Editor: Bạch Nhạn công tử
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
Chương : Có thực hiện hay không?
Cuối cùng Bát ca liên tiếp "dừng bút" đã chọc giận không ít người, cho dù có tin hay không thì trước tiên cũng oán giận rồi sau đó mới giải quyết.
【Ai nói dừng bút thế? Mày là Minh Chủ hay là tài xế của hắn, làm sao mà biết được hắn đi đâu?】
【 Nói không chừng là Minh chủ muốn khoái thác, mượn việc này để dời đi tầm mắt, trốn tránh trách nhiệm. Dùng việc một đứa trẻ mắc bệnh nan y làm cái cớ, lương tâm của mấy người không cảm thấy đau à?】
Bát ca:【 Nếu là một năm trước, tôi sẽ chửi đến máu chó đầy đầu như mấy người. Nhưng từ lúc dừng bút được một hồi, sau một lần không rõ chân tướng những gì mà Minh Chủ đã trải qua thì tôi liền thay đổi triệt để. Sau sự kiện lần đó, tôi thường xuyên tới cô nhi viện làm công ích, khi đó đứa nhỏ bị chứng hóa cốt kia được đưa tới bệnh viện, tôi cũng ở ngay hiện trường, hơn nữa còn chính tai nghe được viện trưởng gọi Minh Chủ trở về. 】
Nhóm Hoa hữu vừa nghe, sôi nổi dò hỏi: "Tình huống của đứa trẻ kia như thế nào?" "Anh nhìn thấy Minh Chủ à?" "Nhà bọn họ ở bệnh viện nào thế?" Trong nháy mắt tất cả các vấn đề liên tiếp không ngừng bao phủ khiến anh ta rối loạn ngôn luận.
Bát ca tất nhiên sẽ không để lộ ra tên bệnh viện, miễn cho có người tới quấy rầy.
Lúc này, một người với nickname là " Trị liệu sư Yavah quốc " đột nhiên lên tiếng: 【 Chứng hóa cốt? Đây là một trong mười loại bệnh nan y khó chữa nhất thế giới, tỉ lệ tử vong cao tới ,%. Nếu đứa nhỏ kia thực sự mắc phải chứng bệnh này, như vậy chúng ta chỉ có thể bày tỏ tiếc nuối, sau khi bệnh biến phát sinh, cô bé sẽ sống không quá ba ngày.】
Bát ca: 【 Thật ngại quá, anh đoán sai rồi, Minh Chủ ở bệnh viện giúp đỡ điều trị ngày, đứa nhỏ kia vẫn còn sống tốt. 】
Trị liệu sư Yavah quốc : 【 Ha ha, chẳng lẽ mấy người cho rằng Minh Chủ có thể chữa khỏi bệnh cho cô bé này à? Sở dĩ cô bé còn sống, rất có thể là do tốc độ bệnh biến tương đối chậm mà thôi.】
Bát ca:【 Anh không phải là Minh Chủ, làm sao liền biết cậu ấy không chữa được?】
Trị liệu sư Yavah quốc :【Người Liên Minh các người đều thích nói mạnh miệng. Nếu anh ta có thể trị liệu khỏi chứng hóa cốt, thì tôi sẽ quỳ liếm miêu điếu và phát sóng trực tiếp toàn thế giới.
ai biết từ này nghĩa gì không nhỉ??
【 Mịa nó, anh còn có nhân tính hay không hả? Ngay cả một con mèo cũng không buông tha!】
【 Đã chụp lưu lại chứng cứ, ngồi chờ người nào đó quỳ liếm.】
【 Tuy rằng biết không có khả năng quá nhiều, nhưng mà vì sao tui vẫn cảm thấy người này sẽ bị Minh Chủ vả mặt nhỉ? Tui thấy loại mù quáng không thể nói lý này rất tự tin là như thế nào đây trời?】
【 Tui cũng mù quáng.】
【 Tui cũng tự tin.】
【 Tui cũng không thể nói lý.】
Trị liệu sư Yavah quốc :【 Hừ, mấy người rồi sẽ hối hận? Đến lúc đó nếu Minh Chủ không trị hết chứng hóa cốt này, mấy người có cầu khóc đi chăng nữa thì Yavah quốc chúng ta cũng sẽ khiến danh dự của anh ta mất sạch.】
【 Chưa bao giờ gặp qua người mặt dày vô sỉ như thế này, biết rõ chứng hóa cốt là bệnh nan y, lại còn dùng cách này để uy hiếp Minh Chủ. Nếu các người còn có chút sĩ diện thì so với ai kia là người thứ nhất có thể chữa khỏi chứng hóa cốt đi.】
Trị liệu sư Yavah quốc kia không tiếp tục nói nữa, mà là cấp tốc đem tin tức về chuyện này chuyển về nội quốc, thêm mắm thêm muối nói Minh Chủ không biết tự lượng sức mình, thế nhưng lại tuyên bố chữa khỏi chứng hóa cốt.
【 Nhưng lúc ấy tôi nói, nếu anh ta có thể chữa khỏi chứng hóa cốt, tôi liền phát sóng trực tiếp việc quỳ liếm miêu điếu.】
【 Ha ha, tôi đây phát sóng trực tiếp việc quỳ liếm ngưu bức.】
【 Còn tôi sẽ nuốt sống cá heo... 】
Một đám người bắt đầu hi hi ha ha mà lập flag....
Bờ biển Vân, An Nhàn nuốt vào một viên Thủy Lân Đan, thả người nhảy vào trong biển.
Lấy tu vi của cô hiện tại, vốn dĩ không có cách nào chịu đựng áp lực của nước với chiều sâu đạt tới mét trở lên, nhưng nếu điều khiển linh lực thì miễn cưỡng có thể chống đỡ một khoảng thời gian. Còn nếu thực sự không được nữa, vậy thì chỉ có thể nhờ vào thiết bị hiện đại. Kể từ đó, sẽ không chỉ bại lộ di tích ở đáy biển mà thời gian đi cũng không còn kịp nữa.
Ba mươi phút trôi qua, bốn mươi phút trôi qua, rồi một giờ trôi qua...
Ngay tại thời điểm cơ thể đến cực hạn chịu đựng cuối cùng, thì An Nhàn cuối cùng cũng ngoi lên khỏi mặt biển, bước chân lảo đảo ngã xuống bờ cát trên mặt đất, sắc mặt nhợt nhạt, hai mắt đỏ ngầu, ngực phập phồng kịch liệt.
Sau một lát nghỉ ngơi, trên khuôn mặt cô lộ ra một nụ cười thoải mái, xoay người nhảy lên, bước tới chiếc xe tự động của mình.
Ngay khi cô rời đi không lâu, mặt biển vốn dĩ tĩnh lặng bỗng nhiên nổi lên tầng tầng gợn sóng, hiện lên hình dạng mũi tên, nhanh chóng phóng về phía bờ biển. Rầm một tiếng, một sinh vật cỡ bằng trẻ con toát ra khỏi mặt nước, tựa như thằn lằn, hai bên sườn quai hàm mọc ra một đôi cánh hình quạt màu trắng, phần lưng bao trùm vảy kim sắc, phía sau còn có một cái đuôi rất dài.
Vảy mở ra, bọt nước trên người rung lên, nó đứng thẳng thân trên, ngửa đầu ngửi ngửi, rồi mới tìm phương hướng An Nhàn biến mất mà đuổi theo.
Ở trong xe thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, An Nhàn mang một đầu tóc ướt trở lại phòng bệnh của Tiểu Đậu Tử.
Hạ Lâm thấy cậu bước vào, lập tức đứng lên.
Không rảnh lo tiếp đón, An Nhàn nhanh chóng đi tới bên giường, lấy ra một cái tiểu hồ lô, cẩn thận trút hết vào lòng bàn tay của Tiểu Đậu Tử, nhiều mảnh vỡ lấm tấm màu vàng chậm rãi len lõi vào trong làn da của cô bé, sau đó dùng linh lực dẫn đường, theo xương tay, trải rộng khắp toàn thân.
Tiểu Đậu Tử nhíu nhíu mày, dường như cảm giác có chút không thoải mái, nhưng dù vậy cũng không hề tỉnh lại, dụng cụ cũng không phát ra cảnh báo. Hạ Lẫm ở một bên lẳng lặng quan sát, vô cùng kinh ngạc với tài năng tầng tầng lớp lớp của An Nhàn.
Hạ Lẫm chuyên chú nhìn sườn mặt của An Nhàn, ánh nắng chiếu ngoài cửa sổ tỏa ra ánh sáng nhu hòa khiến người ta không thể rời tầm mắt. An Nhàn chậm rãi thu tay lại, cát giữa hồ lô Thiên Hư chỉ còn lại hơn một nửa, dùng ở bộ phận trên người Tiểu Đậu Tử, cốt tủy của cô bé dung nhập khá tốt, trong đó đang đuổi đi vi khuẩn gây bệnh.
An Nhàn mệt mỏi xoa xoa mi tâm, quay đầu nói với Hạ Lẫm: "Tôi nghỉ ngơi một lúc, nửa giờ sau gọi tôi dậy."
Nói xong, cô dốc sức đi tới giường bồi hộ bên cạnh, nằm xuống liền ngủ.
Hạ Lẫm bước qua, giúp cô cởi giày vớ, đắp chăn lên. Xong xuôi liền ra khỏi phòng bệnh, gạt mở dãy số: " Liên hệ với viện trưởng bệnh viện trung tâm thành phố Thương Cốc, đem phòng bệnh - tách ra, từ chối bất cứ vị trị liệu sư nào tham gia trị liệu."
【 Hạ Gia, ngài cuối cùng cũng xuất hiện. Ngài ở trung tâm bệnh viện à, tôi sẽ lập tức tới ngay.】
"Trước tiên làm chuyện tôi phân phó cho tốt."
【 Phòng bệnh -? Được, tôi hiểu rồi.】
Tuy rằng không biết vì sao, nhưng Thác Phi theo thói quen kỷ luật nghiêm minh, tuyệt đối không hỏi nhiều.
Xử lý xong chuyện này, Hạ Lẫm lại mở ra Tinh Võng, xem xét tình huống khu bình luận.
Bởi vì ảnh hưởng đến đông đảo trị liệu sư và dược sư ở Liên Minh và Yavah quốc nên chuyện này được rất nhiều người chú ý. Nếu không phải trước đó Hạ Lẫm đã an bài thì chỉ sợ sẽ có không ít người nhiều chuyện tìm tới cửa.
Chuyện tình hoạn nạn Tiểu Đậu Tử mắc phải chứng cốt hóa rất nhanh đã được xác nhận. Cô báo cáo chẩn bệnh đều không phải là cấp bậc bí mật, ở trong cơ sở dữ liệu của bệnh viện có thể tìm được, chỉ cần có chứng thực là trị liệu sư, dựa vào chứng nhận tên gọi của mình có thể đăng nhập trang web, tham dự hội nghị thảo luận bệnh tình và hội chẩn.
Hễ gặp qua người báo cáo chẩn đoán bệnh, đều không cho rằng Tiểu Đậu Tử còn có thể chữa khỏi. Tất cả mọi người đang đợi kết quả trị liệu cuối cùng, sống hay chết, trong vài ngày có thể thấy rõ ràng.
Nhưng mà, khiến mọi người kinh ngạc chính là ba, bốn ngày qua đi, bệnh tình của Tiểu Đậu Tử chẳng những không chuyển biến xấu mà ngược lại càng ngày càng tốt, theo D "thẩm tách trung đồ" có thể thấy được, vi khuẩn đang nhanh chóng tiêu vong, tốc độ chúng nó khuếch tán sinh sôi nảy nở, hoàn toàn không theo kịp, lần lượt bị diệt đoàn.
Chờ đến ngày thứ bảy, mọi người chứng kiến kỳ tích xảy ra, vi khuẩn gây bệnh bị tiêu diệt hầu như không còn, chứng hóa cốt được coi là một trong mười loại bệnh nan y khó chữa nhất thế giới nay lại có người chữa khỏi!
Toàn bộ giới y dược bị chấn động, ào ào hỏi thăm thân phận của vị chủ trì y sư, thế nhưng không có ai phát biểu tuyên bố. Nếu không phải bọn họ luôn chú ý tới tiến triển bệnh tình, thậm chí sẽ không phát hiện có người yên lặng không tiếng động mà chữa khỏi cho một bệnh nhân mắc chứng hóa cốt.
Nhưng trị liệu sư trong trung tâm bệnh viện cũng cảm thấy ngờ nghệch, bọn họ ở ngay bệnh viện, vậy mà không hề hay biết có người không một tiếng động làm ra một chuyện lớn đến oanh động thế giới như vậy. Theo tính cách của viện trưởng, nếu xác thực, nên thông báo sớm cho tất cả mọi người cùng biết, sao lại giấu kín như vậy được? Hoàn toàn không phù hợp với tác phong nói khoác trước sau như một của ông ta, trừ khi người nọ không phải trị liệu sư của trung tâm bệnh viện, hơn nữa có người bày mưu tính kế để viện trưởng không được tuyên bố.
Hết tất cả toàn bộ trước mắt đều hướng về vị Hoa Hoa Minh Chủ kia, nhưng thật sự thì tuổi y còn quá trẻ, cũng chưa từng lộ ra phương pháp trị liệu đặc biệt nào.
Tuy nhiên, cho dù không có chứng cứ rõ ràng, cũng không có ảnh hưởng một chút nào tới sự hãnh diện của những người Liên Minh, tuyệt địa phản công.
【 Lúc trước là ai nói sẽ phát sóng trực tiếp toàn thế giới việc quỳ liếm miêu điếu?】
【 Cũng may trước đó tôi đã quyết đoán chụp hình lưu chứng cứ. ( Hình ảnh) 】
【 Ngài kia, diễn đàn Yavah quốc còn có mười mấy dũng sĩ tỏ vẻ muốn phát sóng trực tiếp nữa đấy. 】
【 Không sai, còn cái gì quỳ liếm ngưu bức, nuốt sống cá heo... Tôi không thể không thừa nhận, người Yavah quốc rất có tinh thần gan dạ mạo hiểm.】
【 Ha ha ha ha ha, sao tui lại cảm thấy rất khoái trá là như thế nào đây nhỉ?】
【 Dự cảm là trong mấy tháng kế tiếp, video mà người của toàn thế giới xem đều xuất phát từ Yavah quốc.】
【 Quả nhiên nam thần không làm tui thất vọng, sùng bái của tui đối với anh ấy muốn đột phá giới hạn pháp luật, đạt tới mức tùy thời có thể phạm tội luôn rùi! 】
.....
Trị liệu sư Yavah quốc không cam lòng nhận thua như vậy, phản bác nói:【 Mấy người không cần cao hứng quá sớm, hiện tại còn chưa xác thực người trị liệu chứng hóa cốt ruốt cuộc có phải là anh ta hay không mà?】
Liên Minh: 【 Thế mấy người có thể trị liệu chứng hóa cốt à?】
Yavah: 【 Chỉ là lần này vận khí của anh ta tốt mà thôi, cũng không nhất định chắc chắn là anh ta ưu tú hơn so với chúng tôi.】
Liên Minh: 【 Thế các người có thể trị liệu chứng hóa cốt à?】
Yavah:【 Có bản lĩnh để cho anh ta đường đường chính chính tỷ thí với chúng tôi một hồi.】
Liên Minh: 【 Thế mấy người có thể trị liệu chứng hóa cốt à?】
Yavah: 【@¥%&......】
.....
Liên Minh: 【 Tốt lắm, không cần ở đó tán gẫu, chỉ hỏi mấy người một câu thôi, phát sóng trực tiếp mà mấy người đã hứa rốt cuộc có thực hiện hay không?】
Yavah: 【......】
Liên Minh: 【 Không muốn thực hiện cứ việc nói thẳng, tôi thay Miêu Nhi, Ngưu Nhi, Ngư Nhi cảm ơn mấy người không liếm chi ân.】
【 Cảm ơn mấy người không liếm chi ân. 】
【 Cảm ơn mấy người không liếm chi ân. 】
......
Chỉnh tề xếp hàng "cảm ơn" khiến người của Yavah không thể nào nghẹn khuất hơn được nữa.
Trị liệu sư Yavah quốc :【 MDZZ, quay liền quay, giờ phút ngày tháng , phát sóng trực tiếp mạng thế giới.】
【 Đủ ngẩng! 】
Trên mạng náo nhiệt ra sao thì An Nhàn cũng không biết được. Trải qua hơn mười ngày trị liệu và điều dưỡng, cuối cùng Tiểu Đậu Tử cũng thoát khỏi cơn nguy hiểm, khung xương đang nhanh chóng tự lành, kế tiếp chỉ cần phối hợp thực liệu cùng phục kiện là được. An Nhàn và viện trưởng bàn bạc một chút, quyết định đưa Tiểu Đậu Tử về nhà tu dưỡng.
Ngày tháng , Tiểu Đậu Tử nằm viện hơn một tháng, lại lần nữa ngồi trên xe lăn, vui vui vẻ vẻ mà rời đi sau một lần bệnh viện khiến cô bé tuyệt vọng, ánh nắng mặt trời đã lâu một lần nữa được gặp. Một màn này bị Bát ca kiêm chức công ích chụp được, đăng tải trên mạng, khiến không ít người cảm động.
An Nhàn ở lại cô nhi viện vài ngày, cẩn thận kiểm tra thân thể cho mỗi đứa trẻ.
Trước mắt cô nhi viện có đứa trẻ, trong đó có đứa nhỏ mang theo thương tàn cùng bệnh tật khó có thể chữa khỏi. An Nhàn đem báo cáo chẩn bệnh bản chính ghi chép lại cho mình một bản, định trở về chậm rãi nghiên cứu, sau đó lập ra kế hoạch trị liệu tương ứng cho bọn trẻ.
Hành động này của cô, Hạ Lẫm đều đem tất cả thu lại trong tầm mắt, càng quan sát, tâm càng động.
Đối với việc chú ý giới tính kia, tựa hồ dần dần trở nên không còn quan trọng nữa...
_oOo_
(^ω^)(^ω^) Ta đã bình yên vượt qua khó khăn. Cơ mà cuối tháng sau còn tiếp một đợt nữa, hic: