Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân

chương 94: say rượu bên đường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đêm khuya đầu đường thượng đô, Long Huyền lảo đảo bước đi, mỗi khi Long Tường muốn đỡ, đều bị hắn kéo sang một bên.

Hai huynh đệ tùy ý tìm một quán rượu, gọi rượu ngon cùng vài món nhắm, ngươi một ngụm ta một ngụm đối ẩm. Tửu lượng Long Huyền từ trước đến nay luôn lớn hơn Long Tường, chỉ là không ngờ đêm nay nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm, Long Huyền sau khi uống hết một bình rượu cũng đã say.

“Ca!” Mắt thấy Long Huyền sắp ngã nhào trên mặt đất, Long Tường vội tiến lên vài bước, rốt cục đỡ được cánh tay Long Huyền: “Huynh còn muốn đi đâu? Lúc này cửa cung đã khóa, chúng ta sao có thể trở về?”

Long Huyền nhìn bốn phía: “Chúng ta đương nhiên phải về nhà rồi.”

“Có về cung cũng không phải đi đường này!” Long Tường đáp.

“Về cung?” Long Huyền nói: “ Đó không phải nhà của chúng ta, trở về làm gì?”

“Ca, huynh say rồi, đi theo đệ đi, được không?” Long Tường lần đầu tiên nhìn thấy Long Huyền say rượu, không ngờ một người luôn nghiêm túc khi say rượu cũng trở nên không có đạo lý như thế này.

“Đây là đi… đi đến nơi nào?” Long Huyền chỉ phía trước mà hỏi.

Long Tường nhìn con đường phía trước, nói: “Đây là đường tới phủ tả tướng.”

“Phủ tả tướng?” Long Huyền cất bước định đi về phía trước.

“Đã trễ thế như vậy, huynh vẫn muốn đến phủ tả tướng?” Long Tường liều chết lôi kéo Long Huyền nói: “ Người trong phủ đều ngủ hết rồi!”

“Ta…” Long Huyền tựa hồ suy nghĩ một chút: “Ta muốn đi tìm La… đi tìm La Duy.”

“Không phải huynh vừa nói rằng La Duy là kẻ đối địch với chúng ta sao?!” Long Tường chết cũng không buông tay, muốn kéo Long Huyền trở về: “Huynh còn đi tìm y làm gì?”

“Ta muốn hỏi y…” Long Huyền không chịu đi, giằng co cùng Long Tường hồi lâu.

“Huynh hỏi y cái gì?”

“Ta muốn hỏi y, hỏi y… hỏi y tại sao phải đối xử với ta như vậy!”

“Ca!” Long Tường thực hận không thể đánh Long Huyền bất tỉnh ngay lập tức: “Huynh đối xử với y có chỗ nào tốt đẹp không!” Long Tường nói với Long Huyền: “La Duy nên đối xử với huynh như thế nào đây? Đệ đã nói với huynh rồi, đừng khinh rẻ y, đối với y tốt một chút, không nên hơi một tí thì thấy y khó coi, chính là vì huynh chưa từng nghe lời đệ!”

Long Huyền đột nhiên cất tiếng cười to, giữa con đường đêm khuya vắng lặng, tiếng cười kia khiến người ta mao cốt tủng nhiên. (lông tóc dựng đứng)

“Huynh đừng làm đệ sợ, ca!” Long Tường thực sợ Long Huyền lúc này, có thể khiến quan binh tuần đêm chạy đến, như vậy một đêm không ngủ này sẽ là một sai lầm.

“Là lỗi của ta.” Long Huyền hung hăng đẩy Long Tường, lảo đảo bước về phía phủ tả tướng: “Ta đi nhận lỗi với y, liệu y có thể tha… buông tha cho bọn họ?”

“Đệ cầu xin huynh được không?” Long Tường nào dám để Long Huyền cứ say khướt như vậy mà chạy tới phủ tả tướng? “Chúng ta về cung đi, huynh hãy ngủ một giấc, đến ngày mai lại vô sự!”

Cứ như vậy một người muốn đi lên phía trước, một người giữ hắn lại, cặp huynh đệ hoàng gia cùng phụ mẫu cơ hồ như sắp đánh nhau ở đầu đường.

“Thì ra là hai vị điện hạ.” Một giọng nói già nua bình thản đột nhiên vang lên sau lưng Long Tường.

“Hòa thượng.” Long Huyền đứng đối diện người vừa tới, chỉ vào sau lưng Long Tường cười nói.

Long Tường lại bị dọa sợ toát mồ hôi, hắn cũng là người tập võ tai thính mắt tinh, làm sao có thể có người đi tới phía sau mà hắn vẫn không hay biết? Đây là người hay là quỷ?

“Điện hạ say sao?” Người nọ cười khẽ hai tiếng.

Long Tường quay đầu lại, phía sau là quốc sư của Đại Chu, chủ trì chùa Hộ Quốc – Phất Y đại sư.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio