Lúc bốn người Bạch Thiệu Huy bước vào phòng họp thì những người khác đã tập hợp đông đủ, cuộc họp này bao gồm từ chức vụ trưởng phòng trở lên nếu là người làm việc ở trụ sở chính, các tổng giám đốc của các công ty chi nhánh đại diện đến để họp, ai có chức vụ mà đi công tác cũng đều sắp xếp mà trở về.
Thay vì những cuộc họp dự án chỉ có nhân viên cấp cao mới tham dự, giờ thì chính là huy động tất cả những người có chức vụ đến họp, với quy mô lớn như thế này tất nhiên là dành cho một sự kiện vô cùng lớn.
Bốn người bước vào, tất cả mọi người đều đứng dậy cuối chào hô một tiếng chủ tịch, Bạch Thiên Ngụy ra hiệu tất cả mọi người ngồi xuống rồi đi đến vị trí của mình.
Hiện tại trong phòng còn hai ghế trống, một ghế chủ tọa và một ghế kế ở bên phải, hiển nhiên ghế chủ tọa chính là của Bạch Thiên Ngụy cái còn lại chính là của Bạch Thiệu Huy.
Hai người ngồi xuống ghế còn Tư Chính Dĩnh và Đặng Kiến Minh thì đứng sau hai người.
"Tất cả đã đông đủ?" Bạch Thiên Ngụy hỏi.
" Thưa chủ tịch đã đủ rồi ạ!" Tư Chính Dĩnh ở phía sau cung kính nói.
Bạch Thiên Ngụy gật đầu rồi nhìn đám người.
" Hẳn là mọi người cũng đã biết, ngày hôm nay tôi kêu mọi người đến đây để thực hiện một việc trọng đại, mọi người đã chuẩn bị đầy đủ rồi chứ? Nếu như đã sẵn sàng vậy chúng ta liền bắt đầu." Ông nhìn xung quanh rồi vô cùng hữu lực nói, ông hỏi như là khẳng định, tất cả mọi người gật đầu và ông tuyên bố cuộc họp liền bắt đầu.
"Trước tiên, xin giới thiệu với mọi người đây là Bạch Thiệu Huy, là con trai tôi cũng chính là người thừa kế Bạch thị, ngày hôm nay liền tham gia cuộc họp của chúng ta.
Thiệu Huy, đây là những cổ đông và những nhân viên có chức vụ ở Bạch thị.
Hai bên làm quen với nhau đi." Bạch Thiên Ngụy giới thiệu Bạch Thiệu Huy với tất cả mọi người, và cũng sẵn tiện giúp anh quen mặt những người ở đây.
"Xin chào! Tôi là Bạch Thiệu Huy, từ giờ tôi sẽ làm việc ở đây, mong rằng chúng ta sẽ làm việc với nhau một cách thuận lợi." Bạch Thiệu Huy đứng dậy chào, sau đó liền nói, tuy nhiên biểu cảm của anh hiện giờ chính là lạnh lùng không cảm xúc, khí tràng của anh tỏa ra nhưng cũng khống chế để bản thân dưới ba của mình, nếu bộc lộ hết thì chính là thành anh muốn muốn nghiền ép luôn cả cha mình.
Vì vậy, anh không tỏa khí tràng quá nhiều mà khống chế cực tốt, tuy nhiên nhiêu đó cũng đủ nghiền ép đám người kia rồi.
Bạch Thiệu Huy vừa dứt câu tất cả mọi người đều không động, xem ra mục đích của cuộc họp hôm nay mọi người liền có hiểu đôi chút, lúc nãy nghe tin đồn Bạch đại thiếu gia đến Bạch thị xem ra đúng là thật, tên hoàn khố vô dụng này đến đây hẳn là để phá đi.
Nhưng tâm thái và khí tràng kia liền làm mọi người nghi ngờ, đó là Bạch Thiệu Huy trong lời đồn? Tại sao lại khác hoàn toàn với miêu tả như vậy? Người này thật sự là đi chơi hay là nghiêm túc muốn đi làm đây?
Không sớm thì muộn bọn họ cũng sẽ làm việc với người này nhưng bọn họ không muốn làm việc với một tên vô dụng chỉ biết sài tiền, người như vậy đến đây chỉ có thể khá hoại mà thôi, mà người bọn họ muốn làm việc hiển nhiên điều đầu tiên người này phải nghiêm túc trong công việc, đưa Bạch thị đi lên, đã gắn bó khá lâu với Bạch thị bọn họ không muốn nó bị lụi bại đâu.
Im lặng một hồi liền có người phản ứng đứng dậy giới thiệu bản thân và chức vụ của mình.
Ít nhất người ta cũng là người thừa kế Bạch thị, huống hồ chủ tịch còn ở đây bọn họ không thể thất lễ được.
Vốn dĩ chỉ cần những cổ đông và các chức vụ quan trọng đứng lên giới thiệu thôi nhưng Bạch Thiệu Huy ra hiệu cho Đặng Kiến Minh, Đặng Kiến Minh biết rõ cách làm việc của lão đại mình như thế nào liền ra hiệu cho tất cả mọi người dù lớn dù nhỏ đều đứng dậy giới thiệu.
Gần một tiếng sau thì màn giới thiệu mới kết thúc, Bạch Thiên Ngụy nhìn qua Bạch Thiệu Huy, anh cho ông một cái gật đầu rồi nhìn xuống bản báo cáo trên tay mình.
"Nếu đã làm quen xong rồi thì báo cáo về tình hình của Bạch thị đi, cặn kẽ chi tiết không được thừa hay thiếu bất kì chi tiết nào." Bạch Thiên Ngụy ra lệnh, ông bất ngờ về việc Thiệu Huy cho tất cả mọi người đều giới thiệu, bởi vì có chức vụ nhưng cũng có cao có thấp, việc quan tâm những chức vụ nhỏ đó ông không biết là nó có ích gì hơn nữa trong cuộc hop.
Nhưng hiện tại thì liền mất thời gian hơn rất nhiều, thay vì chỉ mất phút giờ thành mất gần cả tiếng đồng hồ.
Bất ngờ thì bất ngờ, ông vẫn tiếp tục cuộc họp.
Sau khi được lệnh của ông, người có nhiệm vụ được giao trước đó liền đứng lên tường trình báo cáo.
Lúc đầu là khái quát, sau đó là tình hình cụ thể của Bạch thị trong năm gần đây, tình hình năm nay, các bước tiến triển, tiến độ của các bộ phận, công ty chi nhánh.
Dù đã tìm hiểu kĩ trước đó, trong suốt hai tiếng rưỡi báo cáo, anh đều kiên nhẫn chăm chú nghe, không hề tỏ ra một chút than phiền hay mệt mỏi nào.
Điều này liền làm tất cả mọi người ai cũng ngạc nhiên ngoại trừ Đặng Kiến Minh.