Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

chương 205

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đêm hôm ấy, cái tên “Hạ Mạt” này thành công rơi vào trong tai mỗi người làm trong xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.

Hôm sau trời vừa sáng, Dương Xuân Hoa đã đầy nhiệt tình làm xong bữa sáng. Căn cứ vào thương lượng của ba người với Tiền Võ hôm qua, bọn họ quyết định bắt đầu làm từ chỗ này, thắng được tình cảm của Hạ đại sư! Hôm nay cô phải lấy ra công lực mười trên mười! Ai biết bát đũa lên bàn lại trông thấy Hạ Mạt cùng Randall điện hạ đi ra từ cùng một phòng nghỉ!

Lộp bộp!

Chẳng lẽ nói sáng nay Randall điện hạ đã đến thương lượng chuyện quốc gia đại sự với Hạ đại sư?!

Lý trí nói cho cô biết đây mới là lời giải thích hợp lý nhất, nhưng là tâm hồn bát quái mãnh liệt lại nói cho cô biết nhất định có gian tình!

Thế nhưng, Randall điện hạ là Alpha a, Hạ đại sư là Beta! Xác suất hai người kia có gian tình quả thực là cực kì nhỏ!

Ah ah ah! Suy nghĩ rơi vào hỗn loạn! Càng làm cho cô cảm thấy hỏng mất chính là vì cái gì chuyện như vậy cô lại gặp phải hết lần này đến lần khác?! Dưới tình huống bình thường đánh vỡ bí mật của người khác đều sẽ bị rơi vào xa lánh, chẳng lẽ ông trời đã định sẵn cô không thể sống? Quả thực muốn khóc chết rồi!

Hạ Mạt cùng Randall thoải mái đi xuống lầu.

Ngửi thấy mùi thơm mê người của bữa sáng, Hạ Mạt thỏa mãn hít một hơi, đợi trông thấy Dương Xuân Hoa đứng ở bên cạnh co rúm lại, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy? Rất lạnh sao?”

Dương Xuân Hoa ngẩng đầu, ánh mắt từ khẽ quét qua Randall ở sau lưng Hạ Mạt, sau đó rất nhanh gục đầu xuống, nụ cười trên mặt cứng đờ, “Không không không, không phải.” Cô vội vội vàng vàng lui về phía sau một bước, “Cái kia, cô đi phòng bếp xem súp đã được chưa.” Nói xong, nhanh chóng tránh vào phòng bếp.

Hạ Mạt kỳ quái nhìn bóng lưng của cô, cũng không nghĩ nhiều, thay Randall kéo ghế, “Randall điện hạ, mời ngồi.”

Randall mang theo ý cười nhìn cậu, không nói hai lời, ngồi xuống.

Bữa sáng chỉ chuẩn bị một phần, Hạ Mạt dò xét mấy món ăn một lượt, rất có phong phạm của chủ nhân mà phân bố bữa sáng. Bữa sáng vô cùng mỹ vị, trông vô cùng tinh xảo, ngoại trừ trông có vẻ khá ít ra thì còn lại đều vô cùng khiến người ta thoả mãn.

Chờ đến khi Dương Xuân Hoa nơm nớp lo sợ bưng súp đi ra, vậy mà trông thấy Hạ Mạt cùng Randall điện hạ cùng ngồi ăn sáng, lập tức cảm giác khả năng xoay người của mình đã là không thể nào!

Trời ạ!

Cô bình thường cũng không phải là loại người tiết kiệm hẹp hòi như vậy, lúc nấu cơm lúc nào cũng nấu nhiều một ít, nhưng hôm nay là đầu óc rút sao? Vậy mà vừa vặn chỉ làm phần cơm của một người!

Chết chắc rồi chết chắc rồi!

Lần này nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi xưởng , cho dù thiên vương lão tử đến cũng không giúp được cô!

Dương Xuân Hoa hối hận tột cùng để chén súp ở giữa hai người, “Tôi không nghĩ tới Randall điện hạ sẽ ngủ lại, cho nên ngay từ đầu không chuẩn bị bữa sáng cho hai người, nếu như điện hạ không ngại, tôi bây giờ sẽ…”

“Không cần.” Randall ưu nhã để thìa xuống, cầm lấy khăn lau tay ở bên cạnh, “Bổn cung đã ăn no rồi.” Nói xong, hắn khẽ đẩy chén canh đến trước mặt Hạ Mạt.

“Thế nhưng…” Dương Xuân Hoa không dám bày tỏ nghi hoặc với cử động của Randall, cô khó xử mà nhìn về phía Hạ Mạt.

Hạ Mạt bưng lên chén canh hai ba miếng uống sạch trơn, sau đó khoát khoát tay với cô, “Không sao, cô đi đi, cháu cũng ăn no rồi.”

“Ah?” Dương Xuân Hoa thất lạc mà cúi thấp đầu, luôn cảm giác mình là không có hy vọng, bi thương chảy ngược thành sông thì phải làm sao?

Hạ Mạt cùng Randall đứng dậy, đi ra ngoài.

Đi tới cửa, Hạ Mạt bỗng nhiên quay đầu nói, “Đúng rồi, giữa trưa cháu không trở lại, giúp cháu chuẩn bị cơm tối là được rồi.”

“Cái gì!!” Dương Xuân Hoa ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn chằm chằm Hạ Mạt. Giúp cậu chuẩn bị cơm tối?! Đây là ý gì?! Còn định tiếp tục giữ cô lại sao!

“Giúp cháu chuẩn bị cơm tối.”

“Được! Tốt!” Thực sự là quá tốt rồi! Dương Xuân Hoa quả thực vui vẻ đến mức nhảy lên, cô nhanh chóng đuổi theo, cũng không biết nghĩ như thế nào mà nhất thời thêm một câu, “Có cần chuẩn bị cho Randall điện hạ không?”

Phun ra lời này, cô lập tức đều hận đến nỗi không thể tự tát cho mình hai cái! Hạ đại sư không chấp nhặt tiểu nhân, không đuổi việc mình, mình còn ngây ngốc đưa đầu ra cho người ta chém ah! Đầu óc bị chó ăn rồi sao?

Hạ Mạt bị lời này làm cho sững sờ, nghiêng đầu nhìn Randall.

Randall nhẹ nói: “Buổi tối đi cùng em, thuận tiện cùng nhau ăn cơm tối.”

“Được!” Hạ Mạt cao hứng đáp ứng, sau đó quay người nói với Dương Xuân Hoa: “Phiền toái chuẩn bị cho hai người, Randall điện hạ cũng ăn.”

“Được, được! Xin Randall điện hạ yên tâm, xin Hạ đại sư yên tâm!”

Hạ Mạt cùng Randall lên phi thuyền trong ánh mắt cảm kích của Dương Xuân hoa

Đợi đến khi hai người ngồi xuống, Randall hỏi: “Bọn họ hình như rất sợ em?”

“Có sao?”

“Em không cảm giác được?”

Hạ Mạt nghĩ nghĩ, lắc đầu.

“Giống như là sợ em lúc nào đó sẽ đuổi việc bọn họ.”

“Tại sao lại như vậy?”

“Cảm giác của ta là như thế.” Randall ôn nhu sờ lên đầu của cậu, đối với bốn người Dương Xuân Hoa, hắn chỉ có thể trợ giúp đến đây, sau đó, nếu như muốn ở lại xưởng thì quan trọng nhất vẫn phải là chân thành.

Không đợi Hạ Mạt nói chuyện, Randall liền bắt đầu nói sang chuyện khác, “Ta đã nói chuyện với Vương thúc, thứ hai đến tối thứ sáu, bởi vì thời gian ngắn, cho nên chủ yếu chế tạo cơ giáp loại nhỏ. Thứ bảy chủ nhật có nhiều thời gian, có thể thử khiêu chiến cơ giáp cỡ lớn, thế nhưng, tất cả đều phải dựa trên tiêu chuẩn cơ bản là sức khỏe của em.”

“Ừm.” Hạ Mạt hưởng thụ nhắm mắt lại, dùng đầu cọ xát lòng bàn tay Randall.

Ánh mắt Randall nhu hòa nhìn cậu, “Tối đa năm năm, ta sẽ cho em tất cả.”

“Em biết.”

Trở lại Exxon, Hạ Mạt bắt đầu một ngày bình thường của học sinh, đến giờ chiều, liền ngồi phi thuyền đi đến xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia

Trong ký túc xá của học sinh.

Laurent bắt chéo hai chân, ngồi trên ghế dựa, trên sống mũi của gã có một cặp kính gọng vàng, con mắt hơi nhướng lên nhìn Tống Tu, “Cậu nói Randall cùng Hạ Mạt không trở về phòng ngủ?”

“Vâng.”

“Tình cảm của bọn hắn tốt như vậy từ khi nào?”

“Cái này… Nghe thuộc hạ báo cáo, Randall cùng Hạ Mạt đi xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.”

“Xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia?” Laurent lấy mắt kiếng xuống, giữa lông mày mơ hồ có thể thấy nếp nhăn, “Randall đưa Hạ Mạt đến nơi đó làm gì?”

“Căn cứ vào suy đoán của thuộc hạ, hơn phân nửa là vì học tập kinh nghiệm của chế tạo sư cao cấp —— Xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia tổng cộng có vị chế tạo sư cao cấp.”

“Nói cũng đúng.” Nếp nhăn trên trán Laurent lập tức nhạt đi, gã không đếm xỉa nói: “Cho dù tinh thần lực của hắn có cao đến thế nào đi chăng nữa thì cũng có ích gì? Một chế tạo sư sơ cấp mà thôi.”

“Vâng.” Tống Tu ứng nói: ” Đại nhân, một tháng nữa chính là giải đấu sinh tồn trong rừng rậm D, không biết ngài có kế hoạch đánh cướp không?”

“Thời gian còn sớm, cái này ta còn chưa nghĩ kỹ. Thế nhưng, đã có cơ giáp cấp Phá Thiên Hào ở đây, cho dù chúng ta không lập kế hoạch thì vẫn có thể làm cho bọn họ tìm không ra nam bắc!”

“Đại nhân nói đúng lắm.”

“Lúc trước cho cậu điều tra Mingo, kết quả như thế nào?”

“Bẩm đại nhân, dựa theo những tài liệu thu thập được cho đến bây giờ, Mingo cùng Diệp Vĩ đã từng học ở cùng một trường học.”

“Ờ? Nói như vậy bọn họ chính là đồng học?”

“Mặt khác, tôi còn nghe nói một chuyện rất thú vị.”

“Cái gì?”

Tống Tu tiến lên hai bước, dáng cười có phần hèn mọn bỉ ổi, “Nghe nói trước khi tốt nghiệp Mingo từng thổ lộ với Diệp Vĩ, thế nhưng bị Diệp Vĩ từ chối ngay tại chỗ. Từ đó về sau mỗi khi Mingo gặp Diệp Vĩ thì hai người luôn có thể sinh ra một chút ma sát. Hơn nữa dưới tình huống thông thường, luôn là Mingo dẫn đầu khơi mào chiến hỏa.”

“Ha ha, không thể tưởng được a, chế tạo sư cấp quốc gia đại danh đỉnh đỉnh của chúng ta lại có một thiên tình sử như thế này?”

“Diệp Vĩ đến bây giờ vẫn còn độc thân, xuất hiện chuyện xấu này cũng không phải có gì lạ.”

Laurent ý tứ hàm xúc sâu xa cười cười, “Cho cậu một nhiệm vụ.”

“Đại nhân mời nói.”

“Đào ra ảnh chụp chung của hai người trước kia, truyền lên mạng, lại căn cứ vào tin tức mà bây giờ cậu đã thu thập được, biên soạn một chuyện xưa thật là cảm động, chỉ cần đi theo hướng bôi đen Diệp Vĩ.”

“Đại nhân làm như vậy…”

“Ha ha, Diệp Vĩ không phải chê chúng ta thành ý không đủ sao? Hiện tại liền cho hắn một món lễ lớn đi, cho hắn biết thực lực của chúng ta lớn đến mức nào.”

Hạ Mạt cùng Randall trở lại xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.

Hai người vừa ăn tối xong, Vương thúc liền dẫn theo vị chế tạo sư cao cấp đi đến xưởng .

Tiền Võ đứng ở lối vào của phòng khách, hỏi: “Hạ đại sư, Vương xưởng trưởng cùng vị chế tạo sư cao cấp đến thăm, có cho phép tiến vào không?”

Hết chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio