“Ồ?”
Hạ Chí Tài nghe thấy câu này, thái độ lập tức thay đổi: “Tuyết Cầm, lẽ nào cháu có cách sao?”
Hạ Tuyết Cầm tỏ ra khó xử, thở dài: “Cách thì đúng là có, nhưng mà có hơi khó”.
Hạ Chí Tài đương nhiên hiểu ý của cô ta, vội vàng nói: “Tuyết Cầm, chỉ cần cháu thật sự có thể làm xong chuyện này, ông lập tức thăng chức cho cháu lên làm phó chủ tịch, hơn nữa còn chia cho cháu thêm % vốn cổ phần trong công ty!”
Lúc này Hạ Tuyết Cầm mới thở dài một hơi, thản nhiên nói: “Khó thì có chút khó, tuy nhiên vì để cống hiến cho nhà họ Hạ, cháu chịu khổ một chút vậy”.
Nói xong liền đứng lên, đeo chiếc túi xách nhỏ rồi đi ra bên ngoài.
“Tuyết Cầm, cháu đi đâu vậy?”
Hạ Chí Tài vội hỏi.
Hạ Tuyết Cầm không quay đầu lại, bình thản nói một câu: “Chuẩn bị xong thủ tục, chậm nhất là chiều mai tiếp quản công ty của Hạ Huyền Trúc!”
Mọi người nhà họ Hạ nghe xong câu này đều cảm thấy mơ hồ.
Tiếp quản công ty của Hạ Huyền Trúc?
Hạ Chí Tài vội vàng bước lên hỏi: “Tuyết Cầm, cháu định đi tìm Huyền Trúc nói lý lẽ à?”
“Tìm cô ta á? Ha ha!”
Hạ Tuyết Cầm cười khẩy: “Cô ta là cái thá gì mà cháu phải tìm cô ta nói chuyện?”
“Vậy cháu định… Tuyết Cầm à, cháu đừng có vòng vo nữa, vì chuyện này mà ông mất ngủ mấy hôm rồi đấy”.
Hạ Chí Tài chua chát nói.
Hạ Tuyết Cầm quay đầu nhìn về phía Hạ Chí Tài, nói một cách đầy ẩn ý: “Ông nội, ông biết bây giờ cháu định đi đâu không?”
“Đi đâu?”
“Nam Giang!”
Sau khi nói xong, Hạ Tuyết Cầm bước đi không ngoảnh đầu lại.
Hạ Chí Tài đứng bất động tại chỗ một hồi lâu, sau khi phản ứng lại, lập tức vỗ mạnh vào trán một cái, vẻ mặt vui mừng khôn xiết!
Cuối cùng thì lão cũng đoán được Hạ Tuyết Cầm muốn làm gì!
“Mọi người chuẩn bị thủ tục một chút, chiều mai chính thức tiếp quản công ty của Hạ Huyền Trúc, ngoài ra lập tức gọi bộ tài chính tới đây, cùng nhau bàn bạc cách phân bổ quỹ một trăm triệu tệ!”
Khuôn mặt Hạ Chí Tài đỏ bừng, lão dường như đã nhìn thấy khoản vay một trăm triệu đang vẫy gọi mình.
Ngày hôm sau, Diệp Vĩnh Khang vẫn như mọi ngày, sau khi đưa Diệp Tiểu Trân đi mẫu giáo, anh bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, buổi trưa đi chợ mua đồ ăn, chuẩn bị bữa tối thịnh soạn cho vợ và con gái.
Còn Hạ Huyền Trúc thì dành toàn bộ thời gian và công sức cho việc thành lập công ty.
Thuê một tầng làm văn phòng, mua xong đợt đồ dùng văn phòng cuối cùng, Hạ Huyền Trúc khẽ vuốt tóc mái xõa trên trán, dựa lưng vào chiếc ghế thoải mái, khóe miệng nở một nụ cười vô cùng hài lòng.
Sau những ngày bận rộn, cuối cùng mọi thứ cũng đã sẵn sàng, bắt đầu từ ngày mai, công ty có thể chính thức hoạt động.
Nhớ lại những trải nghiệm mấy ngày qua, Hạ Huyền Trúc cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.
Từng trải qua ranh giới sinh tử, cũng từng trải qua một đám cưới đẹp như trong mơ, người đàn ông mình yêu thương nhất mỗi ngày đều bảo vệ mình và con gái.
.