Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 124: + 125: hội thao 15 + 16

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

~ PHÁP SƯ CHÍNH TRỊ – PHÁP LUẬT VÀ TRIẾT HỌC ~

Sân bóng quá lớn, mấy bạn học ngồi phía sau không nghe được Việt Tinh Văn nói gì, chỉ thấy nam sinh trắng trẻo vừa rồi triệu hồi ba ngọn núi nói chuyện với Việt Tinh Văn xong, liền đứng đơ ra đó, như một pho tượng hình người trên sân.

Mọi người khó hiểu nhìn nhau, có người nghi ngờ hỏi: "Tinh Văn nói gì với cậu ta mà cậu ta biến thành tượng vậy?" "Không biết, kỹ năng của Việt Tinh Văn cứ bị kỳ cục ấy, có khi là mới niệm chú cũng nên?"

Chỉ có các bạn học hàng đầu mới nghe rõ lời Việt Tinh Văn nói.

Có người bình luận trên "Livestream bóng đá" trên diễn đàn: "Tui nghe rõ rồi, Việt Tinh Văn vừa nói, cậu đứng yên đây đừng đi đâu hết, tôi đi mua quýt cho cậu! Sau đó, cậu ấy biến ra một quả quýt, đưa quýt đó cho Kha Thiếu Bân đưa theo người máy đến quay phim ở bên cạnh, sau đó thì bỏ đi, để lại bạn nam kia biến thành pho tượng đứng đó!"

Những người đọc được bình luận đều thắc mắc: "Đây là kỹ năng gì vậy?" "Biến ra một quả quýt là khiến đối thủ đứng hình?"

Không lâu sau đã có người phản ứng lại: "Là lời ông bố nói với con trai trong Dáng lưng của Chu Tự Thanh!" "Đúng vậy, ban đầu khi bố đưa Chu Tự Thanh đến ga tàu, ổng nói đi mua quýt cho con trai, nên Chu Tự Thanh đã đứng im đó nhìn dáng lưng của bố." "Mua quýt không phải câu chửi nhau hả? Ý sau đó là: Mày là con tao?"

Có người bình luận trêu chọc: "Đàn anh Tinh Văn vừa kết hôn với đàn anh Bình Sách đã chạy ra sân nhận con rồi?!" "Mấy cậu không thấy đồng phục màu đỏ của nhóm hả? Đây rõ ràng là đội hình chúc mừng hôn lễ! Nhận con thì làm sao? Ngày vui thế này, một nhà ba người tươi đẹp làm sao!"

Khán giả vừa theo dõi trận đấu, vừa lướt diễn đàn bằng tablet bên cạnh, bình luận vô cùng sôi nổi.

Lúc này, trên sân cũng vô cùng náo nhiệt.

Sau khi nam sinh chuyên ngành Chính trị bị "điểm huyệt", Trác Phong nhanh chóng dẫn bóng lách qua mọi người, chuyền cho Hứa Diệc Thâm, Hứa Diệc Thâm phân bào liên tục chuyền bóng đến trước khung thành, đối phương lập tức tổ chức phòng thủ, phái hai người kèm Hứa Diệc Thâm.

Hứa Diệc Thâm không thể lập tức xuyên qua hàng phòng ngự của đối phương, đành chuyền lại cho Việt Tinh Văn.

Việt Tinh Văn dẫn bóng chạy lên, khi cậu vừa định chuyền bóng cho tiền đạo trái Lưu Chiếu Thanh, không ngờ, tiếng nữ sinh lanh lảnh chợt vang lên: "Khi bạn chăm chú nhìn xuống vực, vực sâu cũng đang chăm chú nhìn bạn!"

Một chiếc hố khổng lồ với đường kính khoảng mét bỗng xuất hiện dưới chân Việt Tinh Văn, như vực sâu đen kịt không nhìn thấy đáy, cậu đứng bên cạnh vực sâu không thể cử động, chỉ có thể cúi đầu "chăm chú nhìn xuống vực".

Khán giả thấy Việt Tinh Văn cực kỳ bất lực đứng đó đăm đăm nhìn xuống, không khỏi vui mừng khi cậu gặp họa.

Danh ngôn Triết học của Nietzsche, chắc chắn nữ sinh này học ngành Triết học!

Chuông cảnh báo trong lòng Việt Tinh Văn rung lên, cậu nghe thấy cô gái đọc tiếp: "Hạnh phúc, chính là đặt linh hồn tại nơi phù hợp nhất."

Ngay sau đó, cậu thấy quả bóng đột nhiên xuất hiện ở nửa sau sân, nơi cách khung thành rất gần, lúc này có một thành viên của nhóm A đang đứng đó, đối phương không dắt bóng vượt qua hậu vệ, mà sút một cú xa về phía khung thành!

Bóng đột nhiên bay từ nửa trước sân tới nửa sau sân, quá đột ngột, mọi người đều không phản ứng kịp, quay về phòng thủ chậm mất vài giây, khi Lam Á Dung nhốt cầu thủ đội bạn lại, bóng đã bị đá đi rồi.

Thấy quả bóng bay thẳng về phía khung thành, các bạn học trên khán đài đều căng thẳng dõi theo. Giang Bình Sách vẫn bình tĩnh, hắn giơ tay phải, quả bóng bất chợt quẹo một đường giữa không trung, quẹt qua góc phía trên khung thành, sau đó bay chéo qua!

Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Giang Bình Sách đã thay đổi quỹ đạo di chuyển của bóng.

Nhóm A dứt điểm thất bại.

Cầu thủ sút bóng đội bạn bất lực: "Thế mà cũng sửa được, trâu quá!"

Họ nhờ thành viên khoa Triết học cầm chân Việt Tinh Văn, di chuyển bóng tới nửa sau sân, phát động một cuộc tấn công đột ngột, cứ tưởng rằng chắc chắn bóng sẽ vào lưới, không ngờ Giang Bình Sách vẫn luôn theo dõi bóng, cả sân bóng đã biến thành một hệ tọa độ trong mắt hắn, mỗi một điểm đều có tọa độ của riêng nó.

Ngay khi bóng xuất hiện, hắn đã tính xong phương trình rồi.

Toàn khán đài ồ lên, trên diễn đàng cũng đang thảo luận vô cùng sôi nổi: "Giang Bình Sách làm thủ môn BUG quá đó, vậy thì đá vào kiểu gì được?" "Tôi thấy muốn đá bóng vào lưới của , chỉ khống chế tiền đạo là Việt Tinh Văn thì chưa đủ, quan trọng phải khống chế Giang Bình Sách trước khi sút bóng!"

Nhưng khống chế Giang Bình Sách kiểu gì?

Chỉ khống chế cơ thể thì vô dụng, dù không thể chạy, nhưng chỉ cần tay còn viết được phương trình, hắn vẫn có thể khiến bóng lệch khỏi quỹ đạo bay.

Có bạn học đề nghị: "Có thể dùng dây leo trói hai tay cậu ta lại, như vậy là khỏi viết công thức?" "Hoặc là dùng mấy kỹ năng khống chế mạnh như thôi miên hay ngất xỉu gì đó, cho cậu ta mất ý thức tạm thời." "Tôi thấy cục dân chính vẫn đáng tin hơn, cho Giang Bình Sách với Việt Tinh Văn kết hôn lần nữa!"

Vì bóng ra khỏi biên, sau khi Giang Bình Sách nhặt bóng, bèn ném sang phần sân đối phương, về phía Lưu Chiếu Thanh.

Lưu Chiếu Thanh đỡ bóng, đang chạy lại bị một nam sinh nhóm A đột ngột lao ra cướp bóng, nam sinh này học khoa Địa lý, cậu ta lấy địa cầu ra di chuyển, chớp mắt đã xuất hiện ở nửa sau sân, phối hợp với đồng đội tổ chức tấn công lần nữa!

Nữ sinh khoa Triết học đọc liến thoắng: "Con người sinh ra tự do, và ở bất cứ đâu anh ta cũng bị xiềng xích."

Là danh ngôn triết học của Rousseau.

Dứt lời, một sợi dây xích xuất hiện trên người Giang Bình Sách, trói hai tay, hai chân của hắn lại, khiến hắn không thể dùng kỹ năng.

Nữ sinh đọc tiếp: "Thứ khiến người ta mệt mỏi không phải là núi cao ở phía xa, mà là những hạt cát trong đôi giày."

Trong giày của toàn bộ thành viên như bị đổ một đống cát vào trong, mọi người trượt chân, ngã hết xuống đất, nhóm A chớp thời cơ dẫn bóng qua mọi người, chạy một mạch rồi đá bóng vào lưới!

Tỷ số :!

Pha phối hợp này của đối phương thật sự rất đặc sắc, khống chế thủ môn trước, sau đó khiến tất cả đối thủ giẫm phải cát trượt ngã, tiền đạo khoa Địa lý tranh thủ đưa bóng lao tới khung thành, sút một cú, lập tức ăn điểm.

Cuối cùng kỷ lục không bàn thua của nhóm cũng bị phá vỡ!

Khán giả vỗ tay như sấm, kích động nói: "Cuối cùng cũng vào một quả rồi!"

Giang Bình Sách bị xích quấn quanh người không thể dùng kỹ năng, cần nhanh chóng giải cứu.

A rất mạnh, thời gian Việt Tinh Văn nhìn vực sâu kết thúc, não cậu bắt đầu vận động, suy nghĩ kế sách đối phó. Nhóm họ có đủ các chuyên ngành, nhưng lại thiếu đúng khoa Chính trị, triết học. Danh ngôn Triết học rồng rắn kéo tới khiến mọi người nhức đầu, đá một trận thôi cũng phải lĩnh ngộ triết lí cuộc đời à?

Nam sinh khoa Chính trị cũng bắt đầu đọc: "Giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hòa bình! Tự do, bình đẳng, công chính, pháp trị!"

Tiếp sau ba ngọn núi chủ nghĩa Đế quốc, chủ nghĩa phong kiến và chủ nghĩa tư bản quan liêu, khẩu hiệu của chủ nghĩa xã hội cũng xuất hiện, hiệu quả của kỹ năng này là gỡ bỏ khống chế cả sân, đồng thời vô địch trong phút.

Tranh thủ lúc này, nhóm A phát động tấn công lần nữa!

Giang Bình Sách bị khống chế, tuyến phòng ngự phía sau chịu áp lực quá lớn, Việt Tinh Văn lập tức hô: "Chị Mạn La, cứu Bình Sách!"

Lúc này Lâm Mạn La đang đứng khá gần nửa dân dưới, nghe vậy bèn vội vàng trồng một thảm cỏ dưới chân Giang Bình Sách, thảm cỏ có thể giải trừ khống chế và trạng thái tiêu cực, Giang Bình Sách được trả lại tự do, lập tức giơ tay viết phương trình, ngay khi quả bóng đối phương vừa đá ra chỉ cách khung thành milimet, liền chệch đi sát sạt.

Vì thảm cỏ có tác dụng trong phút, trong khoảng thời gian đó Giang Bình Sách miễn dịch mọi khống chế, lưới nhà họ cũng không thể thủng nữa.

Hai bên giằng co một hồi, không ai đá vào.

Lưu Chiếu Thanh vất vả lúc lâu mới đưa bóng đến trước khung thành, khoa Chính trị của đối phương lại đọc: "Non xanh nước biếc là núi vàng núi bạc!"

Non xanh nước biếc từ trên trời rơi xuống, một ngọn núi xanh biếc chặn ngay trước khung thành, hồ nước trong veo xuất hiện trước khung thành biến khu vực quanh đó thành một hòn đảo biệt lập – Xem mấy cậu đá vào kiểu gì?

phút cuối cùng của trận đấu, tỷ số lúc này vẫn là :.

Nếu trận đấu kết thúc với tỷ số hòa, họ sẽ bước vào lượt "sút luân lưu". Ngọn núi của khoa Chính trị không thể vượt qua, nếu đá luân lưu chưa chắc đã có lợi cho họ.

Việt Tinh Văn hít sâu một hơi, ngay khi "Non xanh nước biếc" của đối phương biến mất, cậu lập tức ra hiệu Trác Phong toàn lực tấn công, Trác Phong giơ tay ra dấu với các đồng đội!

Việt Tinh Văn nhìn sang nữ sinh khoa Triết học, sau đó nhìn sang nam sinh tiền đạo khoa Địa lý đang dẫn bóng tốc độ, đoạn nói: "Cậu đứng yên đó đừng đi đâu hết, tôi mua quýt cho cậu!"

Sau khi thăng cấp, kỹ năng mua quýt có thể mua tối đa quả, đồng thời chỉ định mục tiêu.

Vậy nên, nữ sinh khoa Triết học phụ trách khống chế và tiền đạo Địa lý phụ trách tấn công bị cậu "điểm huyệt"!

Việt Tinh Văn nói tiếp: "Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ!"

Tắt tiếng toàn bộ.

Nữ sinh phát hiện mình không những đứng im không thể cử động, còn không thể lên tiếng?

Việt Tinh Văn thầm nghĩ: Khoa Triết học lắm đạo lý sống như vậy, chúng tôi sẽ nghiên cứu sau, tạm thời đừng nói gì cho chúng tôi đá một quả đã!

Cậu phát hiện danh ngôn Triết học và quan điểm chính trị cần đọc thành tiếng mới có tác dụng, nữ sinh Triết học phụ trách dùng ma pháp khống chế và nam sinh Chính trị bị tắt âm, không thể đọc thần chú, kỹ năng cũng vô hiệu hết!

Lâm Mạn La lập tức triệu hồi sợi dây leo, trói năm bạn học phụ trách phòng thủ của đối phương lại với nhau.

Tần Lộ lập tức di chuyển mảng kiến tạo, đưa bóng đến cạnh Việt Tinh Văn, chuyền bóng cho cậu.

Việt Tinh Văn đang đứng giữa sân hơi thiên về phía trước, phụ trách tổ chức tấn công, lúc này, nam sinh kèm Lưu Chiếu Thanh đã bị dây leo trói lại, nữ sinh khoa Sinh kèm Hứa Diệc Thâm phân bào nhiều đến rối loạn, Việt Tinh Văn bèn chuyền bóng cho Hứa Diệc Thâm.

Quả nhiên Hứa Diệc Thâm chuyền sang cho Lưu Chiếu Thanh ở đằng trên.

Lưu Chiếu Thanh nhân lúc cầu thủ kèm anh bị dây leo trói chân, bèn đi bóng gọn gàng vượt qua cậu ta, dẫn bóng thẳng tới gần khung thành, sau đó sút một quả bóng bổng vào góc phải phía trên cầu môn!

phút cuối cùng, vào rồi.

Tỷ số :!

Tiếng hoan hô đinh tai nhức óc dậy lên trên sân vận động, Trác Phong vội nói: "Tất cả phòng thủ!"

Tất cả thành viên nhóm lùi về nửa sau sân, chỉ cần phòng thủ một phút cuối cùng thôi là họ sẽ thắng.

Sự thật chứng minh, Việt Tinh Văn nắm rất chắc thời cơ mua quýt, pháp sư khoa Triết học và tiền đạo khoa Địa lý của đội bạn không thể cử động, thực lực giảm sút, muốn tổ chức tấn công cũng rất khó.

Lồng sắt của Lam Á Dung và bình thí nghiệm của Tân Ngôn mỗi lúc giam một người, hàng phòng ngự của nhóm có thể nói là tường đồng vách sắt, nhóm A rất khó đưa bóng đến nửa sau sân, hơn nữa, sau khi Giang Bình Sách lấy lại tự do, bóng của họ cũng không còn hy vọng vào lưới nữa.

Trận đấu kết thúc.

Tỷ số cuối cùng :, nhóm C thắng trận đầu tiên vòng bảng!

Bài livestream trên diễn đàn cũng rất sôi nổi: "Tinh Văn nhận hai con trai, một con gái trong trận này hả?" "Bảo mua quýt cho người ta, cuối cùng ba quả quýt đều cho Kha Thiếu Bân ăn hết? Chốt lại Kha Thiếu Bân mới là con ruột, còn những người khác đều là con nuôi?"

Trên sân, nữ sinh khoa Triết học rầu rĩ: "Chiêu tắt tiếng quá đáng thật, tôi còn bao nhiêu kỹ năng chưa kịp dùng đây!"

Nam sinh khoa Chính trị cũng nhăn nhó gãi đầu: "Tôi cũng vậy, còn chưa đọc xong quan điểm phát triển khoa học nữa, thế mà cậu ta lại chê chúng ta ồn ào, Việt Tinh Văn mới là ồn nhất đó, ok?"

Tiền đạo khoa Địa lý bất lực an ủi: "Ít nhất cũng ta cũng vào một quả, không phải bàn thắng."

Gặp nhóm nghiên cứu , vào được một quả đã khó lắm rồi. Từ vòng loại trực tiếp đầu tiên, những đội khác đấu với đều thu về số tròn trĩnh, nhóm A của họ đã phá được kỷ lục rồi.

Gặp phải nhóm ma quỷ này, có thể đá vào một đã đủ cho bọn họ thấy kiêu ngạo!

~ NGANG NGƯỢC ~

Thắng trận vòng bảng đầu tiên, nhóm dẫn trước điểm.

Trận thứ hai là hai nhóm còn lại thuộc bảng trên đối đầu, Việt Tinh Văn dẫn đồng đội lên khán đài theo dõi thi đấu, nhân tiện tìm hiểu thêm những đối thủ khác.

Sau một lượt đấu, điểm số của các đội bảng trên xuất hiện trên màn hình, nhóm C, B thắng một trận, tích điểm; A và A thua một trận, tích điểm.

Vòng thứ hai, nhóm Việt Tinh Văn gặp nhóm B thắng trận sau họ.

Đội này có tới mấy sinh viên khoa Âm nhạc và Thể dục, ba chàng trai đến từ trường Thể thao phụ trách tiền đạo, nam sinh khoảng cm giữa sân bắt lấy mọi sơ hở, dẫn bóng vượt qua từng người, kỹ thuật đá khá chuyên nghiệp; ngoài ra còn có hai nữ sinh khoa Âm nhạc phụ trách khống chế.

Việt Tinh Văn gọi đồng đội lại, thấp giọng nói: "Chắc chắn họ đã xem trận trước đó, cũng biết có Bình Sách sẽ rất khó đá vào rồi, trận tới, họ sẽ nghĩ đủ mọi cách nhắm vào Bình Sách, chỉ một mình Bình Sách giữ cầu môn, lỡ như bị khống chế có thể chúng ta sẽ không giữ được lưới. Vậy nên trận này em muốn thay đổi đội hình."

Trác Phong hỏi thẳng: "Tinh Văn có ý gì mới à?"

Việt Tinh Văn nhìn Chương Tiểu Niên, cười nói: "Tiểu Niên, em qua giúp Bình Sách, bảo vệ hai lớp." Cậu nhỏ giọng thuật lại ý tưởng của mình cho đồng đội, mọi người nhất loạt đồng ý.

Trận đấu bắt đầu.

Kỹ năng khống chế của khoa Âm nhạc rất mạnh, có thể thổi "Khó quên đêm nay" khiến người khác hôn mê. Đúng như Việt Tinh Văn nghĩ, vừa rồi họ đã xem C và A thi đấu, phát hiện có Giang Bình Sách họ không thể đưa bóng vào lưới đối thủ, vậy nên trận đấu vừa bắt đầu, hai em gái khoa Âm nhạc đã chạy thẳng ra nửa sau sân bên C, kèm chặt Giang Bình Sách.

Chỉ cần đồng đội tổ chức tấn công đưa bóng đến nửa sau sân, họ sẽ thổi một bài buộc Giang Bình Sách phải ngủ.

Giang Bình Sách nhận đãi ngộ VIP, không thể dùng kỹ năng.

Tuy nhiên, nhóm không phải chỉ có Giang Bình Sách!

Trận này, đã tăng cường hàng phòng ngự rõ rệt. Lam Á Dung không tiết kiệm kỹ năng nữa, chỉ cần người của đối phương chạy đến nửa sau sân của mình, cô thấy ai nhốt người đó, cả sân vận động đều là lồng sắt của cô. Tân Ngôn cũng không tiết kiệm bình chưng, nhốt ai trúng người đó.

Nếu đối phương dùng kỹ năng dịch chuyển tức thì vượt qua Lam Á Dung và Tân Ngôn, sẽ đến chốt cuối cùng do Chương Tiểu Niên canh giữ – Cậu trực tiếp dựng một vách tường chống rung trước khung thành.

Khung thành bị vách tường cản mất, còn đá kiểu gì được?

Livestream trên diễn đàn lại bắt đầu than: "Tinh Văn bày tỏ, muốn thôi miên Giang Bình Sách rồi tranh thủ sút bóng? Xin lỗi, Thượng Đế đóng cửa khung thành rồi!" "Bá quá, dựng tường trước khung thành, chắc chắn đây là ý tưởng đàn anh Tinh Văn nghĩ ra!"

B thấy đầu đau như sắp nứt ra!

Họ có khống chế bằng âm nhạc của khoa Âm nhạc, khả năng đi bóng, chuyền bóng của trường Thể thao cũng rất mạnh, nhưng ngoài hệ tọa độ của Giang Bình Sách giữ lưới, còn có tường của Chương Tiểu Niên.

Tường chống động đất không thể đập vỡ, chỉ có cách đợi nó tự động biến mất, khi tường chống động đất của Chương Tiểu Niên còn ở đó, họ không thể sút bóng, mà đợi sau khi tường biến mất, Giang Bình Sách say ngủ cũng đã dậy rồi.

Hai người luân phiên dùng kỹ năng, hai lớp bảo vệ, khiến nhóm B vô cùng khó khăn!

Nữ sinh Triết học nhóm A ngồi trên khán đài nói: "Tôi có cách phá vách tường kia, dùng kỹ năng nhìn xuống vực, khiến bức tường kia rơi xuống dưới."

Đồng đội khoa Chính trị nói: "Tôi có thể dùng 'Xã hội tiểu khang' dỡ bỏ những kiến trúc vi phạm."

Bên cạnh có người bất lực nói: "Tiếc là nhóm B không có thành viên nào phá được tường của khoa Kiến trúc, nếu không dỡ được vách tường này, phút tiếp theo họ chỉ có thể quay về phòng thủ."

Nhưng muốn cản đường tấn công của cũng không dễ như vậy.

Tần Lộ đi bóng di chuyển mảng kiến tạo, Việt Tinh Văn chuyền bóng tổ chức tấn công, Hứa Diệc Thâm trong hàng tiền đạo có thể phân bào thật sự rất phiền phức, năm bản sao chuyền bóng cho nhau, hoàn toàn không biết phải kèm ai...

Kết quả, Trác Phong tận dụng mấy phút tường chưa biến mất để tấn công nhanh, đưa tỷ số lên thành :!

Sau khi tường biến mất, Giang Bình Sách cũng tỉnh lại, đối phương vẫn không thể thuận lợi sút bóng.

Cuối cùng, trận cầu kết thúc với tỷ số :.

Nhóm lại thêm một điểm.

Trận thứ ba, họ gặp đối thủ cuối cùng trong vòng bảng, có kinh nghiệm từ hai trận trước, lần này đối phương không chỉ kèm Giang Bình Sách nữa, mà khống chế luôn cả Chương Tiểu Niên, tỷ số đang là :, giằng co đến phút cuối cùng.

Trác Phong ra hiệu tấn công toàn diện, Tần Lộ và Tần Miểu dẫn bóng cùng di chuyển mảng kiến tạo đến vùng trước sân, dứt khoát bỏ lại hàng phòng thủ phía sau.

Thành viên đội bạn chợt ngớ ra – Y hệt nhau vậy?

Trong trận đấu lần trước, Tần Miểu vẫn luôn "làm khách" ở hàng thủ, thỉnh thoảng Tần Lộ mới dịch chuyển chuyền bóng giúp mọi người, hai chị em giống hệt nhau, hầu hết đối thủ không để ý đến sự tồn tại của Tần Miểu.

Cuối cùng, sau khi Tần Miểu đưa bóng lên trước, cô quyết đoán dùng đại chiêu khoa Lịch sử: "Dẹp loạn sáu nước!"

Từng hàng người xung quanh bị cô đánh ngã, nhất thời không dậy được.

Thủ môn cũng bị hất ngã, Trác Phong chớp thời cơ nhẹ nhàng sút bóng vào.

:, tiếng còi vang lên, nhóm nghiên cứu C lại được thêm một điểm!

Nhóm C thắng liền ba trận vòng bảng, tiến vào Top với điểm!

Đến Top , cuộc thi sẽ quay lại thể chế đấu loại, họ là hạng nhất bảng trên, sẽ phải đấu với hạng hai bảng dưới – Nhóm nghiên cứu C.

Mọi người về chỗ ngồi, vừa nghỉ ngơi vừa xem thông tin đối thủ.

Việt Tinh Văn ngạc nhiên nói: "Đối thủ vòng bán kết có rất nhiều chuyên ngành chúng ta chưa từng gặp."

Trác Phong nhìn danh sách đối thủ, khó hiểu nói: "Đạo diễn, biểu diễn, có cả mỹ thuật, chế tác hoạt hình?"

Hai mắt Kha Thiếu Bân sáng lên: "Trường điện ảnh với mỹ thuật à?"

Việt Tinh Văn đăm chiêu nhìn danh sách, nói: "Cô gái Từ Tuyết Phi trường Mỹ thuật chính là người vẽ lại huy hiệu cho từng trường hồi chúng ta lập liên minh các trường cao đẳng đại học. Cô ấy rất giỏi, học trường mỹ thuật Thanh Thành."

Học viện Mỹ thuật Thanh Thành là cung điện của giới mỹ thuật hội họa trong nước, mỗi năm chỉ lấy sinh viên mỹ thuật trên cả trước, yêu cầu rất nghiêm khắc, sinh viên mỹ thuật có thể vào trường này chắc chắn phải có năng khiếu hội họa cực mạnh, kiến thức văn hóa cũng không thể quá kém.

Còn về điện ảnh, diễn viên gì đó...

Trác Phong nói: "Chắc hẳn là học viện điện ảnh kinh Đô, cũng là Top trường điện ảnh trong nước."

Mọi người khó hiểu nhìn nhau.

Bảng dưới đấu tại sân bóng bên cạnh, họ không có thời gian qua đó quan sát cụ thể, vậy nên nhóm này có những kỹ năng gì, họ cũng không biết rõ, một đối thủ bí ẩn, không thể chủ quan được.

Việt Tinh Văn nhắc nhở mọi người: "Kỹ năng đưa quýt của em đã dùng hết rồi, hôm nay vẫn được dùng không làm ồn hai lần và đường của Lỗ Tấn một lần nữa, "Nhanh như chớp điện", "Ngũ thể đầu địa" có thời gian CD ngắn đều có thể dùng được, "Kim thiền thoát xác" cũng được."

Giang Bình Sách nói: "Hệ tọa độ của tôi chỉ cần phút CD, vào trận là có thể dùng được. Còn có dãy số mới học, mấy trận đấu trước tôi thấy mọi người vẫn xoay sở được, nên để dành."

Chương Tiểu Niên nói: "Em dùng hết lượt xây tường rồi, không phòng thủ với đàn anh Giang được nữa, máy xúc thì vẫn dùng được."

Việt Tinh Văn xoay người hỏi: "Luật hôn nhân của chị Lam vẫn chưa dùng tới phải không?"

Lam Á Dung nói: "Hai đại chiêu cục dân chính với ly hôn chia tài sản đều CD tiếng, chị không dám dùng bừa, muốn để lại dùng cho trận chung kết."

Việt Tinh Văn nói: "Không nhất định phải chờ đến chung kết, nếu đối thủ quá mạnh, lát nữa có dịp thì dùng."

Mọi người đồng loạt gật đầu.

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu.

Cầu thủ hai đội vào sân, đội trưởng đoán mặt xu quyết định quyền phát bóng, lần này quyền phát bóng thuộc về nhóm C-.

Nam sinh phụ trách chuyền bóng trong đội bạn rất linh hoạt, động tác thoăn thoắt chuyền bóng qua trung tuyến, sau đó đá cho nữ sinh đứng hơi chếch phía trước, nữ sinh kia đặt bóng dưới chân, sau đó lấy một cây bút ra, không biết cô đã dùng kỹ năng gì, cảnh tượng trước mắt nhóm Việt Tinh Văn không còn là sân bóng nữa, mà là một khu rừng màu sắc sặc sỡ!

Việt Tinh Văn thầm nghĩ, toang rồi – Đây là hiệu quả khi khoa Mỹ thuật thay đổi bối cảnh sao?

Thiết nghĩ đối phương sẽ tranh thủ thời cơ này để sút bóng, Việt Tinh Văn vội hô: "Tiểu Niên!"

Chương Tiểu Niên đáp lại, cậu đã dùng hết lượt dựng tường rồi, nhưng vẫn còn máy xúc.

Sau đó máy xúc của khoa Kiến trúc xuất hiện ngay gần khung thành, hô biến tới lui, rồi nhanh chóng biến thành máy ủi cỡ lớn, một thứ đồ khổng lồ chắn ngay giữa khung thành, khán giả ở góc nhìn bao quát trông thấy quả bóng nhóm C- đá lên không trung va "bốp" vào máy ủi, bắn ngược trở lại, suýt nữa đã va vào đầu bạn học Chương Tiểu Niên.

Tầm nhìn dần khôi phục rõ ràng, Việt Tinh Văn vội nói: "Khoa Mỹ thuật có thể thay đổi khung cảnh, mọi người cẩn thận!"

Cảnh tượng vừa xuất hiện trước mắt mọi người là do nữ sinh học viện Mỹ thuật vẽ ra.

Lâm Mạn La nghe vậy, một sợi dây leo vụt ra từ bàn tay cô, trói nữ sinh khoa Mỹ thuật đang cầm bút vẽ kia, tuy nhiên, ngay khi dây leo sắp trói được cô, nữ sinh bên cạnh bỗng hét lên: "Go, Pikachu!"

Một con Pikachu đáng yêu xuất hiện gần đó, thay thế vị trí của Từ Phi Tuyết khoa Mỹ thuật.

Ngay sau đó, nữ sinh kia lại hét lên: "Nhân danh mặt trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!"

Dứt lời, cô bỗng biến thành thủy thủ mặt trăng, một tia sáng chối mắt bắn ra từ tay cô, hất ngã Lâm Mạn La vừa mới ra tay, dây leo của đàn chị Lâm trói được một con Pikachu, còn mình lại bị đẩy ngất.

Mọi người: "..."

Khán đài bùng lên một trận cười.

Bên cạnh, nam sinh khoa Đạo diễn học viện Điện ảnh triệu hồi ra một đống thiết bị như ánh sáng, dàn loa, máy quay... sau đó cao giọng nói: "Phim 'Thư Viện', cảnh một, màn một, bắt đầu quay!"

Trong thời gian quay phim, đoàn phim sẽ đóng cửa, không bị bên ngoài quấy rầy. Đổi thành kỹ năng, đó là toàn đội được miễn mọi tấn công và khống chế từ bên ngoài, kéo dài trong phút.

Diễn viên khoa Biểu diễn lập tức nói: "Tôi muốn diễn bạn Tần Lộ!"

Sau đó cậu ta lập tức biến thành Tần Lộ, không chỉ có vẻ ngoài y hệt, ngay cả trang phục cũng giống nhau, hơn nữa còn có kỹ năng di chuyển mảng kiến tạo của Tần Lộ, đưa đồng đội nhanh chóng di chuyển đến gần cầu môn!

Tần Lộ: "..."

Việt Tinh Văn: "..."

Chuyên ngành diễn viên ghê gớm vậy sao? Trực tiếp hóa thân thành một người, còn học luôn cả kỹ năng?

Vì Tần Lộ, Tần Miểu vốn đã là sinh đôi, sinh viên trường Điện ảnh kia nói "đóng vai Tần Lộ" nên cũng biến thành bộ dạng của Tần Lộ, vậy nên trên sân bỗng xuất hiện ba gương mặt giống hệt nhau.

Các bạn học trên diễn đàn: "Sinh ba?" "Trận bóng này còn đặc sắc hơn xem phim nữa!"

Trên sân bóng, ánh sáng, âm thanh, máy quay, tất cả thiết bị đều đã sẵn sàng.

Một trận bóng đá, họ lại đá thành "phim hài" luôn?

Việt Tinh Văn ra hiệu cho Tần Miểu áo số , Tần Miểu lập tức hiểu ý cậu, dùng đại chiêu khoa Lịch sử: "Văn Thành hòa thân!"

Lúc trước khi thảo luận, mọi người đã thống nhất, nếu dùng kỹ năng hòa thân của khoa Lịch sử, Lưu Chiếu Thanh đồng ý làm người sang doanh trại địch làm công chúa hòa thân.

Lưu Chiếu Thanh được chỉ định biến thành công chúa Văn Thành, thoắt cái đã thay đồ xong xuôi.

Đàn anh Lưu Chiếu Thanh vóc dáng cao to mặc đồ nữ cổ đại, đã vậy còn là đồ cưới đỏ thẫm, mặt vương nụ cười đi đến trước máy quay của đội bạn!

~ Mấy cậu muốn quay phim, miễn dịch mọi khống chế và tấn công phải không?

~ Vậy chúng tui phái công chúa Văn Thành qua hòa thân, trong lúc hòa thân, mấy cậu cũng không được dùng kỹ năng tấn công bọn tui đâu đó.

Đừng ai dùng kỹ năng nữa, như vậy mới công bằng!

Livestream trên diễn đàn, khán giả sắp cười khùng mất rồi, "Tôi mới thấy cái gì vậy?" "Đang thi đá bóng đó sao? Sao lại biến thành trường quay rồi? Âm thanh ánh sáng đủ cả, còn có người mặc đồ nữ cổ trang chạy tới chạy lui trên sân bóng?"

"Người mặc đồ cổ trang là đàn anh Lưu ha? Mặc đồ nữ trông kỳ quá, ha ha ha!" "Công chúa này cao to uy mãnh quá trời..."

"Công chúa lại còn cướp bóng đối thủ, chuyền cho người mình, gả qua đó để giành bóng, đỉnh quá!"

"Bảo sao hôm nay nhóm lại chọn đồng phục màu đỏ, buổi sáng, Tinh Văn và Bình Sách vừa vào cục dân chính kết hôn, đến chiều đàn anh Lưu Chiếu Thanh lại biến thành công chúa, đưa qua đội bạn hòa thân, màu đỏ mới có thể đại diện cho dịp vui của họ!"

"Chúc mừng , chúc mừng , song hỷ lâm môn thật này!" "Phải là tam hỷ lâm môn chứ, Tinh Văn với Bình Sách không chỉ đăng ký kết hôn, còn cấp tốc nhận con trai con gái rồi kia. Đàn anh Lưu cũng đi làm vợ người ta rồi, hôm nay nhóm bát nháo quá!"

Sân bóng hoàn toàn rối loạn.

Lưu Chiếu Thanh mặc đồ nữ, sắc mặt bình tĩnh, còn chuyền bóng cho Trác Phong và Hứa Diệc Thâm.

Đúng vậy, anh "gả qua đó" để giành bóng, đối phương không thể khống chế anh, dù sao cũng đi hòa thân mà, dĩ hòa vi quý.

Lưu Chiếu Thanh quả là một cô công chúa ngang ngược "Dù em đã là vợ người ta, lòng vẫn ở "!

Chú thích:

, Xã hội "tiểu khang": Thuật ngữ "tiểu khang" đã được đưa vào trong nghị quyết Đại hội ĐCS TQ lần thứ với mục tiêu xây dựng xã hội TQ "tiểu khang"- xã hội khá giả toàn diện trên cơ sở mối quan hệ tông tộc-gia đình, dòng họ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio