Trong sảnh hội nghị của hội đồng quản trị công ty Lôi Đốn, các thành viên hội đồng quản trị của công ty Lôi Đốn cùng với chuyên gia đàm phán và cố vấn đàm phán mà Tô Bằng mang đến đã đạt tới hồi gay cấn.
“Hoắc Lâm tiên sinh, xin thứ cho chúng ta không thể chấp nhận đề nghị của các ngươi, dựa theo nghị án của các ngươi, phiếu công trái mà Tô tiên sinh mua nếu đến kỳ không cách nào trả lại được, sẽ dùng tiền cho mượn này mua cổ phiếu của công ty với giá cả thấp nhất khoảng % giá gốc, đây rõ ràng là không công bằng với các thành viên hội đồng quản trị khác, cái này chúng ta không thể chấp nhận được.
Một người thay mặt các thành viên hội đồng quản trị nói với Tô Bằng và Hoắc Lâm.
“Thật sao? Ta lại cảm thấy nghị án này rất được, hơn nữa lúc trước các ngươi đã từ chối yêu cầu để Tô Bằng trở thành thành viên hội đồng quản trị chấp hành điều khiển lực lượng bảo an của công ty, như vậy chúng ta phải tranh thủ một quyền lợi khác, nếu không thể đáp ứng điều kiện trước thì điều kiện này phải được thông qua.
Hoắc Lâm cũng không nhân nhượng, đối chọi gay gắt tranh thủ lợi ích cho Tô Bằng.
Tô Bằng thì vẫn một mực không có mở miệng nói chuyện, chỉ là ngồi ở trên ghế ngẫu nhiên quan sát một chút những thành viên hội đồng quản trị này, sau đó thưởng thức một chút dung mạo xinh đẹp của vị tiểu thư Âu Nhã Ny kia.
Kế hoạch đàm phán cũng đều làm tốt, cũng không cần Tô Bằng quan tâm, chẳng hạn như mấy đề tài thảo luận mới vừa đàm luận rồi, thật ra cũng đều là một chút kỹ xảo nhỏ trong hợp đồng.
Tô Bằng biết nếu trực tiếp nói ra mục đích thực sự của bản thân, chính là muốn trở thành thành viên hội đồng quản trị điều khiển lực lượng bảo an của công ty, trực tiếp nói ra dường như khó mà chấp nhận được, trước hết phải đưa ra mấy cái yêu cầu quá đáng hơn, sau đó gặp phải sự phản đối của đối phương, cũng chẳng kiên trì mà thuận thế đưa ra yêu cầu muốn điều khiển lực lượng bảo an của công ty.
Ý kiến phản đối của đối phương quả nhiên sẽ không có kịch liệt như ban đầu, những thành viên hội đồng quản trị này sau khi cân nhắc hơn thiệt, nghĩ tới nghĩ lui vẫn sẽ cảm thấy được trong mấy cái yêu cầu của Tô Bằng vấn đề về bảo an là dễ dàng đạt thành nhất.
Chỉ là, chuyện này chủ yếu nhất phải thông qua sự đồng ý của Âu Nhã Ny Lôi Đốn, bởi vì Âu Nhã Ny là người thống trị công ty trên thực tế, lực lượng bảo vệ đối với những đồng nghiệp khác có cũng được mà không có cũng không sao. Dù sao không phải bản thân bọn họ yêu cầu, còn đối với Âu Nhã Ny mà nói, thì lại là một lực lượng không thể thiếu.
Trải qua một trận thảo luận, bây giờ chỉ còn lại, cũng chỉ có Cổ Khắc Sử Đông, phía Tô Bằng, còn có một hai gã thành viên hội đồng quản trị cố chấp vẫn đang rối rắm ở trên vấn đề này.
Cổ Khắc Sử Đông dường như rất bất mãn việc Tô Bằng đột nhiên xuất hiện, ở trong kế hoạch của Cổ Khắc Sử Đông, thu được lực lượng bảo vệ của công ty Lôi Đốn, cũng là một chuyện rất quan trọng... Nếu bị Tô Bằng cướp được đội ngũ này, đối với hành động trong tương lai của hắn rất bất lợi.
Cho nên hắn đang cực lực phản đối.
Vào lúc này, Âu Nhã Ny Lôi Đốn ở hội nghị vẫn một mực nghe ý kiến không có lên tiếng, đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Tô Bằng, nói:
“Tô tiên sinh, căn cứ vào quan sát của ta, mục đích thực sự của ngài hẳn là về đội bảo vệ của công ty Lôi Đốn có phải không? Thứ cho ta mạo muội hỏi thẳng, ngài gần đây đã chọc phải phiền toái gì sao? Nếu ngài có phiền toái gì, công ty Lôi Đốn xuất phát từ vinh dự bảo hộ cho thành viên hội đồng quản trị, có thể tiến hành công tác bảo vệ an toàn cho ngài, cũng không cần phải lấy danh nghĩa điều khiển tập đoàn bảo vệ của công ty.
Tô Bằng nghe xong, lông mày hơi có chút nhíu nhíu, năng lực phân tích của Âu Nhã Ny này không tệ, không ngờ lại rất nhanh đã đoán ra được, bên trong những điều kiện kia thấy được nhu cầu chân chính của mình.
Nhưng, mặc dù đối phương nói vô cùng có thành ý, Tô Bằng vẫn không có tính toán dựa theo đề nghị của đối phương. Dù sao chấp nhận sự bảo vệ của người khác với đem lực lượng kia trở thành lực lượng nằm dưới sự khống chế của mình vẫn có sự khác nhau.
Tô Bằng lúc này cũng không trầm mặc nữa, lắc lắc đầu nói:
“Không, tình hình của ta bây giờ còn coi như là an toàn, điều kiện này là ta suy nghĩ cho những điều khác, Âu Nhã Ny tiểu thư, về điểm này ta rất kiên trì.
Ánh mắt của Âu Nhã Ny lóe ra một chút, nói:
“Nếu đã như vậy, ta muốn nói rõ một chút, trở thành thành viên hội đồng quản trị của công ty, ngoại trừ quyền lợi ra còn có nghĩa vụ, trong đó bao gồm phải tham gia hoạt động thường ngày thường quy của công ty, hơn nữa mỗi một lần có cuộc họp của hội đồng quản trị cũng phải tham gia, ngoài ra còn phải gánh vác một số chuyện để công ty phát triển, chấp nhận một số sự điều khiển về nhiệm vụ của hội đồng quản trị ở công ty.
Tô Bằng nghe xong, nhắm mắt suy nghĩ một lát, hoạt đồng hằng ngày của công ty cũng không thành vấn đề, bản thân không cần phải chân chính làm cái gì, chỉ cần mời một phó tổng có khả năng cùng với mấy người thư ký là được rồi, tham gia cuộc họp của hội đồng quản trị cũng tương đối đơn giản, chỉ là nhiệm vụ của nghị quyết từ hội đồng quản trị không biết là nội dung gì.
Có điều công ty cũng không thể yêu cầu mình mạo hiểm bản thân mình, hoặc là lãng phí tài sản tư nhân đi làm cái gì đó.
Nếu như vậy, cũng không sao cả, mình chỉ cần đem địa điểm hoạt động thường quy đặt ở công ty Lôi Đốn là được rồi, bảo vệ của công ty Lôi Đốn rất hoàn thiện, đăng nhập vào trò chơi ở công ty càng có cảm giác an toàn hơn.
“Ta chấp nhận.
Tô Bằng khẽ gật đầu, nói.
“Còn có một vấn đề khác, Tô tiên sinh nếu ngài muốn sử dụng đội ngũ bảo vệ cho các việc cá nhân, cũng không phải không thể, nhưng lúc hành động, vũ khí cùng với trang bị, còn có phí tổn hành động, phải do ngài bỏ vốn cá nhân ra, nếu có thương vong, cũng là do ngại chịu trách nhiệm tính tiền cá nhân. Ngoài ra, trong công ty có quy định, cổ quyền của thành viên hội đồng quản trị không được thấp hơn %, dựa theo số tiền cho mượn của ngài bây giờ chuyển đổi sang cổ quyền, cổ quyền của ngươi chỉ có .%, còn chưa đủ yêu cầu tối thiểu, ngài cần phải tiếp tục bơm tiền.