Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời tiết ở chỗ này cũng không phải rất ấm áp, thậm chí có thể do không khí không bị ô nhiễm như ở trong nước mà càng thêm lạnh lẽo. Bất quá cho dù thời tiết có ác liệt hơn nữa thì cũng không thể ngăn cản được bước chân du khách, thời tiết băng tuyết càng thu hút nhiều du khách tới dãy núi Alps khám phá.
Xuống máy bay, Úy Trì Diễm ôm Lê Hân trong ngực từ từ đi ra bên ngoài. Y từ trước tới giờ đều thích làm theo ý mình, trong buổi tiệc của Úy Trì gia y còn dám ôm Lê Hân trước mặt mọi người trong dòng họ thì ở nơi đất khách đều là người xa lạ này thì e ngại cái gì.
Còn Lê Hân do ngồi suốt tiếng trên máy bay, thời điểm đi ra đại sảnh sân bay vẫn còn choáng váng, tùy ý Úy Trì Diễm ôm cậu đi, dù sao thì y cũng không mang cậu đi bán, loại tín nhiệm này không biết khi nào đã trở thành đương nhiên.
Ô tô nhanh chóng chạy trên con đường bên hồ, băng tuyết còn chưa hoàn toàn tan hết, hoàng hôn mùa đông đẹp tới rực rỡ. Rất nhanh, Lê Hân đã bị phong cảnh bên ngoài làm cho tỉnh táo lại, kìm lòng không được cảm thán: “Đẹp quá…” Cho dù từ nhỏ tới lớn cậu đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều lần, những mỗi lần đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp này.
Úy Trì Diễm liếc mắt nhìn bên ngoài một cái liền ôm chặt lấy người bên cạnh: “Nếu em thích chúng ta liền ở lại đây hai ngày.”
Lê Hân mỉm cười vui vẻ, ngay cả chuyện đột nhiên bị mang lên máy bay cũng không so đo nữa: “Bây giờ chúng ta tới biệt thư sao?”
Úy Trì Diễm gật đầu: “Ừ về đó nghỉ ngơi trước.”
Ô tô rất nhanh thì đã tới nơi, một ngôi biệt thự nằm giữa hồ nước và sườn núi, cũng là tài sản tư nhân của Úy Trì Diễm. Trước đây mỗi năm Úy Trì Hi đều tới nơi này ở vài tháng. Úy Trì Giản bởi vì “sức khỏe yếu kém” mà cũng đã ở nơi này “an dưỡng” một thời gian.
Diện tích biệt thự không lớn, mỗi một ô cửa sổ đều trồng đầy các loại hoa dù trong mùa đông vẫn nở rộ rực rỡ. So sánh với nhà lớn Úy Trì thì nơi này kém hơn một phần khí thế và hoa lệ, nhưng lại nhiều thêm một phần tinh tế thoải mái.
“Ngài Uý Trì, ngài cuối cùng cũng tới!” Quản gia biệt thự thấy bọn họ vừa xuống xe liền nhiệt tình đón tiếp. Quản gia nơi này tên Bourne, một người phụ nữ trung niên góa chồng.
“Bourne, đã lâu không gặp.” Úy Trì Diễm ôm Lê Hân xuống xe, hướng bà gật đầu.
“Từ khi cậu Uý Trì rời đi, cũng không thấy ngài tới nơi này, phòng ốc để không thật lãng phí! Lần này tới, sao không thấy cậu Uý Trì cùng đi?” Bourne là một người phụ nữ thân thiện, những năm cô đơn một mình cũng không giảm bớt phần thân thiện này của bà, Úy Trì Hi trước đây cũng rất thích bà. Mà bà cũng không mong Úy Trì Diễm sẽ trả lời mình, ngược lại nhìn Lê Hân đang được Úy Trì Diễm ôm, đôi mắt sáng lên nói: “Đây chính là cậu Lê sao? Lần đầu gặp mặt, tôi là Bourne.”
Khác với khi nói chuyện cùng Úy Trì Diễm, lần này bà dùng tiếng Hoa nghiêm túc chào hỏi, nụ cười trên môi vẫn như trước.
Lê Hân mỉm cười nhìn bà mở miệng nói tiếng Pháp lưu loát: “Lần đầu gặp mặt, Bourne, gọi con là Lê Hân là được rồi.”
Thái độ của Bourne đối với Lê Hân vốn đã nhiệt tình, lúc này càng thêm vui vẻ.
Bourne tự tay xuống bếp làm cơm, nhưng Lê Hân tận lực bỏ qua mùi thơm nồng đang lan tỏa khắp nơi. Món canh cá là dùng cá được bắt trong hồ rất tươi ngon, món bò hầm Boeuf Bourguignon cũng rất khá, chỉ là đối với tình trạng cơ thể Lê Hân hiện tại chính là gánh nặng, cho nên cậu không dám ăn nhiều.
Chênh lêch múi giờ khiến tinh thần Lê Hân cũng không tốt, Bourne thấy thế rất săn sóc sau khi kết thúc món ngọt liền nói phòng ngủ đã chuẩn bị xong, phòng của Lê Hân nằm ở bên tay trái phòng ngủ chính. Thời điểm nhìn thấy thiếu niên xinh đẹp yếu đuối kia bị ông chủ của bà ôm vào phòng ngủ chính, bà nhún vai xoay người về phòng.
Đuổi Úy Trì Diễm ra khỏi phòng tắm, Lê Hân nhắm mắt ngâm mình trong bồn tắm. Mặc dù cậu đã ngủ suốt thời gian trên máy bay, nhưng cậu vẫn mệt mỏi vô cùng.
Từ đêm hôm đó bị không biết tại sao lại phát sinh quan hệ, cậu đều không có thời gian yên tĩnh tự hỏi lại mọi chuyện, người đàn ông kia thời thời khắc khắc đều dính lên người cậu. Tới hiện tại, cậu mới có thể đuổi Úy Trì Diễm ra ngoài.
Thời gian trước mê man cậu không hiểu tại sao Úy Trì Diễm nhất định phải mang cậu tới Châu Âu du lịch, nhưng thời điểm tới nơi này, nhìn thấy Bourne cậu liền hiểu tại sao.
Trong thời tiết giá rét thế này có thể chọn Australia hoặc Hawaii để tránh rét, nhưng trái lại y lại chọn địa phương càng lạnh lẽo hơn. Nơi này dù gì cũng là nơi Úy Trì Giản “an dưỡng” mười tám năm, y chẳng lẽ muốn dẫn cậu tới cái căn cứ đặc huấn bí mật kia…
Kỳ thực thời gian còn ở Uý Trì gia, Úy Trì Diễm đã im hơi lặng tiếng để cậu tiếp xúc với những chuyện bí mật của gia tộc Uý Trì. Úy Trì Diễm hy vọng có thể dùng phương thức này một lần nữa có được tin nhiệm của cậu, Lê Hân cũng không phải không hiểu. Chỉ là… thật sự chuyện này đã không còn quan trọng nữa..
Bằng vào thực lực của hai cha con Uý Trì, Lê Hân có biết được hết tất cả mọi chuyện hắc bạch lưỡng đạo của gia tộc cậu cũng không làm nên chuyện gì, cậu càng không muốn trở lại làm Thái tử của Tập đoàn Uý Trì. Úy Trì Diễm đã có những hành động này, chân tướng trái lại đã không còn quan trọng.
Nước trong bồn tắm bắt đầu chuyển lạnh, Lê Hân mở mắt, khóe môi mỉm cười.
—
Núi Alps là một trong những dãy núi lớn nhất, dài nhất châu Âu, trải dài qua quốc gia lần lượt là: Pháp, Thụy Sĩ, Ý, Monaco, Liechtenstein, Áo, Đức và Slovenia. (Theo vi.wikipedia.)
Món bò hầm Boeuf Bourguignon (cá nhân tôi thấy món này giống bò kho =)))