TSCPTĐK - Chương
(dreamhouse)
Chương : Vĩnh Dạ Trầm Luân
Qua Nhã ngồi bên bàn ăn, nhìn Qua Lâm một cái, hỏi: "Không phải nói ngươi kêu hai tên kia tới ăn cơm sao, người đâu?"
"Bọn họ đã có chuẩn bị, ta liền trở lại." Qua Lâm đáp.
Qua Nhã gật đầu: "Như vậy sao!"
"Tỷ tỷ, hai tên kia là người nhát gan, ngươi không cần thiết phải mời bọn họ." Qua Lâm rầu rĩ nói.
Qua Nhã thở dài: "Được rồi."
Qua Lâm ôm hai tay, tức giận mắng: "Không ngờ chúng ta lại xui xẻo như vậy, phải ở cùng một chỗ với hai tên bất lực, đây là lần đầu tiên ta gặp được người có lá gan nhỏ như vậy, thật không biết bọn họ làm sao có thể sống đến tận bây giờ?"
Qua Nhã cười cười nhìn Qua Lâm: "Đệ đệ, ngươi đừng giận, không phải ai cũng có dũng khí như Kim Cách đoàn trưởng."
Kim Cách nhìn Qua Nhã, thụ sủng nhược kinh: "Qua Nhã tiểu thư quá khen, ta chỉ là làm những gì ta có thể mà thôi."
Kim Cách từ chỗ Qua Nhã rời đi, bị Baal kéo lại, "Đoàn trưởng, chúng ta thật sự phải qua đêm ở nơi này sao?"
Kim Cách khó xử nói: "Chuyện tới hiện giờ, ta nghĩ chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác."
(dreamhouse)
Baal nhăn mày lại: "Đoàn trưởng, nơi này bị nguyền rủa a!"
Kim Cách không vui nhìn Baal một cái: "Chỉ là một ít lời đồn đãi nghe nhầm đồn bậy mà thôi, không có gì ghê gớm."
"Đoàn trưởng......" Baal còn muốn nói cái gì, Kim Cách vẫy vẫy tay, quát bảo Baal ngưng lại.
"Nguyền rủa cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh gọi Baal lại hỏi.
Baal xoay người, nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ngươi tin tưởng nguyền rủa sao?"
"Tại sao lại không chứ?" Kỳ Thiếu Vinh không cần nghĩ ngợi đáp.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Baal: "Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện."
"Trấn nhỏ này tên là Muggle, nó từng rất phồn vinh, nhưng nơi này từng có một ma pháp sư vong linh đi qua, hắn tiến hành một thực nghiệm đồi bại tại nơi này, người trong trấn nhỏ đều chết oan uổng, nghe nói toàn oán khí của người dân tụ lại không tiêu, hình thành vong linh, bọn họ sẽ hãm hại những lữ nhân qua đường."
"May mắn là oán linh chỉ hành động vào buổi tối, chỉ cần chúng ta không qua đêm ở đây liền sẽ không xảy ra chuyện gì đáng tiếc......" Baal nhìn về phía Qua Nhã, thở dài.
Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ bả vai Baal: "Không có việc gì, chỉ là oán linh mà thôi, Baal ngươi lớn lên tráng như vậy, oán linh nhìn thấy ngươi nhất định sẽ đi đường vòng."
Baal xấu hổ cười cười nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tiểu thiếu gia, ngài đừng đùa ta."
(dreamhouse)
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Chúc ngươi may mắn."
............
Kỳ Thiếu Vinh nằm trên giường, lắc lắc chân: "Ngươi nói oán linh kia có tồn tại không?"
Trang Hạo nhún vai: "Ta cũng không biết! Nếu ngươi sợ, ta sẽ ôm ngươi ngủ!"
"Thật cảm ơn ngươi! Bất quá, ngươi nằm bên cạnh ta là được, đừng đè nặng ta." Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhạt nói.
Trang Hạo: "......"
Màn đêm buông xuống, Trang Hạo bỗng nhiên mở bừng mắt, đẩy đẩy Kỳ Thiếu Vinh bên cạnh.
Kỳ Thiếu Vinh xoa xoa mắt: "Làm sao vậy?"
"Hình như có người đang sử dụng ma pháp." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng là đang có sóng ma pháp dao động."
Kỳ Thiếu Vinh đi theo Trang Hạo ra ngoài, nhìn thấy một màn khiến hắn không thể không mở to mắt.
Dưới ánh trăng, một bộ xương khô khoác áo đen cưỡi trên khung xương của một đầu long ưng, bay trên bầu trời.
(dreamhouse)
Bên trong hốc mắt đen trống hốc của bộ xương khô là hai đóa lửa xanh lục.
"Vĩnh Dạ Trầm Luân, là ma pháp vong linh đại hình Vĩnh Dạ Trầm Luân!" Vĩnh Dạ Trầm Luân có thể đưa người vào giấc ngủ say, bất quá, phóng quy mô rộng như vậy, phỏng chừng chỉ có tác dụng với người dưới cấp bảy.
Trang Hạo huy động pháp trượng, chiến đấu với long ưng trên bầu trời.
Bộ xương khô đánh với Trang Hạo mấy chiêu, thấy không chiếm được tiện nghi gì, cưỡi long ưng bay đi.
"Đó rốt cuộc là dạng tồn tại gì?" Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được hỏi.
Trang Hạo lắc đầu: "Không biết, ma pháp sư vong linh là tồn tại rất đặc thù, cho nên dù đều là ma pháp sư vong linh thì cũng chia ra làm ba bảy loại."
Kỳ Thiếu Vinh: "Phân loại như thế nào?"
"Nói không rõ, phương pháp thường thấy nhất là sống, nửa sống nửa chết, chết......" Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
............
Sáng sớm.
(dreamhouse)
Người của dong binh đoàn từ trong say ngủ tỉnh lại.
"Hai người các ngươi dậy sớm thật!" Qua Nhã đi tới nói.
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo nhìn nhau một cái: "Cũng bình thường."
"Có lẽ là do đi đường mệt nhọc, tối hôm qua ta ngủ đặc biệt sâu." Qua Nhã nghiêng đầu nói.
"Bởi vì ngươi trúng nguyền rủa, cho nên mới ngủ sâu."
Qua Nhã cười cười: "Ngươi thật biết nói giỡn!"
"Mọi người đều nói như vậy."
"Tối hôm qua các ngươi có nghe thấy tiếng đánh nhau không?" Qua Nhã hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có a, tối qua ta ngủ rất sớm."
"Phải vậy không? Bất quá, mấy tòa nhà xung quanh chúng ta càng thêm đổ nát, hình như là do chiến đấu lưu lại, chỉ là hôm qua không có ai nghe được thanh âm chiến đấu, buổi sáng hôm nay không chỉ ta, tất cả mọi người đều dậy muộn." Qua Nhã nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta cũng không rõ lắm, cũng may vẫn còn không ít người."
(dreamhouse)
Qua Nhã ôm hai tay: "Đúng vậy! Điểm này quả thật rất đáng ăn mừng."
Qua Lâm đi tới, không vui nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo một cái, quay sang Qua Nhã: "Tỷ tỷ, ngươi nói chuyện với hai tên nhát gan này làm cái gì?"
"Tương phùng tức có duyên, tùy tiện nói mấy câu."
"Tỷ tỷ, chỉ cần đi qua trấn nhỏ này, chúng ta liền đến được mộ địa của Hỏa Ma Vương." Qua Lâm phấn chấn nói.
"Vậy thật tốt!" Qua Nhã cũng vui mừng.
Ăn xong bữa sáng, đoàn người lại bước lên hành trình, dong binh đoàn tới thăm dò mộ địa của Hỏa Ma Vương không ít, dọc theo đường đi, bọn họ lại gặp được thêm ba bốn tiểu đội có chung mục đích.
Thời điểm giữa trưa, dong binh đoàn bị ngăn lại.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn thấy mấy người mặc chế phục binh lính của phủ thành chủ cầm vũ khí trong tay, xua đuổi các dong binh đoàn.
Qua Nhã cau mày lại, đi tới bên người Kim Cách: "Kim Cách đoàn trưởng, sao lại không đi tiếp?"
"Đường phía trước bị phong tỏa." Kim Cách nói.
Qua Nhã khó hiểu hỏi: "Đường bị phong tỏa, vì sao?"
(dreamhouse)
"Nghe nói lăng mộ Hỏa Ma Vương chân chính được phát hiện, cái lúc trước chỉ là giả."
Qua Nhã trừng lớn mắt: "Phải vậy không? Lăng mộ chân chính! Cái lúc trước là giả thật sao? Chúng ta tới thật đúng thời điểm a!"
Kim Cách nhìn biểu tình hưng phấn của Qua Nhã, bất đắc dĩ nói: "Chỉ là người của phủ thành chủ đã phong kín đường."
Qua Nhã chống eo: "Người của phủ thành chủ cũng quá bá đạo, có thứ tốt mọi người cùng chia a, bọn họ độc chiếm như vậy thật không tốt!"
"Thành chủ đang ở bên trong, mặt khác hắn còn mời bảy cao thủ cấp chín nữa."
Qua Nhã nhíu mày lại: "Như vậy sao, đáng tiếc, đi không một chuyến."
Qua Lâm nóng lòng muốn thử nói: "Tỷ tỷ, báo tên gia gia đi, có lẽ sẽ có tác dụng!"
Qua Nhã không khỏi khó xử: "Chỉ là chúng ta trộm chạy ra ngoài, nếu báo tên gia gia, vậy không phải sẽ lòi đuôi sao?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Qua Nhã cùng Qua Lâm một cái, thầm nghĩ: Hai tên tiểu tử này thì ra là trộm chạy ra, hắn đã nói mà, người lớn nhà ai lại yên tâm thả hai tên này ra như vậy.
......
Vệ binh phủ thành chủ sắc mặt xanh mét xua đuổi các dong binh đoàn.
(dreamhouse)
"Đi đi, đi đi, lăng mộ Hỏa Ma Vương chân chính rất nguy hiểm, ai cũng không biết sẽ có thứ gì chạy ra, các ngươi ở lại cũng không làm được gì, đi mau, đi mau!" Đội trưởng đội vệ binh phụ trách duy trì trật tự không kiên nhẫn lớn giọng nói.
Qua Lâm không vui chống eo: "Tỷ tỷ, tên kia quá khinh người!"
"Đúng vậy!" Qua Nhã phụ họa.
Một khung cốt long gào thét bay qua trên không trung, cốt long cao mấy trăm mét, nhìn qua hoành tráng vô cùng.
"Đó là cái gì?" Qua Nhã nhìn cốt long bay múa trên không trung, hỏi.
"Hình như là cốt long ma pháp sư vong linh khống chế." Kim Cách nói.
"Sao lại có ma pháp sư vong linh?"
"Xung quanh Đế Lan thành có rất nhiều ma pháp sư vong linh ẩn cư, bất quá, bọn họ phần lớn ru rú trong nhà, thời điểm gặp được chuyện trọng đại mới xuất hiện." Kim Cách giải thích.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn qua Trang Hạo hỏi: "Là người ngày hôm qua sao?"
Trang Hạo lắc đầu: "Không giống." Người ngày hôm qua chính là một bộ xương khô, mà hiện tại, người này vẫn còn bộ dáng của nhân loại, tuy rằng gầy đến da bọc xương, nhưng tọa kỵ không giống nhau, người ngày hôm qua là cưỡi long ưng, hôm nay lại là cốt long.
(dreamhouse)
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Người hôm nay hình như lợi hại hơn một ít."
Người ngày hôm qua vừa gặp được Trang Hạo liền bị dọa lui, mà ma pháp sư vong linh hôm nay là thánh cấp, trên người lộ ra mùi máu tươi nồng nặc, bộ dáng khiến cho người ta rất không thoải mái.
"Đó là ma pháp sư vong linh Thạch Chiếm sao?" Qua Nhã hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Qua Nhã: "Qua Nhã tiểu thư, ngươi biết lai lịch vị ma pháp sư vong linh kia sao?"
Qua Nhã lắc đầu: "Ta không rõ hắn có phải là Thạch Chiếm hay không, nếu đúng, vậy ta biết."
"Lai lịch của hắn là gì?"
"Hắn nguyên bản là quốc sư Thừa Nguyên Quốc."
"Thừa Nguyên Quốc, chưa từng nghe nói đến quốc gia này a!" Kỳ Thiếu Vinh nói thầm.
"Đã diệt vong mấy trăm năm, Thạch Chiếm mấy trăm năm trước đã hết thọ nguyên, vì kéo dài thọ mệnh, hắn huyết tế tất cả người dân ở Thừa Nguyên Quốc." Qua Nhã giải thích.
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Đúng là một tên bưu hãn! Quả nhiên thế giới to lớn, việc lạ gì cũng có, thật nguy hiểm!
"Tỷ tỷ, Thạch Chiếm đã tới, nơi này quá nguy hiểm, bằng không chúng ta rời đi trước." Qua Lâm nói.
Qua Nhã không khỏi khó xử: "Chỉ là cơ hội lần này rất khó có được."
Kim Cách suy tư một chút, lên tiếng: "Tiểu thư, lấy an toàn làm đầu, chúng ta vẫn nên rời khỏi nơi này trước thì hơn."
"Muốn chạy, chỉ sợ không dễ." Trang Hạo nói.
Vô số người mặc áo giáp xương khô từ trong lăng mộ Hỏa Ma Vương vọt ra.
(dreamhouse)
____________________
Méoo: Tui comeback rồi mọi ngườiiii \(★^∀^★)/