Trọng Lai Nhất Thứ

chương 64: cuộc chiến dư luận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau tết trồng cây ( tháng âm lịch), trên một tờ báo lá cải của Trung Quốc đăng bài báo khiến rất nhiều người chắt lưỡi, với tiêu đề "Trầm Thiệu có thật mồ côi không?".

Trong bài biết, mẹ của Trầm Thiệu là một người phụ nữ vô cùng thiển cận thô tục, người viết miêu tả hình ảnh bà làm những việc ngu ngốc rất sinh động, giống như khi bà làm những việc đó, người viết cũng có mặt chứng kiến.

Mà cha Trầm Thiệu lại là một người tốt nghiệp trung học biết vươn lên, vì điều kiện kinh tế trong gia đình quá khó khăn, đành phải bỏ học đi làm thuê, cũng kết hôn với mẹ Trầm Thiệu sinh ra Trầm Thiệu. Bài viết dùng từ ngữ ca ngợi Trầm Kiến Bình - cha Trầm Thiệu, ví dụ như biết vươn lên, hiếu học, có phấn đấu, nhưng lý tưởng của hắn lại không được vợ con thấu hiểu, nỗi buồn khổ của hắn dường như muốn phá thủng tầng trời, nhưng vẫn nhớ kỹ rằng trước mặt con, hắn luôn nhường nhịn vợ mình.

Bài viết cũng nhắc đến người vợ luôn dùng đứa con đe dọa Trầm Kiến Bình, rốt cục có một ngày Trầm Kiến Bình ra ngoài, bà tự sát thành công, Trầm Kiến Bình đều bị người trong thôn bêu rếu là kẻ vô ơn, hắn bị ép đến đường cùng, chỉ có thể gói ghém vài bộ quần áo đơn giản, lên Bắc Kinh cố gắng mưu sinh.

Còn đứa con Trầm Thiệu, sau khi gặp lại Trầm Kiến Bình, lại đâm chọt khắp nơi, cho đến bây giờ cũng chưa từng nhìn cha mình hòa nhã, ỷ mình có danh tiếng thiên tài, vô cùng tự đắc kiêu ngạo. Đương nhiên, những chi tiết này viết cũng rất sống động, giống như chứng kiến tận mắt.

Bài báo được đăng lên, liền làm nhiều người chú ý, một vài người dễ kích động hoặc tận đáy lòng vốn đã ghen tỵ Trầm Thiệu bắt đầu mắng chửi Trầm Thiệu không hiếu thảo, dù là người có tài mà không có đức, cũng là sâu mọt của xã hội.

Bất quá rất nhiều kênh truyền thông cũng biết Trầm Thiệu là nhân tài quốc gia coi trọng, những tin tức về cậu nếu không tìm hiểu kỹ đã đăng lung tung, chỉ e sẽ gặp rắc rối, còn những tòa soạn lớn ở Bắc Kinh, trong cùng ngày đều nhận được lời hỏi thăm của Cố gia, nhất thời chấm dứt suy nghĩ ăn theo.

Vì thế, trừ những tờ báo lá cải quen đăng tin vớ vẩn, không có kênh truyền thông nào đăng tin về Trầm Thiệu nữa, đài truyền hình một chút tiếng gió thổi cũng không có. Kênh truyền thông chính thống đưa tin rất kiềm chế, nhưng trên mạng lại tranh cãi ầm ĩ, có người đăng bài lên diễn đàn Hải Giác tỏ ý mình tin vào bài báo kia, lý do là trang phục Trầm Thiệu mặc đều là thương hiệu quốc tế, đây không phải cách ăn mặc của cô nhi.

Nhưng có người nhanh chóng lên tiếng phản bác suy đoán của y, người này không rõ là ai, nhưng rất rõ chuyện ở Hoa đại, mọi người tham gia diễn đàn đều đoán y là sinh viên Hoa đại.

"L: Trên thế giới này người giống chủ post rất nhiều,tin đồn mới tràn lan lung tung, sinh viên Hoa đại ai mà không biết Trầm Thiệu là sinh viên ngành thông tin, thiết kế bình thường của y đều có thể bán kiếm không ít tiền rồi. Học kỳ một đại học y đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp, nghe nói công ty của y kiếm tiền rất khá, gần đây còn về quê đầu tư nhà máy nước giải khác, lại quyên góp hai mươi vạn để sửa đường, chuyện cậu làm không được liền đi nói người khác làm không được, nếu không chỉ khiến người khác cười chê năng lực của cậu."

"L: Không hổ là nam thần của ta, L, cậu có biết nam thần của tôi mở công ty gì không, sản phẩm công ty anh ấy tôi nhất định sẽ mua."

"L: Chuyện này cũng không rõ lắm, nhưng công ty của cậu ấy rất phát triển, chuyện này rất nhiều sinh viên ở Hoa đại đều biết."

Sau đó bài post bắt đầu từ chuyện Trầm Thiệu có tiền hay không dần trở thành đến tột cùng là Trầm Thiệu có bao nhiêu tiền, và đến tột cùng là Trầm Thiệu mở công ty gì.

"L: Không biết mọi người có phát hiện không, thời gian Phi Đằng thành lập cùng thời gian Trầm Thiệu gây dựng sự nghiệp... rất gần."

Suy đoán này vừa đưa ra, tuy khiến mọi người bàn tán, nhưng không mấy ai tin công ty này thật sự có liên quan với Trầm Thiệu. Phi Đằng là công ty mạng hàng đầu trong nước, mở ra trò chơi online, blog, trình duyệt tìm kiếm và phương thức nhập liệu, được rất nhiều thanh niên đương thời yêu thích. Trầm Thiệu rất tài, nhưng họ thấy Trầm Thiệu vẫn chưa tài giỏi đến mức đạt được thành công như vậy.

Khi trên diễn dàn còn đang tranh cãi ầm ĩ, trang tin của Phi Đằng đột nhiên đăng một bài, văn phong vui vẻ hài hước, nhưng nội dung nhắm vào bài báo "Trầm Thiệu có thật mồ côi không?" kia.

"Mọi người đều biết, tin tức mang một yếu tố rất quan trọng chính là khách quan, nhưng tôi đọc bài viết này không tìm được một chút khách quan nào, thay vì nói bài này do một vị phóng viên viết, không bằng nói là một tay mơ chuyên bịa những chuyện lâm li bi đát."

"Vì bài báo này, tôi - nhà ở thành phố Phù Dung - đã đặc biệt đi một chuyến về quê nhà Trầm Thiệu, về cuộc đời Trầm Thiệu, rất nhiều người ở huyện Bồng biết rõ, sự thật khác hoàn toàn với bài viết kia."

"Thứ nhất, Trầm Thiệu có phải là cô nhi không? Vấn đề này tôi đã đến Trầm Gia Thôn, mỗi người ở thôn đều nói Trầm Thiệu thật không dễ dàng gì, gần mười một tuổi mất mẹ, còn cha y, nghe nói cao chạy xa bay đến Bắc Kinh cùng một người đàn bà. Chuyện này tôi không phát biểu gì thêm, chỉ hỏi một câu, trên đời này, ở đâu ra một người cha phải ra đi để tiến thân, lại có thể không quan tâm đến con mình gần mười năm, nếu thật sự có người cha "cố gắng" như vậy, không có còn hơn."

"Thứ hai, mẹ Trầm Thiệu có phải là người đàn bà chanh chua vô tri không? Thực tế, ông bà ngoại Trầm Thiệu là tầng lớp trí thức, hai người anh của bà một là giáo sư một là quản đốc xí nghiệp nhà nước, những năm Trầm Thiệu đi học, hai người cậu giúp đỡ rất nhiều, người phụ nữ xuất thuân từ gia đình như vậy, sao có thể là người phụ nữ khiếm nhã bất trị được? Ngược lại người cha tự cho là mẫu người biết vươn lên thật sự học sinh trung học hiếm hoi của thôn, lúc nào mắt cũng cao hơn đầu, khi kết hôn cầm của nhà gái rất nhiều của hồi môn, sau đó hắn ra ngoài làm công có ít tiền, lại chê bai vợ hiền. Nếu có người nghi ngờ sự thật tôi nói, cứ đến đây hỏi thăm, tôi tin rằng từng người ở đây đều có thể nói bạn những năm đó Trầm Thiệu sống một mình khó khăn đến mức nào. Chưa hết, năm Trầm Thiệu tốt nghiệp trung học, còn có người đến tìm Trầm Thiệu đòi món nợ cha y đã mượn, nếu không ngờ Trầm Thiệu đạt hạng nhất huyện Bồng, tiền thưởng cộng với bà con quyên góp, có thể học trung học hay không cũng là một vấn đề."

"Thứ ba, Trầm Thiệu có phải là người ngạo mạn tự đại không? Nói thật lòng, chuyện này tốt nhất đừng đến Hoa đại hỏi thăm, bởi vì tôi không dám cam đoan bạn có thể bị đánh hay không. Trầm Thiệu là người thân thiện, ôn hòa lịch sự, là người vô cùng dễ chịu. Chuyện này không cần tôi nói thêm nữa, các bạn cứ đến Hoa đại là biết."

Viết bài này là một tác giả nổi tiếng, lời nói bình thường luôn đáng tin, nên bài viết của y được đăng lên, liền khiến không ít báo giấy nhao nhao đăng lại, sau đó trang mạng Phi Đằng cùng với một vài trang tin tức mạng khác cũng lần lượt đăng thêm vài thông tin liên quan.

"Vì sao lúc Trầm Thiệu cần lại không có ai nhận là cha cậu?"

"Hiếu thảo là gì?"

"Kiểu người gì, mà đến người chết rồi cũng bôi nhọ?"

Báo chí thay phiên nhau đưa tiên, cư dân mạng đã tưởng tượng ra một kết quả sống động, đại ý là người vợ chết tức tưởi, người chồng bỏ con rồi phát hiện đứa con mình có tiền đồ, trong lòng vô cùng hối hận, muốn nhận lại con, nhưng phát hiện con lại không muốn nhận cha, vì thế muốn lợi dụng vấn đề đạo đức đe dọa con mình, thuê người biết bài đăng báo.

Có người cười nhạo người đàn ông kia vọng tưởng hão huyền, có người chửi người đàn ông đó mất đạo đức, có người đồng cảm Trầm Thiệu lại có người cha như vậy, bất quá cũng có vài người tựa như thánh mẫu lên tiếng người đàn ông kia có sai thì cũng là cha của Trầm Thiệu v.v..., kết quả bị một đám dân mạng chửi xối xả.

Khi sự việc dần bão hòa, đột nhiên có người lại đăng bài, tuyên bố mình là thầy giáo cũ của Trầm Thiệu, thầy giáo này nói, Trầm Thiệu không thể có cha, vì khi đăng ký học cấp hai, có cảnh sát tìm đến trường gặp Trầm Thiệu, thông báo với cậu Trầm Kiến Bình đã gặp tai nạn chết rồi.

"Bất quá lúc đó cảnh sát quả thật không mang hài cốt cha Trầm Thiệu về, nhưng cha mẹ trong hộ khẩu của Trầm Thiệu được gạch bỏ hoàn toàn, vì muốn thi lên trung học phải kê khai lý lịch. Nếu như bây giờ có người nhảy ra nói hắn là cha Trầm Thiệu, vậy chỉ có hai khả năng. Một, kẻ kia giả mạo; hai, cha Trầm Thiệu năm đó giả chết, mục đích là muốn vứt bỏ gánh nặng Trầm Thiệu, bây giờ thấy Trầm Thiệu có tiền đồ, mới muốn nhận cậu. Không thì cũng không phải chờ đến hôm nay."

Mọi người đều xôn xao, thì ra sự việc lại tàn khốc như thế, không cần biết là khả năng nào, người đọc bài báo này rất giận dữ. Vì thế, tờ báo trước đó đã đăng tin bôi nhọ bị lôi ra, bị dân mạng chửi đến không còn gì.

Trầm Thiệu tắt một trang mạng, nhàn nhã nhìn thống kê lưu lượng truy cập của Phi Đằng, quay sang hỏi Cố Ninh Chiêu: "Có phải cậu đánh tiếng với bên truyền thông không?"

Thời đại tin tức hóa, những thông tin trái chiều vĩnh viễn được chào đón so với tin chính thống, cho nên khi cậu nhìn thấy nhà truyền thông lớn gần như không đưa tin sai về mình, đã cảm thấy hơi kỳ quái, vì sao ngay lúc này truyền thông có đạo đức như vậy chứ?

Cố Ninh Chiêu dời ánh mắt từ sách sang mặt Trầm Thiệu: "Tôi chỉ nhắc họ thực tế là gì mà thôi."

Còn... "Mà thôi" nữa chứ.

Khó trách phía truyền thông đều hùa theo mình, bất quá bước đi này của Trầm Tuấn Kỳ cũng quá tệ, thuê người viết lại không cung cấp tin, đây quả thực làm cho cậu không nhân cơ hội dìm chết nhà họ, cũng cảm thấy có lỗi với bản thân.

Một ngày sau, trên diễn đàn Hải Giác đăng bài khiến vô số dân mạng hứng thú.

"Người cha giả chết của Trầm Thiệu là ai?"

L: Chủ post, xém chút nữa tôi nhìn tiêu đề thành "tìm đường chết", bất quá có thể làm chuyện trái pháp luật và đạo đức như giả cái chết này, hắn ta quả thực đã tìm đường chết.

Bài post chỉ trong nháy mắt đã thu hút vô số dân mạng, bất quá hô hào cỡ nào chủ post cũng không viết tiếp, ngay lúc dân mạng tưởng chủ post chỉ đùa giỡn, thì chủ post lại đăng thêm vài tấm hình.

Tấm thứ nhất là hình chụp khi Trầm Tuấn Kỳ đến cổng Hoa đại tìm Trầm Thiệu, tấm thứ hai là hình Cao Nhã Cầm vẻ mặt cao ngạo, còn một tấm khác là Trầm Thiên Lương đang định giơ tay đánh Trầm Thiệu.

L: Chủ post, đó không phải là người của Cao gia sao, cậu đăng lên để làm gì?

L: Cha mẹ ôi, tôi nhớ ra rồi, đây là con rể cũng họ Trầm, cô con gái là của Cao Nhã Cầm và chồng trước, con trai mới là con của hai người, chủ post, không phải cậu muốn nói Trầm Tuấn Kỳ chính là người cha tìm đường chết của Trầm Thiệu đi?

L: Ở trên đừng nói bậy, con trai Cao Nhã Cầm đã mười bảy tuổi, năm nay Trầm Thiệu hai mươi hai, khoảng cách hai người gần như vậy, Trầm Tuấn Kỳ sao có thể là cha của Trầm Thiệu được?

L: L thật ngây thơ, chẳng lẽ cậu chưa từng nghe "tên lăng nhăng và kẻ thứ ba" sao, bổ sung thêm một cậu, tuổi thật của Trầm Thiệu là sắp hai mươi, chứng minh nhân dân lớn tuổi là vì khi cậu ấy sống một mình có nhiều việc không thể làm được, phải khai thêm hai tuổi, cậu ấy học cấp hai chưa đến mười hai tuổi, thì bây giờ sao thể hai mươi hai tuổi được?

L: Ở trên càng nói, tôi càng xót xa cho Trầm Thiệu. Khi tôi mười một tuổi, còn đang làm nũng với cha mẹ, còn cậu ấy phải chịu cảnh mẹ tự sát, cha bỏ đi.

L: Đừng nói linh tinh, tạp chủng Trầm Thiệu sao có thể là con trai của Trầm Tuấn Kỳ được?

L: Lầu trên chưa uống thuốc đã trốn viện phải không?

L: L cha mẹ không dạy mày cái gì gọi là tu dưỡng phải không, tạp chủng tạp chủng, mày chửi ai hả?

L: Giận dữ như vậy, mày không phải là thằng con của tên đàn ông hèn hạ cùng người đàn bà kia chứ?

Trầm Thiên Lương tức giận đến quăng chuột máy tính vào tường, thấy con chuột bị ném vào tường bể nát thành trăm mảnh, cảm thấy lửa giận trong bụng cũng tiêu bốt, xoay người mở cửa phòng, xông ra ngoài.

Gã đi xuống dưới lầu, thấy cha mẹ đều ngồi trong phòng khách, người chị buồn bã của gã cũng ở đó, nhất thời oán giận: "Ba mẹ, trên mạng đang đồn đãi linh tinh mà hai người quan tâm đến sao, Trầm Thiệu kia có cái gì hay, mà có ý muốn kéo quan hệ với nhà mình chứ?"

~oOo~

Tiểu Mộc:

Cạn vốn...

Mai đi làm rồi. Bắt đầu hành trình nước rút của cuối năm. Nghĩ đến mà sợ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio