.
Thiệu Kình tuy xuất phát từ tư tâm muốn bắt Ông Cảnh Vũ, nhưng cũng không hoàn toàn là tư tâm, còn có tức giận cùng hận ý với Tạ Quyết.
Chiến loạn Ung Châu, hắn thua nhiều lần trong tay Tạ Quyết, làm sao có thể không oán không giận.
Nhiều lần ra tay bị Tạ Quyết chặn được, huynh đệ của hắn cũng chết dưới kiếm của Tạ Quyết.
A huynh của hắn ẩn núp mười năm ở Kiêu Kỵ binh, ở Long Hổ Sơn chính mắt hắn nhìn thấy bị Tạ Quyết chém đứt đầu dưới chân ngựa.
Đó là a huynh thân cận nhất của hắn.
Hắn nhìn tận mắt nhìn thấy đầu a huynh rời khỏi cơ thể, chết không nhắm mắt.
Hai huynh đệ bọn hắn nhiều năm không gặp, gặp một lần cuối lại là tử biệt.
Vốn dĩ Long Hổ Sơn là nơi chôn đám người Kiêu Kỵ binh, không nghĩ tới lại trở thành nơi chôn thây của Hãn Vân trại cùng sáu trại khác, còn có thân xác a huynh hắn.
A huynh đem tin tức ở Kiêu Kỵ binh truyền tới, bên trong viết rõ chỉ có bốn ngàn năm người đến Long Hổ Sơn.
Có được tin tức, hắn triệu tập Hãn Vân trại cùng năm trại khác.
Có một ít sơn trại đã bị công hãm, đã kéo dài hơi tàn, chỉ có Hãn Vân trại cùng năm trại kia chưa ảnh hưởng gì.
Hắn triệu tập tổng cộng mười hai ngàn nhân mã, gần như toàn là người tinh nhuệ của mấy trại. Vốn định lấy nhiều thắng ít, lại không nghĩ tới, sau khi khai chiến không bao lâu liền có viện quân đuổi tới.
Vốn dĩ ngoài trăm dặm chỉ có bốn ngàn quân Kiêu Kỵ binh, nay có thêm năm ngàn binh mã Man Châu.
Hai phe số người không chêch lệch lắm, nhưng bọn hắn hơn một vạn người vẫn thảm bại.
A huynh mới được thăng làm phó tướng đã sớm bị trói, tại hậu chiến bị chém chết.
(Link đọc tiếp ở đầu tường)