Hàn Cảnh Sâm dựa theo thực đơn trên mạng làm ba món ăn, món là rau hẹ xào tôm, món là rau chân vịt xào với miến, món còn lại là cà chua xào trứng. Ngoại trừ tôm và miến, những nguyên liệu còn lại đều là hái ở vườn rau sau nhà. Cảm giác có nguyên liệu ngay tại nhà làm cho Hàn Cảnh Sâm cảm thấy rất mới mẻ, hơn nữa y phát hiện chính mình đối với đồ ăn ở trong thôn này có chút nghiện rồi. Từ lần trước ăn bữa sáng mà Trang Trạch Ân làm cho y, y liền có chút muốn ngừng mà không được.
Nhưng mà nhớ lại, lần đầu tiên ăn bánh sủi cảo nhân cây tể thái và thịt heo mà Trang Ngộ làm cho y, lại không hề giống với cảm giác hai lần này.
Lúc cơm được dọn lên, Trang Trạch Ân và Hàn Cảnh Sâm đều không kịp chờ đợi mà cùng động đũa. Đồng thời cảm thán câu: "Rất ngon!"
Trang Trạch Ân nói: "Tài nấu nướng của chú Hàn rất giỏi a!"
Hàn Cảnh Sâm suy tư chút, nói: "Chú cảm thấy vẫn là vấn đề của nguyên liệu, lúc trước chú cũng tự mình nấu cơm, lại chưa bao giờ có được cái mùi vị như thế này. Nói mau, rau ở nhà con trồng có bí phương gì?"
Trang Trạch Ân có chút chột dạ, chuyện Suối Âm Dương hắn còn chưa tính nói với bất kỳ ai. Ngoại trừ giúp đỡ Trịnh Kim Long, ngay cả cha cũng tính trước tiên giấu khoảng thời gian đã. Hắn không muốn để cho cha cứ mãi bận rộn như vậy, có truyền tống trận này, bọn họ không chỉ có thể đem thịt heo vận chuyển ra khỏi núi, càng có thể đem các loại thổ sản vùng núi ở trong núi vận chuyển ra ngoài. Đợi đến khi làm ra được chút thành tích rồi, sẽ cho cha sự ngạc nhiên.
Ba món ăn bị Trang Trạch Ân và Hàn Cảnh Sâm ăn đến sạch sẽ, Trang Trạch Ân xung phong nhận việc rửa chén, dọn dẹp chén đũa, liền lấy bài tập ra thỉnh giáo Hàn Cảnh Sâm. Hàn Cảnh Sâm phụ đạo bài tập rất tập trung, vài ba câu, liền có thể đem những vấn đề mà Trang Trạch Ân không hiểu giải quyết xong. Sau khi làm xong bài tập, Trang Trạch Ân lại dưới sự giám sát của Hàn Cảnh Sâm làm bài thi, đạt được điểm cao là điểm. Mất điểm toàn bộ đều là mất trên phần không cẩn thận, nhận lấy ba cái cốc đầu của Hàn Cảnh Sâm.
Bây giờ Hàn Cảnh Sâm cuối cùng cũng không còn cảm thấy Trang Trạch Ân nói muốn thi vào Đại học J và Đại học H là nói mạnh miệng nữa, đứa nhỏ này thật sự có vài phần thiên phú. Những tri thức mà hắn không hiểu, tự mình suy nghĩ chút cũng liền thông suốt. Hàn Cảm Sâm nhìn Trang Trạch Ân cái thật sâu, tiểu tử này thông minh lanh lợi, thật đúng là đi theo Chân Ly.
Sau khi làm xong bài thi thời gian cũng không còn sớm, Trang Trạch Ân không có dính lấy Hàn Cảnh Sâm nữa, hai người ai về phòng nấy nghỉ ngơi. Sau khi trở về phòng của mình, Trang Trạch Ân một lần nữa tiến vào không gian làm nhiệm vụ của hôm nay.
Nhiệm vụ của hôm nay cũng không khó, là lấy nước suối trong suối Âm Dương, đổ vào trong hồ. Vừa khéo trong phòng của Trang Trạch Ân có cái truyền tống trận đến căn phòng gỗ bên bờ hồ, hắn lấy nước suối trong suối Âm Dương, lại truyền tống đến căn phòng gỗ bên bờ hồ, đem nước suối đổ vào trong hồ nước, quan sát chốc lát. Chỉ thấy dưới ánh trăng, nước suối trong suối Âm Dương dường như phóng xạ nhanh chóng lan ra toàn hồ nước, dần dần dung hợp với nước hồ. Trang Trạch Ân lại đợi vài giây, cũng không thấy có phản ứng gì. Thế là trở lại căn phòng gỗ, đi qua chỗ bản đồ truyền tống trận trở về phòng mình.
Một đêm ngon giấc, sáng hôm sau như Trịnh Kim Long đã nói, y quả nhiên đúng hẹn đến đón Trang Trạch Ân đi học. Trang Ngộ tối hôm qua về rất trễ, lúc này còn đang ngủ bù. Trang Trạch Ân cầm lấy mấy đồng tiền lẻ, dự định đến tiệm bán đồ ăn sáng bên cạnh trường học để ăn sáng.
Kết quả người còn chưa đi, liền thấy chú Vương vội vội vàng vàng chạy về hướng nhà hắn, sau khi thấy được Trang Trạch Ân liền lập tức hỏi: "Tiểu Ân a, cha cháu có ở nhà không?"
Trang Trạch Ân đáp lời: "Dạ có, có chuyện gì sao chú Vương?"
Chú Vương sắc mặt vui mừng nói: "Tiểu Ân con không biết đâu, cái hồ mà nhà con nhận thầu, nhảy lên con cá chép lớn mười mấy cân. Các thôn dân đều vây xem ở bên đó! Con đi qua nhìn chút, nước hồ đó không biết thế nào, liếc mắt có thể nhìn tận đáy. Cá trong hồ cả đàn cả lũ, cá lớn con lại tiếp con nhảy lên! Con nói có kỳ lạ hay không?"
Trang Trạch Ân vừa nghe, lập tức biết đây là xảy ra chuyện gì, chắc chắn là suối Âm Dương của mình phát huy tác dụng. Chỉ vẻn vẹn chai nước suối trong suối Âm Dương, vậy mà có uy lực lớn như vậy?
Đúng rồi, suối Âm Dương có công năng tinh lọc. Ngay cả rác rưởi của cơ thể người còn có thể tinh lọc ra, chớ nói chi là nước trong hồ. Chắc là trực tiếp đem những thứ rác bẩn trong hồ đều tinh lọc sạch hết, cho nên nước hồ sẽ trở nên trong suốt thấy đáy. Nhưng tuyệt đối sẽ không làm hại đến hoàn cảnh sinh tồn của các loại cá, nếu không suối Âm Dương liền mất đi tác dụng của nó.
Trang Trạch Ân gấp gáp đi học, cũng không có đi qua chú ý tới chuyện này, hắn tin rằng cha sẽ xử lý tốt. Cái hồ này gọi là hồ Tú Thuỷ, lúc đầu nhận thầu đỉnh núi bị cha đồng thời mua luôn. Vừa bắt đầu là thả không ít cá con vào, bất quá cũng không phải nuôi để ăn, chính là nuôi chơi thôi.
Nửa hồ sen, nửa hổ cá, lá sen xanh biếc, giai nhân chèo thuyền đẹp như tranh vẽ.
Trong phòng để tượng điêu khắc gỗ của cha có một tác phẩm như vậy, trong ao sen, một mỹ nhân tóc dài nằm trên con thuyền nhỏ nghỉ ngơi, đó chắc chắn là mẹ, Trang Trạch Ân đoán thế.
Trịnh Kim Long xình xịch khởi động xe mô tô, cười hì hì nói với Trang Trạch Ân: "Đại ca, nhà anh có điềm lành a? Thật sự là giỏi lắm a! Một con cá lớn mười mấy cân! Cũng đủ ăn cả mấy ngày trời!"
Trang Trạch Ân trong lòng còn đang lập kế hoạch chuyện vào thành mở tiệm, thành phố lớn cách nơi này gần nhất là thành phố H, nếu như đến thành phố H mở cửa tiệm, ắt phải chống lại với Trang gia. Ở trong thành phố nhỏ này, những thổ sản vùng núi lại không tươi ngon như vậy, muốn mở thị trường sẽ rất khó khăn. Hắn suy tư chút, Trang gia ở thành phố H, Chân gia cũng ở thành phố H, hai nhà này ắt hẳn sẽ đối đầu nhau. Sự tình nếu như vẫn luôn thuận lợi, đó mới thật sự là kỳ lạ. Đời trước Trang gia hại hắn chết thảm, đời này cho dù thế nào cũng không thể làm cho bọn họ sống tốt được.
Liền đi thành phố H!
Lúc nghe Trịnh Kim Long nói, Trang Trạch Ân chỉ là không yên lòng ừ tiếng, lúc sắp đến trường học hắn lại nói: "Mày cuối tuần không có chuyện gì đi? Giúp tao một chuyện! Có bí mật to lớn chia sẻ cùng mày!"
Trịnh Kim Long nghe Trang Trạch Ân nói như vậy, lập tức có một cảm giác cảm động đến rơi nước mắt. Lão đại cuối cùng cũng muốn đem bí mật nồng cốt nói cho mình sao? Vậy thật sự quá tốt rồi!
Lúc sắp đến trường học, Trang Trạch Ân dè dặt nhìn cổng trường cái. Quả nhiên hai chiếc siêu xe đã không còn nữa, hắn và Trịnh Kim Long hai người mỗi người mua hai cái bánh bao và ly sữa đậu nành, vừa ăn vừa đi vào lớp học.
Một tuần này trôi qua rất nhanh, Trang Trạch Ân lại làm hai nhiệm vụ liên quan tới toà tháp không gian. Sau tuần Trang Trạch Ân đã hiểu rõ, một loạt nhiệm vụ này dường như chính là nhiệm vụ cho lính mới, nói cho Trang Trạch Ân tác dụng của cái không gian này. Ví dụ như có lần nhiệm vụ là kêu hắn vẽ một pháp trận truyền tống, còn có một nhiệm vụ là kêu hắn đi qua pháp trận truyền tống.
Trang Trạch Ân cảm thấy, sau khi hắn tiến vào không gian đầu tiên là tiếp nhận nhiệm vụ lính mới, như vậy liền có thể từng bước từng bước, đối với toà tháp không gian này tiến tới hiểu biết toàn diện.
Một tuần rất nhanh đã trôi qua, cuối tuần là sinh nhật của Trang Trạch Ân, nhưng mà nhiều năm rồi sinh nhật của hắn đều qua loa cho xong chuyện. Bởi vì ngày sinh nhật của hắn vừa đúng là ngày giỗ của mẹ, từ trước đến giờ không làm hoạt động chúc mừng nào. Để tránh cho cha thương tâm, ngày sinh nhật Trang Trạch Ân đều là mình lén lút chạy ra ngoài, cho nên vào ngày sinh nhật thực thi kế hoạch, Trang Trạch Ân không sợ bị cha nghi ngờ.
Nhà xưởng cha làm thịt khô nằm ở trong thôn, Trang Trạch Ân lặng lẽ rót nước suối vào cái vại ngâm thịt bò của bọn họ. Mặc dù hắn không biết tác dụng cụ thể của nước suối là gì, nhưng có thể nâng cao mùi vị thức ăn, điểm này lại thoả đáng. Ngày đó con cá chép lớn ở trong hồ bị cha cầm về, làm một bàn tiệc toàn cá, mùi vị tươi ngon, bây giờ Trang Trạch Ân nhớ lại đều cảm thấy chảy nước miếng.
Càng ngày càng cảm thấy suối Âm Dương là đồ tốt, riêng cái thuộc tính gia vị toàn năng này liền đủ để hắn kiếm bộn tiền.
Sáng sớm thứ bảy, Trang Trạch Ân liền lặng lẽ lẻn vào kho hàng thịt bò khô của cha. Nhìn một kho hàng thịt bò khô, Trang Trạch Ân cười tà tà, ở trong kho hàng vẽ một trận pháp truyền tống cực lớn.
Hết chương .
Editor có lời muốn nói: Mai Mã đi chơi cả ngày không up truyện được nên up sớm cho mọi người đọc nì!^^
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, ngủ ngon, mơ đẹp!^^