Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn

bắn nhau (3)

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau.

Người chơi trận doanh trắng một lòng đánh lén Tô Hàn, lại không biết sau lưng cũng có người âm thầm chú ý bọn họ.

Sau khi dùng hết viên đạn của súng bắn tỉa, Chung Duệ tìm thấy mười phát viên đạn thông dụng. Sau đó, trong lúc vô tình gặp gỡ đồng đội cùng trận doanh, anh còn lấy được Thần khí ống giảm thanh! Giờ phút này cầm súng bắn tỉa chơi đánh lén, hai phát súng là có thể đào thải mục tiêu còn thần không biết quỷ không hay.

Bên cạnh, một đồng đội cầm súng hoa cải điên cuồng bắn phá, một người khác cầm súng tự động tiến hành bắn tỉa, phối hợp với nhau ăn ý.

Người chơi trận doanh trắng trong miệng đắng chát, biểu cảm cứng đờ. Vừa rồi bọn họ mai phục đánh lén như thế nào, hiện tại bị đối xử như thế. Thậm chí hỏa lực còn mạnh hơn chứ không kém.

Ngắn ngủn nửa phút, ba người trước sau bị loại trừ.

Ngay sau đó, hệ thống tuyên bố, “Trận doanh đen đạt được thắng lợi.”

“Người sống sót người.”

“Tất cả người chơi bên trong phó bản tự động truyền tống rời đi.”

Khoang trò chơi mở ra, Tô Hàn liên tục ngây ngốc, mãi chưa hoàn hồn. Trong suy nghĩ của cô, mình chịu khổ bị phục kích, chỉ còn một hơi, trong tay lại không có thuốc men, một giây sau sẽ bị đào thải.

Ai ngờ trốn trong giáo đường một lúc, hệ thống đột nhiên tuyên bố thắng lợi…… Quả nhiên thế sự khó liệu.

Điều làm cho cô cạn lời chính là đến khi trò chơi kết thúc cô chưa nhìn dược phẩm. Nghề nghiệp hoàn toàn không sử dụng đến, đồ uống mang theo người cũng không dùng được.

“Đây là trò chơi rác rưởi nhất tôi từng chơi, không trò nào sánh được nó.” Giọng Tô Hàn đau buồn.

Sắc mặt Lý Nhạc thật ra bình tĩnh, “Vốn dĩ chính là bán thành phẩm, kế tiếp phải tiến hành sửa chữa nhiều lần, cho nên mới cần đến nhân viên chơi thử.”

Tô Hàn không lời nào để nói.

“Được rồi, chơi thử kết thúc, mọi người nghỉ ngơi đi. Sau này có hạng mục chơi thử mới, anh sẽ thông báo trước.” Lý Nhạc trịnh trọng nói.

Trong lúc nghỉ ngơi, Tô Hàn chủ động hẹn Chung Duệ đi công viên trò chơi chơi.

Sâu trong nội tâm Chung Duệ hoan hô nhảy nhót, trên mặt bình tĩnh trả lời, “Được.”

Tô Hàn trước đó đã khảo sát, cũng chuyên môn vạch ra kế hoạch. Nhưng ngày hẹn hò khi đi vào công viên trò chơi cô mới phát hiện, kế hoạch không đuổi kịp biến hóa —— không ngừng có người qua đường đi tới bọn họ chào hỏi, bắt tay, chụp ảnh, thậm chí có người muốn xin chữ ký.

“Em nhận nhầm người à?” Tô Hàn choáng váng.

“Không mà! Chị không phải chị đẹp Tô Hàn à? Em thích chị nhất!” Cô nữ sinh - tuổi to gan thổ lộ tình yêu, khiến Chung Duệ đứng nghe nhíu mày.

Vẻ mặt Tô Hàn đờ đẫn. Mới nghe cô cứ ngỡ nhận sai người, nhưng nếu là nhận nhầm người, vì sao họ tên giống nhau?

“Em siêu thích cp hai anh chị đấy!” Cô nữ sinh nói khá nhanh, thoạt nhìn cảm xúc đặc biệt kích động, “Hiện thực hai anh chị đang quen nhau à? Về sau anh chị có kết hôn không?”

Ánh mắt cô bé không kém, sau này sẽ có tiền đồ rộng mở. Vẻ mặt Chung Duệ nặng nề thầm nghĩ.

Kết hôn…… Tô Hàn cứng họng, cái này kéo quá xa!

“Xin lỗi, có thể em nhận sai người, chị không quen em.” Nói xong, cô kéo tay Chung Duệ, kéo người đi.

“A a a! Tại sao chị gái soái như thế! Quả thực bạn trai lực max!” Phía sau thỉnh thoảng truyền đến từng tiếng thét chói tai.

Tô Hàn cảm thấy, thế giới đột nhiên trở nên thật huyền huyễn.

“Đi chỗ nào yên tĩnh nói chuyện.” Chung Duệ thấp giọng nói. Đồng thời anh đảo khách thành chủ, nắm tay Tô Hàn, chủ động đi trước dẫn đường.

Trái rẽ ngoặt phải, thật vất vả tìm được góc không người.

Trong lòng Tô Hàn còn sợ hãi, “Sao lại thế này? Thật đáng sợ.”

Một, hai người còn có thể nói là nhận nhầm, mấy chục người tới gần không thể là hiểu lầm.

Nhưng vì sao chứ?!

Thật sự giống như trong một đêm, rất nhiều người đều biết đến cô. Nhưng cô không phải minh tinh, vì sao có độ phổ biến rộng như thế?

“Album mở rộng, Tập đoàn Cẩm Giang kế tiếp lại tốn nhiều công sức làm tuyên truyền.” Chung Duệ nhắc nhở.

“Chỉ vì xem video thi đấu sinh tồn, cho nên em có nhiều fans như thế á?” Tô Hàn không dám tin tưởng.

“Số người hâm mộ không chỉ có ngần đó.” Chung Duệ sửa đúng, “Em gặp được bao nhiêu người ở công viên giải trí hả? Chẳng đến số lẻ.”

Tô Hàn, “……”

Đột nhiên cảm thấy thật mệt mỏi.

“Em không biết hiện tại mình rất đỏ à?” Chung Duệ hỏi lại.

Tô Hàn uể oải trả lời, “Em biết Tập đoàn Cẩm Giang sẽ mạnh mẽ tuyên truyền, nhưng không dự đoán được hưởng ứng lớn đến thế……”

Cuối cùng theo suy nghĩ của cô, mình chỉ chơi trò chơi tốt mà thôi, không có gì đặc biệt.

“Chậm rãi thành thói quen đi.” Chung Duệ an ủi.

Tô Hàn há miệng thở dốc, lại không biết nói cái gì. Nửa ngày sau cô thở dài một tiếng, “Thất sách.”

“Tất cả đều là có dự mưu.” Chung Duệ bình tĩnh phân tích.

“Ban đầu phía chính phủ tuyên bố, người chơi xếp hạng đầu ở cuộc thi đều được nhận một trăm vạn nguyên tiền mặt khen thưởng. Chợt xem qua, cùng trong không có gì khác nhau. Nhưng trên thực tế, khác nhau rất lớn.”

“Xếp hạng trước , video trò chơi sẽ bị cắt nối biên tập thành phim dài - phút, cũng làm thành album, đăng lên trang web Cẩm Giang phát sóng trực tiếp.”

“Xếp hạng trước , album của người chơi tự động đạt được trang web đề cử ở trang đầu. Thứ tự càng cao, đề cử càng tốt.”

“Xếp hạng trước , người chơi còn nhận được lời mời làm việc ở Tập đoàn Cẩm Giang. Chỉ cần bọn họ nguyện ý, có thể đến Tập đoàn Cẩm Giang làm nhân viên chơi thử. Công tác nhẹ nhàng, phúc lợi hoàn thiện, còn rất có tiền đồ.”

“Hơn nữa giải thi đấu sinh tồn lần thứ hai đang chuẩn bị, sau khi lần thi đấu thứ nhất kết thúc làm các hoạt động, vừa thấy đã biết là lên kế hoạch từ lâu. Từ lúc bắt đầu, Tập đoàn Cẩm Giang dự định biến Trò Chơi Vô Hạn Sinh Tồn này thành vụ nổ lớn. Chúng ta vừa vặn gặp phải, trùng hợp tham gia lần thi này, đứng thứ nhất.”

“Em hiểu cả, nhưng tâm trạng không tốt lắm.” Tưởng tượng đến tương lai khả năng lúc đi ra ngoài phải giống như nghệ sĩ cải trang giả dạng, Tô Hàn không nén nổi thở dài.

“Hay là ta quay về?” Tuy rằng cảm thấy tiếc nuối, nhưng Chung Duệ không hy vọng Tô Hàn miễn cưỡng chính mình.

“Về nhà cùng xem phim được không?” Tô Hàn đề nghị, “Nếu anh không thích xem phim, ta có thể cùng tổ đội chơi game online thực tế ảo khác.”

“Gì cũng được.” Chung Duệ đáp tùy ý. Chỉ cần hai người ở cùng nhau, làm cái gì cũng tốt.

Tô Hàn lập tức thay đổi kế hoạch, rời khỏi công viên giải trí.

Nửa tháng sau, nhóm nhân viên chơi thử nhận được công việc mới —— chơi thử phó bản “Cầu sinh ở chung cư”.

Lý Nhạc theo thường lệ giải thích cảnh tượng, “Chung cư độc thân có tất cả tầng, mỗi tầng căn phòng, trong mỗi căn phòng có một hộ gia đình một cá thể. Trong trò chơi chính thức, toàn bộ hộ gia đình là người chơi. Có điều hiện tại là chơi thử, cho nên người chơi, NPC.”

“Khi tỷ lệ người chơi tồn tại dưới %, người sống sót đạt thành điều kiện qua cửa, có thể xin hệ thống rời khỏi phó bản bất cứ lúc nào. Tỷ lệ tồn tại dưới % được coi là người sống sót hoàn thành khiêu chiến cực hạn, được nhận phần thưởng bổ sung. Trong quá trình chơi thử, không tồn tại cách nói qua cửa. Hoặc là giá trị thể lực về không tử vong, hoặc là hoàn thành khiêu chiến cực hạn.”

“Sau khi đi vào trò chơi, mỗi vị người chơi sẽ được nhận một loại vũ khí ngẫu nhiên. Ở trong phó bản, cấm dùng kho hàng tùy thân, được mang theo đồ vật trên người. Nói cách khác, ngoại trừ thuộc tính và thiên phú nghề nghiệp của nhân vật trò chơi, người chơi chỉ được dựa vào vũ khí hệ thống cung cấp và trí thông minh của bản thân.”

“Nếu hiểu rõ quy tắc trò chơi thì đến lựa chọn tấm card nhân vật. Giống như trước đây, chúng tôi chuẩn bị thân phận trò chơi khác biệt, tất cả nhân vật thuộc tính độ chắc bụng, độ sạch sẽ, giá trị thể lực tương đồng, nhưng thiên phú nghề nghiệp có tốt có xấu. Cụ thể chọn phải cái gì phụ thuộc vào vận may cá nhân.”

Thu Sương lộ ra vẻ suy tư, “Nói cách khác, nhóm nhân viên chơi thử có thể bắt tay thoải mái tiêu diệt NPC?”

Người chơi nam cùng đồng quy vu tận với Thu Sương liếc mắt tỏ vẻ xem thường. Anh thà rằng tin tưởng NPC, cũng không tin tưởng Thu Sương. Ngoài miệng nói thật dễ nghe, chuyện tới trước mắt chẳng phải làm thế nào sẽ thế đấy.

Tô Hàn càng nghe càng cảm thấy không đúng, “Người chơi có thể rời khỏi chung cư độc thân không? Không cho dùng kho hàng tùy thân, vậy đồ ăn thức uống lấy ở đâu?”

Lý Nhạc hơi mỉm cười, “Mỗi giờ sáng hằng ngày, đồ ăn, nước dùng để uống, vật dụng hàng ngày sẽ tự động xuất hiện ở tủ bát của căn hộ người sống sót. Yêu cầu cần chú ý chính là, theo số ngày trò chơi gia tăng, số lượng đồ ăn sẽ không ngừng giảm bớt.”

“Nêu một ví dụ, ngày đầu tiên trò chơi có người chơi, số lượng đồ ăn phần, chia trung bình mỗi người chơi có thể nhận được phần ăn một người. Ngày hôm sau, số lượng đồ ăn phần, người chơi vẫn là người như cũ, chia trung bình mỗi người chơi có thể nhận được . phần đồ ăn. Nếu ngày hôm sau ở trò chơi, số lượng đồ ăn phần, người chơi còn sót lại người, như vậy mỗi người chơi sẽ được nhận phần đồ ăn. Vật dụng hàng ngày đồng dạng như thế.”

Chung Duệ liên tiếp tung ra vài cái vấn đề, “Nếu người chơi trốn ở trong phòng thì sao? Có thể bạo lực phá cửa không? Nếu vốn dĩ ở phòng , nhưng là người chơi phòng tử vong, tôi quyết định dọn từ phòng sang phòng , như vậy ngày hôm sau vật tư sẽ xuất hiện ở phòng hay ở phòng ? Nếu tôi dọn ra khỏi căn phòng ở ban đầu, ở cùng với người chơi khác, vật tư ở tủ bát có thể mang đi không?”

Lý Nhạc nhẫn nại tính tình, trả lời hết, “Có thể trốn ở trong phòng, nhưng nếu số người trốn trong phòng quá nhiều, số lượng đồ ăn không đủ. Đến lúc đó chỉ có thể đua thiên phú nghề nghiệp, đua đồ ăn dự trữ, đua thuộc tính của bản thân, xem ai có thể chống đỡ lâu hơn.”

“Không thể bạo lực phá cửa. Trừ phi chủ chủ nhà động mở cửa phòng, hoặc tìm được chìa khóa mở cửa, nếu không những người khác không vào được.”

“Khi dọn từ sang , vật tư vẫn xuất hiện ở phòng .”

“Ở cùng người khác, nhu yếu phẩm sinh hoạt ở tủ bát có thể mang đi.”

Kim Thạch nghe một lúc, cảm giác bệnh cũ đau đầu lại tái phát. Anh nhủ thầm không cần nghĩ nhiều đến thế, chém chết tất cả NPC ở độc thân chung cư thì ngay ngày đầu tiên ở trò chơi có thể phân ra thắng bại.

“Đồ ăn, nước, vật dụng hàng ngày là chia đều, vậy dược phẩm thì sao?” Tô Hàn lại hỏi.

“Dựa vào thiên phú đạt được.” Lý Nhạc trả lời. Đồng thời anh nhủ thầm, có phải hai con người này định hỏi hết vấn đề mới đi vào phó bản không? Mọi vấn đề đều do anh giải đáp, sau khi người chơi đi vào cần gì tìm tòi nghiên cứu, phó bản còn có tính thần bí không hả?

Bởi vậy sắc mạnh anh nghiêm túc, lạnh lùng nói, “Ở đâu ra nhiều vấn đề thế hả! Xếp hàng nhận tấm card nhân vật, sau đó nằm vào khoang trò chơi, bắt đầu trò chơi.”

Tô Hàn còn muốn tiếp tục hỏi, nghe vậy cô đành nhắm lại miệng, ngoan ngoãn xếp hàng nhận thẻ.

Rất nhanh, người nhận xong tấm card nhân vật, từng người nằm vào khoang trò chơi.

Mở mắt ra, Tô Hàn phát hiện mình bị màn sương mù quen thuộc dày đặc bao phủ.

Giây tiếp theo, âm thanh máy móc vang lên, “Hoan nghênh đi vào ‘Vô hạn Trò chơi Sinh Tồn’. Ngài có xem xét thuộc tính nhân vật không?”

Tô Hàn lựa chọn “Có”.

Trước mặt cô lập tức xuất hiện một giao diện trong suốt, mặt trên viết ——

Họ tên: Tô Hàn

Cấp bậc: (giá trị kinh nghiệm /)

Nghề nghiệp: Chủ tiệm bánh bao (có được thiên phú cao cấp, giá trị kinh nghiệm /)

Độ chắc bụng: /

Độ sạch sẽ: /

Giá trị thể lực: /

Thiên phú kỹ năng (cao cấp): Ở phó bản, mỗi ngày có xác suất % nhận phần ăn “Một chai sữa đậu nành + một cái bánh bao nhân đậu”. Có xác suất % nhận được phần ăn xa hoa “Hai chai sữa đậu nành + một cái bánh bao nhân đậu + một cái bánh bao thịt sổt + một cái bánh bao mè đen”. Có xác suất % nhận thực phẩm trân quý.

Tác giả có lời muốn nói:

Chung Duệ: Đợi một quyển sách, cuối cùng trước khi kết thúc được làm anh hùng cứu mỹ nhân, không dễ dàng a (gương mặt đau khổ).

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio