Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

chương 105: khống chế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thành viên tổ Long Nha kêu thảm một tiếng, thân thể chia năm xẻ bảy, bay về bốn phía!

Tô Bằng cùng Triệu Thu đồng thời mở to hai mắt, Tô Bằng đã có chút phỏng đoán về chân tướng của trò chơi này, người này chết thảm như vậy, thế thì trong hiện thực...

“Triệu Thu!”

Vạn Phong thấy thế, không khỏi trợn tròn đôi mắt, hét lớn một tiếng:

“Chúng ta lên!”

Nói xong, tay hắn cầm song kích, xông lên phía trước, thành viên tổ Long Nha còn lại vây xung quanh hắn, cũng kề vai sát cánh xông lên cùng hắn.

Vạn Phong dẫn đầu xông lên, vừa tiến lên, đã ỷ bản thân kỹ năng võ công mạnh mẽ, liền phóng ra một chiêu chí mạng, chỉ thấy hai thanh song kích xoay tròn trong tay hắn, giống như hai bánh xe, hắn siết chặt hai bánh xe này trong tay xông thẳng về phía Cổ Kiếm.

“Kích Loạn Càn Khôn!”

Vạn Phong cũng hô lên tên gọi của chiêu thức này, Cổ Kiếm sắc mặt lạnh lùng, trên da dẻ thân thể của hắn xuất hiện những văn tự màu đen, không ngừng bốc lên khí tức màu đen, trên mặt của hắn, còn có trên trán, cũng loáng thoáng xuất hiện loại văn tự này, có điều lại nhạt hơn, chỉ thấy hắn sử dụng trường kiếm, che chắn gương mặt của mình, không để kỹ năng của Vạn Phong trực tiếp đánh trúng trên mặt mình, trên cơ thể lại hoàn toàn từ bỏ phòng ngự.

Một chiêu này của Vạn Phong, phần lớn đánh trúng vào trên người Cổ Kiếm, nhưng mà, thân thể của Cổ Kiếm, bất chợt lại phát ra âm thanh kim loại va chạm, thân thể của hắn, cứng rắn giống như kim cương, song kích của Vạn Phong đánh trúng trên người hắn, không ngờ không có chút hiệu quả nào.

“Chỉ có chút bản lãnh thế thôi sao? Nếu đã thế thì, các ngươi đều phải chôn thây ở đây!”

Cổ Kiếm cười lạnh, không biết có phải do ảo giác hay không, mọi người nghe giọng cười của thanh âm của Cổ Kiếm, thậm chí có cảm giác ồm ồm, giống như âm thanh kim loại phát ra, khiến người khác cảm giác không rét mà run.

“Long Quyển kích!”

“Nhất Tự Điện Thiểm!”

Ngay khi thế tấn công của Vạn Phong ngày càng yếu dần, hai thành viên tổ Long Nha ở bên cạnh hắn, đồng thời sử dụng chiêu chí mạng, một người cuộn tròn thi triển thế kiếm giống như rồng cuộn mình, người còn lại thân thể hết như con rắn nước luồn lách tấn công nhanh như thoi đưa, không ngừng tấn công Cổ Kiếm!

Thế nhưng, thân thể của Cổ Kiếm, quả thật giống như được kim cương bảo vệ, ngập tràn cảm nhận kim loại, hắn chỉ dùng kiếm bảo vệ gương mặt của mình, thân thể lại hoàn toàn để mặc cho hai người tổ Long Nha tấn công, không ngừng phát ra âm thanh kim loại va chạm, chiêu chí mạng của đám người Vạn Phong, không ngờ không gây ra chút sát thương chân chính nào cho hắn.

“Không được, phòng ngự của hắn quá biến thái! So với Kim Chung Tráo còn biến thái hơn!”

Trong tổ Long Nha có người hô lên, hai thành viên tổ Long Nha sử dụng chiêu chí mạng kia cũng đã trở thành kiếm thế cuối cùng, nhưng vẫn không gây ra chút thương tổn nào cho Cổ Kiếm, thân thể của Cổ Kiếm, đột nhiên di chuyển song song, nháy mắt đã vọt ra xa hơn hơn hai thước, di chuyển đến trước mặt một thành viên tổ Long Nha, sau đó đâm một kiếm, tay trái đồng thời biến thành trảo, bắt lấy.

Thành viên tổ Long Nha kia, thi triển kiếm chiêu, khóa chặt trường kiếm của Cổ Kiếm, nhưng toàn thân chấn động, bị loại sức mạnh kỳ lạ khó hiểu trấn áp khiến cho bản thân không tài nào vận dụng nội lực, cơ thể đông cứng, lại bị Cổ Kiếm một trảo Cổ Kiếm vươn ra kia chộp lấy bờ vai bên phải, lập tức, thành viên tổ Long Nha giống như bị gấu lớn đập một chưởng, máu tươi điên cuồng phun ra khỏi miệng, bay vọt về phía sau.

“Long Tuấn! Đi chăm socss Lý Trí!”

Trông thấy cảnh tượng như vậy, Vạn Phong có chút nóng nảy, hắn vẫn còn một chiêu chí mạng chưa tung ra, hắn hét lớn một tiếng, vọt lên xông về phía trước, song kích thi triển một thức mở đầu, giống như đang muốn tung ra chiêu chí mạng.

Nhưng mà, đúng lúc này, Cổ Kiếm kia, không ngờ trong nháy mắt lại thi triển bộ pháp quỷ dị, thân thể gần như trong nháy mắt vọt tới trước người Vạn Phong, Cổ Kiếm vươn tay, chộp lấy đoản kích của Vạn Phong, Vạn Phong lập tức cảm giác có một luồng nội lực kỳ quái ăn mòn dần, đoản kích trong tay gần như có thể đoạt được, trong lòng hắn hoảng hốt, bộc phát một luồng nội lực, cưỡng ép khống chế đoản kích trong một tay khác của mình đánh về phía Cổ Kiếm!

“Keng!”

Đoản kích trong tay phải của hắn, nện trúng bờ vai Cổ Kiếm, nhưng cảm giác lại giống như chém trúng một khối sắt, hoàn toàn không giống thân thể con người, Vạn Phong hoảng hốt, Cổ Kiếm đột nhiên dùng sức, hất tung Vạn Phong lên trên không trung.

“Đi chết đi!”

Cổ Kiếm hất tung Vạn Phong, trường kiếm trong tay còn lại, đồng thời, cũng được hất tung lên trên không trung, đâm thẳng về phía trái tim của Vạn Phong.

Trông thấy cảnh tượng này, người của tổ Long Nha lập tức kinh hô sợ hãi, Vạn Phong vừa rồi xông lên quá gần, thành viên tổ Long Nha phía sau, cũng không có thời gian giúp đỡ, bản thân Vạn Phong, còn bị sức mạnh kỳ lạ kia khống chế, thân thể không cách nào di động trên không trung, mắt nhìn bản thân sắp bị thanh trường kiếm này đâm thủng nội tạng!

“Keng!”

Vào đúng lúc này, một bóng người chợt lóe lên, một kiếm đánh bay trường kiếm trong không trung!

“Tô Bằng?!”

Nhìn thấy người này, Quý Minh phía sau, còn có Triệu Thu, đồng thời kêu lên.

Chỉ thấy, người đánh bay trường kiếm sắp sửa đâm thủng trái tim Vạn Phong, chính là Tô Bằng, vừa rồi hắn đã thấy có điều bất ổn, bèn xông lên phía trước, vừa vặn xông đến bên cạnh không xa Vạn Phong, lúc này nhìn thấy Cổ Kiếm quăng mạnh trường kiếm ra, Tô Bằng lập tức thi triển khinh công nhảy lên, đồng thời sử dụng Bán Thức Kiếm Pháp, đánh bay trường kiếm đâm về phía Vạn Phong.

Lúc này, Vạn Phong mới từ không trung rơi xuống, thân thể của hắn vừa mới khôi phục khống chế, vẫn còn chút rã rời, sau khi rơi xuống đất lùi về sau mấy bước, thần sắc trên mặt sớm đã thay đổi, nếu không phải Tô Bằng ra tay kịp thời, nhân vật trò chơi của hắn e rằng đã tiêu tùng ở nơi này rồi.

“Cảm ơn, nợ ngươi một lần.”

Vạn Phong ánh mắt tròng trọc nhìn Cổ Kiếm, trong miệng lại nói với Tô Bằng.

Tô Bằng khẽ gật đầu, sau đó nắm Vô Phong kiếm, nói với Cổ Kiếm:

“Trang chủ Cổ Kiếm sơn trang võ công quả nhiên bí hiểm, thân còn có kỳ công, tại hạ muốn lĩnh giáo một phen.”

“Tô Bằng! Đừng xúc động! Cổ Kiếm này rất tà môn!”

Nghe Tô Bằng nói như vậy, Triệu Thu sau lưng hắn, lập tức lo lắng gọi.

Nhưng Tô Bằng lại khẽ xua tay về phía sau, vừa rồi, Tô Bằng cũng không phải đang xem náo nhiệt, nhìn những người này đối chiến với Cổ Kiếm, Tô Bằng đã rút ra được tin tức nhất định.

Thân pháp Cổ Kiếm rất kỳ lạ, giống như hết sức am hiểu di chuyển cự ly ngắn, đại khái cự ly hai đến bốn thước, gần như với tốc độ trong nháy mắt đã có thể xông tới, chỉ lưu lại tàn ảnh ở vị trí cũ, nhưng mà, thân pháp này, cũng không phải không có sơ hở...

Ví dụ như, Tô Bằng quan sát đánh giá, mỗi lần Cổ Kiếm dịch chuyển, chân trái đều sẽ giẫm một bước nhỏ trước tiên, không biết là thói quen, hay là loại thân pháp này cần phải như thế, đồng thời, sau khi dịch chuyển, cũng có không chấm mấy giây nhỏ nhoi dừng lại, không thể nào xuất chiêu.

Bản thân Cổ Kiếm, lại sở hữu một loại nội lực kỳ lạ, có thể kích động nội lực trong cơ thể con người hắn, đồng thời kiếm pháp không kém, hẳn là kiếm pháp màu bạc trở lên.

Chỗ mạnh mẽ nhất, chính là hình xăm màu đen chữ màu đen thần bí của hắn, không ngừng tỏa ra khí tức màu đen, khí tức này giống như kim cương hộ thể, khiến thân thể của hắn cứng rắn giống như vàng đá.

Nhưng mà, Tô Bằng âm thầm tính toán, những điều này, bản thân tương đối có thể khống chế.

Bán Thức Kiếm Pháp của mình, mới có thể khắc chế kiếm chiêu của đối phương, kiếm chiêu của đối phương không thể xem như là hàng nhất đẳng, cùng lắm chỉ là sắc bén một chút, nhưng chỗ đặc biệt, chính là nội lực kỳ lạ của hắn.

Nội lực bản thân Tô Bằng, là cấp bậc vàng nhạt, những ngày này Tô Bằng thu thập tư liệu trò chơi, phát hiện tin tức một vài cấp bậc võ công tiềm tàng, đều có dấu vết mà lần theo.

Ví dụ như, nội công có tác dụng đặc biệt, khi đối mặt nội công phẩm cấp càng cao, hoàn toàn có thể bị áp chế hiệu quả.

Tâm pháp Dung Nham Kính Hồ của Tô Bằng, là đẳng cấp màu vàng lợt, có lẽ đẳng cấp nội công của Cổ Kiếm kia, kỳ lạ thì kỳ lạ, nhưng ắt hẳn không đến mức vượt qua vàng thẫm, như vậy rất lớn có thể, Tô Bằng sẽ không chịu ảnh hưởng nội công của đối phương.

Còn thân thể phòng ngự kỳ quái kia của đối phương, cũng không phải là không có nhược điểm, ít nhất Tô Bằng quan sát được, mỗi lần Cổ Kiếm bị người khác tấn công, đều che chắn gương mặt, chính là đầu củ hắn, vẫn là nhược điểm, bản thân chỉ cần kích phát Bán Thức Kiếm Pháp ngụy sát chiêu và sát chiêu tấn công phần đầu của hắn, vậy thì bản thân sẽ có cơ hội thắng.

Suy nghĩ cẩn thận, Tô Bằng cũng không cảm thấy Cổ Kiếm đáng sợ đến cỡ nào, hôm nay kết quả tồi tệ nhất chính là tấn công sơn trang thất bại, nếu như vậy người khác thì khó nói, bản thân có nội công màu vàng, chạy trốn vẫn rất dễ dàng, về điểm này, Tô Bằng chiếm được ưu thế nhiều hơn so với đám người trong tổ Long Nha.

“Ngươi là người phương nào? Dám đơn đả độc đấu với ta, ta khâm phục dũng khí của ngươi, trước khi giết chết, ta muốn biết tên của ngươi!”

Cổ Kiếm đưa tay về phía sau, có một tên trang đinh dũng cảm tiến lên cung kính dâng một thanh trường kiếm, Cổ Kiếm cầm trường kiếm trong tay, hỏi Tô Bằng.

Tô Bằng mỉm cười, lần tấn công sơn trang này, không lâu sau đó sẽ được nhân vật giang hồ truyền bá trên giang hồ, đây cũng là đường tắt để bản thân khuếch trương danh vọng, Tô Bằng nói:

“Ta là Giang Ninh Tô Bằng.”

Nói xong, thân thể Tô Bằng lướt qua tàn ảnh, xông lên tấn công Cổ Kiếm!

“Cẩn thận!”

“Cẩn thận nội lực của hắn!”

Quý Minh cùng Triệu Thu, ở sau lưng Tô Bằng đồng thời nhắc nhở, sắc mặt Tô Bằng vẫn không thay đổi, Vô Phong kiếm quét một đường quỹ đạo nửa vòng tròn, đâm thẳng trước mặt Cổ Kiếm.

“Hừ!”

Cổ Kiếm thấy Tô Bằng xông tới, đã tấn công nhược điểm của mình, không khỏi hừ lạnh một tiếng, đồng thời xuất kiếm, trường kiếm trong tay giao kích với Tô Bằng.

Vô Phong kiếm của Tô Bằng va chạm với trường kiếm của Cổ Kiếm, lập tức cảm giác dường như có một luồng điện yếu ớt truyền từ cổ tay tới, khiến tay mình cảm giác hơi tê rần, phản ứng tuy rằng không mãnh liệt giống như đám bọn người Vạn Phong.

“Thú vị! Nội lực của ta có thể khắc chế nội kình kỳ lạ của hắn!”

Tô Bằng thử dò xét, quả nhiên không ngoài dự đoán của bản thân, trong lòng tinh thần phấn khởi, thi triển Bán Thức Kiếm Pháp, bắt đầu chiến đấu với Cổ Kiếm.

Bọn người Vạn Phong, quan sát ở sau lưng Tô Bằng, không phải bọn họ không động thủ, thế nhưng mấy trăm trang đinh Cổ Kiếm sơn trang vẫn còn vây quanh, nếu bọn họ nhúng tay vào, những trang đinh kia tất nhiên đồng loạt xông lên, đến lúc đó cục diện sẽ khó lòng thu dọn, bọn người Triệu Thu Vạn Phong lòng bàn tay mướt đầy mồ hôi, cũng khó trách bọn họ không xem trọng Tô Bằng, Tô Bằng là người mới vừa mới gia nhập công ty một tháng, đồng thời còn không phải là thành viên tổ Long Nha chủ yếu công thành, vô ý bọn họ đều không xem trọng thân thủ của Tô Bằng.

Biểu hiện của Tô Bằng, nhất trí với cách nghĩ của bọn họ, kiếm pháp hoàn toàn không nói lên được cao thâm, thoạt nhìn đúng quy đúng cách tiến triển thuận lợi, nếu như đánh giá là 'bình thường' cũng không xem là hạ thấp, thoạt nhìn giống như bất cứ lúc nào cũng sắp bị Cổ Kiếm đánh tan, chém chết Tô Bằng, nhưng mà, hết lần này tới lần khác thân hình Tô Bằng vững chắc, sẽ không bị phá vỡ mạng kiếm phòng ngự.

Vạn Phong, Triệu Thu, Quý Minh, còn có những người giang hồ kia, thấp thỏm hồi hộp, giống như Tô Bằng bất cứ lúc nào cũng đều sẽ bị Cổ Kiếm chém chết, thế nhưng hết lần này tới lần khác Tô Bằng đều có thể vào thời khắc mấu chốt, đột nhiên xuất ra một kiếm chiêu ngoài dự đoán của mọi người, mặc dù chưa nói tới thay đổi Tô Bằng, tuy rằng yếu thế, nhưng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu với Cổ Kiếm.

Thấy hai người đánh tới đánh lui hơn mười phút như vậy, một thành viên tổ Long Nha bên cạnh Vạn Phong, nói với Vạn Phong:

“Đại ca, Cổ Kiếm kia không phải đang nhường đó chứ? Sao mà ta cứ có cảm giác, không cần Áo Nghĩa, vẫn có thể trong mười chiêu đánh bại Tô Bằng, nhưng mà Cổ Kiếm kia hết lần này tới lần khác vẫn không tài nào thắng được?”

“Chẳng lẽ Tô Bằng thất bại là tốt sao? Ngươi đi nói với BOSS xem, xem hắn có nhường cho ngươi không?”

Vạn Phong trừng mắt nhìn người bên cạnh, người kia chặc lưỡi rụt đầu, Vạn Phong lại trừng hắn một lát, mới nhìn vào trong sân, có điều, lúc này trong lòng Vạn Phong cũng nghi hoặc, bản thân hắn cũng có loại cảm giác này, nếu như mình xông lên, trong vòng năm chiêu tất nhiên có thể đánh bại Tô Bằng, nhưng mà, trong hai chiêu kia Cổ Kiếm thiếu chút nữa đã giết chết mình, không ngờ lại vô hiệu với Tô Bằng...

“Tiểu tử chết bằm, kiếm pháp chết bằm, chịu chết đi!”

Trong lúc Vạn Phong vẫn còn trăm mối không hiểu, Cổ Kiếm đột nhiên quát một tiếng, trường kiếm trong tay hắn, không ngờ biến thành một vòng kiếm luân, bộc phát dị trạng, chém tới Tô Bằng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio