Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 5: bảng điểm tích lũy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

~ Không ngờ có nhiều cái tên quen thuộc trên bảng như vậy ~

Sau khi Việt Tinh Văn ấn mở liên kết, từng hàng chữ đỏ nhanh chóng xuất hiện trước mắt...

Bảng xếp hạng thành tích "Thoát khỏi phòng thí nghiệm" Đại học Hoa An

Tên – Giới tính – Khoa – Điểm thi

Lưu Chiếu Thanh / Nam / Học viện Y / điểm

Đoàn Manh / Nữ / Học viện Y / điểm

Trương Sinh Minh / Nam / Học viện Y / điểm

Trác Phong / Nam / Học viện Bách Khoa / điểm

Hứa Diệc Thâm / Nam / Khoa Sinh học / điểm

Dụ Tân Vũ / Nữ / Học viện Y / điểm

Giang Bình Sách / Nam / Học viện Kế toán / điểm

Việt Tinh Văn / Nam / Học viện Nhân văn / điểm

Lâm Mạn La / Nữ / Học viện Môi trường / điểm

Kha Thiếu Bân / Nam / Học viện Kỹ thuật máy tính / điểm

Trần Mộc Vân / Nữ / Học viện Chính trị – Luật / điểm

Tân Ngôn / Nam / Học viện Hóa / điểm

Việt Tinh Văn: "..."

Hàng đầu tiên viết bảng xếp hạng thành tích của "Đại học Hoa An", tức là, trên bảng xếp hàng này toàn là bạn cùng trường với cậu. Trong đó cậu có quen với đàn anh Trác Phong, đàn chị Lâm Mạn La. Còn cả Giang Bình Sách, người cùng có thành tích điểm giống cậu!

Những cái tên quen thuộc này khiến Việt Tinh Văn phải chau mày — Xem ra, gần đây hệ thống thư viện đã kéo rất nhiều sinh viên vào trò chơi sinh tồn này, nhưng tại sao trong trường lại không có tin đồn nào liên quan tới chuyện này? Nhiều người cùng mất tích như vậy, sao trường có thể thờ ơ bỏ mặc được? Phía trường học đã sớm biết chuyện này, hay là, lãnh đạo nhà trường cũng không thể xử lý sự kiện thần bí này?

Việt Tinh Văn có rất nhiều điều khó hiểu.

Cậu không ngờ vực nữa, chuyển sự chú ý lên bảng xếp hạng.

hạng đầu tiên hiện ra trước mắt cậu, thấp nhất là điểm, trừ bớt câu hỏi phụ, qua cửa phải đạt ít nhất điểm. Xem ra, điểm thi là điểm ranh giới để có mặt trên bảng xếp hạng, sau này nếu có người mới vượt qua thành tích điểm, có lẽ cũng sẽ xuất hiện trong bảng này.

Hạng nhất là Lưu Chiếu Thanh của Học viện Y, trừ đi điểm của câu hỏi phụ, điểm đánh giá trong chương trình học đạt tới điểm, đúng là trâu bò!

Sinh viên Học viện Y có thể coi là "đấu trên sân nhà", đạt điểm cao là rất bình thường, dù sao bình thường bọn họ cũng từng tiếp xúc với chuột, thỏ, sẽ không cảm thấy sợ hãi trước đám động vật này. Có khi bọn họ còn có thể hiểu được biên bản thí nghiệm, trực tiếp suy luận ra loại thuốc chính xác, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian cho câu hỏi phụ.

Trong mười hai thứ hạng đầu tiên, có bốn người là sinh viên học viện Y.

Điều khiến Việt Tinh Văn ngạc nhiên là, còn có tám sinh viên thuộc các học viện khác cũng xuất hiện trong bảng xếp hạng. Ngoại trừ sinh viên khoa Văn như cậu dùng từ điển đập người, còn có các chuyên ngành khác như sinh học, vật lý, hóa học, toán... thậm chí là cả chính trị pháp luật, môi trường. Giả dụ như bọn họ cũng giống cậu, tìm được nhật ký ở ải đầu tiên, thuận lợi suy luận ra đáp án của câu hỏi phụ ở ải thứ tư, nhưng mà, mấy phòng thí nghiệm liên tiếp bọn họ chạy qua bằng cách nào?

Chẳng lẽ trong kỳ thi nhập học họ nhận được đạo cụ chức năng, có thể giúp họ chạy thoát nhanh hơn?

Việt Tinh Văn nghĩ thật kỹ, cảm thấy rất có thể là vậy.

Đàn anh Trác Phong của khoa Vật lý, nói không chừng là nhận được bảng mạch in[], trực tiếp dùng điện giật cho mấy con thỏ con khỉ đó ngáo luôn? Khoa máy tính, có thể họ phá được máy tính ở căn phòng đầu tiên, tìm thấy lối tắt nào đó để vượt ải chăng? Khoa hóa học, có lẽ là dùng thứ thuốc ghê gớm nào đó để hòa tan đám động vật nhỉ?

Nhưng sinh viên khoa Toán, chính trị luật, sinh học thì dùng kỹ năng đặc biệt hay đạo cụ gì để qua môn nhanh chóng, trước mắt Việt Tinh Văn vẫn chưa nghĩ ra. Có lẽ là khi những người khác thấy tên Việt Tinh Văn trên bảng xếp hạng, cũng sẽ không nghĩ ra — Vì sao sinh viên khoa Văn lại qua ải nhanh như vậy.

Bảng xếp hạng này cho Việt Tinh Văn động lực và niềm tin rất lớn.

Có nhiều bạn cùng trường tới thư viện như vậy, họ cũng đang nỗ lực vượt ải ở một nơi nào đó cậu không thấy, cậu không hề chiến đấu một mình! Rồi một ngày kia, họ sẽ rời khỏi hệ thống thư viện đáng ghét này, trở về cuộc sống bình thường trong trường học!

Tầm mắt của Việt Tinh Văn dừng lại trước ba chữ "Giang Bình Sách" cùng hạng với cậu vài giây, một gương mặt quen thuộc vụt qua trong đầu...

Cậu học sinh có đôi mắt một mí sáng rõ vô cùng với hai hàng mày kiếm tuyệt đẹp, đôi mắt sâu thẳm lại hơi lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, đường nét ngũ quan sắc sảo mạnh mẽ, là một anh đẹp trai "rõ ràng có thể kiếm sống nhờ mặt, lại cứ thích sống nhờ toán học".

Giang Bình Sách là Trạng Nguyên môn khoa học tự nhiên năm của Trường trung học số bảy Thanh Thành, được xưng là "Song học bá Thất Trung" cùng với Trạng Nguyên môn khoa học xã hội Việt Tinh Văn.

Hồi lớp mười, hai người cùng học lớp chọn, nhưng chưa nói nổi với nhau mười câu.

Giang Bình Sách là người không thích nói chuyện, thậm chí tính cách còn hơi lầm lì, ba năm học cấp ba vẫn luôn một thân một mình, xung quanh chẳng có mấy bạn bè. Mỗi lần gặp hắn, hắn đều đang ngồi cạnh cửa sổ, mặt mày bình tĩnh đọc sách, làm bài tập, dường như mọi người xung quanh hắn đều là không khí, không ai có thể ảnh hưởng tới việc học của hắn.

Ngược hẳn với cậu, Việt Tinh Văn ở trường rất cởi mở, bình thường rảnh rỗi lại ra sân chơi bóng với mọi người, lớp nào cũng có anh em tốt của cậu, cậu là người giỏi kết bạn, thân thiện cởi mở, gặp ai cũng nói chuyện được, bạn bè tìm cậu hỏi bài, cậu cũng nhiệt tình trả lời, quan hệ với mọi người trong lớp rất tốt.

Tính cách hai người một lạnh một nóng, nằm ở hai thái cực ngược nhau.

Lớp mười một, khi chia lớp theo khối tự nhiên – xã hội, vì thích đọc sách, nghiên cứu văn học, nên Việt Tinh Văn theo lớp xã hội, còn Giang Bình Sách theo lớp tự nhiên. Từ khi đó, mối liên quan giữa hai người càng lúc càng ít, họ chỉ thường xuyên được nghe về truyền thuyết của đối phương.

Ví dụ như Việt Tinh Văn lại đạt giải trong cuộc thi văn học toàn quốc, dẫn đội tranh biện của trường tham gia cuộc thi tranh biện Thanh Thành được hạng nhất. Ví dụ nữa là, Giang Bình Sách tham gia thi đấu trong các cuộc thi toán học, vật lý, hóa học cho học sinh cấp ba toàn quốc...

Khắp trong trường toàn là truyền thuyết về họ, đàn em còn gọi hai người là "học thần".

Khi đó vì lớp xã hội và lớp tự nhiên không học cùng một tầng, từ sau khi chia lớp hai người có rất ít cơ hội gặp nhau. Mỗi lần gặp mặt trong các hoạt động của trường, Việt Tinh Văn đều khách sáo chào Giang Bình Sách, Giang Bình Sách cũng sẽ gật đầu với cậu một cái, ý là "có quen".

Vậy nên, Việt Tinh Văn phân loại quan hệ của bọn họ là: "Quan hệ gật đầu"[].

Năm họ thi đại học, hai người trở thành thủ khoa hai khối khoa học – xã hội, bảng vinh danh treo ngay trước cổng trường, tên của hai người một lần nữa được viết ngay cạnh nhau. Trùng hợp là, hai người đều đăng ký vào trường đại học Hoa An nổi tiếng cả nước ở miền Bắc xa xôi. Việt Tinh Văn học khoa Văn, Giang Bình Sách vào khoa Toán.

Trong hội đồng hương sau khi vào đại học, tập thể tân sinh viên đến từ Thanh Thành tụ tập lại một hôm.

Việt Tinh Văn vừa nhìn đã nhận ra bóng dáng quen thuộc đó trong đám đông, cậu chạy tới trước mặt đối phương, nói đùa: "Giang Bình Sách, học cùng nhau ba năm cấp ba, quen nhau lâu vậy rồi, lần sau gặp nhau cậu chủ động chào tôi trước được không?"

Giang Bình Sách khó hiểu: "Trước đây tôi từng chào cậu rồi mà."

Việt Tinh Văn: "Gật đầu á?"

Giang Bình Sách gật đầu, như đang nói: Người khác tôi còn lười gật đầu cơ.

Việt Tinh Văn nhịn cười vươn tay: "Chính thức kết bạn đi. Học cùng trường ba năm cấp ba, lên đại học vẫn cùng trường, chúng ta cũng có duyên lắm đó, nói không chừng sau này có thể giúp đỡ lẫn nhau."

Vẻ ngạc nhiên chợt hiện trong mắt Giang Bình Sách, hắn do dự vài giây, sau đó phối hợp vươn tay ra nắm lấy tay cậu.

Ngón tay của chàng trai thon dài gọn gàng, nhiệt độ cơ thể hơi thấp. Bây giờ đang là mùa hè, thời tiết tháng chín oi bức vô cùng, Việt Tinh Văn phát hiện bàn tay Giang Bình Sách lành lạnh, nắm tay rất thoải mái. Cũng từ hôm đó, họ chính thức trao đổi phương thức liên lạc, add WeChat của đối phương.

Việt Tinh Văn thích chia sẻ về cuộc sống trong "Khoảng khắc"[], Giang Bình Sách sẽ bấm like mỗi bài viết cậu đăng trong đó, nhưng bản thân hắn thì chưa từng đăng bài bao giờ.

Từ khi ấy, mỗi khi Giang Bình Sách vô tình gặp Việt Tinh Văn trong trường, hắn không còn lạnh nhạt như hồi cấp ba nữa, mà chủ động chào cậu, dùng chất giọng trầm thấp dễ nghe gọi cậu, "Tinh Văn".

Khi gần tới kỳ thi giữa kỳ, cuối kỳ, Giang Bình Sách còn nhắn tin hẹn Việt Tinh Văn đến thư viện tự học.

Việt Tinh Văn móc mỉa: "Cậu học khoa Toán, tôi học khoa Văn, cùng đi tự học không thấy kỳ hả?"

Giang Bình Sách nói: "Đây là bù trừ lẫn nhau".

Việt Tinh Văn gửi meme cười ha ha: "Cậu thắng! Tám giờ tối gặp ở cửa thư viện."

Bọn họ thường hay hẹn giờ cùng đến thư viện tự học, tìm một chiếc bàn trong góc, ngồi đối diện nhau, cậu làm đề toán của cậu, tôi đọc tài liệu văn của tôi, hai học bá khác chuyên ngành ở cùng với nhau, không ngờ cũng rất hòa thuận.

Việt Tinh Văn luôn cảm thấy quan hệ của cậu với Giang Bình Sách hơi hơi kỳ lạ.

Khi học lớp mười, hai người tranh nhau hạng nhất trong khối, ngấm ngầm ganh đua, lần này tôi hạng nhất lần sau cậu hạng nhất, có cảm giác như kỳ phùng địch thủ đang giương cung bạt kiếm. Đến lớp mười một phải chia lớp, họ ngồi vững ngai vàng hạng nhất của khối tự nhiên – xã hội, không cần cạnh tranh nữa.

Chỉ có điều, mỗi lần nhà trường treo bảng vinh danh, bên trái khối xã hội, bên phải khối tự nhiên, cái tên Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách vẫn luôn sóng vai đứng trên đầu bảng. Nếu như ngày nào đó, bên cạnh tên mình không phải cậu ấy, có khi cậu lại cảm thấy không quen nhỉ?

Thái độ mà họ dành cho nhau, có lẽ là sự nể phục, tôn trọng cùng công nhận trong tiềm thức, "Người có thể sánh vai cùng tôi chỉ có cậu".

Tựa như cao thủ tuyệt thế trong tiểu thuyết võ hiệp, một người dùng đao một kẻ dùng kiếm, thuở niên thiếu hăng hái xông pha, liều mạng tranh giành hạng nhất, sau này mới phát hiện, thật ra hai người sóng vai cũng rất tuyệt — Tiếp tục giỏi giang trong lĩnh vực của riêng từng người, chính là sự khích lệ lớn nhất họ dành cho đối thủ thời niên thiếu này.

Việt Tinh Văn biết Giang Bình Sách bị OCD[], không thích gần gũi người khác.

Tiếc là bản thân hắn quá xuất chúng, vừa thành niên đã cao cm, mặt mũi đẹp trai, còn là học bá khoa Toán, các em trai em gái mê hắn trong trường nhiều không đếm xuể, có không ít những em gái dạn dĩ chủ động tỏ tình với hắn, đều bị hắn lạnh lùng cản lại bằng lý do "chúng ta không hợp".

Không ai hiểu Giang Bình Sách nghĩ gì, dường như hắn không định yêu đương, tập trung hết tình thần vào việc học tập, người đi tự học cùng hắn nhiều nhất lại là Việt Tinh Văn của khoa Văn.

Việt Tinh Văn bất giác nghĩ, bạn học Giang Bình Sách vừa lạnh lùng vừa nghiện sạch, tham gia trò chơi sinh tồn "Trốn thoát khỏi thư viện", chắc chắn sẽ rất ghét "phòng thí nghiệm Y học này". Quần áo của hắn luôn sạch sẽ gọn gàng, nhìn thấy phòng thí nghiệm bẩn thỉu lộn xộn, đầy máu, hẳn là hắn sẽ nhíu mày chán ghét. Hắn ghét bẩn thỉu, ghét ồn ào, phòng thí nghiệm học viện Y này, đúng là tập hợp đủ những yếu tố mà hắn ghét nhất.

Bảo sao mà chạy nhanh tới vậy, được điểm...

Việt Tinh Văn tưởng tượng hình ảnh hắn bị đàn thỏ đuổi theo sau, đúng là tưởng tượng không nổi. Giang Bình Sách vẫn hợp ngồi đọc sách trong thư viện trường hơn, như vậy mới là cảnh đẹp ý vui — chứ không phải điên cuồng chạy trốn trong một "thư viện" khác.

Nói sao thì, nếu Giang Bình Sách cũng ở trong "thư viện", Việt Tinh Văn muốn lập tức tìm thấy đối phương. Dựa theo cách nói của Giang Bình Sách thì, tư duy của họ bù trừ lẫn nhau, kết hợp tự nhiên – xã hội, vượt ải sẽ dễ hơn.

Nghĩ tới đây, Việt Tinh Văn lập tức hỏi: "Hướng dẫn hệ thống, làm sao để tìm một bạn học nào đó?"

Hướng dẫn hệ thống: "Có thể gửi tin nhắn cho một sinh viên chỉ định, cần dùng điểm tích lũy, một chữ mười điểm."

Hiện tại Việt Tinh Văn có điểm, điểm số này cũng không đủ để cậu thăng cấp từ điển thành ngữ. Cậu nghĩ hồi, bèn nói: "Gửi một tin nhắn cho bạn Giang Bình Sách khoa Toán đại học Hoa An, nội dung viết ba chữ: Việt Tinh Văn".

Hướng dẫn hệ thống: "Được. Đang gửi tin nhắn, trừ điểm tích lũy, còn điểm."

Một chữ mười điểm đúng là cắt cổ, trừ điểm này xong, coi như vừa rồi làm câu hỏi phụ bằng không. Nhưng mà, hệ thống thư viện vô cùng phức tạp, chỉ riêng bảng xếp hạng chuong trình học học viện Y thôi đã xuất hiện nhiều bạn cùng trường như vậy, Việt Tinh Văn nghĩ, việc "tình cờ gặp" Giang Bình Sách trong quá trình học dường như là không thể.

Tin nhắn gồm ba chữ, cậu tin rằng, với sự ăn ý giữa bọn họ, chắc chắn Giang Bình Sách có thể hiểu được.

Không lâu sau, tiếng thông báo của hệ thống vang lên: "Nhận được tin nhắn, đến từ bạn học Giang Bình Sách, có mở ra đọc không?"

Việt Tinh Văn vội vã mở ra...

Một chữ cần đến điểm, vậy nên, tin nhắn Giang Bình Sách gửi tới cũng rất ngắn gọn.

Năm chữ: "Đợi ở nhóm nghiên cứu."

-oo-

Tác giả có lời muốn nói:

Chú thích: Thế giới quan của bộ này khác với "Thẻ Bài Mật Thất", nhân vật chính của Thẻ Bài Mật Thất, Tiêu Lâu là giáo sư đại học Y Giang Châu, để tránh bạn đọc mới nhầm lẫn, trường học của nhân vật chính trong bộ này không dùng lại tên đại học Giang Châu nữa, thống nhất sửa thành đại học Hoa An.

Ban đầu tác giả để ĐH Giang Châu, mình đã sửa lại từ đầu thành ĐH Hoa An.

Chúc mừng bạn Giang Bình Sách "ra trận", thiếp lập CP trong bộ này là song học bá cường cường.

-oo-

Chú thích:

, Bảng mạch in: Bảng mạch in hay bo mạch in (PCB), là bảng mạch điện dùng phương pháp in để tạo hình các đường mạch dẫn điện và điểm nối linh kiện trên tấm nền cách điện

, 点头之交: Ý nghĩa vốn có của cụm này là quen xã giao, quen sương sương ấy, nhưng vì lần nào gặp nhau bạn Giang Bình Sách đều gật đầu với bạn Việt Tinh Văn, nên mình dịch theo nghĩa dịch xuôi, là "Quen kiểu gật đầu".

, Khoảnh khắc (Tiếng Trung: 朋友圈): Trang cá nhân trên vx, chia sẻ trên mục này chỉ có bạn bè hoặc những người được lựa chọn mới xem được. Trong APP WeChat bản Tiếng Việt là "Khoảng khắc" nên mình để theo bản tiếng Việt.

, Nghiện sạch sẽ: Trong bản gốc là 精神洁癖, là chứng mysophobia/nghiện sạch sẽ trên phương diện tinh thần, có thể coi là một dạng OCD khi người bị chứng này ép buộc thế giới tinh thần của mình phải sạch sẽ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio