Trở Về! Anh Yêu Em

chương 87: chương 87

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tối hôm đó, cả phòng Bạch Uyển Nhược ra ngoài ăn cơm, Uyển Nhược vô cùng hứng thú với khu ẩm thực gần trường mình.

Tại một quán cơm nhỏ gần đó, bốn người vui vẻ nhận lấy phần cơm của mình, họ vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.

" Uyển Nhược, thành tích của cậu rất tốt, lại xinh đẹp như thế, cũng đã hết năm nhất rồi sao cậu chưa bắt đầu vào nghề đi." Mộc Đinh Ly nghi vấn hỏi.

" Mà sao mà tớ không nghĩ sẽ bắt đầu chứ.

Tớ đang chuẩn bị đi tham gia một casting của một bộ phim, hai ngày sau là đã bắt đầu rồi." Uyển Nhược không giấu giếm gì nói.

" Sắp tới có phim gì hot sao? Cậu định tham gia phim nào vậy?" La Mỹ Lan hỏi.

" Là Đường Ngã.

Tớ chỉ tham gia chỉ là vai nhỏ thôi." Uyển Nhược nói, dù gì ngày hôm đó trong trường không chỉ mình cô tham gia thử vai, cô cũng không ngần ngại tiết lộ.

"A! Tớ nghe nói dự án đó khởi xướng cũng được một đoạn thời gian rồi.

Nghe nói có sự tham gia của ảnh hậu Tạ Nghệ Hân, thật sự làm cho mọi người mong chờ.

Không nghĩ tới cậu lại nhắm vào bộ phim đó nha.

Uyển Nhược cậu xuất chúng như vậy chắc chắn sẽ thành công nhận được vai mình mong muốn.

Cố lên, tớ ủng hộ cậu!" Mộc Đinh Ly hai mắt tỏa sáng nói.

" Còn hai cậu nữa, luôn ủng hộ Uyển Nhược đúng không?!" Mộc Đinh Ly phồng má trừng hai người bạn cùng phòng còn lại.

Cả ba người trước đó đã sống với nhau một thời gian nên vô cùng thân thiết, hành động cũng không quá cố kị.

" Ừm! Uyển Nhược chắc chắn sẽ thành công đạt được." La Mỹ Lan bất đắc dĩ nhìn Mộc Đinh Ly, cô gái này quá hoạt bát rồi.

Tất nhiên, cô cũng biết rõ thực lực của Bạch Uyển Nhược, cô ấy hội tụ đầy đủ những yếu tố để trở thành một minh tinh, cô - Mỹ Lan cũng không thể nào chối bỏ được điều đó.

Đinh Kiên Ngân thì vẫn cái tính lạnh lùng ít nói đó, cô chỉ ngước đầu lên nhìn Bạch Uyển Nhược rồi gật đầu đồng ý với ý kiến của hai người kia.

" Được rồi, không cần phải đâu.

Cảm ơn các cậu ủng hộ tớ, nhưng mà Ly Ly, cậu quá khích rồi, cậu như vậy nếu như tớ không đạt được vai diễn thì sao đây?!" Uyển Nhược gõ nhẹ đầu Mộc Đinh Ly một cái.

" Cậu giỏi không đạt thử xem!! Tớ sẽ thất vọng lắm đó!" Mộc Đinh Ly biểu cảm phong phú nhìn Uyển Nhược, cuối cùng còn tỏ vẻ đáng thương hề hề.

" Haha.

Không biết là tớ đang à sinh viên khoa diễn xuất hay là cậu nữa.

Không cần phải lo cho tớ, cậu xem, cậu ôm như vậy, mau lo cho bản thân đi nè." Uyển Nhược nhìn Đinh Ly nói, cô gái này đã hai mươi tuổi rồi sao lại ngây thơ như thế chứ.

Nếu như ra ngoài một mình thì đúng là một bi kịch a.

" Oh! Đây không phải là giáo hoa khoa diễn xuất Bạch Uyển Nhược đây sao? Mấy ngày không thấy ở trường, không nghĩ tới hôm nay sao lại có thể vinh hạnh gặp cô trong quán cơm nhỏ này!" Một giọng nam đi từ cửa quán đi vào.

Trạch Cẩn đi vào liền nhìn thấy người con gái hắn thường để ý, Bạch Uyển Nhược bình thường thoắt ẩn thoắt hiện.

Không nghĩ tới, lại có thể gặp cô ở đây, trước đây chưa từng tiếp xúc, Trạch Cẩn cũng vô câu nệ, lời nói lại có phần lịch sự hơn bình thường.

"Không biết đây là...?" Cuộc đàm chuyện bị cắt ngang làm Uyển Nhược cũng có phần khó chịu.

Nếu người này không lịch sự thì có lẽ cô cũng mặt lạnh không quan tâm.

Người đến, nhìn cách ăn mặc hẳn là một thiếu gia con nhà khá giả nào đó, cô cũng không biết người này là ai.

" À! Xin chào, anh là Trạch Cẩn, năm ba khoa kinh tế.

Để ý em bấy lâu, không nghĩ đến sẽ gặp em và tiếp xúc với em.

Cho anh làm quen được chứ?!" Trạch Cẩn áp chế xúc động muốn ôm người đẹp, lịch sự nhất có thể nói.

" Ra là Trạch học trưởng, làm quen thì học muội đây không dám.

Không biết học trưởng đây gặp học muội có gì chỉ bảo ạ?!" Trạch gia theo Uyển Nhược nhớ thì là một gia tộc thuộc lớp trung lưu, tầng lớp không quan trọng, quan trọng là người này vô cùng phong lưu, ăn chơi đàn đúm, hại không biết bao nhiêu con gái nhà lành rồi.

" Haha.

Lần đầu gặp, anh chỉ qua là muốn xin phương thức liên lạc của em thôi.

Anh thật sự rất ngưỡng mộ em, thật sự mong muốn có một cuộc gặp gỡ nói chuyện nhiều hơn với em, được chứ Uyển Nhược?!" Giọng điệu xa cách của Bạch Uyển Nhược làm cho Trạch Cẩn vô cùng khó chịu, kiêu cái gì chứ, giáo hoa thì cũng chỉ là một đứa con gái yếu đuối, dù có đẹp bao nhiêu thì bị đè dưới thân một thằng đàn ông cũng rên la như những con đàn bà khác.

Hắn không tin với gia thế của hắn người con gái trước mặt không xiêu lòng, chỉ cần một hứa hẹn lợi ích thì chắc chắn cô ta sẽ cam tâm tình nguyện mà nằm dưới thân hắn rên rỉ thôi.

" Xin lỗi, nhưng mà học muội đây không thích cho.

Dù chưa gặp qua học trưởng đây nhưng danh tiếng của anh cũng vang văng vẳng bên tai, tiếng tăm của anh thật sự là học muội cũng không dám nhìn thẳng.

Được anh nhìn trúng học muộn cũng thật vinh dự, nhưng học muội không cần và cũng không dám mang cái danh trèo cao.

Vô cùng xin lỗi học trưởng, xin học trưởng thông cảm." Bạch Uyển Nhược âm trầm cười lạnh bên trong, bên ngoài vẫn giữ bộ dáng ồn hòa, từ chối nhẹ nhàng nhưng ý bên trong đó nghe liền hiểu.

Trạch Cẩn nghe Bạch Uyển Nhược nói mặt liền trở nên âm trầm.

Lời nói kia nghe thì nhẹ nhàng nhưng ý đồ châm biếm không hề che dấu, xem ra cái danh giáo hoa xinh đẹp tài năng kia quả thật không sai.

Lời nói sắc bén như thế, đâm chọt như thế, cô ta không sợ hậu quả à?! Trạch Cẩn hắn đang suy nghĩ xem nên từ từ chinh phục cô nàng này hay là nhanh chóng hiếp cô ta, từ từ hành hạ để cô ta chỉ biết phục vụ đàn ông.

Hắn nên làm gì với một người con gái như Bạch Uyển Nhược nhỉ?!

" Các cậu đã ăn xong chưa, ăn xong rồi chúng ta nên đi dạo hay về phòng luôn nhỉ?" Bạch Uyển Nhược như có như không nhìn lướt qua Trạch Cẩn, bên trong càng lúc càng âm trầm.

Người theo đuổi cô không hề ít, có người vì sự từ chối của cô mà từ bỏ, cũng có người cố chấp có những mong muốn không nên và những thành phần chỉ muốn chơi gái cũng không hề ít.

Nếu như cô không giấu thân phận của mình thì bọn chúng chắc chắn không dám làm càn, nhưng mà, ở đây không ai biết được thân phận gia thế thật của cô ngoài trừ một vài người.

Trạch Cẩn có quan hệ với đám côn đồ, thậm chí bản thân hắn cũng học võ, dù cô có giỏi đến đâu thì một mình cô khó mà thoát thân.

Bạch Uyển Nhược làm như không có gì quay qua hỏi ba người bạn của mình.

" Giờ còn quá sớm, về phòng khá là chán hay là qua công viên gần đây chơi đi?" Mộc Đinh Ly quá đơn thuần nên không nắm rõ tình hình liền đề nghị.

" Tớ nghĩ là nên về phòng đi, tớ nghĩ mình nên hoàn thành bài tập sớm một chút." La Mỹ Lan là người khá là tinh tế với lại bản thân cũng biết về Trạch Cẩn, bây giờ đi ra ngoài liền vô cùng nguy hiểm.

"Theo cậu." Đinh Kiên Ngân bí mật ra hiệu cho Uyển Nhược, hiển nhiên cô có tự tin về bản thân cô có thể giúp được Uyển Nhược.

Hôm nay không giải quyết, sau đó càng dây dưa liền khó giải quyết.

"Còn vài ngày nữa mới bắt đầu khai giảng, hay đi chơi cho khuây khỏa đi." Bạch Uyển Nhược quyết định, cố ý nói to hơn một xíu để cho những người không thiện kia nghe thấy.

Sau đó bốn người đứng dậy tính tiền rồi rời khỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio