Mới vừa tiến vào tháng , thời tiết Quảng Đông liền hoàn toàn vào mùa hè, đầy đường đều là váy cùng áo ngắn quần ngắn đủ mọi màu sắc, mọi người ước gì có thể ăn mấy món mát lạnh hạ nhiệt, cho nên rất nhiều sạp bán kem cây. Cao Vị còn chưa lắp được điều hòa, trong tiệm chỉ có mấy cái quạt công suất lớn, mà tác dụng của quạt hữu hạn, nhiệt độ không khí tăng cao, mì chua cay nóng bỏng cùng mì Trùng Khánh không hề được hoan nghênh nhiều, Cao Lương thấy thế lại đẩy ra món mới: Nước đậu xanh, mì lạnh, mì lạnh cùng với thịt kho, món nguội.
Đậu xanhsát vỡ vỏ, sau đó ninh thành nước đậu xanh đặc sệt, thêm đường phèn, để lạnh rồi ăn, là đồ uống mùa hè tiêu phiền giải khát tốt nhất. Hạt đậu xanh ninh xogn nước uống còn lại ăn cũng không bị sạn,bã, ăn cũng rất thú vị. Mì lạnh là món năm vừa rồi Cao Lương thường làm, hiện giờ lại bắt đầu lên sân khấu, bên trong thêm dưa chuột ti giòn ngọt, ăn vào tươi mát ngon miệng, đặc biệt khai vị. Món mì lạnh khác là món cải tiến từ món mì Trùng Khánh, mì sợi nấu chín thì ngâm trong nước đá một lần, rồi vớt ra trộn gia vị, mì sợi không chỉ dẻo dai lại ngon miệng. Món ăn nguội là tim heo lưỡi heo kho thành, cắt thành lát chấm tương, bán thành từng phần, từng hộp, theo cân đều được.
Món ăn mới vừa đẩy ra, thực mau liền được khách hàng nhiệt liệt hoan nghênh, đặc biệt là nước đậu xanh, giá cả tiện nghi, chỉ tốn hai hào một phần, không khác gì ăn một cái kem cây, cho nên khách hàng mặc kệ ăn cái gì, đều phải thêm một phần nước đậu xanh, đi cửa hàng Hữu Nghị không đi Cao vị mua nước đậu xanh vậy tương đương không đi qua cửa hàng Hữu Nghị. Mỗi đến lúc chạng vạng hoặc là ngày nghỉ, thường xuyên có thể nhìn thấy có người xếp hàng mua nước đậu xanh.
Cao Lương đang tìm xưởng pha lê để hợp tác, cố ý chế tác bình thủy tinh để đựng nước đậu xanh, tính toán đóng gói cung cấp cho khách hàng, cũng giống chai bia khi mua cần tiền thế chấp, uống xong còn có thể trả bình lấy lại tiền.
Lý Tuấn Nghị quả thực phải tán dương Cao Lương vì chuyện này, vô cùng tự hào mà nói: "Cao Lương nhà mình thật giỏi, nếu nước đậu xanh có thể mang đi, phỏng chừng toàn Quảng Châu có thể nhìn thấy thân ảnh Cao vị." Ai bán n ước đậu xanh còn có thể nghĩ lớn như vậy, Cao Lương tính toán thật tốt, mua một chai nước đậu xanh hào, trong đó có hào là tiền thế chấp, ăn xong còn có thể trả về, lúc trả bình đều phải quay lại tiệm, những người này sẽ là khách hàng quen tiềm năng. Hơn nữa trên chai in tên Cao vị, cách quảng cáo này phủ sóng càng xa càng vang. Cho nên Lý Tuấn Nghị tự mình làm chân chạt cho Cao Lương, đi thiết kế đặt hàng một đám bình thủy tinh lớn nhỏ vừa phải, dễ dàng đổ vào, lại tiện uống nước đậu xanh.
Cao Lương cũng rất vừa lòng với sáng ý của mình, duy nhất không hài lòng chính là mặt tiền cửa hàng quá hẹp, đặc biệt là từ khi bán n ước đậu xanh, khách càng nhiều, không chỉ có bên ngoài tiệm ăn hẹp, phòng bếp đều trở nên cực kỳ chen chúc, rốt cuộc trong phòng bếp quá nhiều nguyên liệu, mỗi loại đồ ăn đều chiếm chỗ.
Lý Tuấn Nghị nói: "Tiệm cơm cafe sát vách buôn bán không được? Nếu không em thử thương lượng với bà chủ bên cạnh một chút, thuê lại cửa hàng đó?"
Cao Lương cũng không phải không đánh chủ ý tới tiệm cơm cafe, nhưng luôn có điểm ngượng ngùng mở miệng, phía mình khách đến đầy nhà, cách vách lại lạnh lẽo, mình còn đi cqua nói chuyện này thì không phải đang khoe khoang với đối phương sao: "Em ngại nói."
Lý Tuấn Nghị cười: "Anh đi giúp em hỏi thăm được không?"
Cao Lương nhìn anh: "Anh được không?"
"Em còn nghi ngờ sao? Em không tin năng lực người đàn ông của em? Chờ, anh khẳng định giúp em hỏi được." Lý Tuấn Nghị tin tưởng mười phần.
Nhưng mà Lý Tuấn Nghị lần đầu tiên đi liền sát vũ mà về, bà chủ cách vách cũng rất cứng rắn, nói chính mình căn bản là không thiếu tiền, mở tiệm cơm cafe chính là vì có việc để làm, không kiếm được tiền đều không sao cả. Cao Lương biết Lý Tuấn Nghị ăn hành, nhịn không được cười trộm, đây là chuyện đã đoán trước được, chuyện này liên quan đến mặt mũi, cửa hàng mới mở được không đến ba tháng liền phải đóng cửa, này ai cũng thấy mất mặt. Vì thế bọn họ đành phải bận rộn trong cửa hàng chật hẹp của chính mình để phát tài.
Nhưng mà phát tài cũng không thay đổi được một sự thật, đó chính là nóng, đặc biệt là trong phòng bếp quả thực chính là cái lồ ng hấp, dù mua mấy cái quạt điện công suất lớn vẫn chảy mồ hôi. Cao Lương nghĩ cách dùng băng hạ nhiệt, không đến hai giờ, thùng băng liền toàn hóa chảy thành nước. Ngắn ngủn nửa tháng thời gian, gương mặt Cao Lương liền nhìn gầy ốm xuống, mỗi ngày trừ bỏ uống chút nước đậu xanh, cũng không có khẩu vị ăn cái gì.
Lý Tuấn Nghị xem ở trong mắt, đau ở trong lòng, tính toán mua điều hòa cho Cao Lương. Bà nội cũng trong lén lút nói với anh: "Tuấn Nghị, cháu nghĩ cách đi, mua cái điều điều gì đó cho Lương Lương, người ta nói là dùng có thể hạ nhiệt, con bé nóng như vậy, gầy gò như vậy."Mỗi ngày bà đều ăn cơm trưa ở Cao vị, chính là rõ ràng hoàn cảnh phòng bếp của Cao Lương, vừa nhỏ vừa kín, quả thực chính là cái lồ ng hấp, quá tội, bà quen mấy người bạn ở công viên, nghe mọi người nói chuyện phiếm, nói hiện tại công nghệ cao tiện lợi, trong đó có một loại máy có thể tự động hạ nhiệt độ, người ở bên trong, liền mát mẻ như đnag trong tủ lạnh. Bà cũng hỏi thăm qua, có một bà đã lắp ở trong nhà, nói là tốn hơn đồng, quý như vậy, Lương Lương khẳng định không mua nổi, nhưng bà biết cháu trai kiếm được, khẳng định mua nổi.
Lý Tuấn Nghị nói: "Bà nội, cháu đã biết, là điều hòa, cháu đang chuẩn bị mua cho Cao Lương một cái."
Bà nội nghe nói hắn chuẩn bị mua điều hòa, hưng phấn đến vỗ ay: "Mau, mau, mua!"
Lý Tuấn Nghị thấy bà nội hưng phấn, nhịn không được nói: "Bà nội, chính bà còn chưa được ngồi điều hòa đâu, cháu mua mua một đài cho bà."
Bà Vương mở to hai mắt nhìn: "Cháu mua cái gì? Bà lại không làm việc ở trong phòng bếp, trong nhà có quạt thổi, bà cảm thấy đã đủ mát mẻ, đừng lãng phí tiền, mua cho Lương Lương là tốt rồi."
Bình thủy tinh Cao Lương đặt hàng rốt cuộc tới rồi, bọn họ cũng nhiệt tình giới thiệu với khách hàng, mọi người đều tỏ vẻ khá thích, rất nhiều khách lúc gọi món đều gọi thêm bình nước đậu xanh mang đi, doanh số tiêu thụ nước đậu xanh lại tăng một bậc. Chiều hôm nay Cao Lương đang múc nước đậu xanh cho khách, đột nhiên nghe thấy Chung Tiểu Hồng ở bên ngoài gõ lên cửa kính: "Bà chủ, chị mau tới đây!" Thanh âm phi thường vội vàng.
Cao Lương run tay, thiếu chút nữa làm đổ nước đậu xanh, quay đầu nhìn ra: "Làm sao vậy?"
Mặt Chung Tiểu Hồng mặt đỏ bừng, mang theo hưng phấn: "Chị mau đến xem."
Cao Lương vội đặt cái muỗng trong tay xuống đi ra ngoài: "Chuyện gì?" Cô thấy hai người đàn ông nâng một cái thùng giấy cực to đi vào: "Chúng tôi là nhân viên bách hóa xx, đây là hai đài điều hòa các cô đặt, chúng tôi đến lắp đặt."
Cao Lương không thể hiểu được: "Tôi không có đặt điều hòa."
Hai người đặt đồ vật xuống, một người móc ra một tờ biên lai, cúi đầu nhìn một chút, nói: "Địa chỉ là nơi này không sai, Cao Vị hương tình, bà chủ họ Cao, không sai đi?"
Cao Lương gật gật đầu: "Đúng vậy, tôi họ Cao. Xin hỏi là ai đặt hàng?" Cô đoán được có thể là Lý Tuấn Nghị mua.
Đối phương nói: "Người đặt là Lý tiên sinh. Xin hỏi có vấn đề sao?"
Cao Lương lắc đầu: "Không có. Cảm ơn!" Không nghĩ tới Lý Tuấn Nghị cư nhiên mua điều hòa, thật là ngoài ý muốn làm cô cảm động.
Nhân viên cửa hàng cùng khách nhân đều kinh ngạc nói: "Oa, có điều hòa, về sau liền thoải mái."
Nhân viên bách hóa nói: "Tổng cộng mua hai đài, xin hỏi muốn lắp ở nơi nào?"
Cao Lương vội nói: "Anh xác định hai đài đều là đưa đến nơi này, có phải có một đàiđưa đến nơi khác hay không."
Nhân viên bách hóa nói: "Không có, nơi này chỉ có một địa chỉ. Xin hỏi muốn lắp ở nơi nào?"
Cao Lương bị Lý Tuấn Nghị làm chấn kinh rồi, hai đài điều hòa ít nhất tốn một vạn đồng tiền, cửa hàng của cô đến nay còn chưa có kiếm đủ đồng, Lý Tuấn Nghị liền đổ vào trong tiệm hơn hai vạn khối, giai đoạn đầu tư thật đủ lớn. Đối phương thấy Cao Lương phát ngốc, nhịn không được lại hỏi một câu: "Muốn lắp ở nơi nào?"
Cao Lương lúc này mới phục hồi tinh thần lại: "Anh giúp tôi lắp một đài ở trong phòng bếp, một đài đặt ở nhà ăn đi, cảm ơn!" Hai đài đều lắp ở trong tiệm, thật sự không lầm sao?
Buổi tối thời điểm Lý Tuấn Nghị tới đón người, Cao Lương kéo Lý Tuấn Nghị vào trong tiệm, chỉ vào điều hòa nói: "Anh mua hai đài điều hòa cho tiệm?"
Lý Tuấn Nghị cười nói: "Đúng vậy, trong phòng bếp một đài, như vậy em không cần chịu nóng đến mức tới cơm đều không muốn ăn. Bên ngoài cũng lắp một đài, khách hàng dùng cơm cũng thoải mái, trong tiệm càng thêm nhiều khách quen."
Cao Lương đương nhiên biết chuyện này không sai, cô nhìn anh: "Chính là trong tiệm tổng cộng mới kiếm lời được bao nhiêu tiền đâu, một đài điều hòa đều mua không nổi. Cái này cũng quá tốn kém."
Lý Tuấn Nghị cười nói: "Giai đoạn trước phải đầu tư, khẳng định có thể kiếm lại. Thế nào, lắp điều hòa xong thoải mái không?"
Cao Lương cắn môi, vẫn là ức chế không được tươi cười: "Đương nhiên, đặc biệt thoải mái, cảm ơn anh!"
Lý Tuấn Nghị tiến đến bên tai cô nhỏ giọng nói: "Không thể chỉ nói ngoài miệng, tới chút thực tế đi."
Cao Lương nhìn trong tiệm nhân viên còn chưa đi, cũng đè thấp thanh âm nói: "Trễ chút trở về lại nói."
Lý Tuấn Nghị gật gật đầu, cười: "Được."
Nhân viên cửa hàng đều lại chỗ Lý Tuấn Nghị nói lời cảm tạ, ông chủ Lý tặng điều hòa, cho nên bọn họ mới có thể có hoàn cảnh làm việc tốt như vâyh, đây chính là cái đại ân nhân.
Về đến nhà, Cao Lương từ xe máy xuống, chuẩn bị lên lầu, bị Lý Tuấn Nghị kéo lại: "Nói báo đáp đâu?"
Cao Lương nhìn xem bốn phía: "Trở về lại nói."
Lý Tuấn Nghị lắc đầu: "Không được. Bà nội ở nhà, trở về cái gì đều làm không được, chúng ta đi tản bộ." Nói xong kéo Cao Lương đi vào trong tiểu khu, tiểu khu mới khánh thành chưa quá hai năm, bên trong thật ra đều trồng không ít hoa cỏ, cũng trồng một ít cây ăn quả như xoài cùng long nhãn, không tính cao lớn, miễn cưỡng có chút bóng. Hai người dừng lại dưới bóng cây, tới một chỗ tương đối tối, Lý Tuấn Nghị kéo Cao Lương lại, ngón tay thon dài nâng cằm cô cúi đầu hôn lên. Đang hôn tới nhập tâm, đột nhiên xuất hiện một vệt sáng, vừa lúc chiếu vào trên người hai người, người nọ là một chàng trai trẻ tuổi nghịch ngợm, thấy một đôi uyên ương đang tình chàng ý thiếp, nhịn không được ấn chuông xe đạp, lớn tiếng nói: "Ha, hai ngươi đang làm gì đấy?"
Tuy rằng bọn họ đã chính thức là tình lữ, Cao Lương vẫn thẹn thùng mà vội vùi đầu vào trong lòng ngực Lý Tuấn Nghị. Lý Tuấn Nghị có chút bực bội mà đáp một câu: "Liên quan đếch gì tới cậu!"
Đối phương cũng cũng không thật sự muốn làm cái gì, cưỡi xe nhanh như chớp chạy mất: "Ha ha, hai người tiếp tục!"
Xảy ra loại sự tình này còn tiếp tục thế nào, Cao Lương ngượng ngùng mà xoay người rời đi, Lý Tuấn Nghị đuổi theo, căm giận mà nói: "Thật mẹ nó đáng giận, như thế nào mỗi lần đều như vậy!"
Cao Lương buồn cười, hai người bọn họ xác thật rất thảm, mỗi lần không phải lo lắng bị người khác cắt ngang thì là trực tiếp bị cắt ngang, hai người bọn họ nói chuyện yêu đương thật không dễ dàng.
Ngày hôm sau bà Vương đến trong tiệm ăn cơm trưa, phát hiện trong tiệm đã lắp điều hòa, nhịn không được giơ ngón tay cái với Lý Tuấn Nghị.
Cao Vị có thêm hai đài điều hòa tình yêu, cứ như vậy, không chỉ có người trong phòng bếp thoải mái, người bên ngoài dùng cơm cũng thoải mái, người vào tiệm ăn cơm cũng nhiều, rốt cuộc ai cũng muốn ăn cơm ở trong hoàn cảnh thoải mái hơn. Thời tiết càng nóng, Cao vị buôn bán càng tốt, dù không phải cuối tuần, trong tiệm lúc nào cũng ngồi đầy người, mà tiệm cơm cafe cách vách càng ngày càng quạnh quẽ, thẳng đến đầu tháng bảy vào buổi tối thời điểm tan tầm, Chung Tiểu Hồng nói với Cao Lương nói: "Bà chủ, Nhã Nhã bạn em bị mất việc, nhờ em hỏi một chút tiệm chúng ta còn cần người không."
Cao Lương nhíu mày nghĩ nghĩ, Nhã Nhã là ai? Chung Tiểu Hồng nói: "Chính là người bạn của em làm ở tiệm cơm cafe bên cạnh. Tiệm cơm cafe đã đóng cửa, hai ngày không khai trương rồi, còn có một tháng tiền lương chưa phát đâu."
Cao Lương hiểu được: "Tiệm cơm cafe hai ngày này không mở cửa sao?" Mỗi sáng sớm cô tới là đi vào phòng bếp, cả ngày đều ở trong tiệm, chỉ có buổi tối trở về mới ra cửa, cách vách không mở cửa cô thật đúng là không rõ lắm.
"Không mở ạ. Nhã Nhã nói ông chủ sinh bệnh về Hong Kong, bà chủ không tìm thấy người lấy tiền, tiệm cơm cafe không mở nổi nữa, cho nên đóng cửa." Chung Tiểu Hồng nói.
Cao Lương nhớ tới không lâu trước đây Lý Tuấn Nghị đi tìm bà chủ kia nói chuyện chuyển nhượng, còn bị cự tuyệt một cách kiêu căng ngạo mạn, không nghĩ tới nhanh như vậy liền căng không nổi nữa, thật là đáng tiếc! Nhưng cô muốn thuê lại cửa hàng thì mấu chốt là tìm được người trước.
Chung Tiểu Hồng thấy Cao Lương không nói lời nào, liền lại hỏi một câu: "Bà chủ, tiệm chúng ta còn nhận người không?"
Cao Lương gật đầu nói: "Cần, sáng mai bảo cô ấy tới tiệm xem." Trong tiệm nhiều việc, thật đúng là cần thêm người.