Trợ Lý Kiến Trúc Sư

chương 171: trở về

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Cùm cụp.” Theo động tác đóng cửa phòng của Cố Tiêu, trong chớp mắt, Trương Tư Nghị liền làm chuyện muốn làm nhất trong những ngày vừa qua – Chạy đến bổ nhào vào Cố Tiêu, ôm lấy anh và điên cuồng hôn môi.

Cố Tiêu cũng vậy. Anh ép da đầu của Trương Tư Nghị vào mình, một lát sau đưa tay xuống dưới, vén áo phông của đối phương trực tiếp cho tay vào. Lòng bàn tay áp sát phần da vùng thắt lưng của người kia, cảm nhận được đường cong mê người và nhiệt độ ấm áp của cậu, anh liền thở ra một hơi. Quả nhiên, anh vẫn thích vòng eo của chàng trai nhỏ nhất.

Trương Tư Nghị vừa ngứa ngáy vừa thoải mái khi bị chạm vào, với một sự thôi thúc, cả người nhảy dựng lên, dùng hai tay và hai chân treo trên người Cố Tiêu như một con gấu túi!

Cố Tiêu: “…”

May mắn Cố Tiêu sức lực lớn, trên đùi đột nhiên tăng thêm sáu mươi lăm ki-lô-gam cũng chỉ lắc lư một chút rồi đứng yên.

Nhưng đối với hành động quá nhiệt tình và khêu gợi của Trương Tư Nghị, Cố Tiêu nhíu mày, không thể không hỏi: “Lần thứ nhất em đã muốn thử thách tư thế này?”

Trương Tư Nghị: “…”

Không! Đây là cử động mà cậu hoàn toàn không thể kiểm soát!

Ai bảo Cố Tiêu bóp eo cậu, cậu không thể trốn tránh, chỉ có thể nhảy chồm vào anh… Nhưng điều này dường như không giải quyết được vấn đề gì, bởi vì lòng bàn tay của Cố Tiêu vẫn đang siết chặt eo cậu, than ôi…

Trương Tư Nghị luống cuống muốn xuống dưới, Cố Tiêu nắm lấy cơ hội nâng mông cậu lên rồi đẩy vào khe mông một cái, chỉ nghe thấy một tiếng “A”, Trương Tư Nghị quấn càng chặt hơn!

Trương Tư Nghị: “…”

Cố Tiêu ôm cậu bước hai bước về phía trước, đặt cậu trực tiếp lên một tấm nệm mềm và đè lên, một nụ hôn mãnh liệt hơn vừa rồi càn quét đôi môi Trương Tư Nghị.

“Ưm…” Trương Tư Nghị triệt để động tình, phần thân dưới bừng bừng muốn bùng cháy, căng chặt khó chịu trong quần lót, khẩn cấp tìm kiếm sự an ủi.

Cố Tiêu như có thần giao cách cảm mà vừa hôn Trương Tư Nghị vừa vuốt ve cậu cách một lớp quần lót, sau đó lột sạch quần áo vướng víu trên người cậu.

Trương Tư Nghị theo bản năng nhấc người lên, vô cùng phối hợp. Lúc đầu, cậu hơi ngại ngùng, nhưng mỗi lần nhìn Cố Tiêu, cậu sẽ chết chìm trong đôi mắt cực kỳ dịu dàng của anh, khiến cậu quên đi mọi thứ.

Hai người thẳng thắn gặp nhau, hai vật cứng rắn giữa háng chống đỡ cùng một chỗ, cảm giác vừa dâm mỹ vừa thác loạn.

Cố Tiêu nhún hông cọ chỗ đó của Trương Tư Nghị, môi lưỡi di chuyển đến vành tai tóc mai và cái cổ của người yêu, rồi hướng thẳng xuống dưới.

“Ư…” Trương Tư Nghị thoải mái ngẩng đầu, tận hưởng nụ hôn của Cố Tiêu, mỗi một nơi bị anh chạm đến giống như bốc lửa hừng hực.

Ngay sau đó, núm vú trên ngực trái bị Cố Tiêu ngậm vào miệng. Trương Tư Nghị nảy lên như một con cá, lại bị ép trở về, đổi lấy sự liếm láp mãnh liệt hơn.

Đầu lưỡi ẩm ướt trượt qua vị trí nhạy cảm nhất, Trương Tư Nghị cảm thấy mình sắp tan chảy.

Cố Tiêu biết cậu có xu hướng dễ kích động bắn tinh nhanh, không còn kích thích phần dưới cơ thể của cậu. Trương Tư Nghị bất mãn nhấc phần hông lên đuổi theo lòng bàn tay rời đi của đối phương, tìm kiếm càng nhiều an ủi.

Cố Tiêu vỗ nhẹ mông cậu, cười nói, “Ngoan nào, nhịn một chút, lát nữa sẽ làm em dễ chịu.”

Nói xong, anh vùi đầu ngậm lấy điểm trước ngực của đối phương, đưa một tay sang bên cạnh lục lọi thứ gì đó.

Đầu óc Trương Tư Nghị mơ màng, hết sức tập trung cảm nhận hàng động liếm mút của Cố Tiêu, không nghe thấy cử chỉ không chuyên tâm của đối phương… cho đến lúc giữa đùi mát lạnh: “A…”

“Đừng trốn, hôm nay anh muốn đi vào cơ thể em.” Cố Tiêu đè cậu lại, dịu dàng không cho né tránh mà ra lệnh.

Trương Tư Nghị khẽ khịt mũi, vì sợ hãi hành vi tình dục bất thường, theo bản năng hơi chống cự, nhưng sau đó, tình cảm và ham muốn của cậu dành cho Cố Tiêu chiếm ưu thế, khiến cậu ngầm chấp nhận hành vi của Cố Tiêu.

Cố Tiêu bôi đủ dầu bôi trơn lên ngón tay, khiêu gợi xoa bóp, vuốt ve xung quanh lối vào của Trương Tư Nghị. Khi Trương Tư Nghị chậm rãi thả lỏng, bất ngờ cắm vào huyệt phía sau của cậu.

Toàn thân Trương Tư Nghị cứng ngắc, vừa xấu hổ vừa nóng nảy.

Cố Tiêu cười hỏi: “Cảm giác thế nào?”

Trương Tư Nghị đỏ bừng mặt đáp: “Căng căng, giống như phân chưa được làm sạch, muốn đẩy anh ra ngoài…”

Cố Tiêu buồn cười, cúi đầu hơi dán vào môi cậu: “Em thật đáng yêu.” Dứt lời, lần nữa hôn Trương Tư Nghị.

Trương Tư Nghị rất thích nụ hôn đầy dịu dàng của Cố Tiêu, khiến cậu cảm thấy được yêu thương và chăm sóc như một cô công chúa nhỏ… Cậu ngân nga thoải mái, chơi đùa với đầu lưỡi của Cố Tiêu và dần quên đi sự khó chịu ở phía sau.

Cảm nhận được những ngón tay của Cố Tiêu đang mò mẫm trong cơ thể mình, Trương Tư Nghị nhiều lần không nhịn được mà siết chặt cơ thể, nhưng lại làm ám chỉ tâm lý cho chính mình hết lần này đến lần khác, cố gắng để bản thân thư giãn bình tình lại.

Trên thực tế, một khi đã quen với nó, vị trí bên trong cơ thể chưa bao giờ bị đụng chạm được vuốt ve, ấn vào, cảm giác khá thoải mái…

Thôi xong, có phải cậu có một chút tâm lý khổ dâm? Trương Tư Nghị mơ màng tự hỏi.

Lúc này, không biết Cố Tiêu sờ vào đâu, toàn thân Trương Tư Nghị giật một cái, bên trong vừa xót vừa tê, khoái cảm như một dòng điện lan tỏa khắp cơ thể, thậm chí một giọt chất lỏng trong suốt trực tiếp chảy ra từ phía trước!

Cậu mở to mắt, không thể tin hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi… Đó, đó là cái gì?

“Nơi này?” Cố Tiêu cười cười, anh cũng cảm nhận được biến đổi của Trương Tư Nghị.

Không đợi đối phương phản hồi, Cố Tiêu trực tiếp ép ngay lên điểm vừa rồi, bắt chước nhịp điệu của động tác giao hợp, đồng thời đảm bảo mỗi cái thúc vào đều đè lên chỗ kia.

“A a… Ưm… A a…” Trương Tư Nghị nhẹ nhàng ngã xuống giường và rên rỉ không thể kiểm soát. Tiếng rên này hoàn toàn khác với tiếng kêu vừa nãy, như thể thoải mái đến cực hạn, từng tiếng cao hơn từng tiếng, với một chút quyến rũ và ngọt ngào nhè nhẹ, khiến máu trong người sôi trào.

Nếu Cố Tiêu tự chủ kém một chút, có lẽ anh đã trực tiếp đi vào, nhưng anh không làm như vậy.

Lần thứ nhất, anh muốn Trương Tư Nghị trải nghiệm khoái cảm đê mê thuần túy này. Anh không ngờ Trương Tư Nghị lại nhạy cảm đến thế, giống như anh vừa nhặt một kho báu tùy ý mặc anh chơi đùa.

“A a… A…” Cứ như thể bị kích thích trực tiếp từ điểm nhạy cảm ở bên trong, khoái cảm mãnh liệt quét sạch lý trí của Trương Tư Nghị.

… Chúa ơi, tại sao thế này, Trương Tư Nghị sắp phát điên!

Cố Tiêu cảm thấy thời cơ đến rồi, cùng lúc chạm vào vật phía trước đầy tinh thần của Trương Tư Nghị. Dưới sự chèn ép của qua lại của phía sau và phía trước, đối phương không kiên trì được bao lâu, nhanh chóng run rẩy và đạt đến cao trào.

Lúc bắn ra, Trương Tư Nghị chảy nước mắt, những giọt nước mắt sinh lý trào ra bởi khoái cảm đầy nhục dục của thể xác.

Cậu thở hổn hển, mờ mịt nhìn một điểm trong không gian, đắm chìm không thể thoát ra cơn cực khoái dữ dội.

Cố Tiêu tưởng cậu khóc, đau lòng ôm cậu vào ngực, hôn lên nước mắt của cậu: “Thế nào rồi? Không thoải mái à?”

Trương Tư Nghị chậm rãi hồi phục lý trí, lần này cậu thật sự muốn khóc: “Tại sao lại như vậy…”

Vì quá xấu hổ, cậu không dám nhìn thẳng vào Cố Tiêu, run rẩy vùi mặt vào trong ngực anh.

Cố Tiêu buồn cười vuốt ve đầu cậu: “Có gì phải xấu hổ đâu, em không biết khoái cảm của tuyến tiền liệt à? Đàn ông xoa bóp chỗ đó để đạt cực khoái là chuyện bình thường mà.”

Trương Tư Nghị ôm chặt Cố Tiêu, vùi mặt sâu hơn.

Mặc dù ngón tay Cố Tiêu đã rút ra, sự khó chịu ở phía dưới vẫn tồn tại, còn có loại khoái cảm khủng khiếp đó… Hức, hức, cậu lại bị Cố Tiêu làm đến cao trào bằng một ngón tay… Cậu còn mặt mũi nào làm đàn ông đây!!! TAT

Không biết xấu hổ bao lâu, Trương Tư Nghị một lần nữa phát hiện, Cố Tiêu vẫn giống như trước đây, chỉ để cậu dễ chịu, còn bản thân anh vẫn không đạt được thoải mái.

Trong khi chờ đợi cậu hồi phục, Cố Tiêu vẫn kìm nén ham muốn của mình, không thúc giục cậu hay ép buộc cậu.

Nghĩ đến sự trả giá và nhẫn nại của Cố Tiêu, trái tim của Trương Tư Nghị thắt lại, tự nhiên buông bỏ phẩm giá của mình vì người yêu, dùng giọng điệu mang đầy “sự dâng hiến cho tình yêu”, thì thầm hỏi Cố Tiêu: “Anh vẫn muốn tiến vào chứ?”

Cố Tiêu cười nhìn cậu, vẻ mặt đầy cưng chiều, rộng rãi an ủi: “Không phải anh đã tiến vào rồi sao?”

Trương Tư Nghị: “Dạ?” Chỉ cần sử dụng ngón tay của anh? (= _ =)

Cố Tiêu tinh nghịch nói: “Ngày mai còn có hành trình. Nếu anh thật sự làm chuyện ấy với em ở đây, có lẽ em không đi nổi nữa.”

Hơn nữa, lần đầu tiên phát sinh quan hệ ở nơi đất khách quê người cũng khá đáng tiếc, vẫn là chờ trở về nước thôi.

Cố Tiêu nhìn thấy một sự mất mát không thể giải thích được trong đôi mắt của Trương Tư Nghị, anh đột nhiên mỉm cười, liếm vành tai cậu, thì thầm: “Yên tâm đi, sớm muộn cũng có một ngày anh khiến em xin anh làm em…” Dứt lời, anh lại dụ dỗ cậu thêm lần nữa, “Bây giờ, em giúp anh liếm ra, được không?”

Trương Tư Nghị: “…”

Mặc dù không thực hiện bước cuối cùng, nhưng hai người tốt xấu cũng xem như triền miên một đêm, tạm thời làm dịu đi ham muốn cháy bỏng vì không thể thân mật với nhau trong những ngày vừa qua.

Lần đầu tiên, cảm nhận được sung sướng khoái lạc mà người yêu đem đến cho cậu, Trương Tư Nghị cũng thoáng tiêu tan cảm xúc bất an và mâu thuẫn đối với quan hệ tình dục đồng tính ẩn sâu trong nội tâm cậu trước đây.

Hơn nữa, chuyện tối qua, ngoài việc cậu có chút không khỏe nho nhỏ trong tâm lý, cơ thể cậu hoàn toàn không bị ảnh hưởng, thậm chí có thể nói là hưởng thụ.

Sau khi hồi tưởng lại, Trương Tư Nghị cảm thấy hơi nghiện, luôn muốn thử lại với Cố Tiêu.

Đáng tiếc hành trình hai ngày về sau bận rộn, Lục Kiều cũng không tiếp tục đổi phòng với Cố Tiêu nữa.

Hai ngày cuối cùng, cả nhóm đến thăm Trung tâm Văn hóa và Du lịch Asakusa, Bảo tàng Quốc gia mới, ghé thăm các tòa nhà ở Omotesando, cũng đến các trung tâm thương mại nổi tiếng nhất Nhật Bản như Shibuya, Akihabara và những nơi khác.

Trong toàn bộ quá trình, Trương Tư Nghị chụp đầy cả bốn thẻ nhớ máy ảnh, ghi chép hết một nửa cuốn sổ tay tốc ký, thu hoạch khá dồi dào và bổ ích.

Vào ngày mười ba tháng sáu, chuyến đi mười ngày tới Nhật Bản đã chính thức kết thúc, tất cả các thành viên của Không Biên Giới đều trở về Hải Thành. Không có thời gian nghỉ ngơi, họ bắt đầu đi làm.

Do lượng công việc chồng chất trong mười ngày, Trương Tư Nghị và Cố Tiêu bận rộn như một con quay, đặc biệt là Cố Tiêu, sau khi về Hải Thành còn phải không ngừng nghỉ đi công tác hai chuyến, ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều. Sau đêm đó, hai người không có cơ hội “thực hành” nữa.

Trương Tư Nghị tuyệt đối không thể dựa vào bản thân trải nghiệm loại vui vẻ kia lần nữa, ăn một lần chưa no, về sau còn không có thời gian ăn lần thứ hai. Nhu cầu tích lũy càng lâu, khát vọng tiềm ẩn của cậu đối với Cố Tiêu càng tỏa ra mãnh liệt.

Sự kéo dài này tiếp diễn cho đến cuối tháng bảy, cuối cùng hai người đã hoàn thành xong công việc của mình, tạm thời có được mấy ngày thảnh thơi.

Trương Tư Nghị trân trọng khoảng thời gian này giống như mới đánh cắp được nó, quấn lấy Cố Tiêu ám chỉ cậu muốn thử trải nghiệm lần kia ở Nhật Bản. Cố Tiêu trêu chọc cậu vài câu, mỉm cười đồng ý trước khi cậu thẹn quá hóa giận.

Tối hôm đó, hai người tắm rửa sạch sẽ, làm trước một số xử lý, Cố Tiêu lại giúp cậu thoải mái một lần.

Lần này, Trương Tư Nghị không có sự xấu hổ và khó chịu của một tháng trước, hoàn toàn buông tay hưởng thụ.

Sau đó, Cố Tiêu hôn lên khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi vì khoái cảm thể xác của Trương Tư Nghị, cuối cùng mở miệng hỏi: “Em có muốn làm chuyện đó một lần không?”

Trương Tư Nghị khẽ sững người, nhưng thay vì ngập ngừng, cậu vui vẻ gật đầu: “Dạ được!”

Không cảm thấy bị xúc phạm, cũng không nghĩ đến việc từ bỏ lòng tự trọng, cậu muốn Cố Tiêu xuất phát từ trái tim mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio