Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Jimixiao
Wattpad: jimixiao (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
- --------------------------------
Chu Lẫm tỉnh lại đã là nửa đêm, nhận thấy tứ chi ôm chặt lấy Lý Hàn Phong đang ngủ say, Chu Lẫm thật bình tĩnh để không quấy rầy Lý Hàn Phong trong tình huống này.
Ánh trăng ngoài cửa sổ rất dịu, đây là lần đầu tiên Chu Lẫm cẩn thận quan sát khuôn mặt Lý Hàn Phong gần như vậy.
Lúc này, hắn đã không còn tổng tài bá đạo, không còn hơi thở của đế vương, thậm chí còn mất đi vẻ lạnh lùng thường ngày.
Giờ phút này, hắn giống như một người đàn ông hiền lành và vô hại.
Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác của Chu Lẫm.
Chu Lẫm phát hiện Lý Hàn Phong thực sự rất đẹp trai, các đường nét tinh xảo theo đúng tỷ lệ được đặt trên khuôn mặt của hắn ta, đôi lông mày lạnh lùng càng thêm bất phàm, ngay cả dáng vẻ khi ngủ cũng rất gợi cảm.
Chu Lẫm bất giác nuốt nước miếng.
Chẳng trách dù biết rằng Lý Hàn Phong là người phong lưu và tàn nhẫn, nhưng vẫn có rất nhiều mỹ nam, mỹ nữ cố gắng tìm mọi cách chui vào vòng tay của hắn.
Nếu Lý Hàn Phong là phụ nữ, Chu Lẫm cảm thấy nhất định sẽ không buông tha cho hắn.
Nhưng hắn ta không phải, vì vậy đối với Lý Hàn Phong, Chu Lẫm lúc này chỉ muốn lăn càng xa càng tốt.
Chu Lẫm nhẹ nhàng bắt đầu rút tay về, trong lòng âm thầm thở dài, bị chính mình ôm như vậy vẫn có thể an ổn ngủ yên, hóa ra ngoài Cố Phi ra vẫn còn có người khác.
Chụp! Lý Hàn Phong nhanh chóng nắm lấy bàn tay đang di chuyển quanh eo một cách cảnh giác.
Đôi mắt hắn mở ra sắc lẹm.
Gần như ngay khi Lý Hàn Phong vừa mở mắt, Chu Lẫm đã nhanh chóng nhắm mắt lại và bắt đầu giả vờ ngủ.
Chu Lẫm cố hết sức điều hòa lại nhịp tim, trong lòng cũng cả kinh, Lý Hàn Phong này cũng cảnh giác quá cao đi!
Chu Lẫm có thể cảm nhận được ánh mắt của Lý Hàn Phong, khuôn mặt của Lý Hàn Phong đang dần tới gần mình cùng hơi thở ấm áp phả vào mặt mình do hô hấp.
"Em tỉnh rồi à?" Lý Hàn Phong cẩn thận nhìn chằm chằm khuôn mặt Chu Lẫm, thấp giọng nói.
Thấy rõ ràng đó là một câu hỏi nghi vấn, Chu Lẫm lý trí không đáp, tiếp tục giả vờ ngủ.
"Em ôm thật chặt, tôi không thể động đậy được, là em muốn sao?" Lý Hàn Phong tiếp tục cười khẽ, hắn muốn xem người đàn ông trước mặt có đang giả vờ với mình hay không.
Biến thái! Đồ khốn! Chu Lẫm trong lòng thầm nguyền rủa.
Nhưng cậu vẫn tự cho mình thông minh, tiếp tục nhắm mắt và im lặng.
Nhưng điều mà Chu Lẫm không biết là khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận đã phản bội cậu rồi.
Trong mắt Lý Hàn Phong mang theo ý cười, cúi đầu, đè lên trán Chu Lẫm một nụ hôn.
"Em an tâm ngủ đi! Sáng sớm tôi sẽ lại hành hạ em." Lý Hàn Phong nói xong, thỏa mãn nhắm mắt ngủ tiếp, chỉ là đảo khách thành chủ cánh tay ôm lấy Chu Lẫm.
Chu Lẫm cuối cùng cũng nhận ra tư thế giữa mình và Lý Hàn Phong, cậu nằm thấp hơn một chút so với Lý Hàn Phong, và không thể không dán vào ngực hắn tiếp tục ngủ.
Chu Lẫm càng ngày càng nhận ra mình không có cốt khí, hận ý đối với Lý Hàn Phong bị cơn buồn ngủ đánh tan, cho nên tiếp tục ngủ say không thèm thu tay hắn lại.
Nói cách khác, hai tay của Lý Hàn Phong vẫn tiếp tục ôm lấy eo cậu như thế.
Illustration by beautiful-shinigami.com
——————————————————
Trong một căn phòng ở nơi xa, một người đàn ông trung niên lạnh lùng ngồi trên ghế sofa, chăm chú nhìn vào màn hình giám sát trên tường.
Lý Hàn Phong và Chu Lẫm ôm nhau ngủ thiếp đi trên màn hình.
Người đàn ông trung niên cầm ly rượu không lên tiếng, quản gia bên cạnh chỉ chủ động rót đầy khi ly rượu gần cạn, thời gian còn lại ông ta cúi gằm mặt đứng im lặng phía sau người đàn ông, sợ gây ra bất kỳ tiếng ồn nào.
"Nói lại với Tiểu Phong, nếu lần này nó vẫn từ chối, ông hãy lập tức liên lạc với Tiểu Vũ." Giọng nói của người đàn ông vô cùng uy nghiêm, giọng điệu bất khả xâm phạm lộ ra sự tàn nhẫn đẫm máu.
"Vâng, thưa ngài!" Người quản gia hơi cúi đầu cung kính nói.
Người đàn ông trung niên đứng dậy, từ từ lấy khẩu súng lục của mình ra, lạnh lùng bắn vào màn hình giám sát cho đến khi bắn xong sáu phát đạn.
"Gửi lời đến cho Hoàng Ngụy.
Nếu hắn ta dám khiêu khích tổ chức Thương Vũ Tộc một lần nữa, tôi, Lý Cừu, sẽ chấm dứt mọi giao dịch làm ăn với hắn ta, thậm chí ra lệnh giết hắn ta, vì vậy hắn tự giải quyết cho tốt đi."
"Vâng thưa ngài!"
- ------------------------- (Đường phân cách) ------------
Tại bàn ăn sáng, Lý Hàn Phong chế giễu hành vi ôm lấy mình của Chu Lẫm tối hôm qua, hắn ta có vẻ có tâm trạng rất tốt.
Chu Lẫm biết mình đuối lý, để không tăng thêm khí thế cho Lý Hàn Phong, lý trí phản bácam thầm tiến hành bằng cách cầm dao nĩa xiên tám miếng trứng ốp trên đĩa xuống.
Mặc kệ như thế nào, cậu cũng phải rời xa người đàn ông này.
Đây là điều mà Chu Lẫm đã cân nhắc từ tối hôm qua.
"Hôm nay tôi sẽ trả tiền cho anh!" Chu Lẫm uống một ngụm sữa thản nhiên nói, trong lòng thầm quyết định cho dù lúc này xảy ra bất kỳ chuyện gì, cũng sẽ bình tĩnh hơn Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Phong đương nhiên biết Chu Lẫm theo lời nói sẽ trả tiền, nhưng hắn cảm thấy nghi hoặc, bởi vì lúc đầu Lý Hàn Phong nghĩ rằng đó chỉ là một chiêu trò nào đó của Chu Lẫm.
"Thật sao?" Lý Hàn Phong nhàn nhạt nhướng mày, híp mắt nhìn nam nhân tiếp tục cúi đầu phanh thây trứng tráng.
Tuy rằng trong lòng hắn ta khẳng định cậu sẽ không thể lấy ra được tiền chuộc, nhưng chỉ cần nghĩ đến Chu Lẫm muốn rời khỏi hắn đã khiến Lý Hàn Phong vô thức nắm chặt bộ đồ ăn trong tay mà không nhận ra.
Vì cậu ta, hắn thậm chí còn đắc tội cả Hoàng Ngụy, một trong những người hợp tác của cha hắn ở Trung Quốc, và cậu ta thực sự muốn rời đi.
Trò chơi vẫn còn chưa đủ!
Lý Hàn Phong biểu hiện so với Chu Lẫm còn bình tĩnh hơn, cười nhẹ nói: "Còn gì nữa?"
Thấy Lý Hàn Phong không có phản ứng lớn, Chu Lẫm nói tiếp, "Bởi vì đã nhiều ngày trôi qua, cho nên tôi sẽ chỉ trả anh một nửa tiền!"
Lý Hàn Phong: "..."
- ---------------
jimixiao: cái chap này tôi thích vô cùng ý, lãng mạn vừa đủ mà bá đạo cũng vừa đủ, cảm thấy như gió lạnh rét buốt không còn đáng ghét như lúc đầu, nhưng mà hắn vẫn còn tra lắm, hix...!
Tui sẽ cố gắng up chap ngày hôm nay, lời hứa chap có lẽ lui xuống còn chap bởi vì chap quá khó dịch và dài...nha, nha..