Trong ho ạt động lần này có không ít người mang theo đủ loại mục đích khác nhau đến thăm hỏi, vất vả không khác gì chiến đấu trên sàn giác đấu, Á Lai cảm thấy mình tươi cười cũng đã có chút cứng ngắc.
Nhưng mà không lâu sau Garlock lạ i bị người mời đi, Á Lai đối với việc này cũng không để ý, bởi vì trên sàn đấu tuy không có cảnh máu thịt bay tứ tung, nhưng ngươi cào một móng ta quật đuôi một cái khiến y nhìn xem thực đã nghiền, sau đó y xemđến bất giác đứng dậy vươn người ra lan can, có chút thất lễ miệng khen trầm trồ, cho nên bộ dạng mím môi cười tủm tỉm càng khiến người ta có cảm thấythân thiết.
Đột nhiên, Á Lai cả m thấy có người sau lưng đẩy mình một cái, giây tiếp theo không thể không nhanh chóng điều chỉnh tư thế, để khi rơi xuống ở một độ cao như vậy giảm thiểu thương tổn đến mức thấp nhất. ―Ưng tộc giết cả nhà tao, người Ưng tộc đều đáng chết!‖
Ch ỉ thấy một đạo cắt mạnh từ trên trời giáng xuống, móng ưng bén nhọn cẩn thận che chở chophi thú nhân tóc hồng. Đào Đức có chút lảo đảo ngồi xuống, đúng vậy, vừa rồi y đã quên Terrence mới nhảy xuống khán đài là thú nhân có cánh, thất thố trong nháy mắt đó khiến ykhông thể không thừa nhận một chuyện. Trước mặt cộng đồng Ưng tộc thương tổn người Ưng tộc, quá ngạo mạn rồi!
Quân đội và cảnh vụ đã được huấn luyện của đế quốc lập tức khống chế được hiện trường.
Á Lai mộ t cử động cũng không dám, bởi vì y cảm giác mình rất giống một con chuột nhắt nằm trong móng ưng, với khi không lại bị đẩy từ trên cao xuống cũng rất dọa người, cho nên khi rơi xuống đất sắc mặt y trắng xanh.
Terrence tr ả người lại cho Garlock, sau đó lại lập tức bay trở về bên người Tế ti đại nhân phòng bị bốn phía, hoàn toàn là phản ứng bản năng, căn bản không có suy nghĩ mình vì sao mình muốn làm như vậy. Đào Đức nhanh chóng giấu đi sự kinh ngạc trong ánh mắt.
Garlock mang theo Á Lai vội vã đi tìm bác sĩ tiến hành kiểm tra toàn thân. Thấy Tế ti đại nhân vô sự, Terrence lúc này mới yên lòng suy nghĩ vẩn vơ, vừa rồi chưa nói được câu nào với Á Lai, thân là bác sĩ thế nhưng cũng không giúp y nhìn xem có bị thương hay không.
T ội phạm bị bắt giữ, hóa ra là một lão nô bộc phi thú nhân của Eden bảo, bình thường là một người rất tốt và được mọi người tôn kính, nếu không cũng sẽ không cho ông tùy tiện đi vào khán đài chuyên cho tướng quân đại nhân để phục vụ, ai ngờ hôm nay lại đã xảy ra chuyện như vậy.
Á Lai không có gì đáng lo, hẳn nên cả m tạ Terrence lúc nào cũng chú ý đến em trai mình, cũng ngay lúc xảy ra chuyện phản ứng kịp thời. Tâm trạng của Garlock hiện giờ rất phức tạp, lúc Á Lai gặp nguy hiểm bản thân lại không ở bên.
Á Lai cũng thực nghĩ mà sợ, nhưng mà biết lúc này Garlock so với mình càng cần được an ủi, dịu ngoan tựa vào ngực Garlock. Garlock chỉ càng ôm siết người trong lòng chặt hơn.
Đợi hai người đi ra khỏi phòng y tế , cảnh tượng trước mắt làm người ta khiếp sợ, rất nhiều người Ưng tộc tự phát tụ tập ở ngoài cửa quan tâm thương thế của Á Lai. Á Lai bị cảm động, quyết định về sau sẽ không lại rối rắm vấn đề đằng sau chuyện mình trọng sinh nữa. Garlock giọng điệu dịu đi biểu đạt sự cám ơn chân thành với mọi người.
H ầu hết người ở đây trước kia chỉ đứng từ xa nhìn về vị đại tướng quân được đồn đại rằng là lãnh huyết vô tình, hôm nay thấy ngài vì một đồng bào Ưng tộc trở nên ổn trọng như vậy, nhất thời ấn tượng đối với tướng quân đại nhân tốt thêm vài phần.
Sau khi tr ở lại Tế ti phủ, Terrence thực lo lắng cho Á Lai, cho nên có chút không yên lòng. Đào Đức hồn đã bay xa, y không cần lo lắng cho bọn Garlock, chỉ là nghĩ lại vừa rồi Terrence hoàn toàn vẫn có thể tiếp tục bảo vệ em trai, sao lại lập tức quay về bên người mình, là tận trung cương vị công tác?
Ngườ i hầu báo lại, ―Á Lai tiên sinh không đáng ngại.‖ Terrence thực cảm kích, hắn biết Tế ti đại nhân là cố ý để hắn nghe được tin tức của Á Lai, ngữ khí ôn hòa đề nghị: ―Đại nhân, ngài nên nghỉ ngơi.‖
Đào Đức nói, ―Tạm thời anh không nên tùy tiện ra Tế ti phủ.‖ Terrence thận trọng gật đầu.
Á Lai ngủ không được, y biết Garlock đi làm cái gì, nhưng y sẽ không vì vị đại thúc đẩy y xuống khán đài cầu tình, bởi vì y nghĩ tới, nếu có người làm như vậy với Garlock, y cũng sẽ không từ bỏ ý định, đồng thời y cảm thấy mình lại quá ngây thơ, nghĩ đến mình đứng ra có thể cống hiến cho công cuộc hòa hợp chủng tộc, kết quả đã quên mất rằng chính trị không hề đơn giản như vậy. Haizz, mình quả nhiên chỉ nên làm nghệ thuật……
―Sao cậu còn chưa ngủ?‖ Fran đẩ y cửa kéo rèm ra nói. Bộ cảnh vụ sau một ngày rối loạn giờ vẫn bận rộn, Luân Ân tỉnh ra, cũng là lúc Lặc Tư bảo nên thanh trừ lại một lần, cuối cùng quyết định đưa Fran tới đây ở vài ngày. Garlock không phản đối, có thể đả thương lòng người trước mặt Fran chắc cũng chỉ có Á Lai với Francis, vừa lúc tìm bạn cho Á Lai.
Á Lai cười nói: ―Ban ngày tôi bị dọa sợ nên giờ ngủ không được, dựng phu như anh không nghỉ ngơi cho khỏe còn ở đây làm gì?‖
Fran khoát tay, ―Đừng nói nữa, Luân Ân chỗ nào cũng không cho tôi đi, tôi giờ ngoài ăn chỉ có ngủ, Francis có gởi thư nữa không?‖
Á Lai nói: ―Ừ, cũng mang thai rồi, nhưng mà phản ứng quá lớn nên phải tĩnh dưỡng, khoảng thời gian này vẫn chưa về được.‖
Fran cũng không cố kỵ gì, cứ như không xương nằm vật ra, ―Chuyện này cũng tranh với tôi nữa, cậu nói thử có phải hai người bọn tôi trời sinh xung khắc cho nên lão sư chỉ có thể tách ra dạy riêng không?‖
Á Lai nhịn cườ i, bỗng nhiên nghe thấy gõ cửa. Báo con đen nhánh bởi vì lo lắng lão sư cho nên ngủ không yên. Á Lai bị nhào qua có chút lảo đảo, cái mũi bị lông trơn mịn cọ cọ, ―Sao vậy? Có làm con bị thương không?‖
Fran hi ện tại phát ra phụ tính, đoạt lấy tiểu Lôi Mạn không buông tay, nói với Á Lai: ―Biết, đứa nhỏ Ưng tộc khác với đứa nhỏ của tộc khác.‖ Nói xong y còn có chút hối hận, lời nói của mình cứ như đang có ý nhằm vào xuất thân của Á Lai vậy. Á Lai suynghĩ không phải là của Ưng tộcđỉnhAllen, mà là địa cầu ở kiếp trước, cho nên cũng không có hiểu lầm.
phụ tính: tương tự như mẫu tính (bản năng làm mẹ) của phụ nữ.
Fran l ại nói: ―Phi thú nhân sinh đứa nhỏ là thú nhân hình Ưng không phải trực tiếp sinh con, sinh ra một quả trứng to, phi thú nhân đi ra từ vỏ trứng xấu ơi là xấu nhưng là ít ra cũng là hình người, còn thú nhân từ xác trứng đi ra lại là một con ưng trụi lông mỏ nhọn hoắc, hơn nữa, thú nhân không cánh chúng tôi ba tuổi là có thể tùy ý biến hóa thú hình, thú nhân có cánh lại là ba tuổi mới có thể biến lại hình người.‖
Á Lai cũng gật đầu theo, ―Nghe nói tiểu thú nhân trên đồng bằng muốn biến hình trước thời hạn phải có á phụ có huyết thống Ưng tộc.‖
Nhìn Fran đang tra tấn giường nướ c của mình, nói: ―Nhà anh không có phải không? Quá trình mang thai nằm giường này có lợi cho cả đứa nhỏ và người lớn, cũng giống như ngủ trên nôi thoải mái an toàn mà ấm áp, nhưng ở đây không có thiết bị đun nóng giờ là mùa đông nên dùng cũng không thích hợp.‖
Fran nói: ―Trướ c kia Lặc Tư bảo không cho phép có bất kì quan hệ gì với Eden bảo, nên hiện tại cũng không thể lập tức trực tiếp đem mấy thứ của cậu chuyển tới ngay được, nhưng mà cái giường nước này làm cho tôi và Luân Ân một cái đi.‖ Hí mắt khó chịu nói: ―Aiz, cậu đưa tôi là xong mà, thật đúng là không biết xấu hổ muốn tôi bỏ tiền ra sao?‖
Á Lai lắc đầu, ―Tôi cũng không phả i chắc chắn về nó lắm, vạn nhất có tác dụng phụ thì làm sao, anh đưa tiền là hành động của anh, xuất hiện vấn đề gì thì cũng là chuyện của anh không liên quan đến tôi, tôi đưa anh thì thành tôi có ý định hãm hại anh ngay.‖
Fran bĩu môi, tâm tư vừa thay đổi, cười nói: ―Cậu nói thử xem, cậu đã cẩn thận như vậy rồi, sao trước kia lại đem chuyện cả đời mình phó thác sai lầm cho một thú nhân như vậy chứ?‖
………..
Đào Đứ c bị người hầu gác đêm gọi dậy, bởi vì Garlock đại nhân bái kiến, y vừa nhìn thấy người đã vội che mũi mình nói: ―Mùi máu thật tanh, còn không đi tắm đi.‖
Garlock cũng không muốn mang theo một thân bẩn như thế này quay về khiến Á Lai lo lắng, cho nên mới tiện đường đến Tế ti phủ sửa sang lại một chút.
Đào Đức nhìn theo ngườ i anh em rời đi cùng người hầu trong lòng rất là nặng nề, không ai thích giết chóc, nhưng giờ đã có Á Lai, Garlock sẽ không giống như trước kia vì những vong linh đã chết dưới tay mình mà tinh thần sa sút.
Ti ếng gõ cửa, Terrence cầm bạt thảm tiến vào, ―Đại nhân, ban đêm lạnh.‖ Đào Đức nhìn người trước mắt, người này sẽ là ―Á Lai‖ của mình sao? ―Không có chuyện gì, anh đi xuống trước đi.‖ Terrence nghe theo mệnh lệnh.
Chờ Garlock quay lại, Đào Đức hỏi: ―Ai xuống đài?‖
Garlock nói: ―Hồ tộc trưởng lão.‖
Đào Đức trào phúng cười, ―Trong tám vị trưởng lão thì Hồ tộc trưởng lão là lớn tuổi nhất, không ngờ về già rồi mà tâm còn tươi trẻ như vậy nhỉ, lúc trước bắt song thân của tôi đi ám sát Abraham Đại Tế Ti bất thành phải tự sát, cuối cùng quy thuận lại vì biểu đạt trung tâm tìm cho ra tôi đem hiến cho thành chủ xử trí, ai ngờ cuối cùng tôi lại kế thừa vị trí Đại Tế Ti, nhiều năm qua lão đã phải lo lắng đề phòng không ngớt.‖
Garlock nói: ―Khơi mào mâu thuẫn giữa Ưng tộc trên đồng bằng với đế quốc không phải chỉ mình hồ tộc trưởng lão có thể làm được.‖
Đào Đức không quan tâm nói: ―Dù sao đã thấ yđược màu máu mở màn rồi, tối nay có thể cho các cậu hành động, xem ra thành chủ cũng không muốn lưu tình nữa rồi, aiz, Barret sao không trở về cùng cậu?‖
Garlock th ở dài, ―Quay lại bên Hùng tộc để cảnh báo rồi.‖ Đào Đức nói: ―Là diễu võ dương oai mới đúng, Hùng tộc trước kia khắt khe với Barret, xem chừng Barret ước gì Hùng tộc trưởng lão lúc này cũng có thể đi theo tạo phản để cho cậu ta có thể danh chính ngôn thuận ác mồm mắng chửi.‖
Garlock lắc đầu, ―Hùng tộc khôn ngoan sẽ không làm chuyện lỗ vốn như vậy.‖
H ắt xì, Đào Đức đột nhiên đánh hắt xì. Garlock không quấy rầy y nghỉ ngơi nữa đi trước, đi ngang qua vị trí gác đêm lại thấy người canh giữ ở đó lại là bác sĩ Terrence.
Terrence có chút tự cười mỉa chính mình giải thích: ―Đại nhân dạo này hay bị mất ngủ, tôi ở đây canh một chút, vạn nhất đại nhân không thoải mái tôi cũng có thể đi qua ngay.‖
Garlock không nói gì tiế p tục đi hướng cửa, hắn vốn muốn đến cảm tạ Terrence hồi sáng đã cứu Á Lai, nhưng mà nếu Eden bảo quyết định sau này xem Terrence là người của mình, thì lòng biết ơn của hiện giờ giảm đi đôi chút. Nhưng sau khoảng mười lăm phút, thì lại nghe đại Tế ti ra lệnh: ―Bác sĩ, bản Tế ti ngủ không được, lại đây kể chuyện cổ tích cho tôi!‖ Terrence đi tìm sách cổ tích.