Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

chương 453: 453: coi như tôi nợ ông một ân tình đi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi nhìn xe cảnh sát đi xa, Diệp Vĩnh Khang nói với đám người Da Đen về nghỉ ngơi trước đi, anh và John ở lại hiện trường mới được phục hồi lại như cũ.

"John, bây giờ ông có thể nói sự thật được rồi".

Diệp Vĩnh Khang nói.

John gật đầu: "Tôi phải khâm phục rằng kẻ sát nhân gây ra vụ tai nạn này là một người rất khôn khéo".

"Móng cọc là một trong những bộ phận chắc chắn nhất của công trình.

Thông thường, kể cả khi toàn bộ công trình sụp đổ thì móng cọc chưa chắc đã bị ảnh hưởng".

"Vì vậy, kẻ giết người đã áp dụng một phương pháp rất thông minh.

Trong quá trình xây dựng, hai trong số các điểm chịu lực trông giống hệt nhau đã được hoán đổi cho nhau".

"Sau khi điểm chịu lực bị thay đổi, sự cân bằng tổng thể sẽ bị mất trong quá trình đổ bê tông cuối cùng, dẫn đến tai nạn sập đổ".

"Phương pháp này rất thông minh.

Người bình thường cho dù phục hồi hiện trường lại như cũ cũng không nhìn ra manh mối".

Diệp Vĩnh Khang nhẹ gật đầu: "Chiêu này có khó không, người bình thường có thể làm được không?"

John lắc đầu, ông ấy biết Diệp Vĩnh Khang muốn hỏi cái gì, ông ấy nói: "Bất cứ ai hiểu được chiêu thức này hẳn là đã được đào tạo rất chuyên nghiệp và có nhiều kinh nghiệm mới nghĩ ra được".

"Công nhân bình thường không thể hiểu được kỹ thuật này.

Nói cách khác, bảy công nhân bị chôn vùi trong hố móng chỉ là người thực thi, chứ họ không thể là người thiết kế".

"Nếu không, họ đã không tự đẩy mình xuống địa ngục.

Họ chỉ là con tốt thí của kẻ sát nhân sau cánh gà thôi".

Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng sờ cằm, sau một hồi cân nhắc, liền chỉ vào bộ phận đã xây xong, hỏi: "Ông nghĩ phần xây này như thế nào?"

John nhìn công trình một hồi rồi gật đầu nói: "Rất tốt.

Ở góc độ chất lượng công trình, người phụ trách công trình này là một kiến trúc sư rất giỏi.

Chí ít anh ta chắn chắn sẽ hiểu được kỹ thuật đổi điểm chịu lực".

Diệp Vĩnh Khang nghe xong mỉm cười, kể từ đó, hung thủ sau cánh gà đã xác định rồi.

"Cảm ơn John, coi như tôi nợ ông một ân tình đi".

Diệp Vĩnh Khang mỉm cười.

"Tôi rất vinh dự khi được phục vụ anh Diệp!"

John nhanh chóng cúi xuống, ông ấy biết thân phận thật sự của người đàn ông trước mặt, có thể khiến người này nợ bản thân một ân tình, điều này còn trân quý hơn cả có được một núi vàng!

Sau khi John rời đi, Diệp Vĩnh Khang đã định đến gặp trực tiếp người đó, nhưng sau khi nghĩ lại, anh đã quyết định làm rõ một việc trước.

"Hãy giúp tôi kiểm tra tất cả các tài khoản dưới tên của người này và xem gần đây có một khoản tiền lớn vào hay ra không".

Diệp Vĩnh Khang gọi cho Lăng Vi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio