Trọng Sinh Chi Thánh Đồ Phong Lưu

chương 44: em trách oan cô rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu nha đầu nằm trên giường, bờ mông nàng nhấp lên phối hợp với Vu Đồng đt ln, thở gấp nói:

- Anh đt mạnh nữa lên a!

Vu Đồng đt mạnh hơn, đt cho tiểu nha đầu hồn bay lên chín tầng trời, nàng không phát ra những âm thanh dâm đãng lấy lòng Vu Đồng, mà chỉ theo bản năng phát ra những tiếng “Nha… Ah…” Khi hắn đút vào thôi.

Tiếng rên rỉ.

Sau khi tiểu nha đầu lên đỉnh ba lần, Vu Đồng lại chuyển dời công kích lên người hai vị mỹ phụ, ba nữ cứ thay phiên như thế không ngừng, cuối cùng, đêm nay tiểu nha đầu lên đỉnh tới lần. Vu Đồng cảm giác mình sắp xuất ra nên dùng hai tay nhấp bờ mông của tiểu nha đầu lên, hắn điên cuồng đút vào nói:

- Em yêu, anh cũng sắp ra rồi, em muốn anh bắn chỗ nào?

Hai vị mỹ phụ đang toàn thân vô lực đột nhiên phấn chấn tinh thần, đồng thanh nói:

- Chồng à, em muốn uống.

Tiểu nha đầu không chịu, nói:

- Không được, không được rút ra, anh mau xuất vào trong ln em đi, anh còn chưa bắn vào ln em lần nào nha.

Vu Đồng mỉm cười, hắn nhấp mạnh vài cái, dương vt của hắn giật giật, từng dòng tinh dịch bắn ra, mạnh mẽ bắn vào trong ln mềm non nớt của tiểu nha đầu. Tiểu nha đầu bị dòng tinh dịch nóng bỏng kích thích hét lên một tiếng, ln mềm mạnh mẽ co rút lại tiết ra thêm một lần nữa.

Một hồi lâu, tiểu nha đầu mới dừng được, khẽ thở dài:

- Thì ra bắn tinh vào ln thoải mái như vậy, đáng tiếc ah, hai chị không được uống tinh dịch của chồng rồi.

Tạ Vũ Hân cười nói:

- Không uống thì không sao nha, có gì đặc biệt hơn người đâu.

Mặc dù nói như vậy, nhưng nàng vẫn bò tới, dùng tay cầm lấy dương vt đang mềm nhũng trong ln con gái ra, nàng dùng miệng mút dương vt đang dính đầy dm thủy của con gái và tinh dịch của Vu Đồng nuốt vào bụng. Tần Vận còn tuyệt hơn, nàng đưa đầu tới sát háng của tiểu nha đầu, dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình hôn lên ln của tiểu nha đầu, nhẹ nhàng liếm, rồi dùng sức hút thật mạnh để cho tinh dịch của Vu Đồng vừa bắn vào chảy vào miệng nàng, nuốt xuống, cười nói:

- Không ngờ tinh dịch của anh sau khi bắn vào ln của tiểu nha đầu lại uống ngon đến vậy!

Lúc này, Tạ Vũ Hân cũng đã thanh lý sạch sẽ dương vậy của Vu Đồng, hắn thuận thế ôm nàng nằm xuống, Tần Vận và tiểu nha đầu cũng nằm đó cùng ôm nhau, rất nhanh cả bốn người đã chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, khi Vu Đồng và tiểu nha đầu đến trường học, tiết học thứ nhất đã xong. Tối hôm qua đt nhay ác quá, tiểu nha đầu cứ muốn nằm trên giường không muốn đi học, Vu Đồng phải khuyện mãi, thậm chí hắn còn móc dương vt ra nói muốn đt nàng thì nàng mới không tình nguyện rời giường.

Tiết đầu tiên này xui thế nào trúng ngay tiết ngữ văn của Quan Lâm. Nàng nhìn thấy Vu Đồng và Trương Na cùng nhau đi học trễ, nàng có chút lo lắng, không kịp đợi hết buổi, cô trực tiếp gọi Vu Đồng lên văn phòng của mình:

- Vu Đồng, sao em lại đi chung với Trương Na? Tại sao lại đi học muộn?

Vu Đồng vừa bước vào văn phòng, Quan Lâm đã hỏi.

- Không có biện pháp a.

Vu Đồng nhùn vai:

- Na Na không chịu rời giường, em phải tốn rất nhiều công sức mới kêu bạn ấy dậy được. Cô Lâm, em đã lập đại công rồi đấy, cô sẽ thưởng cho em cái gì đây?

- Em, hai em tối qua….

Quan Lâm nói chuyện có chút khó khăn:

- Hai em ở cùng một chỗ?

- Đúng vậy.

Vu Đồng nói:

- Có vấn đề gì hả cô?

Quan Lâm tức giận, ngực nhô lên phập phồng:

- Hai em… Hai em ở chung rồi hả?

- Cũng có thể nói như vậy.

Vu Đồng không thèm để ý trả lời.

- Hai em rõ ràng ở chung rồi?

Quan Lâm cảm thấy đầu mình không đủ dùng:

- Hai em mới bao nhiêu tuổi, mà đã ở chung rồi. Không được, chuyện này cô phải báo cáo với phụ huynh hai em, để cho họ biết rõ.

- Bọn họ đều biết nha.

- Cái gì?

Quan Lâm như nghe được một chuyện rất hoang đường:

- Bọn họ đồng ý hả?

- Đương nhiên đồng ý:

- Chúng em cùng ngủ chung một giường nha.

- Các em? Trừ em và Trương Na ra còn có ai nữa?

- Còn có mẹ em và mẹ của Trươn Na.

Vu Đồng nói:

- Gia đình bọn em đều mồ côi cha nên mẹ của em và mẹ Trương Na vừa gặp đã thân, cho nên đã chuyển qua ở chung a.

- Em…

Quan Lâm cuối cùng cũng biết bản thân bị chơi xỏ, tức giận đỏ cả mặt, ngây người nửa ngày không biết nói gì.

- Cô Lâm, còn có chuyện gì nữa hả?

- Có.

Quan Lâm cố gắng bình tĩnh lại, kìm chế lửa giận:

- Cô nghe Trương Na nói, em lừa gạt nàng chơi của em, của em…

Nghĩ đến đồ vật khó xử ia, nàng không nói ra được.

Vu Đồng ngụy biện nói:

- Em chỉ dạy nàng một chút vấn đề sinh lý thôi, đều là nữ sinh cao trung rồi, vậy mà đến cả dương vt cũng chưa từng thấy qua, không phải rất kỳ quái sao?

- Vậy thì có sao, có gì kỳ quái?

Quan Lâm tức giận đến nói năng lộn xộn:

- Cô cũng chưa từng thấy qua, vậy có phải em cũng cho côc hơi không?

Lời vừa ra khỏi miệng, Quan Lâm đã hối hận, tại sao mình có thể nói ra những lời này? Cô mắc cỡ hai tai đỏ bừng.

Vu Đồng lại nhún vai:

- Em không có ý kiến, ai bảo em là người tốt a.

Trong lòng Quan Lâm có cảm giác muốn cắt Vu Đồng thành khối vứt cho chó ăn, rồi cắt con chó đó thành khối cho heo ăn, rồi lại cắt con heo thành khối. Cố gắng nhịn xuống lửa giận trong lòng, nàng nhìn chằm chằm Vu Đồng nói:

- Cô không cần quan tâm em thế nào, dù sao Trương Na là học sinh tốt, em không thể làm hư con bé.

- Thưa cô, theo cô thì như thế nào mời xứng đáng là học sinh tốt?

Vu Đồng kéo ghế ngồi xuống:

- Biết nghe lời? Hay là thông minh học giỏi?

- Dù sao thì cũng sẽ không giống như em đấy.

Quan Lâm tức giận nói. Trong lòng nàng thì đang tự hỏi, đúng rồi, học sinh tốt là như thế nào? Tại sao trong suy nghĩ của đa số thầy cô giáo thì chỉ cần có điểm cao là học sinh tốt, như vậy có đúng không?

- Có lẽ các ngươi sẽ có rằng thi được điểm cao là học sinh tốt, bởi vì những học sinh đó sẽ mang về vinh quang cho trường, do đó có thể giúp trường đạt được nhiều lời ích kinh tế.

Vu Đồng chậm rãi nói:

- Có thể cô không biết là học sinh như vậy là những người không chịu trách nhiệm a? Nhìn những học sinh trong đất nước này, có phải thế giới này là do những bài thi tạo thành không? Nhìn xa hội ngoài kia, đã số học sinh tốt nghiệp đại học còn không bằng một người tốt nghiệp phổ thông, cái này nói lên điều gì? Nói lên điểm thi là bi ai của giáo dục ah!

Buổi nói chuyện là cho Quan Lâm rất ủy khuất, nàng muốn nói cho Vu Đồng là trước kia bản thân cũng nghĩ giống hắn, nhưng từ sau khi đến trường theo số đông nên mới như vậy, trong long hô to:

- Vu Đồng, em trách oan cô rồi, người ta cũng không muốn vậy đâu.

Thấy Quan Lâm cuối đầu không nói gì, Vu Đồng biết mình nói vật tổn thương người khác, hơn nữa nàng thật sự quan tâm tiểu nha đầu nên không đành lòng, ôn nhu nói:

- Cô Lâm, cô yên tâm, em biết rõ nên làm thế nào, cảm ơn cô đã quan tâm Na Na như vậy, cô yên tâm, em sẽ không làm hư Trương Na đâu, đảm bảo sau này cô sẽ tự hào vì có một học sinh như nàng.

Nói xong lời này, Vu Đồng đi ra khỏi văn phòng, trờ lại phòng học, hắn cũng không chú ý thấy lúc mình đi ra có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xăn lén lén lút lút chạy vào văn phòng Quan Lâm.

P/s: đi chơi về muộn vẫn phải dịch chương cho các ngươi xong mới ngủ nè... các ngươi đọc xong nhớ like trả công ta đó

- -----------------------------------------&&----------------------------------------

Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền cho xin một tim.

Mong các vị đạo hữu đi ngang qua ghé lại ủng hộ tại hạ một tim để tại hạ có động lực dịch tiếp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio