Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

chương 186

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Lạc Yên

[Khởi Nguyên] đã ra rạp một tuần, đánh giá chuyên môn, phản hồi của người xem cùng thành tích tổng hợp phòng vé đã có.

"Thoạt nhìn không tệ lắm." Lục Kiêu ôm Lăng Sầm, nhìn thoáng qua màn hình thực tế ảo của cậu.

Tuy anh không hiểu nhiều về giới giải trí nhưng một tuần doanh thu phòng vé tỷ tinh tệ, cũng được xem là cao nhỉ?

"Dạ vâng, cũng không tệ." Lăng Sầm cười đáp. Loại phim viễn tưởng này so với bộ [Thiên lý chi ngoại] cậu đóng cùng Corleone là hai loại hình hoàn toàn khác nhau. Bộ này là để kiếm tiền, bộ kia là để lấy danh tiếng, nên đánh giá của người xem sẽ hoàn toàn bất đồng.

[Khởi Nguyên] hát vang tiến mạnh, dựa theo đà phát triển này, có khả năng sẽ là bộ phim có doanh thu phòng vé tốt nhất năm nay.

Lăng Sầm hơi nhíu mày, tựa trong ngực Lục Kiêu nói nhỏ: "Em có chút lo lắng... Có thể mọi người sẽ không hài lòng với vai diễn của em." Các nhân vật cậu đóng trước đây, nếu không phải là bạch liên bông thanh thuần thì cũng là công tử quyền quý kiêu ngạo, nói chung hầu hết là thể loại xinh đẹp ngốc nghếch, vẫn có thể xem là hình tượng chính diện.

[Khởi nguyên] là bộ phim đầu tiên cậu diễn một vai phản diện thuần túy, lại còn độc ác.

"Em muốn xem bình luận trên Tinh Võng không?" Lục Kiêu cúi đầu, kề sát bên tai Lăng Sầm đề nghị.

"Dạ." Lăng Sầm khẽ đáp một tiếng, nhấn mở một diễn đàn đánh giá phim điện ảnh, nhấn vào phần có nhiều bình luận nhất.

"Hít..." Lăng Sầm một tay ấn bụng nhỏ, một tay thao tác đầu cuối cá nhân. Cậu có Điềm Điềm, thời gian tiếp theo chắc chắn không thể nhận thêm bộ điện ảnh nào, doanh thu phòng vé của [Khởi Nguyên] cùng đánh giá của người xem chính là tiêu chuẩn để quyết định thù lao đóng phim lúc cậu quay lại sau khi sinh Điềm Điềm.

"Đừng lo lắng." Lục Kiêu nắm lấy tay nhỏ của Lăng Sầm, ngón cái nhẹ ve, trấn an. Mấy tuần nay Lăng Sầm xuất hiện phản ứng nôn mửa do nghén thai, cậu khá mẫn cảm, điều gì cũng có thể khiến cậu nôn được. Cho nên tuy ăn được nhiều nhưng nôn cũng nhiều, không những không mập lên mà cơ thể còn gầy hơn trước một chút.

Được Lục Kiêu dỗ dành, Lăng Sầm bình tĩnh hơn. Có Lục Kiêu bên cạnh, cậu có gì mà sợ, lại nói đây cũng chỉ là một bộ phim, đúng là chả có gì để sợ thật, có gì trong giới giải trí mà cậu chưa trải qua, tự nhiên hôm nay lại sợ bóng sợ gió, lo lắng vô cớ, nhảm ghê. Lăng Sầm nhấn mở khu bình luận.

[Quốc vương siêu đẹp trai! Bộ phim ăn điểm nhất là phần quốc vương lật mặt, thật sự thỏa mãn.]

[Đuôi cá là hiệu ứng đặc biệt đúng không? Nhìn rất là thật luôn í. Đây chính là người cá trong mộng của tui.]

[Coi phim lúc cuối, cứ tưởng quốc vương và dân cư đáy biển chỉ dọa một hồi rồi sẽ bỏ qua cho đội thám hiểm, không nghĩ tới quốc vương phẩy tay một cái không chỉ tiêu diệt cả đội thám hiểm cón diệt luôn cư dân trên bờ.]

[Ha ha ha, mị cũng nghĩ giống lầu trên, nhưng phải như vậy mới thỏa mãn, chơi lớn cho người khác trầm trồ là phải chơi như vậy.]

[Lăng Sầm diễn vai ác thật là đủ ác, nhưng anh đẹp anh có quyền được hông? Khi anh ấy ngẩng đầu, tùy ý phẩy tay một cái, mấy vạn người bị nhấn chìm, thật sự là soái đến muốn mlem mlem.]

[ nam thần.]

[Xem xong vừa đã ghiền, vừa thấy sởn tóc gáy. Kỹ thuật diễn của Lăng Sầm thật sự tiến bộ.]

[Bộ phim như một lời cảnh tỉnh vậy. Nếu chúng ta vô tình mạo phạm sinh mệnh cao cấp, không biết có phải trả giá lớn như vậy không? Như giờ chỉ mới chiến tranh với Trùng tộc đã phải trả giá quá nhiều.]

"Em xem, không có ai chê em cả. Còn có rất nhiều người khen diễn xuất của em kìa." Lục Kiêu cười với cậu, Lăng Sầm thật sự thích đóng phim nếu không cậu cũng không để ý đến đánh giá của người khác về diễn xuất của mình như vậy. Dù gì doanh thu của phim cũng cao.

"Dạ." Lăng Sầm cũng thở phào nhẹ nhõm, lại mở thêm mấy diễn đàn, đọc qua một số bình luận có lượt like cao, cuối cùng cũng thả lỏng tâm tình.

"Cuối tuần anh không tăng ca hả anh?" Lăng Sầm không lo chuyện của mình nữa, bắt đầu quan tâm bạn đời. Nói mới nhớ, dạo này không biết sao cậu lại hay rơi vào trạng thái tâm hồn treo ngược cành cây, không còn quan tâm được nhất cử nhất động của chồng yêu.

Lục Kiêu lại thực đạm nhiên. Nhận được lời xin lỗi của Lăng Sầm, còn có lời cậu hứa sẽ cố gắng để quan tâm anh như lúc trước, Lục Kiêu nghiêm túc từ chối, còn nghiêm túc nói hươu nói vượn, há miệng ngậm miệng quyền lợi được quan tâm là của Omega, Omega nên được yêu thương, chiều chuộng, muốn làm gì nên được ủng hộ, làm sai có người gánh thay, nên sống tự do tự tại, thả lỏng, tùy ý, vân vân và mây mây. Nói còn nhiều hơn hội trưởng hiệp hội bảo vệ quyền lợi Omega.

Lăng Sầm nhịn không được bật cười. Cậu biết tính cách bản thân mình có chút khiếm khuyết, rất nhiều thứ thâm căn cố đế, còn có gánh nặng đời trước khiến cậu không thể ở chung bình đẳng với Lục Kiêu, chỉ có thể luôn cố gắng suy xét mọi thứ vì anh.

Nếu là Alpha khác, có một bạn đời mọi chuyện đều nghe lời thuận theo chắc sẽ rất thư thái, thoải mái nhưng Lục Kiêu lại khác, anh luôn nỗ lực kéo cậu lên vị trí ngang hàng, thậm chí còn muốn sủng cậu đến hư.

Đoạn tình cảm này bắt đầu do cậu nỗ lực tranh thủ nhưng để tình cảm dài lâu lại bền vững, vẫn luôn là nhờ Lục Kiêu duy trì.

Lục Kiêu nghiêng đầu hôn Lăng Sầm, thản nhiên nói: "Ta đã học được một đạo lý, công việc vĩnh viễn sẽ không bao giờ làm xong, hết việc này sẽ lại có việc khác." Nhưng Lăng Sầm của anh thì chỉ có một.

Lăng Sầm nghe hiểu ý anh, ý cười trên môi không che dấu được, thân mật cọ cọ trong lòng anh hỏi:

"Vậy chút nữa anh sẽ đưa em đến bệnh viện kiểm tra hả anh?"

Lục Kiêu gật gật đầu. Lúc Hoa Hồng Nhỏ lớn dần trong bụng Lăng Sầm, anh đã bỏ lỡ quá nhiều, giống như lời Lăng Sầm nói với Hoa Hồng Nhỏ, hai người là lần đầu tiên làm cha, có rất nhiều chuyện suy nghĩ không chu toàn.

