Đánh xong mười trận toàn thắng Lâm Hàn mới hài lòng thoát mạng.
Lúc cậu rời khỏi đảng thương A Lạp cũng sắp tỉnh , cậu nhanh chóng chuẩn bị bữa tối tương đối dễ nuốt cho hai kẻ sống dỡ chết dỡ kia.
A Lạp chậm rì rì rời giường ,trong miệng không ngừng lào bào gì đó.
Không lâu sau A Khắc Tư cũng đến , ba người như mây trôi nước chảy mà giải quyết xong bữa tối mỹ vị.
A Lạp thống khổ nằm ngã nghiêng trêи sopha ai oán
" A Khắc Tư cậu nói cho tôi biết rốt cuộc thì cậu nhìn trúng chỗ nào từ người kia mà chọn hắn chứ ? Lão tử lần này bị cậu hại thật thảm a"
Lâm Hàn nhìn hắn một bộ thắc mắc
A khắc Tư chậm rãi nhấp một ngụm trà rồi mới lạnh lùng mở miệng
" Vì hắn nỗi tiếng là huấn luyện viên tàn ác "
" Đậu , chỉ vì như thế cậu liền không cản chúng tôi
lau đầu vào. Một mình cậu tìm chết là đủ rồi , sao lại muốn hại luôn chúng tôi chứ ? Tôi thật là xui xẻo mà huhuhu " A Lạp mặt mày vặn vẹo thể hiện sự đau khổ của bản thân .
A Khắc Tư nâng mắt nhìn A Lạp nhân từ đáp
" Hắn tàn ác nhưng những người qua tay hắn đều là nhân tài có thực lực "
A Lạp gào khóc càng to hơn
" Tôi mới không cần , thảm
Rồi ,lần này tôi bị cậu hại chết rồi ..."
Lâm Hàn bật cười , cặp huynh đệ này thật đáng yêu mà , Cậu vờ ghét bỏ mà hất A Lạp đã bò tới người cậu níu kéo
" Được rồi , được rồi ,
nháo đủ rồi thì biến khỏi người tôi ngay . Nước mũi của cậu dính hết lên người tôi rồi "
" Hic hic tiểu Hàn cậu đừng tàn nhẫn như vậy được không ? Tôi thật sự đau lòng a"
" Biến , sang bên kia mà khóc " cậu chỉ về phía A Khắc Tư .
" Xuỳ tôi mới không thèm , nếu không phải cậu ta thì tôi sẽ khổ sở như thế này sao ?" A Lạp đưa ánh mắt ai oán ,ghét bỏ nhìn thằng bạn đáp.
A Khắc Tư không để tâm lời hắn nói , nhìn Lâm Hàn nói
" Cậu có trách tôi không ?"
Lâm Hàn không ngờ hắn cũng quan tâm cảm xúc của cậu , nhe hàm răng trắng nở một nụ cười cậu thật lòng nói
" Tôi không trách cậu , thành thật mà nói ... mặc dù cách thức của người này hơi vô nhân tính nhưng nó lại thực sự có tác dụng lớn. Bất quá hiện tại vẫn chưa đủ để đánh giá người này "
" ukm "
" Hai người các cậu đều biến thái , tôi hận hai người ". A Lạp vẫn rêи rỉ .
Nhưng mặc kệ một đêm này học viên như bọn họ nghĩ gì cũng không quan trọng , buổi học với ác ma vẫn diễn ra như bình thường.
Trời còn chưa sáng thì quang não của mọi người đệ đồng loạt vang lên tiếng âm báo khẩn cấp . Địa điểm tập họp là sân vận động chiều hôm qua.
Mười phút sau Nhóm ba người đã có mặt đầu tiên , Ba Đặc hài lòng với tốc độ của họ.
Ba mươi phút sau toàn bộ học viên mới tập họp đủ.
Ba Đặc mặt lạnh quát
"Quá chậm , các người là rùa ah? Nếu trêи chiến trường mà tốc độ như các cậu cũng đủ cho kẻ địch giết chết không biết bao nhiêu lần rồi .
Tất cả những người đến trễ sau mười phút chạy năm mươi vòng cho tôi . Số còn lại là bốn mươi . Không chảy xong sẽ không được ăn sáng , nghe rõ chưa "
" Vâng thứ trưởng quan "
Đội hình lần lượt xuất phát ,khi chạy xong mặt trời cũng vừa lên cao . Trêи đường đi đến nhà ăn
đã có không ít học viên đi lại.
Đây là lần đầu tiên Lâm Hàn đi đến nơi này .
Khu nhà ăn của trường quan đội rất rộng lớn cũng rất sa hoa , món anh phi thường phong phú . Món ăn càng ngon sẽ càng đắt ,nhưng Lâm Hàn đã không phải lo lắng khoảng này nữa .
Cả ba chọn cho mình những món đắt một chút , nhưng bản thân A Lạp sau đó liền không nuốt nỗi
" Ai ... sao lại khó ăn như
vậy chứ? A Khắc Tư cậu có cảm thấy giống như tôi không ?"
A Khắc Tư vẫn ưu nhã nhai thức ăn , nuốt xuống , mặt không đổi sắc đáp
" Không phải thức ăn có vấn đề , là cậu quen ăn món ngon của Tiểu Hàn "
A Lạp trợn tròn mắt " Phải ha , chả trách tôi lại cảm thấy khó ăn như vậy . Cái lưỡi của tôi đúng là bị chiều hư rồi "
A Lạp chọt chọt thức ăn nhăn nhó mà nhìn hai người kia vẫn ăn đến ngon lành
" Hai người đúng là ...".
Hắn không xoắn nữa đành ngoan ngoãn ăn cơm. Từ nhỏ hắn đã được dạy tất cả lễ nghi cần thiết cho nên dù có khó ăn cũng không thể lãng phí.
Cửa nhà ăn bỗng trở nên ồn ào, một nhóm học viên hệ chính quy nghênh ngang bước vào nhưng họ không lên lầu hai ,khu vực VIP mà đi thẳng đến bàn của ba học viên dự bị .
Một thanh niên trong số đó cao giọng mỉa mai
" Ta còn tưởng người được đại tá ZaKal giúp cho đi cửa sao là nhân vật lợi hại gì , hoá ra chỉ là một thằng oắt con miệng còn hôi sữa a "
"Hahaha " đám người đi theo hắn liền phụ hoạ cười to.
Lâm Hàn mở to mắt vô tội nhìn kẻ tự dưng tới kiếm chuyện kia "..... " cái gì nha ? Cậu đi cửa sau bao giờ ? Rõ là kiếm chuyện mà.
Thấy Lâm Hàn không phản ứng hắn càng lớn tiếng lăng mạ
" Ta nói ngươi đó oắt con , nếu không muốn ăn khổ thì mau của khỏi trường ngay lập tức . Ở đây không chứa mấy kẻ đi cửa sau như ngươi " hắn chỉ thẳng vào mặt Lâm Hàn chỉ sợ tất cả mọi người không biết hắn là đang nói đến ai.
Mọi người trong nhà ăn bắt đầu thì thầm to nhỏ , cao thấp đánh giá kẻ được cho là đi cửa sau
A Lạp lập tức xù lông phản kϊƈɦ
" Này ăn nói cho cẩn thận , con mắt nào của ngươi nhìn thấy cậu ta đi cửa sau ?"
" Xấc , ngươi là cái thá gì . Ta nói hắn đi cửa sau thì chính là đi cửa sau" thanh niên có mái tóc nâu , vóc dáng cao to thuần thục vẫn lớn tiếng quát .
" Ha hả ta là ai ngươi không đủ tư cách để biết , nhưng đụng đến huynh đệ của ta là không được . Ngươi nói cứ như thể bản thân ngươi cũng đi cửa sau vậy ? Nếu không sao ngươi biết được Sử Lai Khắc chịu tiếp nhận học Viên đi cửa sau a " A Lạp nhẹ nhàng phát huy kỹ năng miệng lưỡi giết người của mình.
" phụt .. haha " một số tiếng cười nho nhỏ vang lên rồi im bặt . Họ cũng không dám đắt tội với người này .
" Ngươi câm miệng , nếu còn dám nói càng đừng trách ta không khách sáo . Nên. Nhớ ngươi hiện tại chỉ là một học viên dự bị , còn chưa có biết tương lay thế nào đâu , tốt nhất ngươi nên an phận mà ngậm miệng lại " thanh niên ngoan độc trừng mắt nhìn A Lạp cảnh cáo.
A Khắc Tư vẫn lạnh lùng đứng trước mặt A Lạp ngăn cho hắn không kϊƈɦ động mà xông lên đánh người.
" Ta sợ quá cơ , ngươi có bản lĩnh thì thử xem , đừng có lấy miệng ra dọa ta. Ông đây sẽ bồi tới cùng " A Lạp khoanh tay hất hàm khiêu khích.
Lâm Hàn sợ hắn nói thêm sẽ chọc người kia tức điên liền kéo tay hắn lắc đầu .
Thanh niên nọ đấu không lại A Lạp liền chuyển mục tiêu sang Lâm Hàn
" Ngươi đừng nghỉ có bọn họ bảo vệ là sẽ an toàn , nếu không phải đi cửa sau thì một tên ốm yếu như ngươi làm sao mà vào được đây.
Không chỉ ta , còn có rất nhiều người nhìn thấy đại uý Zakal của quân đoàn đưa ngươi đi dự khảo hạch . Bày trận lớn như thế còn chẳng phải muốn nhờ quan hệ sao ?"
Ba đường hắc tuyến lặng lẽ rơi xuống "........." thôi được rồi chuyện này nói sau đi.
Lâm Hàn thờ ơ nhìn hắn
" Tôi muốn anh biết một chuyện : tôi vào đây bằng chính thực lưc của mình .
Tôi mặc kệ anh và đại tá Zakal có thù oán gì đều không liên quan đến tôi .
Còn đi hay ở là việc của tôi không liên quan tới anh .
Nếu đã nói xong vậy xin mời " cửa ở đằng kia " "
Nói xong cậu chấp tay sau lưng mắt nhìn mắt không chút sợ hãi .
" Oa thật gan dạ a ..."
" Cậu nhóc đó đúng là không biết sống chết mà , hắn chết chắc rồi ..."
Một mảng thất thanh vang lên , không ít người vì lo lắng cho cậu , số khác là xem kịch vui.
Thấy cậu không sợ chết Mục Thiệu Đông cũng không mất thời gian thêm nữa , hắn còn rất nhiều cơ hội để chỉnh chết con cừu non này
" Được lắm nhóc con , để ta chống mắt lên xem ngươi cầm cự được bao lâu."
Bỏ lại câu nói đe dọa hắn dẫn đám người của mình rời đi hướng về phía lầu . Mục đích của hắn hôm nay không phải là đánh nhau mà chỉ là muốn chỉ mặt gọi tên , việc còn lại tự khắc không cần hắn phải bẩn tay.
Lâm Hàn lắc đầu cười khổ nhìn hai người kia ra hiệu rời khỏi đây.
Một cậu nhóc dè dặt đánh giá ba người sau đó mới lấy hết căn đảm ra mà áp sát Lâm Hàn bắt chuyện
" Cậu ... vì sao lại đối đầu với anh ta ?
Cậu có lẽ không biết anh ta tên là Mục Thiệu Đông , là học viên năm ba . Gia thế sau lưng anh ta rất lớn , trong trường không có mấy người dám gây hấn với anh ta đâu.
Cậu của anh ta lúc trước là đối thủ một mất một còn của đại tá Zakal ."
Lâm Hàn ngạc nhiên hỏi " Tại sao ?"
" Vì hai người họ đều là nhân tài a , nhưng một núi
không thể có hai vua . Nhiều năm liền họ đều không ngừng ganh đua thành tích.
Bất quá ... có đại tá Zakal thì người kia vẫn luôn là ngàn năm lão nhị a" Thiếu niên dè dặt trả lời như sợ người khác nghe thấy.
" Phụt ...... hahaha hoá ra là như vậy, đời trước tranh không lại người ta liền dốc sức ức hϊế͙p͙ đời sau, thật là cười chết ta hahaha" A Lạp
ôm bụng cười điên đảo .
Lâm Hàn cũng không ngờ nỗi cái lý do to như cái bánh xe bò kia là như thế .
Như vậy cái lý do duy nhất khiến đại tá đưa cậu đi
Chỉ là muốn cho người kia tức chết a. Thật ấu trĩ hừ hừ.
Lâm Hàn gật đầu tỏ ý đã biết
" Cảm ơn cậu đã cho tôi biết chuyện này , tôi sẽ chú ý cậu đừng lo lắng"
" ukm vậy cậu nhớ cẩn
thận nhé , tôi đi đây " thiếu niên nọ chào tạm biệt ba người rồi chạy nhanh như thỏ .
A Lạp vỗ vai cậu an ủi " Yên tâm , chúng tôi sẽ bảo vệ cậu"
" Tôi biết , tôi tin hai người mà. Đi tập hợp Thôi nếu không chúng ta sẽ trễ mất"
Nhìn bóng dáng ba người rời đi , Mục Thiệu Đông nở một nụ cười thâm hiểm .
Buổi học tiếp theo của học viên diễn ra tại phòng huấn luyện . Tất cả học viên bước vào đảng thương tiến hành huấn luyện bài tập trụ , vượt chướng ngại với mức độ đau đớn % trong các đảng thương chốc chốc lại vang lên tiếng kêu gào đau đớn.
Buổi trưa ba người cũng không đến nhà ăn mà
trực tiếp dùng cơm trong phòng . A Lạp mỹ mãn ăn đến bụng no căng .
Buổi chiều mọi người tiến hành chạy mang phụ trọng , mỗi người đều phải mang một chiếc balo nặng một trăm kg chạy sáu mươi vòng trong sân tập. Lần này số học viên bỏ cuộc đã giảm không ít .
Sau khi luyện tập Lâm Hàn lôi kéo A Lạp cũng đăng nhập mạng chiến đấu , tuy nhiên , cấp bậc Của Lâm Hàn nhanh chóng bức phá , sau khi trả nợ cho đấu trường cậu vẫn còn số vốn kha khá để nâng cấp cơ giáp và làm nhiệm vụ có độ khó cao hơn.
Đánh phó bảng tổ đội nhóm ba người dần trở thành cái tên khiến người chơi khác phải kiêng dè , không chỉ sức mạnh , tốc độ còn có sự tàn nhẫn . Gặp họ chỉ có thể hoàn toàn hình Dung bằng hai từ Dã man hoặc tàn nhẫn . Khụ khụ .... chẳng qua do ban ngày họ bị ai đó hành cho sống dỡ chết dỡ , buổi tối liền phát tiết lên mấy kẻ không may.
Hai người A Lạp cùng A khắc Tư là hình thành từ năm tháng huấn luyện trường kỳ mà ra , còn Lâm Hàn ... do quen với việc đánh nhau với dị thú cho nên việc xuống tay nhanh , gọn , dứt khoát đã trở thành thói quen.
Nhóm ba người vững vàng đứng ở top ba trêи bảng xếp hạng.
Lâm Hàn cũng thành công bò lên top một trăm người mạnh nhất trong đấu trường .
Trong một diễn biến khác
Bên trong một cánh rừng giả lập rộng bạt ngàn.
" Tiểu Lâm mục tiêu hướng chín giờ , có tổng cộng ba mục tiêu đã nâng cấp pháo hạng nặng , giao cho cậu"
" Được "
" A Khắc Tư bắn yểm hộ cho tôi , tôi sẽ nhử hai tên còn lại "
" Được rồi ,tất cả hành động "
A Khắc Tư chọn vị trí ẩn mình phía sau tảng đá lớn ẩn khuất ra dưới tán cây rậm rạp đảm nhận vụ trí bắn tỉa , A Lạp giỏi về tập kϊƈɦ ,Lâm Hàn là cận chiến
.
" A Lạp hướng bốn giờ có bắn tỉa , cẩn thận "
Ngay lập tức A lạp đổi hướng di chuyển nhanh như tia chớp vừa cố ý để lộ sơ
Hở cho kẻ địch
" Ầm ...." súng ngắm vừa loé một phát súng lập tức đánh bất ngờ tạc nổ kẻ đang ẩn núp.
" Đậu mè , tại sao lại là đội tam hổ , rút cmn rút về căn cứ nhanh , phải ngăn bọn chúng lại " tên trưởng nhóm gầm lên trong kênh liên lạc.
Hắn nghĩ là một số kẻ mạo danh nào đó mà thôi , ngờ đâu lại gặp hàng thật.
Những thành viên khác nhận Lệnh nhanh chóng di chuyển , bắn tỉa đã bị lộ nghĩa là kẻ địch đã áp sát.
" Ầm ...." một tên bị tạc bay
Tên còn lại chưa kịp kêu liền bị áp sát , một loạt động tác như mây trôi nước chảy vặn gãy tất cả khớp nối trêи cơ giáp. Tiếng còi báo động
vang lên inh ỏi.
Chiếc cơ giáp màu đen xoay người quật mạnh kẻ địch vào tảng đá , sau đó liền nhanh chóng rút súng nhắm kẻ địch mà bắng
" Pằng .....ầm " kẻ địch cứ thế oanh liệt bỏ mình.
Tên còn lại ra sức bắn trả nhưng cơ giáp của Lâm Hàn di chuyển thật sự rất nhanh , né tránh hết toàn bộ đạn đạo mà nhanh chóng áp sát , trường thương vững vàng cầm trong tay trong nháy mắt chặn đứng một phát súng ,tung người bật nhảy chém vào lưng đối thủ.
Một đau lại một đau chém như vũ bảo không cho kẻ địch kịp trở tay.
Trường đao vững vàng xuyên thủng cơ giáp
" Ầm .... "
" Tiểu Hàn mau di chuyển về phía trước năm km . Con tin giao cho cậu , tớ giải quyết tên đội trưởng"
" Được "
" A Khắc Tư cậu tới nhanh lên một chút"
" Đã đến "
Vòng đầu mới lại bắt đầu .
Tên đội trưởng là người rất có thực lực , giảo hoạt nhưng một mình hắn liền không phải đối thủ của hai người kia.
A Lạp dồn hết tức giận trêи người hắn mà hung hăng chém rớt từng bộ phận rồi mới xuống tay tạc bay hắn.
Ở một nơi khác , một thanh niên tức giận tức mức đập nát chiếc bàn " Chết tiệt , ta nhất định phải báo thù"
" Lão đại bình tĩnh , việc này cũng không trách chúng ta được ,là bọn chúng quá biến thái . Cấp bậc tinh thần lực rõ ràng so với chúng ta không cùng cấp bậc a " một thanh niên mặc quân phục an ủi lão đại nhà mình.
Trận chiến vừa mới bắt đầu đã kết thúc chóng vánh như thế ai mà tin cho được . Họ thậm chí còn không phát hiện ra người kia xuất hiện như thế nào ?
" Điều tra ,nhất định phải tra cho ra thân phận của ba người này . Nếu bọn họ là học viên nhất định phải kéo người về " tên lão đại vừa tức tối vừa Hưng phấn ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi kiềm chế cảm xúc.
Vốn hắn định lên tìm người khác để khi dễ tìm niềm vui nhưng lại may mắn tới nỗi đụng nhằm nhóm hổ báo cáo chồn này. Nghe danh vẫn không bằng đích thân Trãi nghiệm , đủ nhanh ,đủ mạnh . Hắn thích những người như vậy.
Một thủ hạ nhìn lão đại ấp úng nói
" Lão đại ... không phải tôi không muốn điều tra . Nhưng thân phận của ba người này đã được bảo mật cấp S"
" Cái gì ?"
Lão đại nghe xong liền gầm lên , bảo mật cấp S , rốt cuộc mấy tên biến thái này có thân phận gì a?