Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 23: nhóm nghiên cứu 06

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Nhóm nghiên cứu

~ Thời khóa biểu học phần tự chọn ~

Sau khi mọi người luân phiên thể hiện dị năng của mình, Việt Tinh Văn phát hiện năng lực tổng hợp của nhóm họ rất toàn diện. Điện cao thế của đàn anh Trác Phong, dây leo của đàn chị Lâm Mạn La, đều là những kỹ năng tấn công rất mạnh, giống như các đại chiêu cần thời gian xuất chiêu trong game online, thời gian cooldown khá lâu, nhưng lực sát thương cao phát khiếp, chỉ cần tung ra là có thể gϊếŧ một cá thể trong tíc tắc.

Dao phẫu thuật của Lưu Chiếu Thanh giống từ điển của Việt Tinh Văn, tương tự như tấn công bình thường trong game, sát thương bình thường, mặc dù lực sát thương trong một lần tấn công không đủ mạnh, nhưng không có thời gian cooldown, dùng được thường xuyên, nhiều lần, bổ sung sát thương khi đại chiêu của đồng đội đang cooldown. Lưu Chiếu Thanh còn lấy được "Băng gạc y tế", có thể trị thương cho đồng đội.

Phân bào nhiễm sắc thể của Hứa Diệc Thâm giống như thích khách hành động tự do, có thể tháo gỡ cục diện khi kẻ địch không đề phòng. Bé người máy Tiểu Đồ của Kha Thiếu Bân có thể thu hút quái vật, đương nhiên, hiện tại cấp bậc của Tiểu Đồ còn quá thấp, chắc chắn sau này lớn lên sẽ mạnh hơn.

Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách chính là pháp sư của toàn đội, có thể tấn công, có thể kiểm soát.

Nếu tổ hợp bảy người này vào trường thi nửa đêm ở "Khu nội trú khoa tim mạch" một lần nữa, Việt Tinh Văn nghĩ rằng họ còn mạnh hơn lớp tạm thời người phối hợp ngẫu nhiên lúc trước nhiều, thậm chí không cần Việt Tinh Văn ra tay, năng lực lực kiểm soát của Giang Bình Sách phối hợp với dòng điện của đàn anh Trác Phong đã có thể xử đẹp đám quái vật kia.

Sau khi những bạn học khác thấy dị năng của mọi người, vẻ mặt đều thả lỏng ra rõ rệt, có nhiều đồng đội mạnh mẽ như vậy ở bên, sau này gặp phải môn học khó nhằn hơn nữa cũng không cần sợ.

Lưu Chiếu Thanh cảm thán: "Mọi người đều rất giỏi. Hồi nhỏ lúc xem 'Harry Potter' tôi còn nghĩ sau này nếu được học ở đại học phép thuật thì tốt quá, kết quả bây giờ.... chúng ta đến đại học phép thuật thật rồi!"

Trác Phong nói: "Không phải tôi bốc phét đâu, sức mạnh tổng hợp của nhóm chúng ta chắc chắn có thể xếp vào TOP trong các nhóm nghiên cứu đã xuất hiện trong thư viện lúc này, mạnh hơn cả nhóm khoa học tự nhiên đang có tiến độ nhanh nhất của đại học Kinh Đô. Có điều số thành viên khối xã hội của chúng ta vẫn hơi ít, nghiêm khắc tính thì chỉ có Tinh Văn là khoa học xã hội %."

Lâm Mạn La nhìn Việt Tinh Văn, cười nói: "Tinh Văn nhà ta là đội trưởng đội tranh biện đại học Hoa An, dẫn đội giành giải quán quân cuộc thi tranh biện cho sinh viên cấp Quốc gia, kiến thức mà Tinh Văn tích lũy được có thể tính là ba sinh viên khối xã hội đó."

Việt Tinh Văn vừa mừng vừa lo: "Đàn chị, chị đánh giá em cao quá đó..."

Trác Phong nói: "Đương nhiên anh biết rõ thực lực của Tinh Văn. Chỉ là lỡ như sau này có chương trình học như khoa Luật, hay khoa Kinh doanh, e là bảy người chúng ta đều ngẩn ngơ hết đó. Tinh Văn có giỏi hơn nữa cũng không hiểu kinh doanh hay luật đâu nhỉ?"

Việt Tinh Văn gật đầu: "Luật với kinh tế thì em đúng là ù ù cạc cạc, không biết hai khoa xã hội này nằm ở tầng mấy, nếu gặp phải chương trình học của những khoa này, chắc chắn chúng ta phải mở rộng đội ngũ, tìm thêm đồng đội học chuyên ngành tương quan?"

Trác Phong nói: "Cứ từ từ đã, với đội hình hiện tại chắc hẳn chúng ta có thể qua được chương trình học ba tầng đầu mà không có vấn đề gì.

Đồng hồ điện tử treo trên tường phòng tập hiển thị : trưa.

Mọi người vừa tán gẫu vừa tập luyện dị năng, thấm thoắt đã qua một buổi trưa, Việt Tinh Văn xoa cái bụng trống rỗng, đề nghị: " giờ rồi, hay là mọi người đi ăn trước đã?"

Mọi người nhao nhao đồng ý: "Đi thôi, tôi cũng đói rồi." "Đến canteen ăn thôi!"

Khi đi tới cửa phòng tập, Việt Tinh Văn chợt nhớ ra một chuyện, cậu dừng lại, quay đầu hỏi: "Phải rồi, ký túc xá của ba đàn anh ở đâu vậy?"

Trác Phong nói: "Anh với Hứa Diệc Thâm ở phòng khu A, hai người bạn cùng phòng còn lại là sinh viên đại học Kinh Đô."

Lưu Chiếu Thanh nói: "Anh ở phòng bốn người số khu D, ba người khác đều không quen, sáng dậy cái anh xuống thẳng trung tâm nhóm nghiên cứu tầng B luôn, chưa kịp nói chuyện nhiều với họ."

Việt Tinh Văn nhìn sang Kha Thiếu Bân: "Phòng cậu không phải trống hở? Hay là ở cùng các đàn anh đi?"

Mắt Kha Thiếu Bân sáng rực lên, lập tức nói: "Nếu các anh không ngại thì chuyển qua khu F ở với em đi! Em chọn phòng bốn người, bây giờ mới chỉ có mình em thôi, vẫn còn trống ba giường đó."

Ba người kia nhìn nhau, Trác Phong dứt khoát gật đầu: "Cách này hay đó, mọi người ở cùng nhau sau này cũng tiện giao lưu. Anh giai nằm giường cạnh anh cứ ngáy o o cả đêm, nhức cả đầu."

Hứa Diệc Thâm cũng nhớ lại trải nghiệm không vui đêm qua, khẽ day huyệt Thái Dương nói: "Tôi cũng không ngủ ngon, tiếng ngáy kia long trời lở đất, bọn tôi không tiện nói thẳng, ở chung với người quen vẫn tiện hơn."

Lưu Chiếu Thanh sảng khoái nói: "Vậy anh cũng dọn qua vậy, ba người bạn kia anh không quen ai, ở với mọi người vẫn hơn."

Việt Tinh Văn quan tâm nhìn sang Lâm Mạn La: "Đàn chị thì sao?"

Lâm Mạn La nói: "Chị không sao hết. Ký túc xá bọn chị vẫn trống hai giường, bạn gái kia là sinh viên khoa Ngoại ngữ đại học giao thông Nam Dương, tính tình dịu dàng, sống cùng nhau vẫn ổn."

Trước mắt trong nhóm chỉ có mình cô là nữ. Việt Tinh Văn cũng không nghĩ ra cách nào khác, đành để đàn chị ở tạm với người lạ trước, sau này có đồng đội nữ khác rồi tính.

Trác Phong hỏi tiếp: "Hai em thì sao? Ở đâu?"

Giang Bình Sách bình thản đáp: "Em ở cùng với Tinh Văn."

Việt Tinh Văn cười bổ sung: "Bọn em lo gặp phải bạn cùng phòng không hợp ý, nên hôm qua đăng ký phòng hai người rồi."

Giang Bình Sách nổi tiếng không giỏi giao tiếp, Trác Phong khó tưởng tượng nổi bạn cùng phòng với Giang Bình Sách sẽ cảm thấy thế nào? Cũng chỉ có Việt Tinh Văn có thể cười đùa bên cạnh bản mặt nghiêm túc của Giang Bình Sách, hai người họ ở cùng nhau, có lẽ sẽ rất hòa hợp?

Trác Phong yên tâm: "Được rồi, hai đứa chăm sóc nhau vậy."

Đoàn người rồng rắn đi thang máy xuống nhà ăn sinh viên, chọn một nhà ăn nhiều chỗ trống rồi vào gọi cơm.

Giờ cơm trưa thứ bảy, nhà ăn sinh viên người đông như kiến, nhưng bầu không khí vẫn im lặng đến áp lực. Không một ai lớn tiếng nói chuyện, càng không có người cười đùa nghịch ngợm, các sinh viên đều nghiêm mặt, nhanh chóng quẹt điểm lên băng chuyền rồi lấy hộp cơm xuống.

Lưu Chiếu Thanh nhỏ giọng hỏi Việt Tinh Văn: "Bọn mình ai trả tiền nấy hay thay phiên mời nhau?"

Việt Tinh Văn nghĩ hồi, nói: "Hôm nay cứ trả riêng trước đã. Sau này có thể góp điểm tích lũy mở quỹ nhóm, tìm một người quản lý thu chi hàng ngày của cả nhóm, không cần phải quẹt riêng từng người cho rườm rà nữa. Mọi người thấy sao?"

Ai nấy gật đầu thể hiện đồng ý.

Việt Tinh Văn vừa mới thăng cấp từ điển thành ngữ, hiện đang vô sản, Giang Bình Sách tự giác mưa một hộp cơm điểm cho cậu, mọi người tìm một bàn lớn ngồi xuống, cùng ăn cơm trưa.

Suất cơm một mặn hai chay, thức ăn trong hộp của tất cả đều giống nhau.

Lưu Chiếu Thanh than thở: "Nhớ canteen đại học Hoa An chúng ta quá, có rất nhiều đồ ăn để chọn."

Trác Phong nói: "Bình thường anh thích đến nhà ăn số một, món cá nấu dưa chua ở cửa sổ trong góc ngon bá cháy."

Lâm Mạn La nói: "Em thích cháo ở canteen số một, vị nào cũng ngon hết."

Hứa Diệc Thâm nhăn nhó cắt ngang bọn họ: "Ầy, đừng nói nữa. Đồ ăn ở đây rất tầm thường, may mà ăn no được, cơm còn được ăn thoải mái nữa, dù sao cũng hơn bắt chúng ta chịu đói mà."

Lưu Chiếu Thanh lại thở dài: "Cũng phải, không thể yêu cầu quá cao ở chỗ này được."

Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau – Hai người thích ăn đồ chén nhỏ[] ở nhà ăn số ba nhất. Mỗi lần Giang Bình Sách nhắn tin 'cùng đi ăn' cho Việt Tinh Văn, Việt Tinh Văn đều sẽ đợi hắn trước cửa nhà ăn số ba. Bây giờ dù họ cũng đang trong 'nhà ăn số ba', tiếc là những thứ nằm trên băng chuyền không có món nào họ thích hết, đúng là càng nghĩ càng đau lòng.

Ra khỏi nhà ăn, mọi người tạm biệt nhau trước cửa thang máy.

Việt Tinh Văn nhiệt tình nói: "Đàn anh Trác, các anh chuyển ký túc xá cần giúp đỡ không?"

Trác Phong khoát tay: "Không cần, em với Bình Sách về trước đi. Đồ đạc của bọn anh ít lắm, mấy bộ quần áo với đồ dùng vệ sinh thôi, chuyển một lần là xong."

Việt Tinh Văn: "Được, vậy các anh đi làm thủ tục chuyển ký túc xá với Kha Thiếu trước đi, giờ ăn tối gặp."

Ba người Trác Phong theo Kha Thiếu Bân tới trung tâm quản lý ký túc xá, còn Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách quay về phòng của mình.

Vừa vào phòng, Việt Tinh Văn tháo giày nằm lên giường, hai tay đan nhau vắt ra sau đầu, dường như cậu đang băn khoăn gì đó. Bình thường cậu nói rất nhiều, chẳng mấy khi yên lặng thế này.

Thấy cậu nhìn trần nhà suy nghĩ vẩn vơ, không biết hồn bay tới phương nào rồi, Giang Bình Sách khẽ nhếch môi, đứng dậy lấy một gói snack khoai tây trong túi đồ mới mua hôm qua, đưa cho Việt Tinh Văn: "Hồi trưa ăn không no đúng không? Ăn thêm đi."

Việt Tinh Văn bật dậy khỏi giường, nhanh tay nhận gói khoai, xé vỏ bao rồi bốc vội mấy miếng bỏ vào miệng. Hương vị quen thuộc khiến cậu bất giác mỉm cười: "Vẫn là cậu hiểu tôi, cảm ơn!" Cậu ăn thêm mấy miếng rồi đưa cho Giang Bình Sách, ánh mắt Giang Bình Sách dịu dàng, hắn lắc đầu: "Tôi không ăn đồ ăn vặt, mua cho cậu đó."

Việt Tinh Văn tự ăn lấy, hai mắt híp tịt, thỏa mãn vô cùng.

Giang bình Sách nhìn cậu nhanh chóng xử đẹp nửa gói khoai, nói: "Sau này sẽ mua đồ ăn vặt cho cậu mỗi ngày."

Việt Tinh Văn khoát tay, "Không cần đâu, phí điểm tích lũy lắm."

Còn lại nửa gói, cậu gập miệng túi lại bỏ lên bàn, nghiêm túc nhìn Giang Bình Sách, nói: "Vừa rồi tôi đang nghĩ mỗi tầng của thư viện là một khoa, có môn tự chọn chuyên ngành và môn bắt buộc chuyên ngành, có phải vẫn thiếu một loại học phần nữa không?"

Giang Bình Sách nhanh chóng bắp kịp suy nghĩ của cậu: "Cậu đang nói học phần tự chọn toàn trường à?"

Việt Tinh Văn gật đầu, "Đúng! Không phải các trường đều có môn tự chọn sao? Môn tự chọn cũng tính tín chỉ mà. Nếu thư viện đã phỏng theo hình thức các trường đại học trong nước, thiết kế các môn tự chọn và bắt buộc thuộc chuyên ngành cho chúng ta, vì sao lại không có môn chung?"

Môn tự chọn chung, là vũ khí sắc bén để sinh viên kiếm tín chỉ.

Môn chung không giới hạn chuyên ngành, niên cấp, sinh viên toàn trường đều có thể đăng ký tự do, ví dụ như "Cảm thụ phim kinh dị", "Kiệt tác hiện đại", "Tâm lý học đại cương"... phần lớn là các chương trình học có tính chất phổ thông, có thể mở mang tri thức cho sinh viên.

Hơn nữa, thông thường môn chung sẽ không quá khó, các giảng viên cũng khá thấu tình đạt lý, hình thức thi toàn là nộp luận văn, viết về tâm đắc, hoặc đi thi nhưng được mang tài liệu vào chép.

Trên đại học có một câu "môn bắt buộc phải chọn, môn tự chọn phải trốn" rất hot, có thể thấy rất nhiều các môn tự chọn yêu cầu không hề khó, dù sinh viên có trốn tiết vẫn có thể qua môn như thường.

Nếu như thư viện cũng có môn chung, không phải rất tiện để kiếm tín chỉ và điểm tích lũy sao?

Ăn, mặc, ở, đi lại ở đây đều tốn điểm tích lũy, Việt Tinh Văn vừa mới nâng cấp từ điển phép thuật, bây giờ chẳng có một điểm dính túi, ký túc xá và ăn uống đều dùng của Giang Bình Sách, cậu cấp bách muốn kiếm điểm tiêu lắm rồi.

Giang Bình Sách hơi nhíu mày: "Đại học trong nước đều có môn chung, nhưng chưa chắc thư viện cũng có nhỉ?"

Việt Tinh Văn nói: "Tôi rảnh quá nghĩ đại vậy thôi. Thường thì môn chung đều không khó, không có thì thôi, còn nếu có thì mình có thể kiếm chút điểm tích lũy..."

Đang nói dở, tiếng máy móc vang lên bên tai: "Các bạn học, chương trình học ngày mai đã được công bố, tablet trong khu ký túc xá đã được đồng bộ thời khóa biểu, mong các bạn xem kỹ thời khóa biểu, kịp thời báo danh chọn lớp."

Hôm nay là thứ bảy được nghỉ học, ngày mai là chủ nhật mà vẫn phải đi học? Thư viện này không có hai ngày nghỉ hả?

Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau, nhanh chóng mở máy tính bảng lên...

[Thời khóa biểu thư viện]

Chủ nhật.

:-: AM

Môn tự chọn toàn trường: Giám định đá quý

Tín chỉ:

Số người tham gia: người/lớp; lớp

Thời gian đăng ký: Sat :-: PM

:-: PM

Môn tự chọn toàn trường: Chạy định hướng[]

Tín chỉ:

Số người tham gia: người/lớp: lớp

Thời gian đăng ký: Sat :-: PM

Chú thích:

. Học phần môn tự chọn chung được tính vào tổng tín chỉ tốt nghiệp, trượt môn không cần học lại, cũng không bị trừng phạt. Nhưng các bạn học đã trượt môn không được phép chọn lại môn đó, mỗi tuần chỉ được đăng ký một môn tự chọn chung.

. Các sinh viên đăng ký cá nhân sẽ được ghép lớp ngẫu nhiên. Nhóm nghiên cứu đăng ký sẽ được ghép lớp cùng đồng đội.

. Các sinh viên chọn học phần xong hãy đợi mở lớp tại trung tâm môn chung tầng thư viện theo thời gian học quy định. Đến muộn sẽ tính là không qua môn.

Giang Bình Sách nhìn sang Việt Tinh Văn, ánh mắt ấy như đang nói: Cậu là tiên tri hả?

Việt Tinh Văn khẽ cười khoát mũi: "Mặc dù thư viện này hơi biên thái xíu, nhưng vẫn theo phép tắc lắm, đại học có thì nó cũng sẽ có. Thậm chí tôi còn nghi là một thời gian nữa, không biết nó có mở hội thao dị năng toàn trường không?"

Giang Bình Sách cạn lời: "Cậu đừng nói linh tinh nữa. Miệng cậu đúng là nói cái gì linh ngay cái đó."

Việt Tinh Văn làm động tác khóa kéo miệng, ánh mắt vô cùng vô tội.

Giang Bình Sách hơi nhếch khóe môi, nói: "Được rồi. Môn chung cậu thích tới rồi đó, muốn chọn môn nào?"

Việt Tinh Văn lập tức chỉ vào thời khóa biểu trong tablet, nói: "Giám định đá quý, không biết gì hết luôn. Tôi nghiêng về chọn chạy định hướng, cậu thấy sao?"

Giang Bình Sách gật đầu: "Ừm, giám định đá quý hẳn là môn học dạng suy luận, còn chạy định hướng thì giống dạng sinh tồn hơn." Thi trượt môn tự chọn chung không cần học lại, đây không phải là nơi để mọi người rèn dũa năng lực, teamwork hay sao?

Giang Bình Sách nói tiếp: "Có điều có thể sẽ đăng ký thất bại, cậu đã thấy giới hạn lớp chưa?"

Việt Tinh Văn nói: "Một lớp người, mở lớp, tức là người. Hai môn cả thảy là mười nghìn người, nếu tất cả sinh viên trong thư viện đều đăng ký học, chắc chắn là không đù."

Thật sự chẳng khác gì môn chung ở đại học, có mấy môn hot thì phải nhanh tay tranh giành.

Đại học Hoa An bọn họ có một môn chung là "Phối hợp trang phục", giảng viên nữ tao nhã xinh đẹp, đi thi còn được mở sách chép, năm nào có môn này cũng hết slot trong ba giây, cực kỳ khó tranh.

Ác mộng đọ tốc độ tay lại tới rồi!

-oo-

Chú thích:

, Đồ ăn trong chén nhỏ: Chia đồ vào các chén nhỏ ăn cho được nhiều món á

, Chạy định hướng: Chạy định hướng là bộ môn thể thao mang tính mạo hiểm. Người chơi sẽ quyết định đường đi trên bản đồ được thiết kế đặc biệt để tìm đến những vị trí được yêu cầu, lấy bối cảnh trong núi rừng thiên nhiên và đột phá lối đi trong thời gian ngắn nhất có thể.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio