Mở to mắt, ánh mắt mê mang nhìn trần nhà, ánh mắt Hạ Thiên Tịch tan rã, trong một khắc đầu óc còn chưa khôi phục lý trí, đợi đến khi y thấy rõ ràng trần nhà trước mắt quen thuộc như vậy y bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy, nhưng là đầu vựng hồ hồ trong nháy mắt lại làm thân thể y ngã xuống giường.
Y trọng sinh, y thực sự trọng sinh!
Trong lòng Hạ Thiên Tịch mừng như điên, ở trên giường nghỉ ngơi một hồi, làm cho đầu óc choáng váng nghỉ ngơi một chút, Hạ Thiên Tịch đè nén lại nội tâm vui sướng chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, đôi mắt nhìn trong phòng một lượt, đây là phòng của y, tất cả bài trí đều quen thuộc như vậy, đột nhiên trên tay truyền đến đau đớn làm Hạ Thiên Tịch nhíu mày, y cúi đầu nhìn tay trái của mình, một cái vết sẹo thon dài chiếm cứ toàn bộ cổ tay y.
Miệng vết thương này....là y vì Lancet tự sát mà có, lúc ấy y biết được Lancet không yêu mình, sau khi cùng hắn chia tay, trong lòng lẩn quẩn lại khóa trái cửa cắt cổ tay tự sát, lúc ấy y quyết tuyệt như vậy, thậm chí còn dùng quang não nói chuyện cùng Lancet, uy hiếp hắn nói "Ngươi nếu lựa chọn cùng ta chia tay, ta liền tự sát."
Nhưng là, nhớ rõ lúc ấy, Lancet là như thế nào trả lời lại?
Hắn giống như nói, vậy ngươi liền tự sát đi!
Cho nên y không chút do dự lựa chọn tự sát.
Hiện giờ, Hạ Thiên Tịch là vô cùng thống hận bản thân, y cư nhiên ngốc như vậy vì một người nam nhân không yêu mình đi tự sát, phỏng chừng trên thế giới rốt cục tìm không ra người ngốc hơn y.
Mà vết sẹo trên tay này về sau liền là sự tồn tại sỉ nhục của y, có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở y y đã từng vụng dại, cũng chính là để khích lệ y, y muốn báo thù.
Y cũng muốn đem cái loại cao cao tại thượng của Lancet chà đạp dưới chân, khiến cho Lancet cũng nếm thử tư vị bị người khác vô tình tổn thương như vậy.
Từ trên giường xuống dưới, Hạ Thiên Tịch nhịn xuống cảm giác thân thể từng đợt choáng váng, bởi vì cắt cổ tay mà mất nhiều máu, hơn nữa y đã từng chết đi, cho nên thân thể vẫn luôn không có được bổ sung dinh dưỡng, cho nên hiện tại mỗi bước đi của y đều là cố sức, nhưng là Hạ Thiên Tịch vẫn chậm rãi đi vào toilet, từ chiếc gương trong toilet nhìn mặt hiện giờ của mình.
Hạ Thiên Tịch là con trai độc nhất của Hạ Thanh, lại là con trai độc nhất của Hạ nguyên soái liên bang, có được thân phận hiển hách tôn quý, nhưng là y lại là một cái phế vật, không có kế thừa huyết thống ưu tú của phụ thân, ngược lại kế thừa mỹ mạo của mẫu thân, cho nên mặc kệ là tại liên bang hay tại đế quốc, Hạ Thiên Tịch là phi thường nổi danh, một người có thể triệu hồi ra cơ giáp, thể thuật là cấp , tinh thần lực , độ phù hợp cơ giáp là , phế vật không tể không chế cơ giáp, đồng thời lại có được một vẻ đẹp không gì sánh kịp, được xưng danh là đệ nhất mỹ nhân tinh tế, cỡ nào châm chọc, rõ ràng là nam nhân, lại bị gọi là đệ nhất mỹ nhân, rõ ràng là con trai độc nhất của nguyên soái cao nhất liên bang, lại là người không thể khống chế cơ giáp, không có dị năng, là phế vật đến ngay cả bình dân cũng không bằng.
Nhìn khuôn mặt này, đôi mắt dài đào hoa thanh triệt, ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp đến mức kỳ lạ, lại phối hợp một mái tóc đen dài đến eo, danh xưng đệ nhất mỹ nhân tinh tế quả thực xứng với y.
Nhưng là lúc này, trên khuôn mặt Hạ Thiên Tịch lộ ra một vẻ lạnh băng cười nhạo châm chọc, bởi vì Lancet cũng là một đầu tóc dài như vậy, cho nên vì để thể hiện là cùng hắn một đôi, y liền để tóc dài, khi đó y chỉ là muốn cùng Lancet đứng chung một chỗ làm cho người khác càng cảm thấy bọn họ xứng đôi mà thôi, hiện tại nghĩ lại, khi đó Lancet hẳn là cũng rất muốn cười to đi, y là cỡ nào đáng cười.
Hạ Thiên Tịch cầm lấy kéo không chút do dự cắt đi mái tóc dài của mình, y phải dùng hành động chứng minh, y đã trở lại, Hạ Thiên Tịch y một lần nữa trở lại, lúc này đây y sẽ không lại ôm bất kỳ ảo tưởng nào với nam nhân kia nữa, y thầm nghĩ muốn báo thù, khiến cho Lancet cũng nếm thử cảm giác khuất nhục mà y đã chịu lúc này.
Đinh!
Hệ thống thông báo: Xin hỏi ngài là muốn báo thù sao?
Am thanh máy móc lạnh bang lại truyền vào trong đầu Hạ Thiên Tịch.
"Muốn báo thù xin lựa cho Có, không phải lựa chọn Không"
Hạ Thiên Tịch sửng sốt hỏi "Ngươi là ai?"
Y hiện tại mới nhớ tới âm thanh trong đầu lúc nãy.
...
Trong đầu lại không có âm thanh trả lời gì.
Hạ Thiên Tịch nhíu mi.
"Xin hỏi ngài là muốn báo thù không?" Âm thanh lạnh băng không có chút nào không kiên nhẫn của máy móc lại vang lên " Muốn báo thù xin lựa chọn Có, không phải lựa chọn Không."
Tuy rằng không biết trong đầu rốt cục là có chuyện gì, nhưng là mình quả thực muốn báo thù, Hạ Thiên Tịch liền lựa chọn Có.