Ký giấy từ bỏ quyền thừa kế xong, Trần gia đối với Trần Dục Nhiên chính là hoàn toàn mặc kệ.
Chuyện hiệu trưởng khuyên Trần Dục Nhiên thôi học cũng được giải quyết. Trần Ngọc Dung tựa hồđã bị Trần Dũng răn dạy, không có chủđộng tìm Trần Dục Nhiên gây phiền toái nữa. Bất quá ngẫu nhiên chạm mắt nhau, trong mắt cô ta làđắc ý không thèm che dấu, hiển nhiên làđã biết chuyện Trần Dục Nhiên từ bỏ quyền thừa kế. Tuy rằng trước đóđã trải qua không ít chật vật, nhưng cô ta tựa hồ cho rằng Trần Dục Nhiên mất đi quyền thừa kế Trần gia thì chính là thắng lợi của cô ta.
Trần Dục Nhiên đối với cô ta cũng là cảm thấy quái dị không nói nên lời. Trần Ngọc Dung có thểđược người Trần gia sủng ái yêu thương, một nguyên nhân là cô ta thực hiểu tính cách của người Trần gia, giỏi lấy lòng, một bộ dạng này đối với người ngoài cũng rất thông thuộc. Một nguyên nhân quan trọng hơn là bởi vì cô ta có hai em trai sinh đôi cực kỳ xuất sắc. Mẹ của cô ta Ninh Thanh Thanh có thểđi vào cửa Trần gia cũng đồng dạng là vìđiểm này. Cho dù là Trần Dũng, cũng là nể mặt hai anh em sinh đôi, mới có thể cho mẹ con cô ta vẻ mặt ôn hòa. Có thể nói, hai anh em sinh đôi chính làđiểm mấu chốt để Trần Ngọc Dung và Ninh Thanh Thanh có thể sống yên ổn ở Trần gia.
Mà thực rõ ràng, Trần Ngọc Dung đối với chuyện hai anh em sinh đôi có khả năng không phải huyết mạch của Trần gia là hoàn toàn không có cảm giác gì. Bất quá cũng đúng thôi, thời điểm hai anh em sinh đôi ra đời, cô ta mới chỉ có ba tuổi, căn bản là không hiểu chuyện, sao có thể cảm thấy được mẹ cô ta có gìđó không thích hợp?
Trần Dục Nhiên không có suy nghĩ theo hướng Trần Ngọc Dung trọng sinh, cho dù chuyện ở vườn bách thú quả thật là Trần Ngọc Dung rất quái dị. Bởi vậy cậu không biết Trần Ngọc Dung lúc ấy mới ba tuổi, trong cơ thểđã là linh hồn khi ba mươi tuổi. Khi đó Trần Ngọc Dung vắt óc tìm mưu kếđể Ninh Thanh Thanh có thể hấp dẫn lực chúý của Trần Huy. Cô ta biết cha của cô ta có bao nhiêu phong lưu hoa tâm, không ngừng dẫn dắt Ninh Thanh Thanh nhát gan tranh thủđể cóđược danh phận cùng lợi ích, vừa muốn liều mạng biểu hiện mặt tốt nhất của mình. Khi Trần Ngọc Dung biết Ninh Thanh Thanh mang thai cơ hồ là muốn rớt cả hai mắt xuống, bởi vì kiếp trước Trần Huy chỉ có hai đứa con là Trần Dục Nhiên và Trần Ngọc Dung! Hai anh em sinh đôi Trần Cảnh Nhiên và Trần Phách Nhiên căn bản là không nên tồn tại! Cho nên Trần Ngọc Dung đối với hai em trai của mình là phi thường dè chừng và sợ hãi. Sức tưởng tượng của cô ta so với Trần Dục Nhiên thì phong phú hơn nhiều, sợ hai em trai mạc danh kỳ diệu được sinh ra của cô ta có khả năng cũng là người trọng sinh, sẽ làm mọi ưu thế của cô ta đều mất hết! Bất quá sau lại dần dần phát hiện hai đứa em trai này cũng bình thường, hơn nữa lại thông minh lanh lợi, phi thường có giá trị lợi dụng, cô ta mới chuyển biến thái độ.
Trong suy nghĩ thâm căn cốđế của Trần Ngọc Dung, Ninh Thanh Thanh nhát gan hướng nội, nếu không có sự giúp đỡ của cô ta thì chỉ có thể là cảđời làm tình nhân của Trần Huy, căn bản là không có khả năng cũng không có lá gan để bước chân vào Trần gia.
Trần Dục Nhiên không biết suy nghĩ và những gì Trần Ngọc Dung đã trải qua. Cậu chính là rất muốn biết khi chuyện hai anh em sinh đôi kia không phải huyết mạch của Trần gia là thật, sắc mặt Trần Ngọc Dung sẽ trở nên khó coi như thến ào?
Hiện tại Trần Dục Nhiên chính là thờơ lạnh nhạt trước sựđắm chìm trong vui sướng khi thành công đuổi được cậu ra khỏi hàng ngũ tranh đoạt tài sản của người Trần gia.
Diễn biến về sau sẽ như thế nào vẫn là không thểđoán trước được. Mà Trần Dục Nhiên chỉ kiên nhẫn chờ. Cậu rất ung dung chờđợi điều tiếp theo sẽ xảy ra.
Sau khi ba người bạn cùng ký túc xá của Trần Dục Nhiên phát hiện cậu thật nhiều ngày không qua đêm ở ký túc xá, lương tâm bị chó cắn cuối cùng cũng khôi phục được một chút, cùng nhau mời Trần Dục Nhiên ăn cơm.
Bất qúa Trần Dục Nhiên cảm thấy người chột dạáy náy chỉ có mình tiểu bạch Phùng Đào. Trình Nguyên Lãng và Giản Triệu Phong da mặt so với tường thành còn dày hơn. Nếu không phải Phùng Đào trìđộn rốt cục nhận thấy Trần Dục Nhiên thật lâu rồi không cóở ký túc xá thì căn bản là sẽ không có bữa cơm này. Hơn nữa hai người bọn họđối với chuyện Trần Dục Nhiên đã‘có chủ’ trong lòng đều rõ. Quấy rầy tình nhân thân thiết chính là muốn bị sét đánh! Mọi người ở trong lòng hiểu là tốt rồi. Trình Nguyên Lãng cùng Giản Triệu Phong có cùng một suy nghĩ. Trần Dục Nhiên ở dưới sự giáp công của Trình Nguyên Lãng và Giản Triệu Phong mà uống không ít rượu, sắc mặt đỏ bừng. Ba tên bạn vô lương tâm cho cậu ở lại ký túc xáđem nay, còn bọn họ lại tiếp tục kề vai sát cách đi tìm chỗ khác qua đêm, trời biết bọn họ muốn đi chơi cái gì!
Trần Dục Nhiên ôm đầu lắc lắc lắc lắc trở về ký túc xá, tâm tình khá tốt. Ngày mai là thứ sáu, không chỉ Hoắc Hành Nhiễm có thể trở về, mà ngay cả Hoắc Đình cũng có thể về nhà! Một đoạn thời gian không gặp bạn nhỏ tốt của mình rồi, Trần Dục Nhiên phát hiện mình cũng rất nhớ bé.
Nơi ăn cơm cách ký túc xá một đoạn, ở giữa là một vườn cây, có một đường đi thông đến ký túc xá.
Trần Dục Nhiên thực muốn ngã xuống giường ngủ thầm nghĩ trở lại ký túc xá nhanh một chút, vì thế cậu hơi có chút men say mà ngân nga đi vào vườn cây.
Mới đi được mấy bước, một thân ảnh cao lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Dục Nhiên, hai tay đẩy Trần Dục Nhiên lên tường!
Trần Dục Nhiên bịđẩy vào tường mà hoảng sợ, nháy mắt tỉnh rượu vài phần!
Phía sau căn bản là sẽ không có ai đi vào vườn vây này, toàn bộ vườn cây chỉ có vài ngọn đèn hôn ám. Trần Dục Nhiên nghĩ mình gặp phải cướp, hái má nguyên bản đỏ bừng có chút trắng bệch, cả người đều căng cứng!
Không ngờ vừa ngẩng đầu lên liền thấy một người làm cho người ta rất là ngoài ý muốn! Ở dưới ngọn đèn hôn ám, người này rõ ràng là Trương Quân Dật!
Trương Quân Dật không phải học sinh nội trú, muọn thế này hắn lại xuất hiện ởđây, không phải là vìđặc biệt muốn chặn đường cậu chứ?
Trần Dục Nhiên cảm thấy hắn rất đáng ghét, nhất thời giận, nhưng cậu còn chưa kịp chất vấn, Trương Quân Dật đã dữ dằn hét lên với cậu: “Vì sao? Vì sao lại bức tôi? Cô căn bản là không thích tôi! Là mắt tôi bị mù! Sớm biết sẽ thành như vậy, tôi tình nguyện thích Trần Dục Nhiên! Tôi tình nguyện thích Trần Dục Nhiên!” Thanh âm của hắn khàn khàn, hai mắt đỏ bừng, từng trận mùi rượu nồng nặc phát ra từ trên người hắn.
“Bệnh thần kinh!” Trần Dục Nhiên vừa nghe liền biết hắn đã tưởng lầm cậu là Trần Ngọc Dung. Cậu căn bản là không muốn lãng phí thời gian với Trương Quân Dật, trong đầu nghĩ nhất định phải rời đi, muốn cách xa hắn một chút.
“Trần Dục Nhiên, cậu đừng đi!” Trương Quân Dật bắt lấy tay cậu, dùng sức nắm chặt, “Không phải cậu thích tôi sao? Tôi cho cậu thích tôi cậu còn muốn thế nào nữa? Cậu vì cái gì lại cự tuyệt tôi? Ngay cả cậu cũng cự tuyệt tôi……”
Trần Dục Nhiên bị nắm đau, lại đột nhiên bị Trương Quân Dật kéo đến trước người, một cái bóng cùng với mùi rượu hôi thối nồng đậm đánh vào người cậu, Trần Dục Nhiên trợn tròn mắt, phản xạ tính nhấc chân dùng sức đạp vào một vị trí trên người Trương Quân Dật!
Từ lần bị Hoắc Hành Tuấn ngăn chặn không thểđộng đậy, Hoắc Hành Nhiễm đã dạy câu mấy chiêu nhanh độc màđơn giản để công kích, Trần Dục Nhiên luôn luôn lười biếng mà cũng học rất nghiêm túc.
Lúc này đây, Trần Dục Nhiên rốt cục cũng có cơ hội để dùng đến!
Trần Dục Nhiên che hạ thân kêu lên một tiếng, ngã quỳ trên mặt đất, đau đến kêu rên không thôi!
Trần Dục Nhiên một chiêu đãđắc thủ, vội vàng lui khỏi chỗđó, cách Trương Quân Dật rất xa. Thấy hắn kẹp chặt hai chân, cuộn thành một đoàn trên mặt đất nửa ngày cũng không dậy nổi, cậu hết giận hừ một tiếng: “Tôi nói rồi, cậu cách xa tôi một chút!”
“Cậu……” Trương Quân Dật đau đến khuôn mặt đều nhăn nhúm lại, vừa tức giận vừa không dám tin trừng mắt nhìn Trần Dục Nhiên.
Xác định hắn còn có thể phát ra âm thanh, không chết được, Trần Dục Nhiên mới hất tóc, nhanh chóng biến khỏi hiện trường.
Bất quá ngày hôm sau thời điểm tin tức buổi chiều được phát, Trần Dục Nhiên rốt cục biết nguyên nhân Trương Quân Dật đêm trước đột nhiên say khướt……