Trở Lại Một Năm Trước Mạt Thế

chương 22: 22: mua sắm quần áo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thành phố gần thôn Chu gia nhất chính là một thành phố thuộc tuyến đô thị loại , thời gian khi hai người tới nơi khoảng tầm giờ sáng, bởi vì đang là khoảng thời gian làm việc nên trên đường không có nhiều người lắm.

Lâm Lạc dừng xe, dẫn Vân Thư đến một trung tâm thương mại trước.

Quần áo anh đang mặc vẫn là đồ mùa thu do Lâm Lạc đặt mua số lượng lớn ở trên mạng, rõ ràng là loại hàng rẻ tiền, có mấy chục đồng một bộ, nhưng mặc lên người anh lại tạo thành cảm giác như là đồ đặt may.

Chẳng qua bây giờ thời tiết sắp chuyển lạnh, thôn Chu gia bởi vì vị trí địa lý, mùa đông đặc biệt giá rét, không biết trước kia Vân Thư đã vượt qua như thế nào, dù sao hiện tại Lâm Lạc có tiền, tự nhiên sẽ không bủn xỉn chút tiền cỏn con này.

Hai người đi vào một cửa hàng bán quần áo nam, nhân viên bán hàng lập tức tươi cười đi đến chào hỏi, đặc biệt là khi nhìn đến Vân Thư, có thể thấy rõ ràng là hai mắt cô nhân viên bán hàng này sáng bừng lên.

Chỉ là khi nhìn kỹ quần áo trên người anh, trong mắt vị này lại hiện lên một tia nghi hoặc, ngoại hình tuấn tú như tiểu thịt tươi, dáng người thì nhìn như siêu mẫu, nhưng quần áo…… bằng con mắt của người trong nghề như bọn họ, vừa nhìn là biết đây chắc chắn là hàng vỉa hè.

Đương nhiên, với tu dưỡng nghề nghiệp của mình, những suy nghĩ trong lòng bọn họ đều được che giấu rất tốt.

“Vân Thư, anh tự chọn đi, thích cái nào cứ mua cái đó nhé.

”Lâm Lạc chỉ cần liếc mắt một vòng là cảm thấy với dáng người của Vân Thư, quần áo bán ở đây mặc lên người anh khẳng định đều đẹp, vậy không bằng cứ để Vân Thư tự chọn cái mình thích.

Ai ngờ Vân Thư lắc đầu, “Chỉ cần Lạc Lạc thích, tôi cũng sẽ thích.

”Lâm Lạc không nghĩ nhiều, lần đầu tiên Vân Thư đi mua quần áo, không biết chọn là bình thường, cô lập tức chọn theo sở thích của mình, cầm lấy hai cái áo khoác, ba cái áo sơ mi cùng với hai cái quần, lại nhờ nhân viên bán hàng lấy size cho Vân Thư.

Sau đó chính là đi thử đồ.

Vân Thư không có cô phụ phỏng đoán của Lâm Lạc, quả nhiên bất kì loại quần áo nào mặc lên người anh đều rất đẹp, có đủ loại cảm giác ví dụ như thành thục, hoặc là trẻ trung! Làm Lâm Lạc nhất thời phát sinh hứng thú, lại chọn thêm vài món.

Trong toàn bộ hành trình thử quần áo, Vân Thư không hề có bất luận oán giận cùng với không kiên nhẫn nào, bảo thay là thay, bảo xoay người là xoay người.

Anh rất thích nhìn thấy ánh mắt kinh diễm cùng vui sướng của Lâm Lạc khi nhìn mình.

Chỉ là……Khi nhìn đến mấy cô nhân viên bán hàng tự giác vây lại xem cùng với thanh âm bọn họ bọn họ nhỏ giọng ríu rít thảo luận, làm ánh mắt Vân Thư lạnh xuống.

—— những người này thật sự phiền quá đi.

Cuối cùng đến lúc trả tiền, Lâm Lạc nhìn mười mấy túi lớn nhỏ cũng thấy hơi bất đắc dĩ, bất tri bất giác mua nhiều như vậy, nhưng lại nghĩ đến sắp mạt thế rồi, mua như vậy cũng không có nhiều lắm.

Cô rất sảng khoái mà trực tiếp quẹt thẻ trả tiền, còn Vân Thư thì phụ trách xách túi, hoàn toàn làm đủ trách nhiệm của người bạn trai theo bạn gái đi dạo phố.

Chỉ là sau khi bọn họ đi xa, mấy nhân viên bán hàng lại bắt đầu hưng phấn thảo luận một phen.

“Tám múi! Thật sự là cơ bụng tám múi! Dáng người này đúng là quá tuyệt vời……”“Mặt người ta cũng đẹp còn gì, đúng loại hình mà tôi thích, đáng tiếc là hoa đã có chủ.

”“Ai, thời buổi này sao mấy soái ca đều thích ăn cơm mềm như vậy.

”Hiển nhiên, thái độ “Hào phóng” mua mua mua của Lâm Lạc cùng biểu hiện của Vân Thư , những người này đã thành công coi Vân Thư trở thành loại đàn ông ăn cơm mềm, mà Lâm Lạc chính là tiểu phú bà bao nuôi.

“Tôi mà có tiền thì tôi cũng bao nha, dáng người kia mà ở trên giường…… Hắc hắc hắc.

”Mấy vị thục nữ chỉ có thể phát ra tiếng cười hiểu ngầm, làm cửa hàng trưởng “Vừa vặn” lại đây tuần tra nhìn thấy, tự nhiên là bị phê bình một trận cộng thêm bị trừ tiền thưởng.

Lâm Lạc cùng Vân Thư đều không có để tiểu nhạc đệm này ở trong lòng.

Sau khi Lâm Lạc để lại trừng phạt nho nhỏ cho mấy người bán hàng, hai người lại tiếp tục đi mua ít đồ linh tinh vụn vặt, cô cũng không quên mua thêm cho mình một ít quần áo.

Sau này Lâm Lạc còn tiếp tục cao lên, có một số quần áo sẽ không mặc được nữa.

Chờ khi hai người ra khỏi trung tâm thương mại, cốp xe đã bị nhét đầy trong nháy mắt, có điều lần này Lâm Lạc ra ngoài không đơn giản chỉ có đi mua quần áo.

Căn cứ tin tức tra được trên mạng, Lâm Lạc mang theo Vân Thư đi về phía một cái hẻm vừa nhỏ vừa tối tăm.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio