Trở Thành Ánh Trăng Sáng Của Vai Phản Diện Nhờ Gây Sự

chương 55: c55: chương 55

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

New York.

Nhóm chị em của Khương Cẩm Nguyệt cố ý mở một buổi tiệc để chúc mừng cô ta trở thành người đại diện của Sườn xám Cẩm Sắt.

Sau khi trở thành người đại diện, Khương Cẩm Nguyệt lại gần Phó Tế Thần thêm một bước.

Hơn nữa, cô ta còn cố ý nhắc tới quan hệ giữa mình với các cậu chủ nhà họ Lục, quả nhiên, mười mấy giá trị số mệnh từ Phó Tế Thần đã vào sổ.

Tâm trạng của Khương Cẩm Nguyệt rất tốt, lập tức nhận lời mời.

Bọn họ tìm một phòng bao có tính bảo mật rất tốt, vui cười ầm ĩ.

Trên bàn có không ít bình rượu, đồ ăn vặt cũng rơi đầy đất.

Đúng lúc này, trợ lý nhẹ nhàng mở cửa đi vào: “Chị Cẩm Nguyệt, có việc phải nói riêng với chị.”

Khương Cẩm Nguyệt cười nói: “Có chuyện gì thì cứ nói ở đây đi.”

Trợ lý không có lá gan này, phải cẩn thận dỗ Khương Cẩm Nguyệt mới mang cô ta ra khỏi phòng bao được.

Cô căng da đầu, đưa điện thoại qua, nói rất chậm, gần như là phun ra từng chữ một: “Lục tổng gỡ bỏ toàn bộ ảnh của chị tại các trung tâm thương mại dưới danh nghĩa của Lục thị.”

“Còn thay bằng poster Hứa Linh Linh.”

Khương Cẩm Nguyệt vốn còn hơi say, nghe câu đó xong, đầu óc cô ta lập tức tỉnh táo.

Cô ta đứng ở hành lang, rõ ràng có mở máy sưởi nhưng hơi lạnh lại chui từ dưới lòng bàn chân lên, lạnh lẽo tới nỗi cô ta run lập cập.

Khương Cẩm Nguyệt lạnh lùng hỏi: “Lục tổng có giải thích không?”

Trợ lý đổ mồ hôi khắp người, sao Lục tổng có thể ra mặt giải thích chỉ vì chuyện này chứ?

Dù sao, bọn họ mới là bên Ất, không thể quyết định suy nghĩ của Lục tổng.

Tuy là nghĩ như thế nhưng trợ lý không dám nói, cô chỉ có thể bịa ra lý do: “Có lẽ Lục tổng bận quá, cấp dưới lại hiểu sai ý, hẳn là ngài ấy cũng không biết tình huống.”

Lời này ai tin.

Chứ Khương Cẩm Nguyệt hoàn toàn không tin.

Tâm tình vui sướng lúc đầu khi ký hợp đồng với Phó Tế Thần nháy mắt bay đi.

Lần đầu tiên Khương Cẩm Nguyệt cảm thấy may mắn, may mắn thái độ của Lục Lẫm với cô ta cực kỳ lãnh đạm nên cô ta hoàn toàn không có cách tới gần.

Cho nên, giá trị số mệnh cô ta đạt được từ Lục Lẫm = 0.

Nếu không, dựa theo tình huống ngày hôm nay thì nhất định giá trị số mệnh của anh sẽ biến mất toàn bộ.

Cô ta chưa trải qua chuyện đó nên không rõ nó sẽ phản phệ như thế nào.

Lần trước, sau khi giá trị số mệnh từ Kỳ Tầm giảm một nửa, Khương Cẩm Nguyệt lập tức té ngã trên thảm đỏ.

Cô ta từng suy đoán, có lẽ nó liên quan đến giá trị số mệnh của Kỳ Tầm.

Khương Cẩm Nguyệt lắc đầu, đuổi suy nghĩ đen đủi đó ra khỏi đầu.

Cô ta không muốn nhớ lại cảnh tượng lúc đó một lần nào nữa.

Nếu Khương Cẩm Nguyệt biết Lục Lẫm còn chẳng nhớ tên của mình thì khả năng sẽ lại cho cô ta một cú đả kích thật mạnh nữa.

Xem ra, trong khoảng thời gian cô ta xuất ngoại, Khương Tự trưởng thành rất nhanh.

Không biết có cao nhân nào chỉ điểm không? Hoặc có lẽ Khương Tự đã thăm dò rõ sở thích của các thành viên nhà họ Lục.

Đang lúc suy nghĩ miên man, điện thoại của Khương Cẩm Nguyệt vang lên.

Cô ta nhìn màn hình, nao nao.

Lúc này Khương Vân Hạo gọi cho mình để làm gì?

Nó muốn an ủi mình sao?

Cảm xúc hiện tại của Khương Cẩm Nguyệt rất bất ổn, cô ta lười ứng phó với Khương Vân Hạo.

Cô ta cau mày, vẫn nghe máy.

Trong tay Khương Vân Hạo cầm quyển sổ nhật ký, cậu đã mất ngủ mấy đêm.

Cậu thức trắng đêm, gần như đọc tỉ mẩn từng chữ trong quyển nhật ký vài lần.

Dựa theo nội dung viết trong đây, cậu với Lục Tinh Trầm hoàn toàn chính là quân cờ của Khương Cẩm Nguyệt, còn biến thành công cụ người để Khương Cẩm Nguyệt vả mặt Khương Tự.

Thì ra, người thân cũng có thể bị chị ta lợi dụng như thế.

Khương Cẩm Nguyệt dịu dàng hỏi: “Sao thế? Vân Hạo, chị không sao…”

Giọng nói của Khương Vân Hạo có chút lạnh nhạt: “Cô đối xử với tôi và Lục Tinh Trầm như thế nào?”

Cơn tức vừa nãy của Khương Cẩm Nguyệt còn chưa tiêu tán.

Bởi vậy, cô ta không chú ý tới đây là lần đầu tiên Khương Vân Hạo không gọi mình là chị.

Khương Cẩm Nguyệt ngẩn ra, bật cười.

Cô ta cho rằng, Khương Vân Hạo lại đang tranh sủng với Lục Tinh Trầm, giống như trước kia khi cô ta hay dạy Lục Tinh Trầm, cậu lúc nào cũng có cảm giác thất sủng.

Khương Cẩm Nguyệt không trả lời thẳng: “Các em đều là em trai của chị.”

Khương Vân Hạo khựng lại vài giây, lại hỏi: “Cô không cảm thấy mình làm như vậy là rất bất công sao? Tôi với Lục Tinh Trầm có là gì đâu?”

Lời này của Khương Vân Hạo ít nhiều mang theo chút chất vấn.

Khương Cẩm Nguyệt không có kiên nhẫn, vốn dĩ gần đây đã xảy ra nhiều chuyện, cô ta không rảnh dỗ Khương Vân Hạo tính tình trẻ con.

Cô ta đáp cho có lệ, ngữ điệu cũng hơi cao: “Chị có việc quan trọng phải làm, hiện tại rất bận. Nếu em thấy chán thì đi chơi game đi.”

Nói xong, Khương Cẩm Nguyệt chủ động cúp điện thoại.

Nhìn chằm chằm màn hình điện thoại tối xuống, trong lòng Khương Vân Hạo nghẹn muốn chết.

Thậm chí cậu có xúc động muốn đập nát điện thoại.

Khương Vân Hạo mờ mịt.

Chẳng lẽ mình lại phải tìm Lục Tinh Trầm một lần nữa sao?

***

Ca khúc mới của nhóm nam “Quái vật” muốn ra mắt trên sân khấu âm nhạc.

Sắp tới, giới âm nhạc tiếng Hoa sẽ không ngừng có ca khúc mới, không ít nhóm nhạc và ca sĩ solo đều cho ra mắt sản phẩm âm nhạc.

“Music Room” là một chương trình âm nhạc lâu đời, mỗi tập đều có thể xuất hiện các bài hát mới trong giới.

Ca sĩ mang ca khúc mới của mình tới chương trình là một cơ hội tuyên truyền rất tốt.

Ca khúc nào không được nổi tiếng lắm thì sau sân khấu này thường đều có khả năng leo lên thứ hạng cao trong bảng xếp hạng âm nhạc.

Mà doanh số của giai đoạn đầu, nếu chỉ makerting phát hành ca khúc thì giai đoạn sau ắt sẽ lộ nguyên hình.

Có thể nói, sân khấu âm nhạc cho mỗi ca khúc một cơ hội ngang nhau.

Tập chương trình này, ba người của nhóm “Quái vật” sẽ gặp bốn chàng trai của nhóm “Sun”, oan gia ngõ hẹp.

Vừa có tin tức, rất nhiều người suy đoán thứ bậc của nhóm nam “Quái vật”.

Nhóm nam “Sun” đi theo phong cách gợi cảm quyến rũ, mỗi người đều có nhân khí rất cao.

Ở trên sân khấu, bọn họ có thể sử dụng đa dạng các cách để trêu chọc fans, bởi vậy, fans đặt cho bọn họ biệt danh là “Những chàng trai đa tình nhất”, có số lượng fans bạn gái đông đảo.

Mà nhóm nam “Quái vật” thì sao? Phong cách kỳ lạ, quái đản.

Cho dù mấy người này có gương mặt đẹp nhưng vừa đi giày cao gót, vừa uốn éo vòng eo, những hành động phản sinh lý học đó có thể dọa một đám người bỏ chạy.

Vào ngày tham gia chương trình, Khương Tự dẫn một đám vệ sĩ, khí thế xuất phát.

Cư dân mạng phê bình nhóm nam “Quái vật”, cô đều biết hết, lần này, hẳn là cô có thể lỗ tiền.

Dù vậy, Khương Tự vẫn nhanh chóng rút mình ra khỏi niềm sung sướng lỗ tiền.

Ba người “Quái vật” là người cô kiếm về, ngộ nhỡ trên trường quay sân khấu, có người ngứa mắt bọn họ, muốn công kích bọn họ thì sao?

Khương Tự tuyệt đối không cho phép người của mình bị bắt nạt.

Cô võ trang toàn diện, ngồi xe Maserati chuyên dụng của cô J, đi tới dưới tòa nhà phát sóng.

Ở trong mắt cư dân mạng, Khương Tự và cô J hoàn toàn là hai người.

Khương Tự vẫn mặc sườn xám, chỉ là áo choàng bên ngoài đã đổi thành áo khoác.

Vừa đến cửa, Khương Tự đã thấy mấy chiếc xe tiếp ứng.

Trên xe treo băng rôn: [Chúc nhóm nam “Sun” thuận lợi tuyên truyền ca khúc mới ra mắt, chúc ca khúc mới bán được thật nhiều!]

Khương Tự nhíu mi: “Đấy là cái gì vậy?”

Quản gia Trịnh lướt sóng 5G đáp: “Đây là một trong những cách ủng hộ của người trẻ tuổi với thần tượng, bọn họ sẽ mua đồ uống và đồ ăn, phát cho các fans và người xem.”

Nhóm nam “Sun” có bốn xe tiếp ứng, vậy mà “Quái vật” còn chẳng có fans.

Vậy thì ra thể thống gì?

Thứ mà nghệ sĩ nhà người ta có thì nhóm “Quái vật” cũng phải có.

Nhóm “Quái vật” không những phải có xe tiếp ứng mà còn phải tốt hơn “Sun”.

Khương Tự nhanh chóng quyết định: “Gần đây có tiệm cà phê và cửa hàng bánh kem gì không?”

Cầm điện thoại tìm kiếm 2 phút, quản gia Trịnh báo chuỗi tiệm cà phê gần đây: “Cô chủ định mua bao nhiêu?”

Khương Tự cười: “Bao hết cửa hàng trong phạm vi 5km, có thể mua được bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.”

Cô lại ngồi vào trong xe, nhóm vệ sĩ phân công nhau hành động, dùng tốc độ nhanh nhất để mua cà phê và bánh kem.

Khi Larry, Tate và Dylan vào cổng, vừa khéo bắt gặp xe tiếp ứng của Khương Tự.

Những người vạm vỡ mặc vest đen đứng cạnh xe tiếp ứng của nhóm nam “Sun”.

Khác với hình thể dũng mãnh của bọn họ, những người này cầm cà phê và bánh kem phân phát cho những người qua đường đi qua.

Trên chiếc bàn phía sau bày đầy các loại đồ ngọt, còn rất chuyên nghiệp viết một tấm bảng.

Trên bảng viết một hàng chữ: [Ủng hộ nhóm Quái Vật nhỏ, tiếp ứng không giới hạn.]

Trong đáy mắt của ba người Larry rưng rưng.

Trước kia, khi biểu diễn trên sân khấu nhỏ tồi tàn, không ai quan tâm bọn họ, hiện tại, sau khi công chiếu MV, cư dân mạng gọi bọn họ là những kẻ quái đản.

Nhưng mà trong mắt cô J, bọn họ lại là nhóm quái vật nhỏ sao?

Chưa từng có ai dùng biệt danh này để gọi bọn họ cả.

Nhóm "quái vật nhỏ" hạ quyết tâm, buổi biểu diễn hôm nay nhất định phải làm cô J nở mày nở mặt.

Khương Tự ngồi trong xe, nhìn thấy bọn Larry tới, cô thong thả ung dung xuống xe, dẫn nhóm "quái vật nhỏ" cùng đi vào tòa nhà.

Hậu trường phòng phát sóng.

Khương Tự thuận tiện xem phòng nghỉ của nhóm Quái vật một chút, bảo đảm không một ai làm khó dễ bọn họ thì mới nhích người chuẩn bị đến phòng dành cho khán giả.

Ba người Larry rất kiên trì, bọn họ kiên quyết phải tiễn Khương Tự đến hành lang.

Nhìn Khương Tự biến mất ở ngã rẽ hành lang, bọn họ mới cất bước chuẩn bị về phòng nghỉ.

“Là Quái vật à?”

Một tiếng cười vang truyền tới từ hướng đối diện, bọn Larry nhìn qua, đó là nhóm nam đang hot “Sun”.

Bọn họ đã trang điểm xong, nhìn đẹp trai mê người.

Người trêu ghẹo là trưởng nhóm Sun, anh ta khắc nghiệt cười nhạo: “Đợi lát nữa lên sân khấu thì chúng mày đừng để tóc dài và giày cao gót làm vướng ngã nhé.”

Nói xong, bên kia lại cười to.

“Thật biết ăn nói, vừa khéo cho fans của các người nghe một chút nhé.”

Giọng nữ trong trẻo mềm mại truyền đến.

Bọn Larry sửng sốt, nhìn ra sau.

Không biết Khương Tự đi rồi quay lại từ khi nào, cô bước từng bước đi từ cuối hành lang tới, quơ quơ điện thoại trong tay.

Ám chỉ trong điện thoại có chứng cứ bọn họ khiêu khích người khác.

Khương Tự đứng trước mặt nhóm “Quái vật”, khoanh tay, nâng cằm nhìn bọn họ.

Cô nhìn qua thì ương ngạnh kiêu căng, nhưng cố tình lại cực kỳ bênh vực người mình.

Nhóm trưởng “Sun” hoảng hốt, sở dĩ anh ta ăn nói cuồng vọng như vậy là vì biết camera ở hành lang này đã hỏng rồi. Nếu không, anh ta hoàn toàn không dám làm chuyện đó.

Không ngờ lại có người lén quay video.

Khương Tự: “Các người nên biết xấu hổ vì bản thân lại đi tùy tiện định nghĩa một người.”

Cô phải sửa đúng quan điểm của những người này: “Người như họ bị nói là không giống người thường, bởi họ là độc nhất vô nhị.”

“Xin lỗi đi.”

Nhóm trưởng “Sun” nhìn người đẹp sườn xám trước mặt, đôi mắt của cô lộ ra ngoài lớp khẩu trang, đuôi mắt cong cong, xinh đẹp quyến rũ.

Nhưng lời nói lại khiến bọn họ không thể phán bác ở điểm nào.

Dưới uy áp của Khương Tự, nhóm trưởng của “Sun” buộc các thành viên ngoan ngoãn cúi đầu xin lỗi.

Khương Tự miễn cưỡng thả bọn họ đi.

Những câu nói của Khương Tự ngấm hết vào lòng nhóm “Quái vật”. Họ trầm mặc, khắp lồng ngực đều tràn ngập sự ấm áp.

Hy vọng có thể làm việc cả đời vì cô J.

Nếu có thể.

Tate là người đầu tiên phá vỡ yên tĩnh, anh hơi tò mò: “Giám đốc Khương, sao cô lại quay video lại vậy?”

Khương Tự nhún vai, thái độ hiển nhiên làm người ta nói không ra lời.

“Không có, vừa khéo điện thoại hết pin, bật không lên.”

Nghe vậy, các thành viên của “Quái vật” ngẩn người, ngay sau đó thì bật cười.

Vậy chẳng phải vừa rồi bọn “Sun” phí công cúi đầu sao?

***

Khương Tự đeo khẩu trang, ngồi trên ghế khách VIP.

Một lát sau, sân khấu âm nhạc chính thức bắt đầu.

Thời gian từ từ trôi đi, nhóm tiếp theo lên sân khấu là nhóm nam “Sun”. Bọn họ còn chưa lên sân khấu thì dưới sân khấu đã vang lên tiếng la hét chói tai đầy hưng phấn của các fans, vang vọng trong không khí.

“------A a a a a!”

Lúc này, “Sun” bước lên sân khấu.

Khương Tự nhìn thoáng qua, nhíu mày.

Bọn Larry mặc tây trang màu đen và đi giày cao gót màu đỏ, hôm nay nhóm “Sun” cũng mặc áo cut-out màu đỏ và quần màu đen.

Màu sắc đều là đỏ và đen, vừa khéo giống nhau.

Khương Tự suy nghĩ, cô nhìn quản gia Trịnh ngồi cạnh: “Ông có từng chú ý tới nhóm nam này không?”

Quản gia trịnh gật đầu.

Không gì có thể làm khó quản gia Trịnh, ông có đủ hiểu biết về các nhóm nhạc nam và nhóm nhạc nữ.

Quản gia Trịnh cũng phát hiện có gì đó không ổn.

Ông nói: “Hình như ngày thường “Sun” không mặc trang phục màu này, sao hôm nay lại trùng màu với “Quái vật” khéo thế?”

Trên mặt Khương Tự không có biểu cảm.

Rất rõ ràng, “Sun” cố ý mặc như thế.

“Sun” ỷ vào bọn họ nhiều fans, cố ý mặc cùng màu với “Quái vật”, muốn tạo thành sự tương phản mãnh liệt.

Sau khi biểu diễn kết thúc, tiếng chửi rủa của mọi người dành cho “Quái vật” sẽ càng nhiều.

Khương Tự nhớ tới một cụm từ trên mạng: Ai xấu thì kẻ đó xấu hổ.

Người của cô bị bắt nạt, hiện tại cô rất khó chịu.

Khương Tự híp mắt, ngược lại cô muốn nhìn xem rốt cuộc “Sun” biểu diễn tốt nhường nào.

Ca khúc “Sun” thể hiện là “Cô gái thân ái”, tiếng nhạc lôi cuốn vang lên, các fans lại la hét.

Bọn họ vừa hát vừa nhảy vũ đạo sexy.

Tiếng hét chói tai của các fans vang lên hết đợt này tới đợt khác, Khương Tự chết lặng nhìn sân khấu, cô cảm thấy tai mình sắp điếc rồi.

Lúc này, bọn họ bỗng tặng fans mấy nụ hôn gió.

Quả nhiên, các fans lại la hét chói tai lần nữa.

Trong suốt quá trình biểu diễn, gần như cứ cách vài giây, tay bọn họ sẽ làm hành động hôn gió một lần.

Thẳng hôn gió.

Xoay hôn gió.

Nghiêng đầu hôn gió.

Các kiểu hôn gió.

Khương Tự hoài nghi, tay bọn họ không rút gân sao?

Lúc này, các thành viên vén vạt áo lên, giống như một hành động vô tình nhưng thực chất chỗ nào cũng lộ tâm cơ.

Bọn họ show cơ bụng chăm chỉ rèn luyện.

Quan trọng là, trên mỗi cơ bụng, bọn họ đều dùng son môi để viết tên thân mật của fans bọn họ.

Bảo bối của Sun.

Giờ phút này, tiếng la hét chói tai của các fans đạt tới đỉnh điểm.

“A a a a...”

Khương Tự mặt vô cảm nghĩ, tô son ở đó là sợ người khác không nhìn ra à?

Cô cảm thấy, hiện tại mình cấp thiết cần một chai nước tẩy dầu để tẩy sạch cái cảm giác sến súa này.

Bỗng nhiên Khương Tự rất nhớ nhóm nam “Quái vật” mình đầu tư.

Thứ tự biểu diễn của “Quái vật” và “Sun” vừa khéo là một trước một sau.

“Sun” vừa biểu diễn xong thì ánh đèn bên sân khấu của “Quái vật” bừng sáng.

Trong khoảnh khắc ánh đèn sân khấu kia bừng sáng, tiếng vỗ tay và tiếng hét của khán giả rất ăn ý mà ngừng lại, các cô gái buông gậy phát sáng trong tay xuống.

Không khí an tĩnh đến đáng sợ.

Hình thành sự đối lập mạnh mẽ với vừa nãy.

Rất rõ ràng, “Sun” được mọi người yêu thích, mà “Quái vật” không được mọi người chấp nhận.

Đây là một tiết mục không được mong chờ.

Không biết vì sao, Khương Tự bỗng đồng cảm với “Quái vật”.

Tuy cô đầu tư nhóm nam “Quái vật” là có mục đích, nhưng hiện tại thấy không một ai quan tâm họ biểu diễn thì Khương Tự vẫn không nhịn được mà đồng tình với họ.

Cô thở dài một hơi.

Khương Tự lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nhìn sân khấu.

Lúc này, Dylan bỗng nhiên quấn dây thép, bay từ không trung xuống sân khấu. Anh xoay một vòng trên không, tạo thành đường cong cực kỳ duyên dáng.

Sau đó, chậm rãi đặt chân xuống sân khấu.

Sáng kiến này là nhóm tiểu quái vật thêm vào trước khi lên sân khấu. Bọn họ biết, cô J ngồi ngay dưới sân khấu để xem mình.

Bọn họ muốn mang đến một tiết mục xuất sắc nhất cho cô J.

Khi Dylan cúi đầu, gương mặt kia cực kỳ hút hồn.

Yếu ớt lại tái nhợt, đuôi lông mày và khóe mắt nhếch lên.

Mái tóc dài vàng nhạt như một dải ngân hà màu vàng, chậm rãi chảy xuôi trong không khí. Từ đỉnh đầu đến ngọn tóc đều nhen nhóm ngọn lửa.

Giống như một giây tiếp theo có thể bốc cháy.

Có mấy cô gái gần Dylan nhất có thể nhìn rõ Dylan.

Trái tim của các cô ấy đập mạnh.

Vừa rồi các cô nhìn thấy... thần sắc đẹp Venus sao?

Nếu không thì vì sao họ lại cảm thấy mình như bị nhiếp hồn, tâm tình khó có thể bình tĩnh lại như vậy.

Lúc này, Dylan đứng trên sân khấu.

Xung quanh là bóng tối, chỉ có một chùm sáng chiếu lên người anh, lóa mắt đến kinh người.

Anh cong lưng với khán giả, đôi giày cao gót màu đỏ trên chân nhẹ nhàng bước từng bước về phía trước.

... Cộp, cộp, cộp.

Tiếng giày cao gót vang vọng trong không khí.

Từng bước chân gần như có thể đánh vào lòng người xem.

Đúng lúc này, ánh sáng tắt.

Khi đèn sân khấu sáng lên lần nữa thì ba người đã đứng vào vị trí, đều mặc vest đen và đi giày cao gót đỏ, tất chân phác họa đôi chân thon dài của họ.

Trên mặt họ đeo nửa mặt nạ, trên mặt nạ là biểu cảm mặt khóc trào phúng.

Giống như ám chỉ bọn họ là những con quái vật không được người đời thừa nhận.

Hai tay họ che trước mặt, che khuất đôi mắt, chỉ để lại mặt khóc ở bên trái.

Cả ba vừa hát, vừa quyến rũ nhếch môi dưới.

Giây tiếp theo, eo của ba người gần như ngả về sau 180 độ, còn mềm dẻo hơn cả sợi tơ cao cấp nhất.

Sau đó, họ uyển chuyện, nhẹ nhàng đứng dậy, giày cao gót khua nửa vòng tròn, tóc dài hất trong không trung đầy vẻ mỹ lệ.

Động tác của ba người đều đồng điệu như cái bóng của nhau.

Ánh đèn sân khấu mang theo cảm giác u ám, hoang vắng của tận thế.

Họ giống như hành tinh hoang vu, là những người cô độc bị trục xuất.

Vừa rồi lúc “Sun” biểu diễn, khắp trường quay đều la hét chói tai vì bọn họ.

Mà hiện tại, hiện trường rất yên tĩnh.

Không phải vì khán giả khó có thể tiếp thu phong cách này, mà là bởi vì bọn họ đều đắm chìm trong sự thể hiện của “Quái vật”.

Lúc nãy bọn họ làm động tác eo, giọng hát vẫn cực kỳ ổn định, thậm chí âm cuối còn không hề run rẩy.

Khán giả hoàn toàn không dám dời mắt, sợ bỏ lỡ 1 giây.

Một lát sau.

Hai chân của họ quỳ xuống mặt sàn, đẹp trai ngạo nghễ đi vòng quanh phía trước.

Cả ba nhìn thẳng, bàn tay tái nhợt của họ đặt trên mặt nạ, nhẹ nhàng gỡ xuống.

Lộ ra khuôn mặt kỳ dị mà yêu dã.

Nếu nói nửa đầu tiết mục mang đến cảm giác tan vỡ của ngày diệt vong.

Thì hiện tại, nhóm cực kỳ ma mị.

Mỗi bộ phận trên cơ thể họ đều mềm mại khó tin, họ giữ vững bả vai, dùng eo vặn thành hình lượn sóng.

Sau đó, họ đột nhiên lùi về sau.

Cả ba vừa lùi về sau vừa đồng thời vươn một bàn tay, yêu dã ngoắc một cái với người xem.

Cực kỳ giống mỹ nhân ngư quyến rũ bí ẩn.

Cùng lúc đó, bọn họ nghiêng mạnh đầu sang một bên.

Trong khoảnh khắc kết màn, họ hất tóc dài, xoay người.

Ngón tay tái nhợt xinh đẹp đặt ở giữa môi.

Bọn họ im lặng mà nói một tiếng.

Suỵt.

Tiếng nhạc dừng lại, nửa mặt của họ bị giấu trong bóng tối, một nửa thì chìm trong đầy mảnh pháo bay.

Giống như những mảnh kim loại bay tán loạn trong vũ trụ.

Không được thừa nhận, lại ngược chiều đi lên.

Đột nhiên, khắp trường quay bộc phát tiếng vỗ tay kịch liệt.

Màn biểu diễn này quá chấn động, từ giọng hát đến vũ đạo, lại thêm cả bầu trời cảm xúc, hoàn mỹ đến nỗi không thể bắt bẻ.

Lúc này, những người ngồi hàng đầu tiên đứng dậy vỗ tay vì họ.

Người ở hàng thứ hai, hàng thứ ba cũng đứng lên.

Tới cuối, gần như người ở khắp trường quay đều đứng dậy, vỗ tay như sấm, mãi không dừng lại.

Mọi người điên cuồng hô tên nhóm của họ.

“Quái vật! Quái vật!”

“Quái vật!!”

“…”

Trong mắt ba người Larry ngậm nước mắt, cúi người thật sâu về phía dưới sân khấu.

Trong lòng họ nhắc đi nhắc lại một câu:

Cô J, cảm ơn cô đã cho chúng tôi đứng trên sân khấu.

Cô chính là quý nhân trong cuộc đời của chúng tôi.

Khương Tự trầm mặc nhìn.

“Quái vật” thực sự rất ưu tú, mà cô… lại lần nữa hỏng kế hoạch.

Trong tiếng vỗ tay kéo dài, Khương Tự chống má, hiện tại tâm trạng của cô cực kỳ phức tạp.

Khương Tự trầm ngâm, tuy rằng Hoa Hạ có thể tiếp thu phong cách này, nhưng nếu… đẩy nhóm nam “Quái vật” ra quốc tế thì sao?

Nếu cho bọn họ tham gia tuần lễ thời trang New York thì có thể đập nhiều tiền hơn.

Cô không tin, chẳng lẽ người dân ở các quốc gia khác đều có thể thưởng thức phong cách này sao?

Vì thế, cô J quyết định vươn tay ra hải ngoại.

Trên mạng lời khen ngợi buổi biểu diễn của “Quái vật” nhiều như nước.

[Đêm nay “Quái vật” quá chấn động! Tôi nguyện xưng là nhóm nam ngầu nhất, không gì sánh nổi!]

[Có ai cảm thấy nhóm “Sun” biểu diễn rất sến súa không? Hoàn toàn không thể so với “Quái vật”.]

[Thực ra tôi đã sớm muốn nói rồi, “Sun” ngoài hôn gió và khoe cơ bụng thì bọn họ còn biết làm gì nữa?]

[Phong cách của “Quái vật” quá đặc biệt, không có hiệu ứng, ngược lại sân khấu càng đẹp hơn.]

[Tôi muốn mua tất cả album của “Quái vật”, từ hôm nay trở đi, tôi chính thức trở thành fan trung thành của họ!]

Đêm nay, tất cả mọi nghi ngờ đều bị đánh bay.

“Quái vật” bùng nổ khắp mạng xã hội!

***

Sau khi “Quái vật” lên chương trình sân khấu âm nhạc, ca khúc mới của họ nhanh chóng lên các bảng xếp hạng âm nhạc lớn, dùng thời gian ngắn nhất để leo lên top 1.

Trên các bảng xếp hạng, “Cô gái thân ái” nằm top 1 hai ngày đã bị đẩy xuống.

“Quái vật” chẳng những bá chiếm bảng xếp hạng mà còn tạo ra trào lưu nghe nhạc của mọi độ tuổi.

Phố lớn ngõ nhỏ đều có thể nghe thấy bài hát của “Quái vật”, từ học sinh đến người đi làm, thậm chí các bác gái nhảy quảng trường cũng thích nhóm tiểu quái vật.

Cư dân mạng đồng loạt tỏ vẻ, ca khúc mà quảng trường gần nhà phát mỗi đêm đã thay đổi.

Cùng với tiếng ca của “Quái vật”, các bác trai bác gái chân đi giày cao gót, nỗ lực học điệu nhảy của nhóm tiểu quái vật.

Từ sau khi “Chúng ta flop đến tận tâm địa cầu” giúp ba người Đinh Tinh An nổi tiếng thì tất cả mọi người đều suy đoán, loại hình tiếp theo sẽ bùng nổ thành đỉnh lưu sẽ là gì.

Hầu như bọn họ đã đoán tất cả phong cách có trong nước rồi, nhưng mà, không ai đoán trúng.

Ngang trời xuất thế lại là nhóm nhạc nam “Quái vật”!

Một nhóm nhạc nam không đi theo con đường bình thường, đi giày cao gót, còn trang điểm theo phong cách Cyberpunk.

Những cư dân mạng nào lúc trước nói cô J ánh mắt kém đều bị vả mặt bôm bốp.

Chỉ cần là người cô ấy nhìn trúng thì tuyệt đối không bình thường, thậm chí có thể nói, người mà cô J chọn chính là “Siêu sao dự bị”.

Nghe nói, cô J còn muốn đưa bộ ba tới tuần lễ thời trang New York.

Nhóm tiểu quái vật mang theo concept kỳ quái, giọng hát kỳ lạ, muốn bước lên sân khấu lớn hơn sao?

Con đường ra khơi của cô J nằm trong suy đoán của cư dân mạng.

Có lẽ cô ấy đã chuẩn bị rất lâu cho kế hoạch dẫn dắt Hoa lưu vươn ra thế giới, mà nay, cuối cùng cô ấy cũng bước tới bước quan trọng nhất.

Có thể chất huyền học hộ thân, một mình cô J có thể chấp toàn bộ công ty trong ngành giải trí.

Cô J cố lên!

Xin hãy cho cơn gió Hoa lưu này thổi càng mãnh mẽ hơn đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio