"Huyễn Hóa Thực Vật, sau khi sử dụng bùa pháp này, người thi triển thuật sẽ được lực lượng huyền ảo quay chung quanh, chỉ cần đứng yên bất động, trong mắt những người khác, người khác, kẻ thi triển thuật này chẳng khác gì những thực vật trong cảnh vật chung quanh, pháp thuật này có thể khống chế hơi thở của người thi triển, thậm chí động vật cũng sẽ bị lừa.
Đây chính là tác dụng của bùa Huyễn Hóa Thực Vật, Huyễn Hóa Cự Thạch cũng có hiệu quả giống như vậy, chỉ có điều ở trong mắt người khác, người thi triển thuật sẽ biến thành cự thạch. Hai tờ tạp phiến có hạn chế là dù cho người thi triển thuật không thể di chuyển, nếu di chuyển... Hiệu quả của huyễn thuật chưa chắc biến mất biến mất nhưng mà nhưng mà, đại thụ và tảng đá có thể di chuyển thì có kì lạ không cơ chứ?"
Tô Bằng khẽ cau mày, nhìn những trên giường tổng thể mà nói coi như cũng không tệ, đặc biệt là trong đó loại bùa khôi phục tương đối khó có được. Công năng lá bùa này hẳn là có hiệu quả chữa thương cao, thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng nên giá trị của mấy lá bùa có tác dụng hồi phục kia cũng tương đương với một hai trăm lượng hoàng kim.
Chú thuật công kích mặc dù sát thương hơi thấp, có điều thắng nhờ phòng bị tốt và tốc độ tấn công nhanh nên cũng coi như chỉ là giá bình thường, giá trị cũng có thể tầm một hai trăm lượng hoàng kim.
Bảy cái bùa này, nói nó vô dụng cũng không hẳn, vẫn có chút chỗ dùng, nói nó hữu dụng thì lại có chút cảm giác khôi hài, giá trị thật đúng là khó xác thực.
"Quên đi...Trước tiên không nói về Huyễn thuật nữa, giá trị mấy lá bùa này hẳn cũng trên dưới năm trăm lượng hoàng kim, nói chung vẫn là một khoản lợi nhuận dù sao trong giang hồ người dùng pháp thuật vốn ít, pháp thuật chắc chắn so với đạo cụ khác quý hơn, lấy ra đi đấu giá, nói không chừng có thể thu được một hai ngàn lượng hoàng kim."
Tô Bằng trong lòng tự nói với mình như vậy.
Phấn chấn lại tinh thần, Tô Bằng đem những lá bùa này thu vào bên trong Đại Càn Khôn cất giữ, sau đó lục lọi, tìm kiếm thứ đồ gì đó.
Trong tay Tô Bằng xuất hiện một tảng đá hình quả trứng ngỗng, lóng lánh ngũ thải quang mang.
Đây chính là thứ sau khi Tô Bằng mua từ buổi đấu giá vẫn chưa hề dùng qua, Huyễn Giới thạch.
"Huyễn Giới thạch này nghe nói có thể đề cao đẳng cấp kiếm ý, cũng không biết sau khi chân chính tiến vào là như thế nào."
Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ, có điều hắn nhớ tới trong ngọc bội vẫn còn đang giam hãm một linh thể, vừa hay hắn đang muốn tìm hiểu vài thứ.
Nghĩ tới đây, Tô Bằng liền thi triển một pháp thuật, gọi linh thể của Thi Thanh từ trong ngọc bội ra ngoài...
...
Hỏi han một lượt xong, Tô Bằng từ trong miệng Thi Thanh dò được một chút tin tức về sử dụng Huyễn Giới thạch.
"Thì ra là chỉ cần trong lúc trong lúc ý niệm của mình ở trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh sẽ tiến vào bên trong Huyễn Giới thạch, mà bên trong Huyễn Giới thạch này gần như giống thế giới chân thật. Ở trong này có thể tu luyện... Nếu đẳng cấp ảo cảnh bên trong cấp bậc so với bản thân mạnh hơn rất nhiều thì mình nhất định phải chết ở bên trong, tốt nhất là đem ý thức của mình tự bạo, như vậy có thể tránh cho ý thức của mình bị hao tổn, nếu không dã thú quái vật bên trong ăn sạch bản thân mình thì thực lực của bọn nó ngược lại còn trở nên càng cường đại hơn!"
Sau khi tra hỏi Thi Thanh một phen, Tô Bằng lại đem linh thể của hắn khóa vào ngọc bội, bản thân thì suy tư.
"Nói như vậy... Tiến vào trong Huyễn Giới thạch này có thể là tương tự sự tồn tại của âm linh,, chỉ là không biết vì sao Huyễn Giới thạch này có thể đem người bình thường không tu luyện biến thành trạng thái Âm Thần để kéo vào trong thế giới của Huyễn Giới thạch."
Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ, đối với suy nghĩ khống chế Huyễn Giới thạch, có lẽ sử dụng Âm Thần Phụ Thể tiến vào thế giới kia có thể sẽ càng thêm dễ dàng hơn một chút.
"Không bằng bây giờ liền thử xem!"
Tô Bằng sinh ra xúc động muốn lập tức tiến tới Huyễn Giới thạch.
Suy nghĩ một chút tính an toàn của nơi này, Tô Bằng cảm thấy coi như có thể đi. Tôn Nhất Hao đối với mình không có ác ý gì. Nếu không lúc chuyển hoán Cửu Dương thân thể cho mình đã có thể đối phó với mình rồi, người của của Huyền Hồ Tế Thế tạm thời vẫn có thể tin tưởng, còn Tô Xán đến trước tòa nhà mua sắm, hôm nay bầu trời tối đen sợ là không về được, mình vừa vặn ở tiểu lâu này Huyễn Giới thạch vậy.
Tô Bằng nói làm liền làm, hắn không hề do dự, bản thân tựa vào bên trong giường, hai tay giao nhau, đem Huyễn Giới thạch đặt ở trong bụng, sau đó bắt đầu quan tưởng, sử dụng kỹ năng Âm Thần Xuất Du.
Đối với quan tưởng, Tô Bằng đã cưỡi xe nhẹ đi đường quen, rất nhanh liền quan tưởng thành công, cảm giác được Âm Thần của bản thân từ trong thân thể của mình nhảy ra ngoài.
Âm Thần của Tô Bằng mới từ trong thân thể thoát ly ra ngoài, còn chưa kịp sử dụng Âm Thần Phụ Thể cũng cảm giác được Huyễn Giới thạch kia để ở trong bụng của mình truyền đến một lực hấp dẫn cường đại, đem Tô Bằng hít mạnh vào.
Tô Bằng chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, sau đó cái gì cũng không biết.
...
Đợi đến khi Tô Bằng dần dần hồi phục ý thức, hắn mới phát hiện bản thân nhờ vào cái lạnh như băng sương sớm nhỏ trên cổ mới tỉnh lại.
Hắn chậm rãi cựa quậy, nhìn bốn phía, bất giác lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện, mình đã đi tới một khu rừng rậm nguyên thủy.
Tô Bằng phát hiện, vị trí của mình là ở trong một rừng rậm nguyên thủy, ở trên đầu mình là Kiều Mộc cao gần mấy chục thước rủ dây leo xuống, xuống nữa là một vài cây thấp hơn, lại xuống nữa mới là chỗ mình đang đứng... Lùm cây, lá rụng lá rụng rữa nát rơi đầy đất, còn có một vài loại nấm...
Vừa rồi mình vì một giọt nước thật vất vả từ trên Kiều Mộc rơi xuống vào cổ mà mới tỉnh dậy.
Tô Bằng đứng lên, hắn sờ sờ thân thể của mình, phát hiện người mình cũng không phải ởi trạng thái của Âm Thần, cũng không phải ở trạng thái ý thức tiến vào thế giới này, sự khác biệt làm hắn cảm giác mình giống như là mang theo tiến vào thế giới này.
Mà hắn sờ sờ, thần sắc lại càng dật vu ngôn biểu, bởi vì hắn phát hiện tất cả những vật dụng trên người đều vẫn còn, chẳng những quần áo, ngay cả bản thân Đại Càn Khôn cũng đều hoàn hảo không tổn hao gì ở trên người mình.
Tô Bằng thử nghiệm một chút, sờ sờ lên Đại Càn Khôn, không ngờ từ trong Đại Càn Khôn lấy ra Vô phong kiếm của hắn.
"Không phải chứ... Chẳng lẽ ta không tiến bên trong thế giới của Huyễn Giới thạch mà là thân thể đều xuyên qua?"
Ý nghĩ này thoáng cái xuất hiện trong đầu Tô Bằng.
Có điều Tô Bằng lập tức lắc lắc đầu, đem ý niệm vô căn cứ này quăng ra ngoài.
"Nơi này tám phần có thể chính là còn Huyễn Giới thạch... Lúc trước Thi Thanh kia còn bán cho ta người của Huyễn Giới thạch, tuy rằng miêu tả thế giới bên trong Huyễn Giới thạch hết sức giống thế giới chân thật, ta vẫn chỉ cảm thấy là bọn họ khuyếch đại mà thôi, nhưng mà bây giờ nhìn lại, bọn họ nói như thế cũng là đã nói giảm bớt rồi đấy chứ."
Trong lòng Tô Bằng nghĩ.
Hiện tại trong lòng hiện tại trong lòng hắn hết sức khó hiểu chính là vì sao Đại Càn Khôn cũng có thể cũng có thể theo hắn đến thế giới này, hơn nữa vật bên trong Đại Càn Khôn vẫn còn tồn tại?
Tô Bằng cũng đã hỏi qua Thi Thanh về vấn đề tương tự, nhưng mà Thi Thanh dù sao cũng là luyện quyền, hơn nữa mỗi lần tiến vào trong Huyễn Giới thạch đều có thói quen tắm rửa thay quần áo, tạp vật cũng để ở một bên, cho nên không mang theo đồ vật gì vào cả, người của Huyễn Giới thạch bán cho cũng chẳng đề cập tới vấn đề này.
"Tóm lại cẩn thận vẫn hơn,, vạn nhất là xuyên qua thật, ở trong này chết liền lớn chuyện rồi."
Trong lòng Tô Bằng thầm suy nghĩ, nghĩ tới đó, hắn cầm Vô phong kiếm chậm rãi đi đến trước rừng rậm nguyên thủy...