Lần này anh nhất định không bỏ qua thời gian trưởng thành của Điềm Điềm. Lục Kiêu âm thầm hứa hẹn trong lòng.

Nếu cảnh trong mơ là đúng, hai người có lẽ sắp có một bé Omega. Khi đó, anh sẽ không tăng ca nữa, sẽ về nhà mỗi ngày ở cùng với Omega lớn và Omega nhỏ của anh.

Lăng Sầm hiểu anh quá mà, bất đắc dĩ nói: "Chồng à, anh chỉ là nằm mơ, bé con còn rất nhỏ, còn chưa bắt đầu phân hóa ABO đâu."

Lục Kiêu vẫn cố chấp: "Vậy chúng ta đợi kết quả xem." Mộng báo chắc chắn là chính xác.

Lăng Sầm cười lắc đầu, cũng không buồn cãi với con người càng ngày càng trở nên ấu trĩ bên cạnh mình. Cũng hy vọng mong ước của anh thành sự thật, chứ nếu lại sinh ra một bé Alaska, sau đó bé con lại liên thủ với anh trai Husky "bắt nạt" chồng cậu, chắc Lục Kiêu sẽ bị chọc cho tức điên.

Sau khi ăn trưa, Lục Kiêu lái siêu xe lúc trước Lăng Sầm mua cho anh đưa cậu đến bệnh viện.

Chiếc xe này quá nổi bật, lái đến quân bộ sẽ bị dị nghị, lái đi căn cứ huấn luyện cũng không thỏa đáng. Anh có ý muốn khoe nhưng lại không có cơ hội, trong lòng cũng rất chi là khó chịu. Lâu nay để xe phủ bụi trong gara, nay có dịp liền lái ngay.

Vì để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn gây nguy hiểm cho Lăng Sầm, Lục Kiêu lái xe khá chậm. Trên đường, rất nhiều chiếc xe bình thường đều vượt qua được siêu xe nhà bọn họ.

Nhưng hai người ngồi bên trong lại rất chi là thản nhiên, còn đang rù rì nói mấy chuyện không quan trọng.

"Chồng ơi, chúng ta có nên cân nhắc mua một đài cơ giáp đặt ở phòng huấn luyện không? Để sau này Hoa Hồng Nhỏ có thể huấn luyện."

Lục Kiêu đặt tự động lái, xác nhận lại vị trí đến một lần nữa, kiểm tra cẩn thận tuyến đường rồi buông tay.

"Trong nhà có sẵn mấy đài cơ giáp cơ sở, giai đoạn đầu để bé con làm quen học tập là đủ dùng."

Còn sau này, khi bé con đã có đủ kỹ năng, yêu cầu huấn luyện chuyên sâu, cần có người bồi luyện thực chiến, Hoa Hồng Nhỏ có thể luyện tập cùng cha anh, hoặc là bọn Carl.

Chỉ riêng anh, vĩnh viễn không có khả năng cùng bé con làm những chuyện này.

Lục Kiêu thở dài trong lòng một tiếng. Nhưng chưa kịp buồn đủ đã nhớ đến ngày hôm qua, khi anh hóa thú hình chơi cùng bé con, ngay khi anh vừa hóa hình xong, bé con đã cố ý nhắm ngay mặt anh ngồi lên, hai mông tròn ngồi xuống, che mắt anh không còn một khe hở. Anh lại không thể hất bé con xuống. Bé con dạo này lớn nhiều, năng lực cân bằng có lẽ do biết bay nên rất tốt, hất mạnh sợ bé té ngã, hất nhẹ thì hoàn toàn không suy chuyển. Loại sỉ nhục như thế này cả đời anh còn chưa trải qua, chỉ có hiện tại phải chịu thua thiệt trên chính mông con trai mình.

Lục Kiêu mỗi lần nhớ lại liền nhịn không được nghiến răng, áy náy trong lòng cũng một đi không trở lại...

Lăng Sầm không biết Lục Kiêu nghĩ gì nhưng thấy anh đầy vẻ hậm hực thì bật cười, chắc nhớ lại cảnh bị Hoa Hồng Nhỏ "bắt nạt" đây mà.

Xe huyền phù lái vào bãi đỗ riêng của bệnh viện, Lăng Sầm bật diện mạo giả lập, đẩy Lục Kiêu đi đến phòng khám của bác sĩ đã đặt hẹn trước.

"Chào Machi, lại gặp cô rồi." Lăng Sầm cười chào hỏi nữ bác sĩ, người đã theo dõi sức khỏe cho cậu suốt thời gian cậu mang thai Hoa Hồng Nhỏ. Lần này, Lục lão phu nhân điểm đích danh nàng tiếp tục theo dõi thai kỳ cho cậu.

"Chào cậu." Machi quen thuộc, cùng Lăng Sầm hỏi han hai câu mới cười nói:

"Cậu lên nằm đi, tôi kiểm tra cho, nhìn trạng thái của cậu có vẻ khá tốt."

Thời gian này là giai đoạn thai nhi phát triển tim thai.

Lục Kiêu có chút lo lắng ngồi chờ một bên. Do tinh thần lực quá cao, anh phải cố ý thu liễm để tránh gây áp lực cho người khác. Machi nói chuyện với Lăng Sầm xong mới chú ý tới anh.

"Thượng tướng." Cô thấp giọng chào hỏi.

Lục Kiêu hơi gật đầu, ý bảo không cần để ý đến anh, việc trước tiên là kiểm tra cho Lăng Sầm.

Bệnh viện Hạo Hồ mới đổi một nhóm thiết bị khám chữa bệnh tiên tiến. Lăng Sầm nằm thẳng, nữ bác sĩ điều khiển dụng cụ rà quét, cẩn thận quan sát, bắt đầu giảng giải:

"Thai nhi có hơi nhỏ, nhưng vẫn trong phạm vi bình thường."

"Tim thai tốt, ở bên trong túi dựng dục."

"Trạng thái thai nhi ổn định, rất tốt."

"Vâng." Theo giải thích của bác sĩ, Lăng Sầm cũng nhìn hình quét của bé con, dần thả lỏng.

Rà quét hoàn tất, bác sĩ đẩy dụng cụ sang bên, nói Lăng Sầm có thể đứng lên.

Lục Kiêu lúc này mới đẩy xe lăn tới bên cạnh, đưa tay đỡ cậu ngồi dậy.

"A, em có thể tự mình dậy mà..." Lăng Sầm trước mặt người ngoài, ngoài miệng tỏ vẻ khách sáo nhưng thân thể thì hoàn toàn dựa vào tay Lục Kiêu để anh đỡ lên.

Đáy mắt Machi có chút ý cười. Trước đây, khi cô tiếp xúc với Lăng Sầm thì thấy cậu là một Omega lễ phép, xinh đẹp, tính cách tốt, không cần là Alpha, một Beta như cô cũng muốn động tâm. Nhưng cũng có chút thương cảm cho cậu, dường như Alpha của Lăng Sầm không quá để tâm đến cậu, khám thai chẳng thấy xuất hiện.

Hiện tại cô thấy bản thân rảnh hơi nghĩ nhiều, đi cùng lúc khám thai hay không không đại diện cho cái chi, chỉ cần nhìn phản ứng của hai người trong những tiếp xúc thân mật, những quan tâm nhỏ nhặt nhất là đủ biết tình cảm dành cho nhau bao nhiêu.

Cô làm công việc này đã nhiều năm, mỗi ngày tiếp xúc qua không biết bao nhiêu cặp vợ chồng, từ khám thai đến khám hiếm muộn, có tình cảm thật lòng với nhau hay không nhìn qua là biết ngay.

Xem ra, cuộc sống sinh hoạt thường ngày của Lăng Sầm và bạn đời thật tốt. Machi chúc phúc cho hai người từ tận đáy lòng.

"Em xuống ghế ngồi đi." Lục Kiêu nhỏ giọng nhắc nhở. Vị trí nằm kiểm tra để có thể quét D nên là một đài kim loại, nằm trên đó có khả năng sẽ thấy lạnh, Lăng Sầm gần đây ốm đi không ít, không nên lại phải chịu lạnh.

Tiểu kịch trường:

Lục lão đại: Sói con mỗi ngày đều muốn ngồi lên mặt cha nó, con với chả cái.

Hoa Hồng Nhỏ: Phát động công kích bằng mông.

Lạc Yên: Lễ nên thêm một chương nhé, nay mọi người vẫn còn nghỉ nhỉ? Mình đợi mọi người nhỉ xong sẽ nghỉ bù.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio