Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tịnh Đế song liên: sen Tịnh Đế là đóa hai hoa sen nở trên cùng một cuống, được xem là loài sen đứng đầu về sự thanh tao thuần khiết, quý hiếm, xưa kia dành tiến vua nên có tên "Tịnh Đế".Theo truyền thuyết thì sen Tịnh Đế là hiện thân của tình yêu vì có một đôi nam nữ yêu nhau mà không thành, cùng nhau tự trầm ở hồ sen và sau đó hóa thành sen đôi.
Nguồn:
---
Vạn năm trước, trên Ngũ Đài Sơn của Linh Võ giới, đột nhiên phật quang cao vạn trượng, được mạ lên một tầng lớp sáng vàng khiến cho phạm vi mấy ngàn dặm đều lóa mắt, lục tự đại minh chú đinh tai nhức óc, ngâm xướng suốt chín ngày chín đêm.
lục tự đại minh chú - Om Mani Padme Hum: là câu tâm chú của Đức Quán Thế Âm Bồ Tát, vị Phật đại diện cho lòng đại từ đại bi của vô số chư Phật.
Đông đảo tu sĩ đều vì thế tấm tắc bảo lạ, chỉ cho rằng chùa Ngũ Đài Sơn trong sạch, lại sắp xuất hiện một vị cao tăng đắc đạo.
Nhưng kỳ thật, sự thật chân tướng đều không phải như thế.
Ngũ Đài Sơn tự học Tiên giới, tồn tại tới tận nay, đây là thánh địa Phật tu tu luyện, nơi đó sau núi Linh Trì, uẩn dưỡng một bông sen thánh mấy trăm vạn năm qua chưa nở ra.
Bông sen thánh này là Tịnh Đế song sinh, một đóa toàn thân màu tím đen, hấp thu ma khí trời đất, đóa còn lại toàn thân kim sắc tỏa sáng, hấp thu linh khí đất trời, tương sinh tương khắc lẫn nhau, lại hỗ trợ lẫn nhau.
Chủ trì chùa vì thế mà vô cùng vui sướng, nhưng cũng vô cùng lo lắng.
Vui sướng vì khi bông hoa sen kim sắc tỏa sáng kia nở ra chùa sẽ nghênh đón một hồi thần thoại kỳ tích, khả năng dẫn dắt Phật tu đi lên một cái đại đạo quang minh.
Còn lo lắng vì đóa hoa sen màu tím đen, quanh thân quanh quẩn cư nhiên lại là ma khí, nếu nó trưởng thành nở ra trước, trên Ngũ Đài Sơn rất có khả năng sẽ nghênh đón một hồi tai nạn hủy thiên diệt địa.
Một cái Phật thai, một cái ma thai, cư nhiên có thể Tịnh Đế song sinh mà không gặp bất cứ vấn đề gì.
Điều làm người giật mình nhất không chỉ có như vậy.
Chủ trì chùa Ngũ Đài Sơn từng lao lực tâm tư muốn đem đóa sen thánh màu tím đen kia diệt trừ tận gốc, nhưng mỗi khi hao hết tâm huyết, đối ông bắt đầu công kích lại là đóa hoa sen kim sắc, đều sẽ phản cố che ở phía trước, chịu mọi sự công kích.
Sau vài lần thử, trên hoa sen kim sắc đã đầy vết thương chồng chất, còn hoa sen tử sắc lại như cũ bình yên vô sự.
Chủ trì chùa lúc sau phát hiện được hiện tượng này, cũng không dám tự tiện hành động nữa, chỉ có thể tùy ý để nó tự do sinh trưởng, đến tột cùng đóa nào trưởng thành nở rộ trước, liền phải xem khí vận Ngũ Đài Sơn, một hồi kỳ tích cùng một hồi tai nạn, ai cũng không thể phỏng đoán được đóa nào sẽ nở trước.
Cứ như vậy, đóa sen thánh Tịnh Đế này mỗi ngày hấp thu tinh hoa đất trời, nghe âm thanh của Phật, rốt cuộc vạn năm trước đã trưởng thành.
Nhưng bất hạnh chính là, ma liên màu tím đen lại trưởng thành trước.
Các vị tăng lữ ở Ngũ Đài Sơn trong lòng run sợ chuẩn bị hết sức cho chiến tranh, nhưng đóa ma liên màu tím đen lại không có dấu hiệu muốn nở ra, ma khí cuồn cuộn tràn ngập chợt thu liễm, liền như vậy tiếp tục lẳng lặng ngủ say, thẳng đến ngàn năm sau, hoa sen kim sắc mới hết sức trưởng thành.
Hai đóa hoa sen, Tịnh Đế song sinh, càng là ngoài dự đoán mọi người, lựa chọn đồng thời nở rộ.
Nở ra hết sức, trên Ngũ Đài Sơn nửa bên hắc lôi cuồn cuộn, nửa bên quang mang vạn trượng, lại có thể thần kỳ dung hợp, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, ma khí nhè nhẹ quanh quẩn quanh thân kim quang, lâm li triền miên, tình ý miên man.
Bông sen thánh Tịnh Đế, một đóa hiện thành tiểu nam hài mắt đen, một đóa hiện thành tiểu hòa thượng mắt vàng, một đứa đặt tên là Phượng Khanh, một đứa pháp hiệu là Khổ Trúc.
Ngay lúc đó theo yêu cầu mãnh liệt của mọi người, nguyên bản chủ trì muốn đem tiểu nam hài mắt đen đưa đến thế giới cực lạc, nhưng ngâm xướng phật hiệu nửa ngày, lại phát hiện ma thai này cư nhiên có thể miễn nhiễm đối với phật hiệu.
Tuy rằng trong phật hiệu có chú ý đức hiếu sinh của trời cao, không thể tùy ý sát sinh, nhưng nếu tiểu nam hài này sẽ mang đến tai nạn hủy thiên diệt địa cho Tu Chân giới, nên sớm ngày đưa nó quy thiên, cũng coi như là làm công đức.
Chủ trì của chùa —— Khổ Thuyền đại sư sắc bén công kích tới trước mặt Phượng Khanh, đối mặt với bộ dáng tiểu nam hài mắt đen ngây thơ vô tri không muốn xa rời tiểu hòa thượng mắt vàng trong lồng ngực, Khổ Thuyền đại sư lại không biết vì cái gì đột nhiên ngừng tay.
Ánh mắt lập loè một lát, ngay sau đó chỉ là chắp tay trước ngực, bất đắc dĩ nói một câu.
“Nghiệt duyên a nghiệt duyên.”