Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

chương 57

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lance, Trương Lợi cùng Hạ Mạt tụ họp, vì phối hợp với tốc độ của Hạ Mạt, hai người cố ý thả chậm bước chân, nhưng mặc dù như vậy Hạ Mạt vẫn không thể so sánh với tốc độ chạy của cơ giáp.

Randall liếc nhìn Hạ Mạt thở không ra hơi, nói với Trương Lợi: “Đến xem chỗ này.” Hắn chỉ vào chỗ kết hợp giữa quả cầu kim loại và thổ nhưỡng.

Trương Lợi tiến lên hai bước, đánh giá một lúc, ngạc nhiên nói: “Tiếng cầu cứu vừa nãy toát ra từ trong này?”

Randall gật đầu.

Trương Lợi ngồi xổm xuống, lấy tay phủi chỗ thịt vụ màu đỏ ở chỗ tiếp nối.

Lance lấy tay nửa che mắt, ghét bỏ lui về sau hai bước.

Trương Lợi cẩn thận cảm giác chỗ kết hợp, nói: “Cải tạo ion?”

Randall, “Tớ cũng đoán là như vậy.”

Nghe thấy lời này, ngay cả Lance đều sinh ra hứng thú, y thò đầu ra từ sau lưng Randall, “Ý của các anh là, người bên trong này… Có thể làm được cải tạo ion?”

Hạ Mạt lập tức sinh ra một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt!

Cải tạo ion là một trong những kỹ năng của chế tạo sư cấp cao, nhưng đối với học sinh mới nhập học mà nói, muốn làm đến điểm này gần như là không thể nào.

Thế nhưng, dựa vào tình huống trước mắt, chỉ có cải tạo ion mới có thể giải thích.

Hạ Mạt chậm rãi rất nắm chặt nắm đấm, nếu như người bên trong này thật sự là cơ giáp chế tạo sư cao cấp, như vậy thường dân dốt đặc cán mai với chế tạo cơ giáp như cậu có phải sẽ chìm đắm vào chỗ vô dụng?!

Trương Lợi không phản đối lời nói của Lance, điều mà hắn quan tâm nhất không phải là người ở bên trong có thể làm được cải tạo ion mà là, “Trong hoàn cảnh phong bế toàn bộ như thế này, người có thể sống bao lâu?”

Lance bừng tỉnh đại ngộ, “Chao ôi! Người này ở bên trong ít nhất phút đúng không?! Hình cầu nhỏ như vậy, có lẽ dưỡng khí trong đấy cũng không thừa lại bao nhiêu.”

Randall dùng ánh mắt hỏi thăm Trương Lợi, bây giờ nên làm gì?

Trương Lợi cau mày, ánh mắt chậm rãi bay tới người nào đó ngay từ khi bắt đầu dã thần du (xuất khiếu bay bay) vũ trụ không ở trạng thái, “Tiểu tổ của chúng ta tuy có cơ giáp sư, thế nhưng hiển nhiên cấp bậc không đủ.”

Sắc mặt của Hạ Mạt cứng đờ, quả thực cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Randall nhìn nhìn cái đầu màu đen cúi xuống kia, nghiêm mặt nói: “Nói điểm chính.”

“Nếu như Hạ Mạt có chút hiểu về chế tạo cơ giáp, chúng ta có lẽ còn có thể thông qua phân giải ion cứu người bên trong.”

Ngực Hạ Mạt trúng một mũi tên.

“Thế nhưng Hạ Mạt là một tình huống thế nào chắc các cậu đều biết.”

Lại trúng một mũi tên.

“Trừ phi chúng ta có thể sử dụng cách thức bạo lực mở ra hình cầu này, nhưng mà ngay cả đám sâm thử đánh vào hình cầu này cũng không thể để lại một chút dấu vết nào, tớ không cho rằng chúng ta có thể đánh vỡ hình cầu này mà người bên trong vẫn không bị một chút thương tổn nào.” Nói cách khác, hắn không có cách nào.

Randall rơi vào trầm mặc.

Hạ Mạt nắm chặt tay, cơ thể mảnh mai hơi cong lên, giống như tùy thời đều có thể đứt đoạn. Ở trong đội ngũ này, cậu là người không có cảm giác tồn tại nhất, nếu như không thể sớm ngày trở nên mạnh mẽ, cho dù Randall xuất phát từ đạo nghĩa lưu cậu lại, cậu cũng không có thể diện tiếp nhận ý tốt của Randall.

Cậu thực sự muốn trở thành trợ lực để Randall leo lên vương tọa!

Sống lại một đời, chẳng lẽ ngay cả điểm này cậu cũng không làm được?!

Không! Không!!

Cậu phải trở nên mạnh mẽ! Trở nên mạnh mẽ!

Hết chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio