giờ chiều sau khi tan sở, cô gái kéo nhau đi tới cái supermarket gần đó để mua đồ ăn theo ý của Ariel. Ngừi này đòi mua món này, ngừi khác lại thích món nọ cho nên cuối cùng Kyo quyết định cả sẽ phân công nhau ra mà đi ai muốn mua gì thì mua, khi nào xong thì sẽ tụ lại ở quầy tính tiền. Ariel xách giỏ lăng xăng tới hàng rau, cô định là tối nay sẽ làm món salad thật ngon cho cả nhà, trong khi đó thì Joe chạy tới hàng thịt, cô cầm vỉ thịt bò lên chăm chú nhìn.
"Thịt bò hôm nay cũng đuợc lắm."
Joe nhận ra giọng nói quen thuộc đó "Sao giống như là tiếng của..." Cô quay sang ngừi đàn ông đứng bên cạnh "Là anh? Thật là trùng hợp lại gặp anh ở đây."
Matt nhận ra Joe chính là cô gái lần trước mà anh đã gặp ở tại đây cũng ngay ở hàng thịt này. "Thật kô ngờ lại là cô."
Joe bẽn lẽn gật đầu "Chúng ta thật là có duyên quá, lần nào gặp nhau cũng là tại cái supermarket hết."
Matt lạnh lùng trả lời "Chì là tình cờ mà thôi chứ kô phải duyên phận gì cả."
Joe mặt mày méo xẹo khi nghe câu trả lời của Matt, cô còn đang suy nghĩ phải nói gì với anh thì chợt nghe thấy tiếng của Kyo và Ariel đang gọi cô.
"Xong chưa đây cô , làm gì mà lâu quá vậy?" Kyo cằn nhằn. Chợt cô nhìn thấy Matt đang đứng bên cạnh, cô hiểu ra mọi chuyện nên ghé vào tai Joe nói nhỏ "Àh, thì ra là gặp được ý trung nhân hèn gì mà đứng bất động ở đây kô chịu đi."
Joe đỏ mặt "Làm gì có chứ, đừng có nói bậy nha."
Trong khi ngừi đang thì thầm to nhỏ thì Matt quay sang Ariel mỉm cười dịu dàng "Sao hôm nay em có hứng thú đi chợ vậy?"
"Vì mẹ chồng bị bệnh cho nên em ghé mua chút đồ về tẩm bổ cho mẹ chồng thôi." Dứt lời cô nhìn sang Joe và Kyo "Đây là bạn của em, anh đã gặp ngừi họ ở hôn lễ của em lần trước đó, cô này là Joe còn đây là Kyo. Cả ngừi đều dạy chung lớp với em."
Matt làm như kô quan tâm tới ngừi họ vậy chỉ gật đầu chào nhẹ mà thôi. Thấy thái độ của Matt như vậy, Joe có hơi buồn lòng chút nhưng kô nói gì chỉ đưa mắt nhìn sang chỗ khác."
"Thôi em phải đi về đây, anh cứ típ tục mua đồ đi nhé."
Cả cô gái quay lưng bỏ đi, chỉ có Joe là cứ quay đầu lại nhìn Matt trong khi anh vẫn mải mê lựa đồ ăn. Thấy vậy Kyo lắc đầu lẩm bẩm "Tình yêu thật là hại ngừi ta quá đi, cho nên mới nói tốt nhất là đừng nên yêu."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Tối nay có tiết mục gì đặc biệt hay kô?" Bi đứng đợi Joseph trước cửa công ty của anh, vừa thấy Joseph bước ra thì liền hỏi.
Joseph lắc đầu "Bây giờ tôi đi về nhà đây, kô thể đi cùng anh được đâu."
Bi mỉm cười mỉa mai "Àh phải, tôi quên là bây giờ anh đã có gia đình rồi, đâu còn rảnh mà đi chơi chung với tôi nữa."
"Còn dám nói nữa hả, tôi vẫn chưa thanh toán anh cái vụ đám cuới của tôi lần đó. Anh đã biết là tôi cùng với Ariel kô phải yêu nhau thật sự mà lại bắt chúng tôi hôn nhau trước mặt bao nhiêu nguời." Joseph cau có nhìn Bi. Còn Bi thì vẫn vô tư trả lời kô để ý tới thái độ của Joseph
"Thiệt tình tôi đang giúp anh bồi dưỡng tình cảm với Ariel mà còn nói như vậy nữa. Nếu biết anh tráo trở thế này thì hôm đó tôi đã bắt anh hôn nhiều hơn nữa chứ kô phải chỉ có lần như vậy thôi đâu."
"Anh dám? Anh có biết đang phá hoại sự chung thủy của tôi đối với Kimie hay kô?"
Bi vỗ vào vai Joseph "Anh bạn àh, đã tới lúc quên đi quá khứ, Kimie qua đời đã được năm nay rồi có chung thủy gì thì cũng đã đủ, kô lẽ anh tính sống suốt kiếp như vầy hay sao? Hơn nữa tôi thấy ngừi vợ mới cưới của anh cũng đuợc lắm, xinh đẹp dịu dàng chỉ có điều hơi ít nói chút mà thôi, trên môi thiếu đi nụ cuời nếu như cô ấy cười nhiều chút chắc chắn anh sẽ xiêu lòng cho mà coi."
Joseph lắc đầu chịu thua lí luận của Bi "Kô nói với anh nữa, bây giờ tôi phải về nhà đây, mẹ của tôi bị bệnh cho nên tôi phải về sớm kô la cà được như mọi khi đâu."
Bi nhìn Joseph cuời gian trá "Hãy chạy theo xe của tôi nhé, tôi đưa anh tới chỗ bảo đảm anh sẽ rất thích."
Joseph chưa kịp phản ứng thì Bi đã leo lên xe rồi, anh nói với theo "Kô được, tôi phải về nhà bây giờ."
Bi quay kiếng xe xuống trả lời gọn lỏn "Kô mất nhiều thời gian của anh đâu, đi đi."