“Hari, anh biết em sẽ không vì mong muốn của anh mà ở lại Hàn Quốc, đó là giấc mơ của em,là lục tiêu của em, thế nhưng cho dù em sắp phải đi du học, anh cũng muốn nói điều này, làm bạn gái của anh được không, Hari?”
“A. Cái…cái này…!” – Hari hoàn toàn không kịp phản ứng, đột nhiên anh chạy đến đây tỏ tình, rồi giờ thì muốn cô làm bạn gái anh, điều này thật sự khiến cho Hari bối rối.
Kwon Ji Yong không hề để cho Hari thời gian do dự, anh tiến tới, ép sát cô vào tường, nói:
“Thật ra em cũng có cảm giác với anh đúng không, em cũng thích anh Hari, vì vậy hãy đồng ý đi. Hari, em không biết anh yêu em đến mức nào, em sắp đi du học rồi, nếu như em ở bên đó mà thích một ai khác, anh chắc chắn sẽ điên mất, anh sẽ không thể nào chịu nổi.”
Hari nhìn Kwon Ji Yong thần sắc đau khổ trước mặt, cô cũng chịu không nổi, liền lên tiếng: “Sẽ không đâu, sẽ không thích người khác đâu.”
Kwon Ji Yong cười trào phúng: “Làm sao em biết là không có, em ở bên đó du học đến , năm, em sẽ có những người bạn ở bên cạnh mình trong , năm đó, tình cảm đương nhiên sẽ sâu đậm hơn là đối với kẻ chỉ mới ở chung một năm như anh. Nếu như em thích người khác, nếu như em thích, người khác, anh,…anh…”
Nhìn mắt Kwon Ji Yong bắt đầu đỏ lên, chỉ là nhắc đến một điều còn chưa xảy ra mà trông anh đã thống khổ như vậy, Hari nhìn mà cũng chịu không nổi, cô bước đến một bước, đưa tay ôm lấy anh, nhanh chóng nói:
“Được, được, em đồng ý làm bạn gái anh, em cũng sẽ không thích ai khác ở Mỹ, chỉ thích anh, có được không?” – Kwon Ji Yong nói đúng, trong lòng Hari cũng có một chút thích anh, cảm giác ở bên Kwon Ji Yong, Hari chưa bao giờ cảm nhận được nó khi ở bên người khác, thế nhưng thứ tình cảm này vẫn chưa sâu nặng, sau này nó có phát triển thành tình yêu hay thứ gì khác, khó mà nói được, thế nhưng thứ tình cảm này đã đủ để ngay lúc này khiến cô không nỡ để anh lộ ra vẻ mặt đau khổ như vậy.
Kwon Ji Yong cũng ôm lấy cô, đầu vùi sâu vào mái tóc ngắn của cô, vui sướng hỏi: “Em nói thật không Hari, em thật sự đồng ý sao, em thật chấp nhận làm bạn gái anh.”
“Ừ, em chấp nhận. Từ giờ, Yoo Hari sẽ là bạn gái của Kwon Ji Yong.”
Haei không hề biết, sau khi nghe xong, khóe miệng anh khẽ nhếch lên một cái, ánh mắt anh lúc này đặc biệt tối tăm, anh buông Hari ra, nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt anh đã không còn tối tăm, thâm trầm như lúc nãy nữa mà đầy vui sướng, hạnh phúc, anh dè dặt nhìn cô:
“Anh hôn em được chứ?”
Hari “ba” một cái, đỏ mặt, cô ngượng ngùng gật gật đầu, bây giờ hai người đã phát sinh quan hệ, chẳng lẽ không cho anh hôn.
Kwon Ji Yong cũng chỉ chờ có thế, anh lập tức hôn lấy đôi môi mềm mại của cô, dùng lưỡi liếm một vòng bên ngoài, sau đó bất ngờ xâm nhập vào bên trong, tiến hành công thành đoạt đất.
Một kẻ chưa hôn bao giờ, cũng chỉ thấy người ta hôn môi trên các bộ phim truyền hình tình cảm, cứ nghĩ hôn môi chỉ là môi của hai người dán vào nhau thôi, không ngờ Kwon Ji Yong lại có hành động này. Cô nhanh chóng chịu không nổi, gương mặt đỏ ửng, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.
Cũng may mà Kwon Ji Yong đã buông tha cho cô, anh tựa trán vào trán cô, cánh tay thì ôm lấy Hari đã chịu không nổi mà xụi lơ trong lòng anh, nở một nụ cười thỏa mãn: “Hari à, anh rất vui!”
Anh lại hôn nhẹ lên trán cô một cái, sau đó dìu Hari lại ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, thấy cô vẫn còn ngơ ngác, liền tự động vào bếp pha một bình trà nóng ra.
Đến khi anh mang trà ra, thì Hari đã trở lại bình thường, cô tiếp nhận ly trà mà anh đưa tới, nhưng ánh mắt lại không dám nhìn anh, điều này khiến Kwon Ji Yong cảm thấy buồn cười, anh ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó vươn tay ôm lấy Hari vào lòng, trêu chọc nói:
“Sao vậy, bạn gái mới nhậm chức nay lại không muốn nhìn mặt bạn trai là anh đây sao?”
Hari ngước mặt lên nhìn anh một cái, bắt gặp ánh mắt của anh lại tránh ra, cô còn đang suy ghĩ về nụ hôn lúc nãy, cô không hề ngờ là hôn môi chính là như vậy, lúc nãy cô suýt nữa ngất xỉu luôn, cảm giác rất khó tả. Hari khẽ tằng hắng một cái, nói:
“Chúng ta quen nhau, liệu có ảnh hưởng gì đến sự nghiệp của anh không?”
Kwon Ji Yong ánh mắt hơi ám lại một chút, anh nói: “Sẽ không sao đâu, anh và mọi người chưa từng nghĩ sẽ phát triển theo lối thần tượng, chỉ cần sản phẩm âm nhạc của bọn anh hay, thì mọi người sẽ vẫn ủng hộ bọn anh mà thôi.” – Kwon Ji Yong anh, chưa từng nghĩ sẽ vì sự nghiệp mà hy sinh tình yêu, tình yêu lẫn sự nghiệp, anh đều muốn.
Hari gật đầu một cái, thật ra cô cũng không quan tâm vấn đề này lắm, cô cũng sắp đi du học rồi, thời gian hai người ở bên nhau cũng không nhiều, sẽ không có nhiều vấn đề để lo như vậy, cô chỉ là kiếm chuyện nói thôi.
“Tối nay anh ở lại đây nhé!”
Kwon Ji Yong đột nhiên đặt câu hỏi, Hari không do dự, liếc anh một cái, vẻ mặt “anh nằm mơ đi”.
Kwon Ji Yong cũng không để ý, anh nói: “ Bây giờ cũng trễ rồi, anh làm sao mà về nữa đây?”
“Gọi điện kêu Seung Ri oppa tới đón!” – Hari quả quyết nói.
“Dạo này bọn anh rất mệt, Seung Ri cũng vậy, bây giờ cũng trễ rồi, em phải để cho Seung Ri nghỉ ngơi chứ. Với lại, em sắp đi du học rồi, thời gian tới chúng ta sẽ không được gặp nhau, bây giờ chúng ta phải tranh thủ thời gian ở bên nhau chứ.”
Hari suy ngẫm về câu nói của Kwon Ji Yong, cô biết anh chỉ là muốn kiếm cớ mà thôi, thế nhưng nhìn vẻ mặt cầu xin tội nghiệp của anh, cô đành phải gật đầu đồng ý. Hari đứng phắt dậy, chỉ sô pha nói:
“Anh ngủ ở đây, không chịu thì đi về!”
“Được, được, anh ngủ ở đâu cũng được, chỉ cần được nhìn thấy em nhiều một chút, thì anh không sao cả!” – Kwon Ji Yong cũng đứng lên, lẽo dẽo theo Hari vào bếp.
“Anh đừng có dẻo miệng!”