Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 112: + 113: hội thao 03 + 04

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

~ MÉT CỦA HỨA DIỆC THÂM ~

Hạng mục mét là hạng mục khó luyện tập nhất trong các môn điền kinh, nó xen giữa chạy ngắn và chạy trung bình, kỷ lục thế giới hiện giờ là nam với khoảng giây , nữ là giây .

Song, hội thao thư viện không hạn chế sử dụng kỹ năng, chắc chắn họ không cần nhiều thời gian như vậy để chạy mét. Trên lý thuyết, thậm chí "di chuyển mảng kiến tạo" của khoa Địa có thể di chuyển đến đích cách đó mét trong tíc tắc.

Hội thao này hoàn toàn vượt qua phạm trù "thể năng nhân loại", mà xem mọi người sử dụng kỹ năng thế nào.

Tiếng còi vang lên, vận động viên tham gia tổ chạy đầu tiên xếp hàng ngay ngắn trên đường chạy, mỗi người chiếm một đường chạy từ đến , điểm xuất phát trên mỗi đường chạy đều được đánh dấu, thoạt trông vô cùng mô phạm.

Âm thanh lạnh tanh vang lên bên tai: "Trước khi trọng tài nổ súng, tuyển thủ sử dụng bất kỳ kỹ năng nào đều được coi là vi phạm quy tắc chạy trước, trực tiếp hủy bỏ quyền thi đấu. Ngoài các tuyển thủ tham gia thi, bạn học quan sát không được dùng kỹ năng. Sau khi tiếng súng vang lên, các tuyển thủ sẽ chạy quanh sân đấu ngược chiều kim đồng hồ mét về đích, hệ thống trọng tài sẽ tự động ghi lại thành tích. Trong vòng loại này, mỗi tổ thi đấu chỉ có bạn học có thể bước vào bán kết."

Nói tới đây, Việt Tinh Văn không khỏi ngạc nhiên nói: "Tính theo từng tổ chứ không phải thành tích tổng à? Nếu trong tổ có nhiều tuyển thủ mạnh quá, dù mình chạy có nhanh cũng chưa chắc vào top hai. Nếu thực lực trong cùng một tổ yếu đều sẽ rất dễ vào vòng trong."

Giang Bình Sách gật đầu: "Ừ, đấu trong tổ, nhân tố may mắn rất quan trọng. Có điều hội thao này vốn không dựa vào thể năng, quan trọng là kỹ năng, gặp phải đối thủ nào trong tổ sẽ ảnh hưởng rất lớn tới kết quả cuối cùng, quyết định tuyển thủ vào vòng theo tổ cũng hợp lý."

Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Mong là đàn anh Hứa có thể vào bán kết."

Trác Phong cười nói: "Bán kết thì có gì vui? Chắc cậu ta phải vào được chung kết ấy!"

Tổ thi đấu thứ nhất nhanh chóng bắt đầu.

bạn học có cả nam cả nữ, cao thấp mập ốm mỗi người một vẻ.

Các bạn học trên khán đài hào hứng nhìn màn hình lớn giữa sân thi đấu, trên màn hình là danh sách thông tin chi tiết về các tuyển thủ trong tổ, bao gồm nhóm nghiên cứu, chuyên ngành, tên, giới tính. Trong tổ đầu tiên có khoa Toán, tiếng Trung, Địa, Luật, Thể dục.... thậm chí còn có một em gái khoa Âm nhạc "lạc" vào đó.

người đang khởi động trên đường chạy, khán giả bên trên bàn tán sôi nổi: "Tôi thấy tổ này chắc hai bạn khoa Địa với Thể dục sẽ vào vòng trong nhỉ?" "Chưa chắc đâu, mọi người đều biết nam sinh ở đường chạy số học khoa Địa, chắc chắn sẽ ưu tiên dùng kỹ năng khống chế với cậu ta, cậu ta sẽ trở thành cái bia cho mọi người cùng ngắm!"

"Vào vị trí, chuẩn bị..."

Dù trọng tài thông minh của thư viện đang cố gắng mô phỏng trọng tài người trong hội thao, nhưng vì tiếng nói của nó không có chút cảm xúc nào, mọi người nghe chỉ cảm thấy quái dị.

"Đoàng", bạn học trên đường đua lập tức phóng đi!

Đúng như rất nhiều khán giả dự đoán, nam sinh khoa Địa ở đường chạy số kia vừa lấy quả địa cầu ra, đã thấy một lồng sắt rơi từ trên trời xuống, "Tù giam năm!"

Nữ sinh khoa Luật ở đường chạy bên cạnh trực tiếp nhốt cậu ta trong nhà giam!

Người bị nhốt không thể di chuyển mảng kiến tạo rời khỏi đó, chỉ có thể dùng kỹ năng giải trừ khống chế như "Kim Thiền Thoát Xác", nam sinh khoa Địa bị nhốt tức nổ phổi, chỉ có thể cắn răng nhìn các bạn học khác lao về phía trước.

Em gái khoa Luật đọc nhanh như máy, triệu hồi liên tục bốn nhà giam, nhốt cả bốn người khoa toán, địa lý, thể dục, hóa học mà cô nghĩ có thể giành chiến thắng.

Song, ngay sau đó, cô bỗng phát hiện mình không thể nhấc chân lên chạy tiếp...

Bản nhạc quen thuộc vang lên trên sân, là bài "Đêm nay khó quên" được tấu bằng sáo.

Là ca khúc quen thuộc cuối gala Xuân Vãn hàng năm, tiếng sáo vừa vang lên, tất cả các bạn học trên đường chạy đều....

Lăn đùng ra ngủ.

Các tuyển thủ dự thi đều chìm vào giấc ngủ, nữ sinh khoa âm nhạc tiếp tục thổi một bài "Người con gái thổi gió", sau đó, dưới chân cô như đạp lên gió cả(?), tốc độ chạy nhanh đến mức khiến mọi người hoa mắt!

Không đến giây, cô đã chạy thẳng đến đích.

Đến lúc này, những bạn học vừa ngủ say kia mới tỉnh lại, họ kinh ngạc nhận ra đã có một bạn học trong tổ chạy về đích, những người còn lại lập tức bắt đầu ngáng đường nhau. Cuối cùng, một sinh viên thể dục dùng cách nhảy sào về đích vào giây thứ .

Tiếng hệ thống lạnh lẽo tuyên bố: "Tổ một vòng loại hạng mục mét, các tuyển thủ vào vòng trong gồm Châu Giai Dao nhóm A-, Cù Lượng nhóm C-. Tổ hai chuẩn bị."

Thấy kết quả này, mọi người trên khán đài đều được mở rộng tầm mắt!

Việt Tinh Văn cũng rất bất ngờ: "Lần đầu tiên em thấy kỹ năng của khoa Âm nhạc đấy, nếu không nhầm thì sáo của cô ấy thổi bài 'Khó quên đêm nay' là thôi miên tập thể, thổi bài 'Người con gái đuổi gió' là tự tăng tốc cho mình?"

Kha Thiếu Bân nghiêm túc nói: "Xem ra khoa Âm nhạc đều là pháp sư, nói không chừng còn có tấn công bằng sóng âm."

Lưu Chiếu Thanh cười nói: "May mà cô ấy không gặp Tinh Văn của chúng ta, Tinh Văn mà đọc một câu 'Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ' của Lỗ Tấn – Tắt tiếng cả không gian, không phải kỹ năng của khoa Âm nhạc phế hết luôn sao?"

Việt Tinh Văn bất lực đỡ trán: "Câu này của Lỗ Tấn dài quá, em sợ chưa đọc xong họ đã khống chế em mất rồi."

Mọi người nghĩ lại, cũng thấy đúng. Việt Tinh Văn thường xuyên đăng hướng dẫn trên diễn đàn, rất nổi tiếng, nếu cậu tham gia cuộc thi này, các bạn học khác đều biết cậu rất mạnh, chắc chắn sẽ khống chế cậu trước tiên, có lẽ cậu thật sự không kịp dùng kỹ năng.

Đây chính là đạo lý "Súng bắn chim đầu đàn".

Vừa rồi khi tổ đầu tiên thi đấu, nữ sinh khoa Luật khống chế các bạn học khoa Địa, khoa Toán, bỏ qua nữ sinh khoa Âm nhạc, ngược lại để bạn học khoa Âm nhạc dùng một chiêu thôi miên tất cả mọi người, thuận lợi vào vòng trong.

Trong hội thao bình tường, mọi người có thể phán đoán thành tích chung chung qua thể năng của các tuyển thủ, nhưng hội thao thư viện ngày hôm nay, tất cả đều là ẩn số.

Từng tổ thi đấu mét lần lượt tiến hành.

Vì thư viện dùng trọng tài và quản lý thông minh, hơn hết tốc độ của các bạn học đều rất nhanh, thường một tổ thi đấu sẽ kết thúc trong giây, tổ nào nhanh một chút thậm chí có thể kết thúc với giây!

Việt Tinh Văn ngồi trên khán đài, xem đến là nhập tâm.

Hôm nay có rất nhiều chuyên ngành và kỹ năng mà cậu chưa từng thấy xuất hiện ở đây, thật sự khiến cậu được mở mang tầm mắt.

"Hạng mục mét, vòng loại tổ , chuẩn bị."

Thời gian dần trôi đi, cuối cùng mọi người cũng thấy một cái tên quen thuộc trên màn hình...

Nhóm nghiên cứu C-, khoa Sinh, Hứa Diệc Thâm, nam.

Chương Tiểu Niên kích động nói: "Đàn anh Hứa sắp thi đấu rồi!"

Việt Tinh Văn nhanh chóng nhìn lướt các đối thủ trong tổ, nói: "Tổ này có ba người học trường thể thao, một bạn khoa Địa, một bạn học sư phạm, còn có khoa hóa, không biết đàn anh có thắng được không?"

Trác Phong nói: "Phân bào nguyên nhiễm của cậu ta nhanh lắm, phải xem tới lúc đó phát huy thế nào."

Tổ của Hứa Diệc Thâm, nhìn những cái tên trên màn hình thôi đã biết là một "tổ ác mộng" rồi, ba sinh viên thể thao ai nấy cao to khỏe khoắn, họ vốn đã chạy nhanh rồi, lại thêm kỹ năng như trượt ván, nhảy sào, nhảy xa ba bước, vượt rào một trăm mét... Rất có ưu thế khi tham gia hạng mục tốc độ thế này. Những bạn học khác cũng rất có bản lĩnh, Hứa Diệc Thâm có thể vào trong không đúng là khó nói.

"Vào vị trí, chuẩn bị..... Chạy!"

Ngay khi tiếng súng vang lên, nam sinh khoa Hóa liền giơ tay phải, mấy bình thí nghiệm liên tiếp rơi từ trên trời xuống, các bạn học xung quanh vội vàng tránh né, nam sinh trường thể dục cao nhất không tránh kịp, bị nhốt trong bình thủy tinh trong suốt, nam sinh đấm một phát lên bình, lại phát hiện không thể đập vỡ.

Nam sinh không nhịn được mắng: "Đệt! Nhốt người ta trong bình là kiểu gì vậy!"

Các bạn học gần đó nghe cậu ta chửi đều bật cười.

Người anh em này xui quá đi, còn chưa kịp chạy bước nào đã kết thúc cuộc thi, đành phải đứng trong bình thủy tinh, không cam tâm nhìn mọi người chạy về phía trước.

Nam sinh khoa Địa số lại được tất cả mọi người nhắm vào, cậu ta tránh được bình thí nghiệm của khoa Hóa, lại không thể tránh được dây leo của khoa Môi trường bên cạnh.

Dây leo xanh biếc nhanh chóng quấn quanh người cậu ta, hai tay bị trói không thể dùng quả địa cầu thì di chuyển kiểu gì?

Nam sinh dở khóc dở cười: "Hôm nay khoa Địa bọn tôi lắm thù oán vậy hả?"

Khán giả không nhịn được nói: "Đương nhiên rồi!" "Dù sao cũng chỉ có mấy cậu về đích được trong giây!"

Trong mấy tổ thi đấu trước, chỉ cần không không chế khoa Địa, họ có thể di chuyển mảng kiến tạo về đích trong giây. Các khoa khác đều rất kiêng dè di chuyển mảng kiến tạo của khoa Địa, bởi vậy khi thấy có bạn học khoa Địa trên màn hình, mọi người đều sẽ ưu tiên khống chế cậu ta.

Trên đường chạy bên cạnh, nam sinh da ngăm đen cưỡi ván trượt, lao về đích với tốc độ cực nhanh!

Tiếc là chỉ chạy được nửa đường, giọng nói dịu dàng của một nữ sinh chợt vang lên bên cạnh: "Các bạn học, vào lớp thôi, hôm nay chúng ta sẽ nói về...."

Em gái học sư phạm lên sân thể thao giảng bài!

Bài giảng của đại học sư phạm có thể phạt đứng mục tiêu trong phạm vi lớn. Vậy nên, bạn học trượt ván vừa trượt một cái, đã phanh khựng lại, suýt nữa ngã lộn cổ.

Cậu ta bị "cô giáo" phạt đứng, không thể cử động, đành phải trơ mắt nhìn nữ sinh Sư phạm chạy qua bên cạnh mình.

Em gái Sư phạm cũng rất ghê gớm, vừa chạy vừa giảng bài, thở hồng hộc, khi cô chạy được mét, do nằm ngoài phạm vi bài giảng có tác dụng, mấy bạn học bị phạt đứng lập tức khôi phục hành động!

Nam sinh trường Thể thao cầm sào nhảy, một lần nhảy được mười mấy mét, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp cô.

Còn có một sinh viên thể thao có kỹ năng nhảy xa cấp tối đa cũng chạy rất nhanh, mỗi lần nhảy là mười mấy mét, nam sinh mặc áo phông trắng chạy đi như gió, tựa như bóng trắng dùng khinh công trong tiểu thuyết võ hiệp.

Ba người cùng nhau lao về đích!

Tới lúc này, Việt Tinh Văn bỗng nhận ra có điều khác thường: "Đàn anh Hứa đâu?"

Chương Tiểu Niên cũng dụi mắt, khó hiểu nói: "Em không thấy anh ấy? Hình như từ lúc bắt đầu thi đã không thấy đâu rồi."

Việt Tinh Văn nghĩ một lát, nhanh chóng nhận ra: "Anh ấy biến thành tế bào rồi?"

Phía trước khán đài, tiếng cổ vũ "Cố lên" chưa từng ngừng lại, nữ sinh Sư phạm và hai nam sinh Thể thao chỉ còn cách vạch đích mét cuối cùng, chẳng mấy chốc, ba người đã lần lượt về đích, vòng thi kết thúc!

Đến đoạn cuối cùng, nữ sinh Sư phạm vẫn không đọ được nam sinh Thể thao chân dài, về đích muộn giây.

Mọi người đều nghĩ rằng lần này hai nam sinh Thể thao sẽ tiến vào bán kết, nào ngờ, kết quả công bố lại khiến mọi người trố mắt: "Tổ vào bán kết có Hứa Diệc Thâm, Châu Khải."

Châu Khải chính là người nhảy sào trường Thể thao, mọi người đều thấy cậu ta về đích trước tiên.

Nhưng Hứa Diệc Thâm là ai?

Không có người này ở vạch đích mà!

Cho đến khi Hứa Diệc Thâm lăn lốc cốc xuống từ trên đầu Châu Khải, biến lại thành người, cười híp mắt vỗ vai cậu ta: "Cảm ơn người anh em."

Châu Khải: "???"

Khán giả: "..."

Khoa Sinh còn có thể mất nết hơn chút nữa không?!

Không tự chạy mà biến thành tế bào, ngồi lên đầu hạng nhất rồi thắng ké luôn?

Thế cũng vào vòng trong được?!

Hứa Diệc Thâm cười híp mắt, nói: "Đây chính là lý do tôi đăng ký điền kinh đó."

Ai cần biết hạng một là ai?

Anh biến thành tế bào trèo lên người đối phương, không phải là được hạng hai sao?

~ CHUNG KẾT MÉT ~

Dù hạng mục mét có tới hàng nghìn tuyển thủ đăng ký, nhưng vì hệ thống trọng tài thông minh của thư viện vô cùng tiên tiến, chia nhóm đấu loại đâu vào đấy, lại thêm mỗi tổ thi đấu không quá giây, chỉ cần dùng một tiếng, vòng loại đã kết thúc.

Một tổ người chỉ có người vào, tỷ lệ loại tới %.

Sau vòng loại loại bớt rất nhiều người, chỉ còn lại tuyển thủ ở lại, chia ngẫu nhiên thành tổ thi đấu, tiến hành vòng thi tiếp theo.

Quy tắc vòng thi sau vẫn không thay đổi, mỗi tổ thi đấu có người vào vòng trong, tuyển thủ chỉ còn người được tiến vào bán kết. Từ người đó chia thành tổ thi đấu, chọn ra người bước vào vòng chung kết.

Vòng loại → Tứ kết → Bán kết → Chung kết, hàng nghìn tuyển thủ dự thi, một vòng thi loại %, những người hơi thiếu may mắn trong vòng thi đầu, bị "xử lý", bị khống chế không thể bước vào vòng tiếp theo.

Vậy nên, khả năng ứng biến trên sân thi đấu vô cùng quan trọng.

Sinh viên khoa Địa bị ghim từ vòng loại vô cùng thảm, hầu hết đều đã bị loại. Ngược lại những chuyên ngành ít được chú ý, lại bất ngờ vào vòng trong.

Ở tứ kết và bán kết, Hứa Diệc Thâm đều rất may mắn, anh được xếp vào những nhóm thực lực khá yếu, anh tận dụng ưu thế "khoa Sinh ít nguy hiểm", phân bào nguyên nhiễm nhanh chóng di chuyển tới đích, thuận lợi bước tiếp.

Một tiếng sau, cuối cùng chung kết hạng mục mét cũng tới.

Danh sách cái tên chưa từng thất bại bước vào chung kết xuất hiện màn hình.

Nhìn thông tin trên màn hình, Chương Tiểu Niên và Kha Thiếu Bân kích động vỗ tay: "Đàn anh Hứa vào chung kết rồi!"

Lâm Mạn Lạ cười nói: "Nếu anh ấy tiếp tục biến thành tế bào dính vào người khác, ít ra cũng phải được hạng hai nhỉ?"

Giang Bình Sách nói: "Vậy thì phải xem dự đoán của anh ấy có đúng không, anh ấy phải chọn người có khả năng giành quán quân nhất trong tổ thi đấu, dính lên người đối phương mới có thể giành hạng hai. Nếu chọn nhầm người, bản thân anh ấy cũng bị kỹ năng khống chế ảnh hưởng."

Tổ đấu chung kết rất nhiều người giỏi, trên màn hình có vài cái tên quen thuộc. Tổ đấu này có rất nhiều kỹ năng khống chế số đông, nếu Hứa Diệc Thâm chọn sai mục tiêu, bị khống chế, vậy là khỏi chơi.

Dự đoán trước người có thể chiến thắng, sau đó "quá giang", quả thật vô cùng quan trọng.

Còn phút nữa là tới trận chung kết.

Việt Tinh Văn bắt đầu phân tích danh sách: "Ở đường chạy số là đàn anh Dụ Minh Vũ, chuyên ngành Quy hoạch địa lý đại học Kinh Đô, anh ấy có thể vào chung kết là vì không trực tiếp sử dụng kỹ năng di chuyển mảng kiến tạo của khoa Địa, mà dùng không khí lạnh Siberia đóng băng các bạn học trước, sau đó mới di chuyển. Chỉ cần anh ấy ra tay thuận lợi, chắc chắn sẽ giành quán quân."

Giang Bình Sách nói: "Dụ Minh Vũ thuộc group A, tất cả thành viên trong nhóm nghiên cứu đều được hưởng buff tăng tốc và rút ngắn thời gian CD, anh ta tung kỹ năng ra sẽ nhanh hơn người khác, nếu anh ta và Tần Lộ cùng dùng không khí lạnh, Tần Lộ sẽ bị đóng băng trước, đúng không?"

Tần Lộ gật đầu: "Đúng vậy, thời gian CD ngắn, tốc độ ra chiêu cũng nhanh hơn. Không khí lạnh của anh ấy sẽ đến chỗ các bạn học khác trước, nếu tớ đụng phải anh ấy chắc chắn sẽ bị khống chế trước."

Ban đầu khi chọn nhóm nghiên cứu, Việt Tinh Văn đã chọn group C, bởi vì sau mỗi lần thi đều sẽ được cộng thêm điểm tích lũy. Group C mạnh ở tập thể, vì điểm số được buff thêm, cấp kỹ năng của tất cả thành viên sẽ cao hơn thành viên các nhóm khác.

Nhưng nếu PK đơn, buff cộng điểm của group C hoàn toàn không có ưu thế, buff tăng tốc và rút ngắn thời gian CD của group A giúp họ ra tay trước đối thủ; Group B thì có buff thể năng và bảo vệ vô địch.

Trên lý thuyết, khi bắt đầu thi, chỉ cần Dụ Minh Vũ dùng kỹ năng, anh ta có thể về đích trong giây, giành vị trí quán quân.

Nhưng anh ta dùng được không?

Việt Tinh Văn tiếp tục nhìn lên màn hình, phân tích: "Đường chạy số – Trần Mộc Vân, khoa Luật, group B, có thể mở buff vô địch miễn dịch mọi tấn công, nếu Trần Mộc Vân tránh được khí lạnh của Dụ Minh Vũ, đánh trả bằng một nhà giam nhốt anh ta lại, Dụ Minh Vũ sẽ không thể về đích."

Giang Bình Sách tiếp lời: "Đường chạy số là Lưu Tiêu Tiêu đại học sư phạm Tân Giang, cô ấy cũng là group A, được dùng buff rút ngắn thời gian dùng kỹ năng của nhóm nghiên cứu, trên lý thuyết, tốc độ ra chiêu của cô ấy sẽ không chậm hơn Dụ Minh Vũ, nếu cô ấy giảng bài trước, những người xung quanh phải đứng nghe giảng, Dụ Minh Vũ vẫn không thể về đích."

Lâm Mạn La nói: "Nói vậy thì ở đường chạy số có Châu Lâm khoa Môi trường, cô ấy có thể dùng kỹ năng làm sạch bãi cỏ, chặn lại một đợt kỹ năng khống chế, sau đó dùng dây leo trói những bạn khác lại?"

Kha Thiếu Bân nói: "Em gái khoa Âm nhạc cũng vào chung kết kìa, nếu cô ấy lại thổi bài 'Khó quên đêm nay' thì sao?"

Chương Tiểu Niên gãi đầu: "Nói vậy thì vòng chung kết có cả khoa Thương mại, hóa học, tiếng Trung... cuối cùng ai có thể về đích trước vẫn chưa biết được nhỉ?"

Mọi người càng nghe càng thấy tình hình phức tạp.

Những người vào chung kết đều không thể coi thường, Hứa Diệc Thâm có giành giải được không thật sự rất khó nói.

phút chuẩn bị nhanh chóng kết thúc, tiếng máy móc quen thuộc vang lên trên sân thể thao: "Chung kết hạng mục mét sắp bắt đầu, vào vị trí, chuẩn bị...... Chạy!"

Vứt dứt lời, một đợt gió lạnh bỗng thổi qua sân thể thao, tuyết xen lẫn mưa đá ập thẳng tới...

Quả nhiên Dụ Minh Vũ đã dùng khí lạnh Siberia trước tiên!

Cấp kỹ năng của anh ta thấp hơn Tần Lộ, phạm vi đóng băng chỉ có mét, nhưng lúc này mọi người đều đang ở điểm xuất phát, phạm vi mét đã đủ đóng băng tất cả mục tiêu ngoại trừ anh ta rồi.

Các bạn học còn chưa kịp chạy đã thành tượng băng hết!

Hứa Diệc Thâm mất tăm mất tích, chắc chắn đã biến thành tế bào rồi, khoảng cách quá xa, mọi người không nhìn rõ anh bò lên người ai.

Vốn tưởng rằng Dụ Minh Vũ có thể di chuyển thẳng về đích, song, gần như ngay khi anh ta phóng khí lạnh, Lưu Tiêu Tiêu đại học Sư phạm cũng đồng thời nói: "Các bạn học, vào lớp nào!"

Dù sau khi nói câu này, Lưu Tiêu Tiêu cũng đã thành tượng băng, nhưng khi cô nói ra cũng là đã bắt đầu lên lớp, các bạn học buộc phải đứng im nghe giảng.

Vậy nên Dụ Minh Vũ cũng bị phạt đứng.

Bị phạt đứng, không thể dùng kỹ năng di chuyển nữa.

Châu Giai Dao học Âm nhạc cũng thuộc group A, cũng có buff rút ngắn thời gian CD, Lưu Tiêu Tiêu vừa bắt đầu bài giảng, cô đã thổi bài "Khó quên đêm nay", kết quả sau khi Dụ Minh Vũ bị phạt đứng, lại bắt đầu ngủ mê mệt.

Mọi người trên khán đài được trông thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ dị...

Đàn anh Dụ Minh Vũ đại học Kinh Đô, đứng ngủ trên sân thể thao!

Kha Thiếu Bân nhìn lên màn hình lớn, không khỏi nói: "Tớ phải chụp lại làm kỉ niệm."

Là một học bá đại học Kinh Đô, trải nghiệm "đứng ngủ" này, chắc chắn là lần đầu tiên của Dụ Minh Vũ!

Dụ Minh Vũ khoa Địa lý, Lưu Tiêu Tiêu đại học Sư phạm, Chu Giai Dao học Âm nhạc, ba bạn học group A đồng thời tung kỹ năng khi trận đấu vừa bắt đầu, đóng băng, phạt đứng, ngủ mê, kết quả khống chế lẫn nhau, không ai về đích được!

Bên cạnh cũng có bạn học bị kỹ năng của họ khống chế, biến thành tượng băng đứng ngủ.

Tiếng cười vang lên trên khán đài, tư thế của mấy người bị đóng băng cũng rất ngộ nghĩnh.

Sau khi đợt kỹ năng đầu tiên kết thúc, chỉ có người vẫn bị khống chế ở vạch xuất phát, còn người không bị ảnh hưởng.

Trong người, có Hứa Diệc Thâm ở đường chạy số biến mất từ khi cuộc thi bắt đầu; Trần Mộc Vân khoa Luật ở đường chạy số , nữ sinh học Thương mại ở đường chạy số , hai người này đều là group B, rõ ràng buff "Bảo vệ vô địch" của nhóm nghiên cứu đã giúp họ tránh khỏi khống chế; Châu Lâm khoa Môi trường ở đường chạy số dùng kỹ năng làm sạch cỏ giải trừ khống chế; Lý Mạc Nhiên khoa tiếng Trung ở đường chạy số dùng "Kim Thiền Thoát Xác" giải trừ khống chế, đồng thời lập tức đi tới nơi cách đó mét.

Trước mắt, có thể thấy trong bốn tuyển thủ, Lý Mạc Nhiên khoa tiếng Trung chạy được xa nhất.

Cậu ta chỉ còn cách vạch đích nửa quãng đường, Lý Mạc Nhiên khởi động kỹ năng tăng tốc "Nhanh Như Chớp Điện", tức thì phóng bước như bay!

Cậu ta đổi từ điển thành ngữ, nâng Nhanh Như Chớp Điện lên cấp tối đa, tăng tốc gấp năm giúp cậu ta càng lúc càng gần vạch đích!

Ngay lúc này, mọi người thấy nữ sinh khoa Môi trường bỗng phóng ra ba sợi dây leo, những sợi dây leo đó như linh xà có mắt, nhanh chóng trói chặt tay chân ba người chạy phía trước lại!

Nam sinh khoa tiếng Trung lập tức giở "Bách khoa toàn thư dấu câu", trực tiếp quẳng ra mấy dấu ba chấm.

Dấu ba chấm khiến mọi động tác chậm lại, sau khi dây leo bị kìm lại, còn chưa kịp trói cậu ta, cậu ta đã nhanh nhẹn chạy khỏi phạm vi dây leo, khiến nó bắt hụt.

Đồng thời, nam sinh quẳng ra một hàng dấu hỏi, khiến các bạn học sau lưng cậu ta hỏi chấm đầy đầu, ngẩn ngơ tại chỗ.

Khán giả trông thấy đống ??? trên đầu mấy tuyển thủ, lập tức cười ầm lên.

Dấu hỏi chấm khống chế mạnh, tiếc là thời gian ngắn.

Nam sinh kia vẫn chưa kịp về đích, Trần Mộc Vân bỗng tung chiêu xét xử...

Mọi người trông thấy một chiếc lồng sắt rơi từ trên xuống, bao vây nam sinh chạy nhanh nhất kia!

Xét xử của khoa Luật là xét xử mục tiêu chỉ định, vừa rồi nam sinh đã sử dụng kỹ năng "Kim Thiền Thoát Xác", bị lồng sắt của khoa Luật giam lại, cũng tức là hoàn toàn cạn duyên với vị trí quán quân.

Nam sinh cười khổ lắc đầu.

Cách đó không xa, mấy người bị dấu hỏi đưa vào trạng thái ngơ ngẩn đã tỉnh táo lại, tiếp tục vắt chân lên chạy.

Khoa tiếng Trung bị nhốt rồi, thời của họ đến rồi!

Nữ sinh khoa Thương mại trực tiếp vung một đống tiền vàng về phía Trần Mộc Vân đang chạy nhanh nhất, chẳng mấy chốc Trần Mộc Vân đã bị tiền vàng chôn vùi, trên khán đài: "...."

Bị chôn trong tiền có cảm giác thế nào?

Nếu đây là hiện thực, có lẽ mọi người đang mơ cũng cười đến tỉnh.

Nhưng số tiền vàng này không thể tiêu trong thư viện! Trần Mộc Vân bị chôn trong đống tiền vàng rất muốn hộc máu!

Đây chính là "Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng".

Cô chỉ kịp nhốt nam sinh khoa tiếng Trung chạy nhanh nhất, lại không kịp quay lại nhốt nữ sinh khoa Thương mại.

Nữ sinh nhanh chóng vượt qua Trần Mộc Vân, dẫn đầu cuộc đua!

Song, ngay lúc này, mọi người ngạc nhiên phát hiện....

Một bóng người chợt phân bào ra khỏi lồng sắt nhốt nam sinh khoa Trung!

Nam sinh ấy dáng cao chân dài, mái tóc xoăn tự nhiên màu hạt dẻ rất đặc biệt, màu mắt hơi nhạt, vẻ ngoài của con lai vô cùng tuấn tú, anh đang híp mắt cười, quay đầu nhìn Lý Mạc Nhiên, nói: "Người anh em vất vả rồi."

Lý Mạc Nhiên: "..."

Má nó ông ngồi trên người tôi cả đường, giờ tôi bị nhốt trong tù mà ông lại bỏ tôi đi à?

Các bạn học trên khán đài ngơ ngác nhìn nhau.

Thi cả buổi rồi, hoàn toàn không biết người này chui từ đâu ra?

Có người nhanh chóng phản ứng lại: "Anh ấy là người biến mất ở đường chạy số đó, Hứa Diệc Thâm khoa Sinh nhỉ!"

Có người vẫn thấy khó hiểu: "Sao anh ấy ra khỏi tù được thế?"

Lập tức có bạn học khoa Luật giải thích: "Xét xử của khoa Luật chúng tớ là chọn đối tượng, vừa rồi đàn chị Trần Mộc Vân chỉ xét xử Lý Mạc Nhiên khoa tiếng Trung thôi, Hứa Diệc Thâm không phải phạm nhân bị xét xử, hẳn là đã phân bào ra khỏi tù!"

Phân bào nguyên nhiễm của khoa Sinh có thể phân thân thành mấy bản sao trong tíc tắc, hơn nữa còn có thể tùy ý di chuyển bản thể đến vị trí của bất kỳ bản sao nào. Nếu anh không phải mục tiêu bị xét xử, đương nhiên có thể dùng cách này ra khỏi nhà giam.

Chương Tiểu Niên kích động nói: "Xem ra đàn anh Hứa đã biến thành tế bào, bò lên người Lý Mạc Nhiên!"

Kha Thiếu Bân cảm thán: "Nhưng Lý Mạc Nhiên dùng Kim Thiền Thoát Xác để giải trừ khống chế, nếu từ đầu anh ấy đã bò lên người Lý Mạc Nhiên, hai người họ không phải đồng đội, Lý Mạc Nhiên có giải trừ khống chế thì anh ấy vẫn bị đóng băng chứ? Biến thành một tế bào đóng băng lăn trên đất mới phải."

Việt Tinh Văn cười nói: "Mục tiêu ban đầu của anh ấy không phải Lý Mạc Nhiên, mà là Châu Lâm học khoa Môi trường!"

Hai mắt Lâm Mạn La sáng lên: "Đúng vậy, thảm cỏ của khoa Môi trường là làm sạch một phạm vi, cậu ấy biến thành tế bào đi theo Châu Lâm, chỉ cần Châu Lâm làm sạch cỏ, cậu ấy cũng được làm sạch theo. Sau đó, khi Châu Lâm tung dây leo trói Lý Mạc Nhiên, cậu ấy lại biến thành tế bào chạy dọc dây leo, là có thể nhảy lên người Lý Mạc Nhiên chạy nhanh nhất!"

Mọi người suy luận kỹ càng quá trình "ăn bám" của Hứa Diệc Thâm, ai nấy đều cảm thán đàn anh Hứa đúng là nhìn xa trông rộng!

Đầu tiên tìm đến nữ sinh khoa Môi trường có kỹ năng giải trừ khống chế trong phạm vi, bảo đảm mình không bị khống chế; sau đó, chắc chắn em gái khoa Môi trường sẽ dùng dây leo trói người chạy nhanh nhất, khi đó anh leo lên dây leo nhảy lên người nhanh nhất.

Khoa Luật sẽ khống chế người chạy nhanh nhất, lúc này, cuối cùng anh mới phân bào, hiện thân!

Vì Lý Mạc Nhiên chỉ còn cách vạch đích không tới mét, Hứa Diệc Thâm chỉ cần chạy nốt mét cuối cùng.

Mọi người trông thấy nam sinh dẫn đầu đường đua bỗng phân thân thành năm người, cùng lao về vạch đích!

Người khác là một người đi thi.

Hứa Diệc Thâm là năm người đi thi!

Trần Mộc Vân khoa Luật chật vật leo lên khỏi đống tiền vàng, muốn đuổi kịp mọi người đã là điều không thể rồi.

Châu Lâm khoa Môi trường dở khóc dở cười – Cô không phân biệt được đâu mới bản thể, đâu là bản sao của Hứa Diệc Thâm, muốn trói một lúc năm người, tay cô không dài như vậy, không tóm được!

Nữ sinh khoa Thương mại vừa chạy vừa vung tiền, cả đường chạy bị cô vẩy vàng sáng lấp lánh, đồng thời cô khởi động kỹ năng "Cơn lốc tài chính", biến tất cả tiền vàng thành bọt nước, chặn đường những bạn học phía sau.

Không đuổi kịp hạng một, cô vẫn có thể lấy hạng hai!

Chẳng mấy chốc, trong năm Hứa Diệc Thâm, có một người đã về tới đích.

Tiếng hệ thống quen thuộc vang lên: "Quán quân chung kết hạng mục đơn, Hứa Diệc Thâm nhóm nghiên cứu C-, khoa Sinh, thành tích giây ."

Mọi người: "..."

Trước khi cuộc thi bắt đầu, mọi người đều nghĩ rằng quán quân sẽ là khoa Địa, hoặc trường thể dục.

Không ngờ, bạn học khoa Sinh lại biến thành tế bào "quá giang" mọi người, hơn nữa khi bạn học anh "ăn bám" bị khống chế, anh không hề do dự bỏ xe giữa đường, phân bào chạy thẳng về đích, ẵm ngôi quán quân?!

Không ít người trên khán đài kêu ca: "Chơi vậy cũng được hả?" "Cũng chỉ may mắn thôi!"

Việt Tinh Văn nhìn mặt Hứa Diệc Thâm trên màn hình lớn, cười nói: "Đàn anh thông minh quá."

Hứa Diệc Thâm có thể biến thành tế bào, nhưng một khi bám sai mục tiêu, anh sẽ bị kỹ năng khống chế ngay lập tức, biến thành một tế bào đóng băng hoặc tế bào ngủ.

Anh không thắng nhờ may mắn, mà nhờ sự phân tích chính xác và lợi dụng hợp lý kỹ năng của các tuyển thủ khác.

Vị trí quán quân này, vô cùng xứng đáng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio