cũng đừng lãng phí như vậy chứ!”
“Đúng đấy, kịch bản thế giới có lượng tiêu thụ tốt, người thiết kế không phải sẽ được trích phần trăm kếch xù sao?”
“X thần của tôi không thiếu tiền!”
“Nhưng vấn đề là y không những không kiếm được thu nhập từ đây mà còn chi tiền ra mua đứt, nếu tôi nhớ không lầm, phí mua đứt ngang giá một kỹ năng tím đó.
”
Ví dụ này khiến những người xung quanh im lặng hẳn, sau đó trăm miệng một lời nói:
“Tôi không hiểu nổi thế giới của đại lão nữa!”
Tạ Tịch khẽ thở phào, có thể không công khai thì còn gì tốt hơn nữa, ở Atlantis cậu hành động không đứng đắn nhiều cực luôn, chiếu lên sợ làm chói mù cặp mắt trí tuệ của quần chúng nhân dân.
Có điều cậu sẽ không vì thế mà biết ơn X.
X mua đứt kịch bản thế giới nhất định là vì bản thân, coi chuyện y có thể thiết kế ra một kịch bản rách nát như thế này, ngoại trừ khiến người ta hoài nghi đầu óc y có vấn đề ra thì chẳng đem lại bất cứ giá trị gì đáng nói!
Kịch bản thế giới đã chính thức công khai, người chịu tổn thất nghiêm trọng nhất tuyệt đối là X, dù sao Tạ Tịch nặc danh, không ai biết cậu góp mặt vào cả.
X thì khác, y là người thiết kế nên không thể giấu tên tuổi, y làm vậy là dùng tiền mua mặt mũi, Tạ Tịch thèm vào mà biết mới chả ơn!
Lúc này, trên màn nước lại xuất hiện hàng chữ thứ ba…
[Chân thành mời người thông quan Atlantis Thất Lạc gia nhập Vân Các.
]
Dòng thông tin này trông rất quen, lúc thông quan Tình Yêu Bên Trái Hay Là Bên Phải Ta Tịch cũng bắt gặp tình huống tương tự.
Vân Các đối với chuyện thu nạp “nhân tài” đúng là dốc hết sức mình, nhưng Tạ Tịch chẳng muốn gia nhập tổ chức gì đó chút nào.
Tim cậu mệt, tạm thời không muốn gặp bất kì kẻ nào.
Rốt cuộc Tạ Tịch cũng có thời gian mở bảng hệ thống của mình ra.
Trong mục Chuẩn thế giới có thêm một hàng – [Chuẩn thế giới cấp S+ Atlantis Thất Lạc, đã thông quan.
]
Hóa ra là S+, đúng là khó hơn Tình yêu bên trái hay là bên phải nhiều.
Vậy phần thưởng đâu?
Tạ Tịch nhận thưởng.
Chỉ nghe leng keng một tiếng – thưởng kim tệ.
Cậu hơi sửng sốt, nhớ rõ Tình yêu bên trái hay là bên phải thưởng kim tệ, sau cấp bậc thêm một dấu cộng lại trực tiếp vọt thẳng lên mười lần luôn hả? Vậy nếu lúc đó cậu chọn đặc quyền Gấp mười lần tiền thưởng…
Aizzz, không có lợi ích gì cả, cấp bậc của cậu quá thấp, có tiền cũng chẳng có chỗ tiêu!
Tạ Tịch không xem trọng tiền bạc, cậu chỉ khá tò mò với phần thưởng đặc biệt, hoàn thành Chuẩn thế giới cấp S đổ lên là có thể nhận được phần thưởng loại này.
Thực ra phần thưởng đặc biệt không nhất định đều là thứ tốt, giống như đồng chí Phi Tù Giang Lão Tà nhà chúng ta ấy, y từng nhận được vô số phần thưởng đặc biệt gân gà đến độ nhân thần đều căm phẫn.
Ví dụ như kỹ năng có thể kiểm tra độ thiện cảm của người chơi cấp trung đổ xuống (có lẽ vẫn chưa phế lắm, nếu không sao biết được còn lòi ra cả giá trị -).
Lại ví dụ như kỹ năng giúp bản thân trở nên đẹp trai ngời ngời trong một giây đồng hồ, chưa đề cập đến chuyện y đã đủ đẹp trai, dù cứ cho là chưa đủ đi thì kỹ năng này đến tột cùng có lợi ích gì? Còn có quả trứng tinh linh vàng lần trước nữa, mọi người đều biết nó ngoại trừ tỏ vẻ đáng yêu thì chẳng có chút giá trị nào…
Dĩ nhiên Phi Tù và Âu Hoàng là hai giống loài khác nhau.
Vận may của bạn học Tạ Tiểu Tịch không giống với đồng chí nêu trên.
[Chúc mừng ngài nhận được một kỹ năng bị động – sau khi thông quan Chuẩn thế giới có thể mang đi một loại vật phẩm ngẫu nhiên.
]
Tạ Tịch nhíu mày nhìn một chút, tạm thời chưa cảm giác được kỹ năng này đặc biệt ở đâu, song dù sao cũng tốt hơn triệu hồi phân thân X nhiều!
Tạ Tịch nhìn xuống nút bấm tìm kiếm Chuẩn thế giới, trong lòng hơi do dự.
Tìm kiếm tiếp hay không đây?
Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, giờ không tìm mấy ngày nữa cũng phải tìm, Ta Tịch nhấn chọn!
Sau khi biểu tượng phễu nhỏ xoay một chốc, một giao diện nhảy ra, cùng lúc đó, Ta Tịch nhận được tin nhắn của X.
Giao diện nhắn tin nhảy ra che mất trang con, Tạ Tịch nhìn thấy lời nhắn của X đầu tiên.
“Gặp mặt được không?”
Tạ Tịch mặt vô cảm, mịa nó ai muốn gặp anh, đánh cũng chẳng lại.
Cậu nhìn thấy Chuẩn thế giới mới tìm được…
“Đệt!”
Thứ lỗi cho cậu, cho dù là ai nhìn thấy cũng phải buột miệng văng tục!
[Chuẩn thế giới: Bút Pháp Thần Kỳ Vẽ Núi Sông, độ khó không biết, người thiết kế X, chưa khiêu chiến.
]
Tạ Tịch nhìn chằm chằm bốn chữ người thiết kế X, đầu vang lên ong ong.
Vì sao lại là thế giới của X?
Từ lúc cậu đặt chân vào địa phương quỷ quái này, tổng cộng tìm kiếm Chuẩn thế giới ba lần, cả ba đều là thế giới của X.
Đây mà là may mắn hả? Nguyền rủa thì có!
Lúc này X lại gửi cho cậu một tin nhắn: “Cậu có muốn biết tình huống của hồn ý sau khi mình rời khỏi Chuẩn thế giới không?”
Tạ Tịch trả lời: “X thần, làm sao để gặp được anh?”
Cậu muốn gặp y, hiểu rõ về y, mò ra lai lịch rõ ràng của tên này, sau đó nghĩ biện pháp xử lý!
Giang Tà nhìn độ thiện cảm đẫm máu, nói: “Tôi gửi lời mời, cậu chỉ cần nhấn chấp nhận là có thể được truyền tống đến đây.
”
Tạ Tịch nhắn trả: “Oki!”
Đằng sau kèm một biểu tượng “^_^”.
Giang Tà cảm giác chính xác được thế nào gọi là trong tươi cười giấu sát khí.
.