Editor : Phương
Vân Lục không thể hiểu nổi vì sao Giang Úc tự nhiên lại muốn mua Tinh Diệu.Tinh Diệu đối với cô rất quan trọng,không thể nào mua bán được, cô lắc đầu.
Sắc mặt Giang Úc càng nặng nề hơn nhưng cũng không nói gì nữa.
Chủ yếu là hắn phát hiện Vân Lục không biết hắn tức giận vì nguyên nhân gì. Giang Du Du phát hiện bầu không khí giữa hai người có chỗ không đúng,cũng không dám lải nhải nữa,ngồi một bên im lặng chơi điện thoại.
Cùng với một đám chị em nhắn tin nói chuyện.
【Hội tiểu bảo bối của GY 】
Giang Du Du: Tớ cùng anh tớ đang xúi giục….
Giang Du Du: Anh tớ với chị dâu giống như đang cãi nhau.
Giang Du Du: Từ khi ở show diễn đến khi ăn cơm đều như vậy……
Vương lười nhác:Chắc chắn đà đang cãi nhau,tiểu tiên nữ ở trên sàn diễn bị anh Ly đỡ eo,anh cậu có thể không giận sao?
Vương lười nhác: Đổi thành tớ,tớ sẽ tự dìm mình trong lu dấm đến chết.
Lưu Mễ Mễ: Ghen,anh cậu chắc chắn là ghen,chúng tớ cũng ghen,ăn dấm của anh Ly đỡ chị dâu cậu,anh cậu còn làm chính cung sao có thể không ăn được…..
Vương lười nhác: Mễ Mễ nói đúng đấy.
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó
Đường Lê Lê: Giang Du Du,tớ thích anh cậu! Hắn đẹp trai quá!! Không bằng bảo chị dâu cậu nhưng cho tớ đi….
Giang Du Du: Cậu cút đi.
Giang Du Du: Tớ hiểu rồi,anh tớ đang ăn dấm, ha ha ha ha ha....
Cô nhóc lặng lẽ ngẩng đầu nhìn lén Vân Lục với Giang Úc. Hắn đang ngậm thuốc,chơi điện thoại,ánh mắt mang theo vẻ lạnh lùng thường ngày,Vân Lục ngồi ở bên cạnh nghiêng đầu nhìn hắn chơi,có thể nhìn ra chị dâu là muốn hòa nhau,nhưng có lẽ lại không biết anh trai đang ghen...
Giang Du Du giơ điện thoại ra:“Chị dâu,quét mã QR đi."
“Được.” Vân Lục mở điện thoại ra thêm Wechat của Giang Du Du vào,vừa mới xong đã thấy cô nhóc gửi tin nhắn đến.
Giang Du Du: Anh của em đang ghen!!
Giang Du Du: Ăn dấm của Thành Ly đỡ chị.
Màn sương mù đột nhiên lóe ra ấy sáng,nghĩ đến vừa nãy việc ở hậu trường cùng với việc ở nhà ăn nói muốn mua Tinh Diệu hóa ra tất cả đều là vì ghen.Vân Lục nghiêng đầu nhìn Giang Úc một cái,hắn đang cầm thuốc,muốn gạt vào gạt tàn,Vân Lục lại duỗi tay,lấy gạt tàn cho hắn.
Giang Úc sửng sốt, cánh tay dừng lại.
Nhíu mày nhìn qua, “Làm gì?”
Vân Lục khóe môi mỉm cười, đứng lên, bắt lấy cánh tay hắn, cầm lấy điếu thuốc kia,gạt lại vào tàn thuốc,vẻ mặt rất ngoan.
Giang Úc nhướng mày nhìn cô.
Giây tiếp theo, Vân Lục cắn môi dưới,ngồi xuống đùi ôm lấy cổ hắn,Giang Úc vẫn bất động,tay để ở thành ghế,nâng mắt nhìn cô.
Chàng trai ở ngay trước mắt rất đẹp,da trắng sáng nhưng ánh mắt lại mang theo lệ khí,đặc biệt là khi nhìn người khác có cảm giác rất áp bức. Vân Lục lấy hơi,dựa sát vào bờ vai của hắn,gương mặt dán sát vào cổ hắn,nơi mạch đập có mùi hương nam tính quanh quẩn. Vân Lục thấp giọng nói:"Anh đừng giận,em không có thích Thành Ly đâu…."
Hử?
Biết mình ghen tị? Giang Úc cảm giác giống như nhìn thấy heo nái biết trèo cây,hắn nhướng mày nhìn xuống cái mũi cao thẳng của cô,trầm thấp nói:"Hiểu rồi?"
“Hiểu.” Vân Lục thành thật trả lời, “Em không thích cậu ta,cậu ta chỉ là học sinh của em thôi.”
“Đúng không?”
“Nếu cậu ta thích em thì sao?" Giang Úc bỏ điện thoại,ngón tay nâng cằm cô lên,nhướng mày hỏi.
Vân Lục sửng sốt, “A?”
Lại ngây người.
“Cậu ta thích em?”
Sao có thể! Đời trước Thành Ly cùng Canh Khởi trở thành một siêu thoại CP nhiều năm,cô lúc ấy còn theo đuổi một đoạn thời gian,còn trở thành fans của họ.Đời này dựa vào marketing fans CP của hai người họ cũng dần dần mạnh lên,tính hướng của Thành Ly với Canh Khởi đến nay vẫn còn là một ẩn số.
Đương nhiên Vân Lục vẫn ăn cẩu lương của hai người họ.
Giang Úc híp mắt: “Hử?”
“Em cảm thấy cậu ta không thích em?”
“Đương nhiên.” Vân Lục gật đầu.
Giang Du Du ở bên cạnh đột nhiên nói chuyện:"Em cũng cảm thấy anh Ly sẽ không thích chị dâu đâu."
Chúng ta đều là fans CP mà.
Nhìn hai cái ngốc bạch ngọt EQ âm này,Giang Úc cười nhạo một tiếng,ôm eo Vân Lục nói: “Ăn cơm đi...”
Lời nói vừa dứt.
Người phục vụ đã đưa đồ ăn tiến vào.
Nhìn thấy bạn gái Giang thái tử đang ngồi trên đùi hắn,người phục vụ kinh ngạc vài giây,nhưng rất nhanh đã cúi đầu dọn đồ lên.
Vân Lục đỏ mặt, muốn ngồi xuống ghế nhưng Giang Úc đè eo cô lại,ghé vào tai nhe nhàng nói:"Ngồi lên được thì làm sao có thể dễ xuống được."
Mặt Vân Lục càng đỏ hơn,Giang Úc khẽ liến tai cô nói:"Có thể không giải tán GY,nhưng không được đơn độc gặp Thành Ly."
“Anh sẽ bảo Lý Viên giám sát em.”
Bên tai Vân Lục nóng lên,không dám nhìn biểu cảm của người phục vụ,chỉ yên lặng gật đầu.Mặc kệ như thế nào,Giang Úc nếu đã ghen với Thành Ly thì về sau cô sẽ cách xa anh một chút là được.
Lại nói.
Cô cùng Thành Ly sẽ không có khả năng cao sẽ đơn độc ở chung.
Đồ ăn được bày ra hết,Vân Lục mới ngồi lại vào ghế. Ba người bắt đầu ăn cơm,Giang Úc rửa sạch tay rồi mới bóc tôm cho hai người.
Giang Du Du tự nhiên nhận lấy,Giang Úc rất chiều cô nhóc.
Vân Lục cũng rất tự nhiên,cô ngẫu nhiên sẽ gắp đồ ăn cho Giang Úc. Cũng nhìn ra được hắn rất thương Giang Du Du vậy nên cũng chiếu cố cô nhóc nhiều hơn,trong lòng Giang Du Du vui sướng, chị dâu anh hai đều đối xử với mình tốt như vậy,đây là trời cao thương…..
Cơm nước xong.
Ba người rời đi nhà hàng đã là giờ,sau khi lên xe,Giang Úc nhận được cuộc gọi bảo hắn tối về nhà.
Từ trong điện thoại, có thể nghe được âm thanh trầm thấp.
Giang Du Du nắm lấy lưng ghế nói: “Anh hai,cha bảo anh tối nay phải về nhà.”
Giang Úc lấy điện thoại lại,trả lời:“Đã biết.”
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó
Hắn quay đầu lại nhìn Vân Lục một cái,cô ngồi ở bên cạnh Giang Du Du cười nói:"Đêm nay mẹ với em ngủ cùng nhau."
“Được.” Giang Úc đáp lại.
Sau đó nhẫm chân ga,đi về phía tiểu khu.
Vân Lục mở cửa xe ra,đang muốn xuống xe thì thấy Giang Úc vòng quay đầu xe đi đến đây,đè cửa xe lại ôm cô đi xuống.Cửa xe "rầm" một tiếng mà đóng lại,Vân Lục dựa lưng vào cửa,ngẩng đầu đã thấy Giang Úc hôn xuống,mạnh mẽ đè ép,sau khi tách ra hai người đều thở hồng hộc.
Hắn cắn khóe môi cô,nói:"Em hôm nay đã đáp ứng anh,sớm một chút đi lãnh chứng…"
Vân Lục ừ một tiếng.
“Đi thôi.” Giang Úc dịch người ra,Vân Lục cầm lấy túi xách đi được hai bước,quay đầu nhìn lại thì thấy Giang Úc đang nhướng mày nhìn cô.
Ánh đèn tiểu khu chiếu vào trên mặt hắn,làm mờ đi những đường nét trên khuôn mặt hắn,chỉ có mỗi cặp mắt hẹp dài kia như sói chờ phục sẵn con mồi.
Vân Lục mím môi, cười với hắn một cái,sau đó đi nhanh vào tiểu khu.
Giang Úc nhìn bóng dáng cô.
Nhìn cô đi vào đại sảnh,mới đứng thẳng dậy vòng qua đầu xe ngồi vào vị trí lái.
Giang Du Du chống cằm, “Anh hai,anh yêu chị dâu quá."
Giang Úc không đáp,cài chắc đai an toàn,khởi động xe,xe Hummer màu đen tiến ra đại lộ hướng biệt thư Giang gia đi đến.
Về đến nhà, Dương Yến đã về trước tắm rửa xong xuôi,ngồi trên sopha xem TV. Vân Lục gọi một tiếng mẹ sau đó cũng đi vào nhà tắm tắm,ra đến nơi thì ngồi bên cạnh Dương Yến,ôm lấy eo bà làm nũng ý muốn thuyết phục Dương Yến.
Cho cô kết hôn.
Cô do dự một lúc lâu,khi đang muốn nói màn hình TV đột nhiên tối đen lại,Dương Yến sờ lưng cô,thấp giọng nói:"Nếu con muốn gả thì mẹ cũng không ép đâu."
“Mẹ?” Vân Lục ngồi thẳng thân mình, ánh mắt sáng lên.
Dương Yến thấy thế, bất đắc dĩ thở dài: “Con thật là một đứa ngốc bạch ngọt ngốc nghếch…."
Vân Lục: “A?”
“Con gái ngốc.” Dương Yến xoa tóc cô,xoa đến rối như tổ quạ,Vân Lục kháng nghị,đè lại tóc nhìn Dương Yến. Bà nhìn thấy dáng vẻ này của con gái nghĩ thầm cũng may hôm nay biết được nhiều chuyện của Giang gia,đã biết Giang gia là gia đình thế nào rồi nàng.
Gia đình nhà họ tuy rằng thiếu nữ chủ nhân nhưng là so với gia đình nào cũng tốt hơn.
Ít nhất bà cũng rất hổ thẹn,không thể nào cho Vân Lục một gia đình hoàn chỉnh được. Bà ôm chặt Vân Lục:" Cin nhất định phải hạnh phúc đấy."
“Vâng.” Vân Lục nhỏ giọng mà đáp lời.
Đêm đó Giang Úc không trở lại, Vân Lục sang ngủ cùng mẹ. Hai ngày sau đó Giang Úc cũng không về,Vân Lục cùng Dương Yến vẫn sinh hoạt như bình thường,ngày sinh nhật của Lý Viên trùng với ngày đi diễn,cô ấy chỉ có thể chọn một.
Cuối cùng cô ấy chọn đi đến buổi biểu diễn nhưng sau này phải được nghỉ bù. Vân Lục đồng ý,vì thế thứ sáu các thành viên GY cũng được nghỉ một ngày.
Người đại diện Lý Viên rảnh rỗi chạy qua tìm Vân Lục đón sinh nhật,cô ấy nói đã lâu không xem phim vì vậy lôi Vân Lục đi ăn cơm sau đó kéo cô vào rạp chiếu phim. Xem chính là phim do oppa cô ấy đóng,một bộ phim về động vật.
Toàn bộ bộ phim Lý Viên đều hoa si,Vân Lục ngồi ở một bên yên lặng ăn bắp rang bơ,ngẫu nhiên sẽ đút cho cô ấy hai miếng.
Cuối cùng chú chó của oppa ở cuối phim chết,Lý Viên khóc đến đau lòng,Vân Lục chỉ có thể đành lấy giấy cho cô ấy lau nước mắt.
Lý Viên ôm lấy bả vai Vân Lục,nói:"Mấy ngày nữa oppa muốn sang Trung Quốc,cậu biết không anh ấy đến Lê thành đấy."
“Ừ." Vân Lục vỗ vỗ cánh tay cô ấy,lại đút bắp rang vào miệng.
Sau khi xem phim xong,hốc mắt Lý Viên đều sưng lên,Vân Lục nhìn thấy lại đấy giấy đưa cô ấy,hai người mua xiên que.
Vân Lục bỗng nhiên đưa quà ra.
Lý Viên đứng ở thang máy “Cái gì vậy?”
Cô ấy vừa mở ra.
Bên trong là son môi do oppa cô ấy làm đại ngôn,tổng cộng có thỏi.
“Wow!!”
“Vân Lục, tớ yêu cậu.” Lý Viên hưng phấn mà muốn nhảy dựng lên.
Vân Lục mỉm cười.
Lý Viên là bạn tốt nhất của cô.
Hai đời chỉ có duy nhất người bạn này.
“Huhuhu,cậu tốt với tớ quá,tớ vẫn luôn muốn mua nhưng đều không tranh được,bực lắm đấy." Lý Viên ôm lấy túi quà,ánh mắt phát ra ánh sáng.
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó
"Sao cậu lại mua được vậy?”
“Tớ tranh giúp cậu."Son môi này khó lấy quá,Vân Lục cướp mấy tối mới được,vừa mới ra đã bán hết.
Lý Viên trong lòng càng cảm động.
Phải kiên trì lắm!!
Cũng chưa từng mấy được,lại thành thật mà âm thầm đoạt lại càng có tâm ý.
“yêu cậu,yêu cậu nhất.”
Vân Lục buồn cười, vẫn luôn "ừ ừ ừ",hai người xuống thang máy đã thấy xe của Lý Viên đậu trước cửa. Sau khi lên xe,tài xế đưa Vân Lục về nhà trước.
Tới cửa tiểu khu,Vân Lục xuống xe chào tạm biệt với Lý Viên,cô ấy gửi lại cô một nụ hôn gió,nhánh cây cách đấy không xa lay động.
Một chiếc Minibus màu đen chỉ lộ ra cái đầu,còn lại bị khuất sau cây.
Vân Lục nhìn xe đi xa, mới xoay người về tiểu khu.
Bây giờ cũng không tính là quá muộn,nhưng phòng trực tiểu khu lại yên tĩnh,phòng trực ban sẽ thi thoảng như vậy nhân viên sẽ đi toilet hoặc xử lý việc ở nhà khác. Vân Lục ngáp một cái,tay vừa buông ra thì đã có một bàn tay phía sau bịt miệng cô lại.
Một mùi hương gay mũi khó ngửi đập vào mũi,Vân Lục hít thở không thông cả người vô lực,mềm xuống,túi xách cũng bị rơi ra.
Lạch cạch một tiếng.
Đêm khuya cửa tiểu khu,xe đi qua du đại,đèn phòng trực vẫn sáng,ngoài cửa lại không có gì.
Chiếc đèn ở trên đỉnh đầu sáng đến chói mắt,tầm mắt cô mơ mơ màng màng. Vân Lục cố mở mắt ra mấy lần đều không được,cô đành phải di chuyển theo bản năng.
Nhưng là thân mình không có chút sức lực nào,giây tiếp theo lại ngã vào một thân thể ấm áp,cô cưỡng chế chính mình phải mở mắt ra,mơ hồ thấy được một gương mặt quen thuộc.
“Thành Ly?”
Thành ly che lại cái trán đau rát,đỡ thân thể mềm mại trên ngực dậy,nghiêng đầu tầm mắt hai người đối diện nhau,khuôn mặt xinh đẹp ngày đêm tơ tưởng gần trong gang tấc làm anh kinh ngạc,sau đó ngồi thẳng thân mình lại,người Vân Lục không có lực, ngã ở trên sô pha.
Tây chân cô bị trói chặt.
Thành ly luống cuống , lập tức duỗi tay nâng cô dậy: “Cô giáo.”
Vân Lục ừ một tiếng, tựa lưng vào ghế ngồi, “Chúng ta ở đâu vậy ?”
“Khách sạn, một cái phòng khách sạn.” Thành ly nhìn lại một vòng âu đó nói lại cho Vân Lục,anh cúi đầu nhìn đại quần áo chính mình.
Áo hoodie cùng quần jean vẫn còn,âu đó anh lại nhìn về phía Vân Lục,cô đang co chân lại lộ ra bắp chân trắng nõn,thân mình cong lên vì bị trói,lộ ra cái eo nhỏ. Nội tâm Thành Ly nhảy dựng,anh chạy nhanh đi qua đỡ Vân Lục dậy:"Tôi giúp cô cởi trói….."
Thần trí Vân Lục thanh tỉnh lại.
Cũng thấy rõ đây là đâu,đập vào mắt là một chiếc giường lớn,trên giường đầy đồ vật kỳ quái,quần áo màu đen,cái gì đó màu đỏ….
Thành Ly tầm mắt đảo qua, cũng nhìn thấy,sắc mắt anh đổi đổi:"Cô giáo,đừng nhìn...”
Những cái đó là sεメtoy.
Vân Lục phản ứng lại,dịch chuyển tầm mắt,trong đầu nghĩ…..
Đang muốn cùng Thành Ly nói chuyện.
Cửa đột nhiên bị gõ vang mạnh mẽ.
Rầm rầm rầm ——
Như là muốn đập cửa tiến vào,Thành Ly từ sopha đứng lên,cầm lấy một bình rượu ra cửa, ngoài cửa lập tức truyền đến thanh âm.
“Thành Ly, cậu có ở bên trong không?”
“Xin chào,mời cậu ra tiếp nhận phỏng vấn,chúng tôi thấy cậu cùng chủ tịch Tinh Diệu vào khách sạn…."
Truyền thông.
Ngoài cửa là truyền thông.
Thành ly lấy dây xích cột chắc cửa lại.
Trong nháy mắt hiểu rõ,đây là có người hãm hại,anh xoay người:"Cô giáo."
“Tôi biết rồi.” Vân Lục cũng biết, cô bị trói đêm đến đây,Thành Ly cũng vậy,còn có vài thứ trên giường.
Ngay sau đó truyền thông đến,đây là muốn hắt nước bẩn vào cô.
Cô dịch người một chút toàn thân không có lực,nói:"Điện thoại tôi….."
“Cô giáo,điện thoại không có ở đây."Căn phòng này cái gì cũng đều không có,điện thoại anh cũng không thấy đâu,đột nhiên ngừng lại,nhìn thấy điện thoại bàn ở trên tủ lập tức đi qua lấy,nói:"Cô giáo,cô có nhớ số của Giang thái tử không?"
Điện thoại khách sạn vẫn có thể gọi cho điện thoại bên ngoài.
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó
Vân Lục dựa vào lưng ghế, cửa phòng bị đập đến sắp đổ có thể thấy được bên ngoài có bao nhiêu truyền thông,Vân Lục đọc số điện thoại Giang Úc.
Thành Ly ấn phím.
Thực mau, điện thoại kết nối được,đầu bên kia tiếng nói Giang Úc truyền đến:"Tôi là Giang Úc đây."
“Giang Thái Tử, tôi là Thành Ly.”
Chàng trai bên kia trầm mặc.
Thành Ly bình tĩnh nói:"Tôi với cô giáo bị nhốt ở….ở khách sạn Lan Hải,chúng tôi bị người khác hãm hại đưa tới đây."
Bên kia Giang Úc đột nhiên đứng dậy.
Âm thanh ngoài cửa càng ngày càng to,giống như có thể đổ cửa bất cứ lúc nào. Giọng anh lại càng bình tĩnh hơn:"Giang thái tử,cầu xin anh nhanh lên,tôi vô cùng cảm ơn,tôi không muốn cô giáo bị tổn thương."
Giang Úc: “Đợi.”
Hắn cầm lấy chìa khóa xe, “Cậu thay tôi bảo vệ tốt cho cô ấy.”
Hai chương tiếp theo sẽ đăng vào nhóm kín. Vẫn quy tắc cũ : Không trả lời đầy đủ không duyệt nhé!!!
Những cái đó là sεメtoy.
Vân Lục phản ứng lại,dịch chuyển tầm mắt,trong đầu nghĩ…..
Đang muốn cùng Thành Ly nói chuyện.
Cửa đột nhiên bị gõ vang mạnh mẽ.
Rầm rầm rầm ——
Như là muốn đập cửa tiến vào,Thành Ly từ sopha đứng lên,cầm lấy một bình rượu ra cửa, ngoài cửa lập tức truyền đến thanh âm.
“Thành Ly, cậu có ở bên trong không?”
“Xin chào,mời cậu ra tiếp nhận phỏng vấn,chúng tôi thấy cậu cùng chủ tịch Tinh Diệu vào khách sạn…."
Truyền thông.
Ngoài cửa là truyền thông.
Thành ly lấy dây xích cột chắc cửa lại.
Trong nháy mắt hiểu rõ,đây là có người hãm hại,anh xoay người:"Cô giáo."
“Tôi biết rồi.” Vân Lục cũng biết, cô bị trói đêm đến đây,Thành Ly cũng vậy,còn có vài thứ trên giường.
Ngay sau đó truyền thông đến,đây là muốn hắt nước bẩn vào cô.
Cô dịch người một chút toàn thân không có lực,nói:"Điện thoại tôi….."
“Cô giáo,đuện thoại không có ở đây."Căn phòng này cái gì cũng đều không có,điện thoại anh cũng không thấy đâu,đột nhiên ngừng lại,nhìn thấy điện thoại bàn ở trên tủ lập tức đi qua lấy,nói:"Cô giáo,cô có nhớ số của Giang thái tử không?"
Điện thoại khách sạn vẫn có thể gọi cho điện thoại bên ngoài.
Vân Lục dựa vào lưng ghế, cửa phòng bị đập đến sắp đổ có thể thấy được bên ngoài có bao nhiêu truyền thông,Vân Lục đọc số điện thoại Giang Úc.
Thành Ly ấn phím.
Thực mau, điện thoại kết nối được,đầu bên kia tiếng nói Giang Úc truyền đến:"Tôi là Giang Úc đây."
“Giang Thái Tử, tôi là Thành Ly.”
Chàng trai bên kia trầm mặc.
Thành Ly bình tĩnh nói:"Tôi với cô giáo bị nhốt ở….ở khách sạn Lan Hải,chúng tôi bị người khác hãm hại đưa tới đây."
Bên kia Giang Úc đột nhiên đứng dậy.
Âm thanh ngoài cửa càng ngày càng to,giống như có thể đổ cửa bất cứ lúc nào. Giọng anh lại càng bình tĩnh hơn:"Giang thái tử,cầu xin anh nhanh lên,tôi vô cùng cảm ơn,tôi không muốn cô giáo bị tổn thương."
Giang Úc: “Đợi.”
Hắn cầm lấy chìa khóa xe, “Cậu thay tôi bảo vệ tốt cho cô ấy.”
Hai chương tiếp theo sẽ đăng vào nhóm kín. Vẫn quy tắc cũ : Không trả lời đầy đủ không duyệt nhé!!!