Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 154: + 155: bào chữa vô tội 07 + 08

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

~ MẤY KẺ TÌNH NGHI XUẤT HIỆN ~

Khi Lam Á Dung và Việt Tinh Văn rời đi, tâm trạng của Chu Tiểu Đình đã khá hơn nhiều.

Một thân một mình chờ kết án, cùng có luật sư giúp đỡ mình, đây là hai trải nghiệm hoàn toàn khác biệt. Cô gái xui xẻo đã bình tĩnh lại, ít nhất cô sẽ không suy sụp nhận tội trước cảnh sát, chỉ cần cô kiên trì rằng mình không gϊếŧ người, vẫn còn cơ hội xoay chuyển.

Quay về văn phòng luật, Lam Á Dung và Việt Tinh Văn lập tức tìm Lâm Mạn La.

Hôm nay tất cả thành viên đều ra ngoài điều tra, chỉ có chị Mạn La ở lại văn phòng sắp xếp tài liệu, kết quả mọi người điều tra được đều gửi cho cô, khi Việt Tinh Văn tìm cô, Lâm Mạn La đã soạn xong một bảng thông tin chi tiết rồi.

Việt Tinh Văn hỏi: "Chị Mạn La, mọi người có phát hiện gì mới không?"

Lâm Mạn La nói: "Hội Tân Ngôn điều tra ở khoa Hóa, phát hiện trong phòng thí nghiệm của khoa có kali xyanua, nhưng hợp chất này được xếp vào nhóm có độ nguy hiểm cao, bị khóa trong tủ, sinh viên rất khó lấy được, trừ phi có người lén lút đánh chìa khóa tủ. Tân Ngôn nghi ngờ các lớp trưởng, cán sự môn thuộc khoa Hóa, họ có thể âm thầm đánh chìa khóa phòng thí nghiệm."

Việt Tinh Văn suy nghĩ, gật đầu nói: "Suy đoán của Tân Ngôn rất hợp lý, hung thủ không thể mua chất độc mạnh như kali xyanua ngoài thị trường được, phòng thí nghiệm khoa hóa hẳn là nguồn gốc của số kali xyanua đã hại chết Lưu Gia Gia. Muốn lấy được chất độc này, trước hết phải vô cùng quen thuộc với phòng thí nghiệm khoa Hóa."

Cậu hỏi trong nhóm chat, "@Tân Ngôn, tòa thí nghiệm khoa Hóa có camera an ninh không?"

Tân Ngôn đáp: "Hành lang tầng nào cũng có, hung thủ gần như không thể tránh camera để trộm hóa chất. Tôi nghĩ hung thủ là sinh viên khoa Hóa, sau một giờ thí nghiệm nào đó thì ở lại trực nhật, nhân lúc các bạn học không ở đó, lén lút mở tủ lấy thuốc. Hoặc hung thủ là cán sự môn, có chìa khóa trong tay, có thể đến phòng thí nghiệm lấy thuốc trước khi vào giờ thí nghiệm."

Chắc chắn hung thủ phải quen thuộc với phòng thí nghiệm, biết kali xyanua nằm trong tủ nào. Hung thủ đã lấy thuốc trong khi chuẩn bị trước lúc giờ học bắt đầu, hoặc đợi khi các bạn đã về hết, trực nhật xong rồi lấy thuốc, như vậy camera an ninh sẽ không quay được gì khác thường, không dễ bị người khác nghi ngờ.

Vì chỉ cần một lượng kali xyanua rất nhỏ thôi đã có thể gây chết người, có lẽ giáo viên cũng không phát hiện vài gram bị thiếu?

Kha Thiếu Bân khó hiểu hỏi: "Không phải nên quản lý chất độc mạnh thế này sao? Học sinh mà lấy được không phải nguy hiểm lắm à?"

Tân Ngôn nói: "Hóa chất ở khoa Hóa trường chúng ta đều được quản lý trong phòng thuốc, giáo viên chuyên quản lý tủ thuốc sẽ quản lý chúng, mỗi lần làm thí nghiệm sinh viên cần viết giấy xin phép, đến phòng thuốc nhận vật liệu cần thiết cho tiết học, vậy nên sẽ không có chuyện sinh viên lén lấy hóa chất nguy hiểm trong phòng thí nghiệm. Nhưng đại học Bắc Sơn này thì khác, phòng thí nghiệm trường có tủ thuốc, bình thường sẽ khóa lại. Nếu giáo viên có tin tưởng sinh viên nào sẽ giao chìa khóa cho người đó, để họ chuẩn bị đồ dùng thí nghiệm, nên có thể có tình huống âm thầm đánh chìa khóa, hoặc lén lấy thuốc."

Việt Tinh Văn nói: "Toàn bộ cán bộ lớp, trực nhật từng tiếp xúc với chìa khóa phòng thí nghiệm đều trong diện tình nghi, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra những người có quen Lưu Gia Gia đồng thời đã đến bãi cát vào hôm qua, thu nhỏ phạm vi điều tra."

Tần Lộ nói: "Ở cửa hàng có danh sách khách hàng đăng ký ăn đồ nướng hôm qua, tớ đã chụp lại bằng điện thoại rồi." Cô gửi một tấm hình vào nhóm chat, trên đó là tên những khách hàng đã đặt bàn trước, và danh sách khách hàng đã đến quán hôm qua.

Tân Ngôn nói tiếp: "Tôi sẽ nghĩ cách lấy danh sách sinh viên khoa Hóa, đối chiếu với danh sách khách hàng là sẽ tìm ra sinh viên khoa Hóa đã đến bãi cát hôm qua."

Khi đã có mục tiêu, phạm vi điều tra sẽ thu nhỏ lại.

Hôm qua, khu A và B ở bãi nướng được các sinh viên khoa Luật đặt trước, chuyện khoa Luật đi ăn đồ nướng tập thể, chắc chắn sinh viên các khoa khác cũng nghe ngóng được, ví dụ như Chu Tiểu Đình khoa Phiên dịch được bạn thân Lưu Gia Gia của cô ấy rủ đi. Có thể những sinh viên khác cũng đưa bạn mình đi cùng.

Ngoài ra, ngồi ở khu C đều là khách lẻ, hung thủ cũng có thể trà trộn vào người qua đường ở khu C.

Dù thế nào, Lưu Gia Gia chết vào khoảng rưỡi sáng, chắc chắn hôm qua hung thủ đã đến bãi cát, đồng thời nấp trong đám đông tổ chức cắm trại đêm qua, đợi khi Chu Tiểu Đình vừa đi sẽ ra tay ngay lập tức.

Quen thuộc phòng thí nghiệm, có thể tiếp xúc với kali xyanua, quen Lưu Gia Gia, hôm qua đến bãi cát – Người phù hợp với bốn đặc điểm, chính là hung thủ sát hại Lưu Gia Gia!

Vụ án Lưu Gia Gia đã có chút manh mối, Việt Tinh Văn bèn hỏi sang tiến độ vụ Tạ Tương Cầm: "Bên ký túc xá nữ thì sao?"

Tần Lộ ở lại ký túc xá nói: "Có hơn bốn mươi người ở ký túc xá tầng đến tầng quen Chu Tiểu Đình, trong đó hơn người là sinh viên khoa Phiên dịch. Có khoảng người thuộc khoa Y từng liên lạc với Chu Tiểu Đình, về Triệu Già Nam mà Chu Tiểu Đình nhắc đến, tớ đã hỏi bạn cùng phòng của cô ấy, tối hôm qua Triệu Già Nam không ở ký túc xá mà thực tập ở bệnh viện."

Triệu Già Nam từng bị Tạ Tương Cầm cướp bạn trai, lại còn là bạn học cấp ba của Chu Tiểu Đình, vậy nên Chu Tiểu Đình nghi ngờ, có thể Triệu Già Nam đã gϊếŧ Tạ Tương Cầm, đổ tội cho mình.

Bị cướp bạn trai rồi ôm hận, có động cơ gây án. Quen Chu Tiểu Đình, biết Chu Tiểu Đình mua dao gọt hoa quả, có điều kiện vu oan, Việt Tinh Văn cảm thấy cô gái này cũng rất khả nghi.

Nhưng kết quả điều tra của Tần Lộ lại cho thấy cô ấy không có mặt ở hiện trường vụ án?

Việt Tinh Văn chau mày nói: "Anh Lưu, anh có thể tra xem tối qua Triệu Già Nma có thực tập ở bệnh viện hay không không?"

Lưu Chiếu Thanh lập tức gọi đến bệnh viện, nhờ đồng nghiệp kiểm tra Triệu Già Nam thực tập ở khoa nào. Đồng nghiệp ở bệnh viện nói: "Bác sĩ Lưu, Triệu Già Nam là thực tập sinh ở khoa cấp cứu chúng ta mà, hôm qua cô bé trực đêm ở khu nội trú đó."

Lưu Chiếu Thanh nhớ lại, bèn nói: "Đêm qua là anh trực ban, đúng là có một thực tập sinh tết tóc giúp việc ở khu nội trú, trông cũng nghiêm túc lắm, mọi người gọi cô bé ấy là Tiểu Triệu, Tiểu Triệu này chính là Triệu Già Nam học khoa Y đại học Bắc Sơn à?"

Đồng nghiệp đáp: "Đúng rồi!"

Việt Tinh Văn khẽ hỏi: "Có khi nào cô ấy âm thầm rời bệnh viện lúc giờ sáng không?"

Lưu Chiếu Thanh ngắt điện thoại, lắc đầu nói: "Hẳn là không, phòng trực của bác sĩ và phòng trực cho thực tập sinh ngủ ngay cạnh nhau, hơn bốn giờ anh đã dậy rồi, không nghe thấy tiếng mở cửa ở bên cạnh, hình như hơn giờ Tiểu Triệu mới dậy, cô ấy còn chào anh nữa."

Không ngờ đàn anh Lưu lại thành nhân chứng, cung cấp bằng chứng ngoại phạm cho Triệu Già Nam. Nếu đêm qua Triệu Già Nam ở bệnh viện, vậy cô ấy không thể về trường gϊếŧ Tạ Tương Cầm được, hung thủ là người khác.

Nhưng là ai đây?

Việt Tinh Văn nói: "Đàn anh, nhờ anh đối chiếu lại với bệnh viện, trong mấy sinh viên có quen người chết, đêm qua có những ai ở lại trực đêm, những ai về trường ngủ, chúng ta phải nhanh chóng thu hẹp phạm vi nghi can."

Lưu Chiếu Thanh gật đầu, gọi điện nhờ đồng nghiệp ở viện điều tra giúp.

Không lâu sau đã có kết quả, anh gửi một danh sách với cái tên được lọc ra vào nhóm chat: " nữ sinh khoa Y này đêm qua có về ký túc xá, trong đó có người ở phòng , người ở phòng , Tần Miểu đi hỏi thử xem."

Ký túc xá của Tần Miểu cũng ở tầng , sau khi thấy danh sách, cô bèn cầm một chiếc cốc đến gõ cửa phòng , giả vờ xin nước, tiện hỏi chuyện mấy cô gái trong phòng. Đêm qua bốn người phòng đều ở ký túc xá, Tần Miểu hỏi: "Hôm nay các cậu dậy lúc nào thế? Mới sáng sớm tớ đã bị tiếng hét đánh thức rồi, hình như là phòng có chuyện, các cậu biết chuyện gì không?"

Cô gái tóc dài có vẻ lo lắng, "Hình như có người chết ấy, là Tạ Tương Cầm, sợ quá! Nghe đâu bị Chu Tiểu Đình đâm một nhát chết ngay."

Nữ sinh tóc ngắn nói: "Tớ thì không nghe tiếng gì hết, mấy hôm trước trực đêm mệt quá, ngủ say như chết, hôm nay mới được nghỉ, ngủ liền tới giờ luôn. Đến trưa đi ăn cơm Từ Du Du mới kể cho tớ."

Cô gái tóc dài nói: "Tớ cũng nghe Từ Du Du kể. Lúc đó mệt quá, tớ chỉ nghe được tiếng hét loáng thoáng thôi, trở mình rồi ngủ tiếp, khi ngủ dậy mới biết tầng dưới có chuyện."

Tần Miểu hỏi: "Sáng nay hai cậu đều ngủ à? Chỉ có Từ Du Du ra ngoài?"

Nữ sinh tóc ngắn gật đầu, "Ừ, Từ Du Du thính ngủ lắm, với cả sáng nào cậu ấy cũng dậy sớm chạy bộ, ngủ nghỉ rất quy luật. Chắc là cậu ấy bị tiếng hét đánh thức nên ra ngoài xem sao đó."

Tần Miểu đăm chiêu, "Từ Du Du có quen Tạ Tương Cầm và Chu Tiểu Đình đúng không?"

Nữ sinh nói: "Hồi trước cậu ấy làm thêm cùng Chu Tiểu Đình, làm trợ lý ở phòng giáo vụ ấy, chắc là có quen. Nhưng tính Du Du khá lạnh lùng, bình thường không hay nói chuyện với mọi người."

Tân Miểu tán gẫu với hai cô gái một lát, sau đó sang phòng hóng hớt chuyện xảy ra hồi sáng.

Trưởng phòng nói: "Tớ không rõ lắm, đêm qua tớ trực ban, đến lúc tan ca về trường đã là trưa rồi. Phải rồi, đêm qua chắc Trương Ninh với Vương Tiểu Lộ ở trường nhỉ?"

Một cô bạn khác nói: "Đêm qua Trương Ninh về nhà, Tiểu Lộ ở trường. Nhưng hồi trưa lúc tớ hỏi cậu ấy, Tiểu Lộ nói cô ấy cũng không biết có chuyện gì, sáng nay có người hét, sau đó cảnh sát tới, khi cậu ấy đi xuống thì cảnh sát đã đi rồi."

Tần Lộ nhanh chóng soạn lại kết quả điều tra rồi gửi vào nhóm chat: "Phòng , khi vụ án xảy ra có hai nữ sinh đang ngủ, chỉ có Từ Du Du từng ra ngoài, cũng biết Tạ Tương Cầm đã chết; phòng , Trương Ninh là người bản địa, tối về nhà ở, hai người khác đều trực đêm qua, chỉ có Vương Tiểu Lộ ở ký túc xá."

Lâm Mạn La lập tức tô đỏ hai cái tên trong danh sách, "Phòng có Từ Du Du từng ra khỏi phòng, có Vương Tiểu Lộ đêm qua ở trong phòng một mình, cả hai đều là sinh viên Y, không có ai chứng minh họ không có mặt ở hiện trường."

Việt Tinh Văn gật đầu, "Cần tập trung điều tra hai người này."

Giang Bình Sách nói tiếp: "Bọn tôi đã điều tra Trâu Nghĩa Giai, bạn trai người chết, đêm qua cậu ta chơi game với bạn cùng phòng, chơi đến giờ sáng mới ngủ, nghe nói cả phòng cậu ta ngủ đến giờ chiều mới dậy. Sau khi biết Tạ Tương Cầm gặp chuyện, cậu ta hơi suy sụp, khi tôi qua đó, mấy người cùng phòng đang an ủi cậu ta."

Việt Tinh Văn: "Cậu ta có biết Chu Tiểu Đình không?"

Giang Bình Sách nói: "Có quen, cùng học khoa Phiên dịch, nhưng hình như cậu ta không biết Chu Tiểu Đình thích mình. Đúng rồi, bây giờ cậu ta mới năm ba, phi công trẻ của người chết Tạ Tương Cầm."

Xem ra đáng nghi nhất vẫn là hai sinh viên khoa Y. Dù gì cũng phải hiểu rõ về cấu tạo cơ thể người mới có thể gϊếŧ chết Tạ Tương Cầm với một nhát đâm.

Việt Tinh Văn đưa ra nghi vấn: "Tạ Tương Cầm chết ở phòng ký túc xá nữ vào khoảng giờ sáng thứ bảy, chắc chắn mấy bạn gái đều khóa phòng khi đi ngủ, nếu hung thủ vào phòng, hoặc là phải gõ cửa, hoặc là có chìa khóa phòng . Nếu cô ta gõ cửa vào, sáng sớm đã có người gõ cửa, nếu khi đó Tạ Tương Cầm đang ngủ chưa chắc cô ấy đã mở cửa, gõ cửa lớn quá lại dễ khiến phòng bên cạnh chú ý. Vậy nên, tôi thiên về hung thủ có chìa khóa phòng ."

Có chìa khóa phòng, ngoài ba người bạn cùng phòng, còn có thể là người thân thiết với họ âm thầm đánh chìa khóa phụ.

Việt Tinh Văn quả quyết nói: "Mọi người in hết ảnh nghi can ra, sau đó đi hỏi mấy cửa hàng kim khí nhận đánh chìa khóa quanh trường, xem gần đây có ai từng đánh chìa khóa không!"

~ CHÌA KHÓA BỊ MẤT ~

Cái chết của Tạ Tương Cầm và Lưu Gia Gia không gây ảnh hưởng gì nhiều trong trường học, hiển nhiên nhà trường đã khống chế dư luận, trong trường không có một lời bàn tán nào về chuyện này, chỉ có tòa ký túc xá nữ âm thầm bàn luận với nhau.

Tần Miểu đã nghe ý kiến của rất nhiều người về chuyện này, đa số các nữ sinh đều cho rằng Lưu Gia Gia bất cẩn chết đuối, Tạ Tương Cầm bị bạn cùng phòng Chu Tiểu Đình đâm chết.

Tần Miểu cũng đích thân hỏi thăm mấy người trong diện tình nghi.

Từ Du Du từng ra ngoài buổi sáng của phòng cực kỳ thích hóng chuyện, chỉ cần có người hỏi cô về chuyện hồi sáng, cô sẵn lòng kể lại trải nghiệm của mình một cách sống động: "Năm rưỡi sáng nay tớ dậy đi vệ sinh, nghe thấy tiếng hét dưới tầng, tớ bèn vội vàng chạy xuống xem, không ngờ lại thấy Tạ Tương Cầm phòng nằm trong vũng máu, Chu Tiểu Đình thì đang cầm dao."

Tần Miểu hỏi cô: "Cậu thân với hai người họ lắm à?"

Từ Du Du ra vẻ bí hiểm nói: "Tớ khá thân với Chu Tiểu Đình, tớ biết cậu ấy thầm mến cậu em Trâu Nghĩa Giai cùng khoa cậu ấy, không ngờ Tạ Tương Cầm lại chủ động tán Trâu Nghĩa Giai, chắc là Chu Tiểu Đình có vấn đề tâm lý nên mới ra tay nhỉ? Haiz, lòng đố kỵ của con gái đáng sợ quá, gϊếŧ người vì một thằng đàn ông, không đáng chút nào!"

Tần Miểu quan sát biểu cảm của cô, Từ Du Du này không chột dạ chút nào, thái độ y hệt một "người qua đường nhiều chuyện", nếu cô ta là hung thủ thì diễn xuất thật sự rất tốt.

Tần Miểu hỏi: "Sáng nay khi cậu chạy xuống, có thấy ai ở cầu thang không?"

Từ Du Du nhớ lại, nói: "Năm giờ sáng hầu hết mọi người đều đang ngủ, làm gì có ai ở cầu thang. Khi tớ chạy xuống đã thấy mấy phòng ở tầng mở cửa rồi, có người chạy ra xem tình hình. Tầng thì, hình như cậu cũng xuống mà?"

Tần Miểu nói: "Đúng vậy, lúc đó tớ cũng bị tiếng hét đánh thức mới chạy xuống xem. Không có ai chạy xuống từ bên trên à?"

Từ Du Du nghiêm túc gật đầu, "Chắc là không đâu. Nhưng tớ xuống bằng cầu thang phía tây, phía đông thì không biết."

Nói chuyện xong, Tần Miểu lại sang tìm Vương Tiểu Lộ.

Vương Tiểu Lộ rất khó gần, khi Tần Miểu hỏi chuyện, thái độ của cô ta không được thân thiện lắm, chỉ lạnh lùng nói: "Tôi ngủ trong ký túc xá, không biết sáng nay có chuyện gì. Tạ Tương Cầm và Chu Tiểu Đình không thân với tôi, cậu hỏi người khác đi."

Dứt lời, cô liền sập cửa phòng.

Tần Miểu không hỏi được gì, cũng không có lý do để tiếp tục hỏi cậu ta.

Ký túc xá nữ có cấu trúc dài thẳng, mỗi tầng phòng, hai mặt ký túc xá hướng về phía nam bắc, hai bên đông, tây là cầu thang và thang máy, các sinh viên có thể chọn cầu thang hoặc thang máy gần mình hơn để đi lên đi xuống.

Tần Miểu vẽ lại sơ đồ ký túc xá rồi gửi vào nhóm chat, "Tòa ký túc hình chữ nhật dài, hai phía đông, tây đều có thang máy và thang bộ, phòng đến mỗi tầng đều gần thang máy, cầu thang phía tây hơn, phòng nằm chính giữa, phòng đến gần phía đông hơn. Nạn nhân Tạ Tương Cầm ở phòng , gần đầu phía tây, kẻ tình nghi Từ Du Du ở và Vương Tiểu Lộ ở đều gần phía tây hơn."

Việt Tinh Văn quan sát thật kỹ sơ đồ, nói: "Ký túc xá của họ ở gần phía tây hơn, vậy nên khi chạy xuống, họ sẽ có thói quen chọn cầu thang hoặc thang máy phía tây?"

Tần Lộ nói: "Đúng vậy. Tôi hỏi thử một vòng rồi, những người nghe thấy tiếng động khi đó đều ở những phòng cạnh , cùng với những phòng gần đó trên tầng . Rất nhiều người ở phòng đầu phía đông không hề nghe thấy tiếng hét, cũng có người nghe thấy nhưng không chạy ra hóng. Sáng nay có tổng cộng người đã tới hiện trường, là nhân chứng Mao Nguyệt, tôi, Từ Du Du phòng , và hai cô gái ở cạnh phòng ."

Việt Tinh Văn sắp xếp lại mạch thời gian của vụ ký túc xá...

"Khoảng :, hung thủ đâm Tạ Tương Cầm tại phòng , sau đó phát hiện Chu Tiểu Đình ở dưới ký túc xá, bèn lấy điện thoại của Tạ Tương Cầm gọi Chu Tiểu Đình, sau khi Chu Tiểu Đình bắt máy, hung thủ không lên tiếng, cố ý cúp điện, tạo bằng chứng như Chu Tiểu Đình và Tạ Tương Cầm từng nói chuyện điện thoại."

":, hung thủ gửi tin nhắn 'Chúng ta nên kết thúc' cho Chu Tiểu Đình, lưu lại lịch sử nói chuyện trong điện thoại của Chu Tiểu Đình, vu oan giá họa thêm một bước."

" giờ , Chu Tiểu Đình đi thang máy lên, mở cửa vào ký túc xá, lúc này hung thủ đã bỏ chạy, chỉ có một mình Tạ Tương Cầm đang hấp hối trong vũng máu. Chu Tiểu Đình hoảng hốt chạy qua cứu cô ta, đụng vào hung khí."

" giờ , Mao Nguyệt về ký túc xá, nhìn thấy Chu Tiểu Đình cầm dao, bèn hét lên đánh thức mọi người."

" giờ , những người nghe thấy tiếng hét như Tần Miểu, Từ Du Du chạy đến phòng , gọi điện báo cảnh sát."

Thời gian vô cùng sít sao, một khi hung thủ trốn không kịp, sẽ rất dễ đụng mặt Chu Tiểu Đình đang lên phòng.

Hành lang ký túc xá dài khoảng mét, vì phòng ở đầu phía tây, chỉ cách cầu thang phía tây mét, cách cầu thang phía đông tới mét, chắc chắn khi đó hung thủ đã chạy trốn bằng cầu thang phía tây gần hiện trường hơn, nếu không khi cô ta chạy được nửa đường, Chu Tiểu Đình cũng lên tới tầng , mở cửa ra là thấy cô ta đang bỏ chạy."

Đây cũng là nguyên nhân Chu Tiểu Đình nghe thấy tiếng bước chân ở cầu thang khi lên đến tầng ...

Khi đó, hung thủ vừa chạy thoát bằng cầu thang phía tây.

Hai trường hợp xảy ra khi cô ta chạy lên, một là ký túc xá của cô ta ở bên trên, về đến phòng là an toàn; hai là cô ta chạy lên trên trốn trước, để Chu Tiểu Đình hiểu lầm, sau đó mới chạy xuống khi mọi người rối loạn.

Nếu hung thủ là sinh viên khoa Y ở tầng , người đó hoàn toàn phù hợp với điều kiện gây án.

Từ Du Du đi khắp nơi buôn chuyện không giống hung thủ, nhưng cũng không loại trừ trường hợp cô ta diễn xuất thần sầu, cố ý lan truyền tin Chu Tiểu Đình gϊếŧ người; Vương Tiểu Lộ thái độ lạnh lùng, chỉ nói mình ngủ ở ký túc xá, không biết đã có chuyện gì.

Vì mấy hôm nay camera an ninh ở ký túc xá nữ bị hỏng, hai người họ không thể loại trừ toàn bộ nghi ngờ.

Còn phải xem ai có chìa khóa phòng .

Lúc này, Giang Bình Sách, Kha Thiếu Bân và Tân Ngôn vừa ra khỏi trường, đang điều tra xung quanh.

Họ đến một siêu thị trước cổng trường, mua đại một túi khăn giấy, sau đó hỏi nhân viên thu ngân: "Xin hỏi xung quanh đây có chỗ nào đánh chìa khóa không? Tớ làm mất chìa khóa phòng rồi, muốn đi đánh thêm một chiếc với bạn."

Kha Thiếu Bân rất thân thiện, cười tươi như hoa. Em gái thu ngân lập tức chỉ sang bên phải: "Đi thẳng, rẽ phải mười mét, có một tiệm kim khí, họ có nhận đánh chìa khóa."

Giang Bình Sách hỏi: "Chỉ có cửa hàng này thôi à?"

Cô gái gật đầu, "Gần trường thì chỉ có tiệm này thôi!"

Kha Thiếu Bân cảm ơn cô, ba người cùng nhau đi qua góc rẽ, quả nhiên trông thấy một tiệm kim khí, một người đàn ông trung niên đang bận rộn trong cửa hàng, có sinh viên đến mua đinh, nói rằng dây điều hòa phòng mình bị hỏng, phải đóng đinh lại.

Ông chủ cười ha ha, thoạt trông rất tốt tính, đợi hai sinh viên kia rời đi, ba người Giang Bình Sách mới tiến lên.

Tân Ngôn hỏi: "Ông chủ, chú có nhận đánh chìa khóa không?"

Ông chủ: "Có chứ, cậu muốn đánh loại nào?"

Tân Ngôn rút một chiếc chìa khóa trong túi ra, "Chìa khóa phòng ở trường ạ, bạn cháu vô tình làm mất chía khóa rồi, cháu đánh cho cậu ấy một chiếc." Dứt lời, cậu ta nhìn sang Kha Thiếu Bân.

Kha Thiếu Bân lập tức phối hợp, diễn cùng cậu ta: "Ầy, chắc là hôm qua thay đồ ở nhà thể chất xong làm rơi luôn ấy, chú ơi, đánh một chiếc hết bao nhiêu ạ?"

Ông chủ nhận chiếc chìa khóa, nhìn thử rồi nói: "Loại này à? đồng."

Giang Bình Sách bỗng thấp giọng hỏi: "Nếu cháu lấy mẫu chìa khóa bằng đất sét, chú có đánh được không?"

Kha Thiếu Bân ngạc nhiên nhìn Giang Bình Sách.

Vẻ mặt người sau lạnh lùng, bình tĩnh nhìn chủ tiệm kim khí.

Ông chủ cười nói: "Thằng nhóc này, cậu đang nghi ngờ tôi đấy à? Có khuôn mẫu thì đương nhiên đánh được rồi! Vốn dĩ đánh chìa khóa cũng phải lấy khuôn làm mà. Sao hả, cũng mất chìa khóa à?"

Giang Bình Sách nói: "Không phải cháu, mấy hôm trước bạn cháu làm mất chìa khóa phòng thí nghiệm, sợ bị thầy mắng nên định lần sau khi làm thí nghiệm thì lấy sẵn khuôn đúc, rồi đến chỗ chú đánh một chiếc trả thầy."

Ông chủ nói: "Chuyện nhỏ, cứ cầm khuôn đến đây đi! Mấy hôm trước có sinh viên làm vậy rồi, nếu có sẵn khuôn thì phút là đánh xong ngay."

Tân Ngôn và Kha Thiếu Bân: "..."

Năng lực hỏi chuyện của học bá đúng là đỉnh của chóp, Kha Thiếu Bân kích động mở một hình trong điện thoại, hỏi: "Chú ơi, người mang khuôn đúc đến là bạn này ạ?"

Ông chủ lắc đầu, "Không phải."

Kha Thiếu Bân lướt tiếp: "Bạn này ạ?"

Chủ tiệm lắc đầu, "Không phải. Ôi, mấy đứa sinh viên các cậu hở tí là mất chìa khóa, nhiều người đến đánh chìa khóa như vậy sao tôi nhớ hết được!"

Khi Kha Thiếu Bân lướt đến tấm hình thứ năm, mắt chủ tiệm bỗng sáng lên, "Hình như là cậu này đây! Đeo kính, lịch sự nhã nhặn, đúng rồi, cậu ta đấy!"

Kha Thiếu Bân xác nhận lại: "Trần Khải Minh khoa Hóa?"

Ông chủ cười, "Tôi đâu biết cậu ta tên gì, nhưng đúng là cậu này đó, cũng làm mất chìa khóa rồi mang khuôn đúc đến nhờ tôi đánh."

Tân Ngôn nói nhỏ cạnh tai Kha Thiếu Bân: "Hỏi tiếp mấy nữ sinh."

Kha Thiếu Bân nhanh chóng mở ảnh Từ Du Du và Vương Tiểu Lộ trong điện thoại, hỏi: "Hai bạn này từng đánh chìa khóa ở chỗ chú chưa ạ?"

"Chưa!" Ông chủ cẩn thận nhớ lại, sau đó gật đầu chắc nịch: "Đúng là chưa."

"Vậy bạn này?" Giang Bình Sách bỗng mở điện thoại, bấm hình Tạ Tương Cầm đã chết.

"Ớ? Hình như là có cô bé này! Cô này đến đây với bạn trai, tôi nhớ rõ lắm, lúc đó cô bé còn oán trách cậu kia bất cẩn làm mất chìa khóa của mình..." Ông chủ gãi đầu, nói: "Phải rồi, mấy cậu hỏi chuyện này làm gì?"

"Không có gì, mấy người này là bạn học của cháu. Họ giới thiệu mấy đứa cháu đến chỗ chú đánh chìa." Giang Bình Sách bình tĩnh cất điện thoại.

"Đánh giúp cháu một cái, lát nữa cháu quay lại lấy." Tân Ngôn để chìa khóa và đồng lại, sau đó ba người rời đi.

Về đến ký túc xá, Giang Bình Sách mới thấp giọng hỏi: "Kha Thiếu Bân, ghi âm chưa?"

Kha Thiếu Bân lấy Tiểu Đồ ra khỏi túi, nói: "Tiểu Đồ vẫn ghi suốt!"

Sau khi Tiểu Đồ tăng cấp, nó có thể ghi âm, quay phim, còn có thể theo dõi một khu vực trong thời gian nhất định, bây giờ nó đã cao đến eo Kha Thiếu Bân rồi, nhưng cũng có thể thu lại bằng cỡ lòng bàn tay, biến thành người máy mini, tiện cho cậu mang theo.

Kha Thiếu Bân thu âm toàn bộ quá trình điều tra vừa rồi, tiện cho sau này làm chứng cứ.

Cậu chuyển bản ghi âm của Tiểu Đồ vào máy tính, sau đó gửi vào nhóm chat.

Việt Tinh Văn nghe đoạn ghi âm, khâm phục giơ ngón cái: "Thông tin Bình Sách hỏi được cực kỳ quan trọng, có sinh viên khoa Hóa từng đánh chìa khóa phòng thí nghiệm! Rất có thể người này liên quan đến cái chết của Lưu Gia Gia, cậu ta có thể lấy kali xyanua từ phòng thí nghiệm. Ngoài ra, Tạ Tương Cầm cũng từng làm mất chìa khóa, đến đánh chìa cùng bạn trai."

Lam Á Dung phân tích: "Tóm lại, hung thủ gϊếŧ hại Tạ Tương Cầm không đánh thêm chìa khóa phòng , mà nhặt chiếc chìa khóa Tạ Tương Cầm làm rơi?"

Tạ Tương Cầm làm mất chìa khóa, manh mối này rất quan trọng!

Lâm Mạn La suy luận tiếp: "Chủ tiệm nói bạn trai cô ta làm mất chìa khóa, có khi nào hung thủ có liên quan đến cậu ta không? Hay bạn trai cô ta cũng trong diện tình nghi?!"

Việt Tinh Văn bỗng nói: "Mọi người cảm thấy hung thủ gϊếŧ chết Tạ Tương Cầm chắc chắn là nữ à?"

Người chết ở ký túc xá nữ, phản ứng đầu tiên của mọi người là do nữ giới gϊếŧ, dù gì nam sinh cũng không vào trong được. Nhưng...

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Kha Thiếu Bân, "Khóa cổng tòa có vấn đề đúng không? Mấy người Chu Tiểu Đình, Mao Nguyệt đều có thể về ký túc lúc giờ sáng, vậy có phải nam sinh cũng có thể vào ký túc xá không? Cổng tòa ký túc xá không khóa?"

Tần Miểu đáp: "Đúng vậy, mấy hôm nay khóa cửa và camera an ninh tòa đều hỏng, vẫn đang sửa."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio