Trọng Sinh Chi Siêu Sao Là Thụ (Tiểu Thụ Là Siêu Sao)

chương 70

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit & Beta: Hoa Cúc

Lâm Trạch Xuyên lách qua phóng viên ngăn ở cửa lớn, trực tiếp từ con đường dành cho nhân viên đi vào cao ốc của truyền thông Hải Lan. Anh vào văn phòng, Giang Ấn Thiên và Trần Hi Hàm đã đến.

“Chuẩn bị tốt chưa?” Lâm Trạch Xuyên hỏi.

Giang Ấn Thiên gật đầu, sau đó văn đưa kiện cầm trong tay cho Lâm Trạch Xuyên, “Đây là quá trình buổi họp báo, cậu xem một chút có chỗ nào yêu cầu thay đổi không.”

Lâm Trạch Xuyên nhận văn kiện nhìn lướt qua, “Không tệ lắm, cứ như vậy đi.” Anh thuận miệng nói.

“Buổi họp báo sẽ bắt đầu vào lúc hai giờ chiều, có yêu cầu gì cần chuẩn bị thì sớm chuẩn bị đi.” Giang Ấn Thiên nói.

“Ừ.” Lâm Trạch Xuyên không chút để ý đáp.

“Cậu làm sao vậy? Nhìn qua hình như rất không có tinh thần.” Giang Ấn Thiên cũng cảm giác Lâm Trạch Xuyên không yên lòng, thân thiết hỏi han.

“Không có gì.” Lâm Trạch Xuyên xoa xoa mi tâm, không biết tại sao, tâm thần anh hôm nay luôn có chút không yên.

Trần Hi Hàm đưa cho anh một tách cà phê “Có lẽ là vì căng thẳng, ừ hừ?”

Nhìn Lâm Trạch Xuyên uống một ngụm cà phê, sau đó mới tiếp tục nói “Cà phê hòa tan.”

Giang Ấn Thiên “…” Tiểu tử này cố ý nhỉ, biết rõ Lâm Trạch Xuyên thà uống nước sôi cũng muốn uống cà phê hòa tan.

Lâm Trạch Xuyên buông cái tách xuống, sau đó tiếp tục nói với Giang Ấn Thiên “Về vấn đề súng ống, Vu đạo nói thế nào?”

“Anh ta nói anh ta sẽ có mặt đúng giờ, chứng minh chuyện này không liên quan đến cậu. Còn có, anh ta nói vì việc này anh ta bày tỏ rất xin lỗi cậu, là sai sót của anh ta.” Giang Ấn Thiên nói.

Sau khi chuyện xảy ra, đoàn phim《Bí mật sương mù》thật ra đã làm sáng tỏ vấn đề súng ống, chỉ tiếc khi phát ra thông báo không biết tại sao toàn bộ đều bị áp xuống. Cho dù Vu Nhạc Dương có ảnh hưởng quốc tế, mạng lưới quan hệ mạnh mẽ, cũng không biết làm thế nào, lực cản quá lớn. Phòng làm việc của Vu Nhạc Dương cũng hiểu được chuyện không phải ngẫu nhiên, tuyệt đối có người cố ý nhằm vào Lâm Trạch Xuyên.

Lâm Trạch Xuyên nhẹ nhàng cười cười, “Tiếp tục cẩn thận, cũng không tránh được người gây tai họa. Nên xảy ra thì sẽ xảy ra.”

Trần Hi Hàm nói “Cậu có thể nói một chút về cảm thụ khi uống cà phê hòa tan không?” Cậu ta đợi nửa ngày, kết quả Lâm Trạch Xuyên trực tiếp xem nhẹ ‘khổ tâm’ của cậu ta. Bị xem nhẹ Trần Hi Hàm chỉ có thể chủ động xuất kích.

“Rất khó uống.” Anh thản nhiên nhìn thoáng Trần Hi Hàm, “Vốn tôi đã suy xét cái gọi là tiền tổn thất tinh thần…” Lâm Trạch Xuyên chỉ nói nửa câu, không nói tiếp. Kết quả toàn bộ văn phòng đều tràn ngập tiếng kêu rên của Trần Hi Hàm, cậu ta chỉ kém không ôm lấy chân Lâm Trạch Xuyên nước mắt giàn giụa nữa thôi.

—— quả nhiên không thể gây sự với kim chủ. Trần Hi Hàm dùng lịch sử máu và nước mắt của mình đổi lấy một lần giáo huấn sâu sắc.

Giang Ấn Thiên bị làm ồn thật sự chịu không chịu nổi bất đắc dĩ nói “Chẳng lẽ cậu không tự mình kiểm tra tài khoản trước hay sao?”

“Emma?” Trần Hi Hàm lập tức yên tĩnh, lấy điện thoại di động ra vạch lên màn hình, “Giang ca, anh quả nhiên là người tốt.”

Cuộc họp báo sẽ diễn ra ở phòng hội nghị quốc tế của truyền thông Hải Lan. Đây là phòng hội nghị lớn nhất của truyền thông Hải Lan, có thể chứa được hơn một ngàn người, chỉ được dùng đến khi diễn ra những cuộc hội họp với quy mô cực lớn.

Khi giới truyền thông thu được lời mời, thì lập tức có ý nghĩ: Hành động lần này của truyền thông Hải Lan có phải… muốn truyền đạt cho người bên ngoài biết ‘Truyền thông Hải Lan không có ý buông tha cho Lâm Trạch Xuyên’? Thấy tin tức này thì người ngoài đoán rằng ‘Truyền thông Hải Lan che giấu cho Lâm Trạch Xuyên’.

Hầu như tất cả mọi người đang chờ đợi cuộc họp báo lần này của Lâm Trạch Xuyên.

Trước khi đến thời gian họp báo, tất cả các đài truyền thông được mời đã đến đông đủ. Mà những đài truyền thông không nhận được lời mời thì bị ngăn ở ngoài cửa lớn, cố gắng cướp được tin tức trực tiếp. Toàn bộ cửa lớn cao ốc Truyền thông Hải Lan bị các đài truyền thông vây chật đến mức con kiến chui không lọt.

“Hiện tại là h chiều, cậu có tính toán gì không?” Trần Hi Hàm thúc giục.

Lâm Trạch Xuyên cười cười, “Tôi đi ra sớm, chẳng phải sẽ thể hiện tôi rất nóng vội hay sao. Sau đó các đài truyền thông suy đoán, tôi đây vội vã làm sáng tỏa mọi chuyện như vậy, có phải chăng bởi vì chột dạ.”

Trần Hi Hàm khóe miệng co rút “Dù sao đi sớm đi muộn, sau đó đều làm sáng tỏ tin tức cả thôi, sao có thể bị nhầm thành chột dạ chứ.” Cậu ta liếc mắt nhìn Lâm Trạch Xuyên một cái, “Cậu cố ý bỏ rơi người của giới truyền thông chứ gì.”

“Thế thì thế nào?” Lâm Trạch Xuyên nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói.

“Làm tốt lắm!” Trần Hi Hàm làm cánh tay thành nắm đấm, “Tôi đã sớm nhìn người của giới truyền thông lựa gió bỏ buồm() khó chịu lắm rồi.”

() Lựa gió bỏ buồm: ngạn ngữ TQ. Chỉ kinh nghiệm của người đi biển.

Lâm Trạch Xuyên “…”

Giang Ấn Thiên “…”

Đúng hai giờ, phòng hội nghị quốc tế truyền thông Hải Lan, tất cả các đài truyền thông chăm chú nhìn về phía cửa lớn, máy quay trong tay đã chuẩn bị sẵn sàng.

Khi Lâm Trạch Xuyên mang theo Trần Hi Hàm và Giang Ấn Thiên đi vào trung tâm phòng hội nghị, đèn flash điên cuồng lóe lên hầu không dừng một lần. Trên bàn, chủ yếu là nhân viên phòng làm việc của Vu Nhạc Dương, còn có bản nhân Vu Nhạc Dương.

Đoàn người Lâm Trạch Xuyên ngồi xuống theo bảng tên tương ứng. Lâm Trạch Xuyên ngồi ở vị trí chính giữa. Cho dù đối mặt với nhiều đài truyền thông như vậy, chuẩn bị làm sáng tỏ ‘scandal’ rất quan trọng, Lâm Trạch Xuyên vẫn cười thản nhiên như trước, không hề có một cảm xúc căng thẳng.

Tiếp đó dựa theo trình tự công việc, bắt đầu làm sáng tỏ sự kiện đấu súng. Làm rõ chuyện này chủ yếu do đoàn người của Vu Nhạc Dương phụ trách. Bọn họ cung cấp sân bãi và các máy ghi hình, còn có bản nhân đạo diễn Vu Nhạc Dương tự mình kiểm tra, chứng minh Lâm Trạch Xuyên chỉ tiếp xúc với đạo cụ hai lần.

Lần đầu tiên là đạo diễn Vu Nhạc Dương và Lâm Trạch Xuyên cùng xem, khi súng mới đưa tới, còn chưa được mở khóa. Sau đó trực tiếp giao cho những người khác bảo quản. Lần thứ hai cũng là một lần cuối cùng, Lâm Trạch Xuyên trực tiếp lấy súng từ trong hộp, mà hộp là người khác đưa tới, không có chút quan hệ nào với Lâm Trạch Xuyên. Mà trước đó Lâm Trạch Xuyên lại luôn ở trong phòng tạo hình, không rời đi. Có máy quay trong phòng hóa trang và bản nhân nhà tạo hình làm chứng.

Về phần nhân viên công tác đổi súng, phòng làm việc Vu Nhạc Dương tỏ vẻ, bọn họ đã đưa toàn bộ nhân viên làm việc tạm thời kia giao cho cảnh sát điều tra. Cũng hy vọng cảnh sát có thể nhanh chóng đưa ra một cậu trả lời thuyết phục khiến người xem vừa lòng.

Toàn bộ cuộc họp báo sẽ truyền hình trực tiếp, bao gồm cả TV và internet.

Trước những chứng cứ vô cùng xác thực, căn cứ vào quá trình phản hồi tin tức, đại bộ phận người xem đều tin tưởng Lâm Trạch Xuyên trong sạch.

Nhưng sau khi làm rõ sự kiện đấu súng, như dự kiến sẽ xuất hiện một số chuyện.

Mọi người bắt đầu tập trung và quan hệ giữa ba người Lâm Trạch Xuyên Ninh Xung và Cố Viêm. Ở trong nước đặc biệt là các wedsite, khi Lâm Trạch Xuyên có quyết định mở họp báo, hầu hết đều nhắn lại nghi vấn xung quanh mối quan hệ của Lâm Trạch Xuyên và Ninh Xung.

Thậm chí có người bén nhọn nhắc nhở viết rằng: ‘Tuy sự kiện đấu súng đã chứng minh không phải Lâm Trạch Xuyên động tay. Nhưng không có nghĩa Lâm Trạch Xuyên không muốn đối phó với Ninh Xung. Dù sao Ninh Xung cũng là người yêu cũ của Cố thiếu gia, Lâm Trạch Xuyên bị Cố thiếu gia bao dưỡng bởi vì có khuôn mặt giống Ninh Xung. Chính chủ trở về, Lâm Trạch Xuyên là thế thân bị bao dưỡng sẽ đối mặt với nguy cơ thất sủng, thậm chí sẽ bị kim chủ vứt bỏ. Lâm Trạch Xuyên không muốn mất đi chỗ dựa vững chắc, cho nên luôn muốn đối phó với vị người yêu cũ này. Chuyện đấu súng không phải do Lâm Trạch Xuyên, nhưng Lâm Trạch Xuyên nhất định sẽ bởi vậy mà đang mừng thầm không thôi.’

Tuy chỉ là một tin nhắn, nhưng đây là đại biểu cho cái nhìn của một nhóm người.

Ngoài sự kiện đấu súng thì chuyện tình nhân cũ tình nhân mới tranh giành luôn ầm ĩ náo nhiệt, không hề yên tĩnh. Khi bắt đầu vốn nghiêng về một phía, đến khi xuất hiện chứng cứ chứng minh Ninh Xung ngoại tình thì trận doanh hai thế lực lớn ngang nhau, hai phái vì thế mà tranh luận không ngớt. Cuộc tranh luận này khi Lâm Trạch Xuyên tuyên bố mở họp báo làm sáng tỏ chuyện súng ống, thì lên tới đỉnh.

Giới truyền thông tự nhiên đã chiếm được phản hồi trong thời gian nhất, cho nên sau đó tập trung vào vấn đề quan hệ giữa ba người Lâm Trạch Xuyên Ninh Xung và Cố Viêm còn có chuyện Lâm Trạch Xuyên bị Cố Viêm bao dưỡng. Thậm chí có phóng viên hỏi giá cả Lâm Trạch Xuyên bị Cố Viêm bao dưỡng một năm là bao nhiêu.

Lâm Trạch Xuyên nhìn những phóng viên ôm micro tiếp tước tiếp sau đưa về trước mặt mình, mỉm cười nói “Những vấn đề này của mọi người, nên tự mình hỏi Cố Viêm. Dù sao có một số nguyên nhân, chính tôi cũng không biết, cho nên thật xin lỗi không thể trả lời mọi người.”

“Chuyện như thế này, Cố thiếu sẽ tự mình đến sao?” Các phóng viên tỏ vẻ hoài nghi với lời lý giải của Lâm Trạch Xuyên, cho rằng chẳng qua Lâm Trạch Xuyên đang từ chối trả lời vấn đề. Dù sao tại trong mắt phóng viên, Lâm Trạch Xuyên và Cố Viêm chẳng qua là quan hệ bao dưỡng. Thân phận của Cố Viêm phóng viên đương nhiên rất rõ ràng. Người như Thái tử gia làm sao có thể sẽ vì một tình nhân bao dưỡng mà tham dự một cuộc họp báo chứ?

Lâm Trạch Xuyên nghe đến mấy câu này chỉ cười cười, từ chối cho ý kiến. Sau đó điện thoại tay anh thoáng rung một cái, anh nhìn thoáng qua màn hình, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Tiếp đó, cánh cửa khắc hoa nặng nề của phong hội nghị quốc tê vốn đóng chặt ầm ầm mở ra. Tất cả mọi người nhìn về phía cửa lớn, sau đó không khí như bị ngưng trệ, toàn trường lặng yên không tiếng động. Mười mấy bảo tiêu chia thành hai bên đứng ở trước cửa, Cố Viêm đi đến. Rất đương nhiên, bảo tiêu của Cố Viêm mở đường, từ cửa lớn truyền thông Hải Lan trực tiếp phá vòng vây của phóng viên.

Tuy rằng giới truyền thông rất ít đưa tin về Cố Thái tử, nhưng lăn lộn trong giới, nếu ngay cả một số nhân vật không nên nói tên cũng không biết, vậy thì đừng làm việc trong giới tin tức nữa.

Cố Viêm xuất hiện ngoài dự liệu của mọi người, ngoại trừ một người —— Lâm Trạch Xuyên.

Lâm Trạch Xuyên đối với việc Cố Viêm lên sân khấu, trong lòng đánh giá hai chữ: Giả vờ. Cố Viêm cho rằng mình là xã hội đen sao?

—— Bạn học Lâm Trạch Xuyên buổi sáng từ đường của nhân viên tiến vào, nên căn bản không biết tình huống phóng viên vây bên ngoài. Nếu như không có bảo tiêu mở đường, liệu bây giờ ai có thể đi vào cao ốc?

Sau khi giới truyền thông kịp phản ứng, đèn flash cũng chỉ thật cẩn thận ngẫu nhiên lóe một chút. Nhưng máy quay trên tay bọn họ một đường đi theo Cố Viêm.

Y đi đến vị trí bên cạnh Lâm Trạch Xuyên, nhẹ nhàng cười nói với những đài truyền thông đó “Tôi tới đây vì muốn làm rõ một chuyện.”

Tất cả các micro của giới truyền thông từ trước mặt Lâm Trạch Xuyên chuyển đến trước mặt Cố Viêm, nhưng không có phóng viên đặt vấn đề. Có đôi khi, chỉ cần phóng viên nghe là được rồi, lăn lộn trở thành phóng viên tinh anh tự nhiên hiểu được trường hợp này.

“Tôi và Lâm Trạch Xuyên không phải quan hệ bao dưỡng như người khác đồn đại.”

Dàn micro di động về phía trước một chút, biểu đạt nội tâm phóng viên rất cần đáp án.

“Chúng tôi yêu nhau, là tôi theo đuổi cậu ấy.” Cố Viêm mỉm cười nói.

Tất cả mọi người ngây ra, ngay cả Lâm Trạch Xuyên. Người khác không nghĩ tới quan hệ của Cố thái tử và Lâm Trạch Xuyên là như vậy. Mà Lâm Trạch Xuyên lại không nghĩ tới Cố Viêm nói nửa câu sau.

—— đây rõ ràng nói dối! Cố Viêm theo đuổi anh khi nào?

Bởi vì hiện trường trực tiếp, cho nên khi Cố Viêm xuất hiện và lời y nói khiến người trên mạng nổ tung.

Triều hướng dư luận lại bắt đầu thay đổi, chuyện tình nhân cũ tình nhân mới tranh giành được chứng minh là giả, dù sao cũng là Cố thiếu gia chủ động theo đuổi người ta, sao lại lo lắng địa vị bất ổn. Người yêu cũ chủ động ngoại tình đã sớm thành đi qua. Quan hệ tam giác theo lời đồn không công mà phá.

Ngay khi tập thể truyền thông đang trầm mặc tiêu hóa tin tức này, Cố Viêm lại tung ra một quả bom nặng hơn, khiến cả truyền thông và Lâm Trạch Xuyên nổ đến cặn cũng không còn ——

“Tôi và Lâm Trạch Xuyên đem sẽ đi Canada đăng kí kết hôn.”

Khi mọi người khiếp sợ dại ra, ngón tay Cố Viêm nâng cằm Lâm Trạch Xuyên lên, ở trên môi anh nhẹ nhàng ấn một cái hôn. Nhìn Lâm Trạch Xuyên còn đang ngây người, trong mắt Cố Viêm gợi lên ý cười nhu hòa.

Khi mọi người chưa kịp phản ứng, Cố Viêm đã rời khỏi trung tâm hội nghị quốc tế, cửa lớn lần thứ hai đóng lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio