Dị năng của Trương Nhã Tiệp vậy mà xuất phát từ thuốc một dị năng giả cấp bốn cung cấp, là do Trương lão gia tử thiên tân vạn khổ đổi tới để bảo vệ cháu gái, đáng tiếc cô ta không tự hiểu, thiệt cực kỳ lãng phí.
Trang Thiển ngắm nghía tư liệu trong tay, khẽ hạ nửa mi mắt, lâm vào trầm tư.
Dị năng giả cấp bốn kia vốn chỉ là một dị năng giả thường thường, không mạnh không yếu, nhưng lượm được món hời là mấy khối tinh hạch mới thăng lên được cấp bốn. Kết quả phát hiện bản thân chỉ tùy tiện nhặt một khối đá trưng bàn lòe lòe sáng, rồi căn cứ định lý tiểu thuyết; trước tích máu, tiếp đó dùng tinh thần lực, là đạt được truyền thừa chi vật. Trang Thiển không khỏi cảm than vận may của tên này, đặt biệt là trong truyền thừa chi vật đó có rất nhiều phương thuốc.
Tên dị năng giả đó cũng là người quyết đoán, trực tiếp hiến dâng phương thuốc, chiếm được sự bảo vệ vĩnh viễn, cho dù nửa đời sau của gã không ra khỏi khu căn cứ cũng sẽ có người nuôi, tuy nói thiếu vinh hoa, nhưng đổi được cuộc sống an bình ổn định, khó nói là đúng hay sai.
Sau đó căn cứ an bài mấy dị năng giả đáng tin đi chế thuốc, nghịch tới nghịch lui cuối cùng cũng tạo ra không ít thứ tốt, ví như thuốc kích phát dị năng, tỷ như ‘lam dược’ sơ cấp và ‘hồng dược’ sơ cấp, thuốc bổ sung dị năng, thuốc bổ sung thể lực, trong nhất thời ngang với dùng tinh hạch khiến người ta chạy theo như vịt.
Trừ mấy việc đó, khu an toàn còn có ba người phát hiện truyền thừa chi vật, nơi phát hiện tuy khác nhau, lại tránh không được chữ ‘duyên’.
“Chúng ta thu thập những thứ đó có thể phân phối cho một số người.” Trang Thiển bỏ tư liệu xuống, nói. Lúc trước Cố gia cùng Trang Triệt ngoại trừ liều mạng thu thập vật tư còn có đống đồ cổ quý giá, thậm chí chỉ cần thứ có chút niên đại, thoạt nhìn đặc sắc, đều được cả. Mặc dù không có ít cá lọt lưới, nhưng chỉ chiếm số ít.
Trang Thiển nhớ rõ khu an toàn C thị đời trước không có bao nhiêu truyền thừa chi vật là bởi vì những thứ đó hơn phân nửa bị lẫn trong thành thị nơi tang thi hoành hành, mà khu an toàn C thị dưới sự quấy nhiễu của cậu căn bản là không lấy được mấy thứ đó. Do đó hiện giờ căn cứ B thị đoạt được tiên cơ còn làm suy yếu lực lượng của tang thi, nghĩ tới đây, Trang Thiển kéo khóe môi mỏng, có chút đắc ý nho nhỏ.
Cố Thần nhìn người yêu của mình cười siêu siêu đáng yêu, nhịn không được chụt một cái, sau đó mới mở miệng: “Anh cả mấy hôm trước cũng đã cấp bốn, ảnh đã sớm đưa cho cấp dưới tâm phúc.”
Trang Thiển gật đầu, cậu có thể nghĩ tới, thì rất nhiều người cũng sẽ nghĩ vậy. Đẩy cái tay không an phận của Cố Thần ra, Trang Thiển cầm lấy một cái ống nghiệm thủy tinh, được đậy bởi một cái bấc vò, bên trong là chất lỏng màu xanh nhạt: “Thuốc kích phát dị năng, nghe nói chuẩn bị cho tất cả người thường trong căn cứ từ tuổi đến tuổi đều có thể lãnh một ống miễn phí?”
“Ừ.” Cố Thần gật đầu, bám riết không tha quấy rối Trang Thiển, “Hơn nữa anh cả còn chuẩn bị đem cổ vũ (X: võ công cổ xưa) công bố ra ngoài, tất cả người thường cùng dị năng giả đều có thể luyện.”
Trang Thiển tưởng tượng một chút, mỗi người trong khu căn cứ B thị vài năm sau đều sẽ làm lính, đời sau đầy hãnh diện, cỡ nào khiến nhiệt huyết người ta sôi trào, mà một nơi như thế, chính là nơi ở của nhà cậu, căn cơ của cậu!
Tuy nhiên việc quản lý cũng sẽ trở nên khó khăn… “Quân đội phải đưa ra võ công tốt hơn, người của chúng ta dùng phải là thứ tốt nhất, hiện giờ chỉ có thể cung cấp cho người có cấp bậc thích hợp và có truyền thừa chi vật một ít công pháp tu chân trụ cột.”
Cố Thần gật đầu: “Bọn họ còn cần quan sát.”
Trang Thiển dựa vào lồng ngực Cố Thần, cảm thụ sự ấm áp sau lưng, có chút cảm khái nheo mắt lại: “Thật tốt.”
Cố Thần ngẩn người, hôn nhẹ lên vành tai Trang Thiển: “Ừm.”
Ba ngày sau, Trang Thiển kéo Cố Thần đi bế quan.
Nếu truyền thừa chi vật đã bắt đầu thông dụng, lúc trước khi tiểu đội Mặc Huyền vừa xuất ra vũ khí thì ai ai cũng than sợ thì theo thời gian cũng trôi vào dĩ vãng, vật phẩm không gian của bọn họ cũng trở nên không còn đáng để ngạc nhiên nữa. Đồng thời, cạnh tranh cùng cấp trong lúc này càng thêm kịch liệt. Sau đó Trang Thiển phát hiện, cậu cùng Cố Thần cần một vũ khí, trước kia chiến đấu đều dùng pháp thuật, ma pháp sư có quyền trượng to còn gõ đầu người ta được, họ thì trong tay trống hoắc, thiệt không thuận tiện cho lắm.
“Anh thích gì hả.” Trang Thiển hơi do dự, vũ khí một khi tuyển định (X: tuyển chọn + nhận định) đòi hỏi tiếp xúc và thích ứng, về sau chiến đấu luôn phải đổi mới liền không có lợi, một món vũ khí thông thạo như cánh tay của mình thì ít nhất có thể gia tăng ba phần sức chiến đấu. Mà con đường của cậu cùng Cố Thần còn rất xa, cứ tùy tiện tuyển định là không thể nào, nên bọn họ trước giờ mới tay không, mà hiện tại lại không được…
Cố Thần nghĩ suy: “Kỳ thật anh thấy dùng kiếm cũng được lắm.” Đứa con trai nào mà chưa từng có mộng đại hiệp, kiếm khách lúc nào cũng anh dũng đứng đầu, khiến người người ngước trông.
“Chúng ta tới khí các.” Trang Thiển kéo Cố Thần vào Mặc Huyền điện, bên trong còn có rất nhiều chỗ phong kín, bởi vì thực lực Trang Thiển còn chưa đủ, nên có cầm cũng vô dụng, ví dụ như vũ khí trong khí các, phần lớn là tiên khí trở lên, hoặc là bán thành phẩm khí phôi (X: ý là bước đầu của bán thành phẩm), những tài liệu tốt làm ra bán thành phẩm thì cũng là Nguyên Anh kỳ hoặc Kim Đan kỳ mới dùng được. (X: các = gác, lầu, phòng. Khí = vũ khí)
Trang Thiển cùng Cố Thần cẩn thận tìm kiếm, bọn họ đặt mục tiêu lên kiếm phôi, thật sự còn không được nữa thì trước hết dùng một pháp khí thích hợp, không làm vũ khí bổn mệnh là được. (X: bổn mệnh – gắn với sinh mạng)
Đẩy cửa khí các, một trận uy áp vô hình chậm rãi khuếch tán tới, trang nghiêm lợi hại, xu thế không thể đỡ, không thể xâm phạm. Nơi này trưng bày đều là vũ khí tốt, không ít món đã có ý thức riêng, chúng nó khao khát chiến đấu lại cực kỳ ngạo mạn, chỉ để người mình vừa ý sử dụng, chớ không thà rằng ngủ say.
Khí các rất lớn, vô số vũ khí bày biện tinh xảo, vừa không ảnh hưởng khí thế lẫn nhau, ngược lại các loại hào quang đan lồng cùng nhau, hỗ trợ cho nhau, tạo nên ‘thế’ của khí các.
Rung động qua đi, Trang Thiển cùng Cố Thần không khỏi nghiêm túc hẳn lên, cảm xúc của vũ khí cuốn hút bọn họ, ý chí bất khuất lại còn kiêu ngạo như thế, yêu cầu bọn họ phải tôn trọng.
Trang Thiển với Cố Thần từng bước đi về trước.
Ông…
‘Thế’ của khí các mạnh mẽ áp tới, hùng vĩ mênh mông, nếu không phải Trang Thiển là chủ của Mặc Huyền điện, bọn họ đã sớm bị đè tới hồn phi phách tán – hồn vía về trời rồi. Hai người không thể không tự động tăng nhanh tốc độ vận hành công pháp kinh mạch để chống đỡ.
Công pháp đan xen vào nhau, hơi thở mơ hồ quanh thân Trang Thiển và Cố Thần nối liền nhau càng thêm rõ ràng, từ khi song tu họ tựa như hòa thành một chỉnh thể.
Sau đó, cơ hồ là đồng thời, đáy lòng hai người hiện ra một loại khát vọng nhàn nhạt.
Trang Thiển và Cố Thần nhìn nhau, đều thấy nội dung như nhau trong mắt người kia, trong lòng vui vẻ, lập tức lần tìm. Nhưng khí các to như thế, qủa thiệt chả biết bắt đầu tìm từ đâu, khát vọng chả hiểu từ đâu mà tới, Trang Thiển với Cố Thần không khỏi nóng vội lên, dự cảm đang dần phai nhạt đi.
“Thế này không được.” Trang Thiển nhíu mày, “Chúng ta vận công.”
Cố Thần gật đầu, họ vừa rồi vận hành công pháp đan lồng vào nhau mới xuất hiện kêu gọi, hiển nhiên là phải theo hướng đó cố gắng rồi.
Mặt đối mặt ngồi dưới đất, ngũ quan hướng lên trời, nhắm hai mắt, vận chuyển công pháp, ban đầu còn có chút vội vàng. Như dưới áp bách ‘thế’ của khí các, hai người cũng dần bình tĩnh lại, tâm như mặt hồ. Nguyên lực vận hành cấp tốc, bởi vì gần đây thường song tu, cuối cùng không tự chủ được, hai người dựa vào thực gần bắt đầu vận chuyển công pháp song tu. Họ cảm nhận được hơi thở của đối phương, tim đập cũng chậm rãi hòa nhịp, tốc độ công pháp cũng dần dà trở nên như nhau, ngay đến cả tần suất hô hấp cũng không khác mấy, mắt thường có thể trông thấy linh khí xung quanh hai người, hình thành vòng tuần hoàn…
Ở đây…
Ở trong này…
Kêu gọi nơi đáy lòng càng lớn hơn, mạnh hơn… Trang Thiển cùng Cố Thần bừng mở mắt, đồng thời đứng dậy, đi tới một góc khí các. Giữa cái giá cắm hai thanh lợi kiếm bạch ngọc, thân kiếm thon dài, hào quang nhạt nhòe, tựa hồ đang cùng kêu gọi mà rung rung.
Hai người cùng lúc đưa tay ra, mỗi người rút một thanh, kiếm bạch ngọc sáng lên hào quang, thông tin liền tràn vào trong đầu hai người.
Kiếm thật ra cũng không phải đúc từ bạch ngọc, mà được tạo ra từ đá ngũ hành cực phẩm. Thứ gọi là đá ngũ hành là do trời sinh hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, chỉ có nơi thần giới, nhưng đặc biệt duy nhất chính là bao hàm và dung hợp tất cả thuộc tính, thuộc tính của nó chính là ‘vô’. Nên kiếm này quả thật chính là thiết kế riêng dành cho người tu tập công pháp tu chân như Trang Thiển, càng đừng nói tính chất của đá ngũ hành trong vũ khí này bao quát đặc tính vạn tượng sẽ dần tăng trưởng, nói cách khác, chỉ cần Trang Thiển luyện thên các nguyên liệu từ thiên địa, kiếm sẽ thăng cấp đổi mới.
Ấn theo lẽ thường thì người như Mặc Huyền sẽ không bỏ qua bảo bối kiểu này, sự thật thì thứ này là do y thiên tân vạn khổ tìm được. Đá ngũ hành chỉ sinh trưởng dưới quả ngũ hành, ngũ hành quả phun ra nuốt vào ngũ hành khí, mỗi loại quả đều là thiên tài địa bảo, mỗi vị diện chỉ có một gốc cây và chỉ kết một lần quả, cơ hồ là hấp thu năng lượng của cả một tinh cầu. Nào ngờ Mặc Huyền lại tìm được hai gốc ngũ hành quả, quấn quýt tương sinh, dường như luôn bên cạnh nhau, hoàn toàn không phân chẳng ly. Khiến hai khối đá ngũ hành bên dưới đều cùng một thuộc tính, nếu chỉ một người dùng riêng một kiếm, vũ khí sẽ kháng nghị….
Trang Thiển đưa ngón tay ra, nhẹ nhành bún lên thân kiếm, nó sung sướng phát ra một tiếng ngâm khe khẽ, tựa hồ hân hoan vì bản thân đã tìm được chủ nhân.
Lập tức Cố Thần với Trang Thiển liền tích máu nhận chủ, thu vũ khí vào đan điền tu dưỡng làm vũ khí bản mệnh.