Ba giây thời gian, chớp mắt chỉ trôi qua hai lần hô hấp thì đã đến hồi kết.
Đình Tấn liều mạng bơi nhưng chỉ đi được một đoạn đường chưa đến bốn mét thì đàn cá Piragon đã hoàn toàn thoát khỏi hiệu ứng "Tê Liệt" của kỹ năng ‘Bão Điện Từ’.
Đó vẫn là còn chưa kể đến một nhóm những con cá Piragon khác, đang nằm ngoài vùng ảnh hưởng của kỹ năng ‘Bão Điện Từ’ và không có bị "Tê Liệt".
‘Choang choang choang…’
- - -…
Liên tục văng vẳng bên tai Đình Tấn là những âm thanh va chạm giữa bộ răng sắc bén như dao cạo của đàn cá Piragon với tấm khiên bảo hộ. Hơn . điểm HP của tấm khiên nhanh chóng bị rút đi một cách thê thảm.
Và rồi sau một hồi bị đàn cá Piragon công kích, đến thời điểm mà tấm khiên bảo hộ chỉ còn lại trên dưới . điểm HP thì hiệu ứng ‘Bão Điện Từ’ lại tiếp tục được kích hoạt.
‘Ầm… xoẹt xoẹt xoẹt…’
- - -…
Lôi điện lan tỏa ra thập phương tám hướng xung quanh, lại thêm ở trong môi trường nước khiến tốc độ di chuyển của nó càng thêm nhanh hơn. Ánh sáng phát ra từ những tia lôi điện cũng đồng thời lan tỏa ra khắp cả đáy cốc tăm tối.
Mượn nhờ ánh sáng đó, Đình Tấn thấy được vô số những con số sát thương, cố định ở mức điểm không ngừng nổi lên trên mặt nước. Điều đó cũng nói rõ cho hắn biết một điều, đàn cá Piragon này có số lượng rất rất đông.
Nếu không nhanh chân chạy trốn thì tấm màn bảo vệ của hắn chẳng mấy chốc sẽ bị gặm nhấm cạn kiệt hết HP. Đến lúc đó, đối mặt với bầy cá đông đảo và dữ tợn này, Đình Tấn nhất định chỉ có một con đường chết.
Cũng mượn nhờ nguồn ánh sáng chợt lóe lên này, Đình Tấn càng thấy rõ hơn được cái hang động mục tiêu mà hắn đang hướng đến này.
Miệng hang động cũng không lớn lắm, kích cỡ bề ngang chỉ bằng hai sải tay của Đình Tấn mà thôi. Một nửa phần hang động đã chìm xuống bên dưới hồ, chỉ có một nửa còn lại là đang nhấp nhô bên trên mặt nước đang không ngừng gợn sóng.
Ba giây nói nhanh cũng không nhanh, nhưng chậm thì cũng không quá chậm. Hết thảy cũng chỉ vừa đủ cho Đình Tấn bơi vượt qua khỏi đàn cá Piragon hai, ba mét mà thôi.
Chớp mắt, thời gian "Tê Liệt" của kỹ năng ‘Bão Điện Từ’ đã hết. Đình Tấn lại phải tiếp tục đối mặt với sự vây công cực kì kinh khủng đến từ đàn cá.
‘Choang choang choang…’
- - -…
Tấm màn hộ thuẫn bảo vệ cho Đình Tấn không ngừng lóe lên ánh sáng, kêu vang âm thanh va chạm liên hồi, tựa như đang muốn kêu cứu với Đình Tấn.
Nhìn ống HP của tấm hộ thuẫn nhanh chóng tuột xuống dưới cột mốc . điểm, trong lòng Đình Tấn không khỏi trở nên gấp gáp, bồn chồn và lo lắng hơn rất nhiều.
Bất quá, tất cả những gì mà hắn có thể làm ngay lúc này chỉ là cắm cúi lặng dưới mặt nước lạnh lẽo, liều mạng bơi về phía trước bằng tốc độ tối đa mà mình có thể làm được.
‘Ầm… xoẹt xoẹt xoẹt…’
Và rồi tại thời điểm Đình Tấn vừa bơi vào bên trong hang động được không lâu, tấm hộ thuẫn cũng chỉ còn lại không đến . điểm HP, đúng vào khoảnh khắc hắn có nguy cơ bị đàn cá bao vây nhiều nhất thì kỹ năng ‘Bão Điện Từ’ lại tiếp tục được kích hoạt.
Ánh sáng lôi điện chợt lóe lên bên trong không gian đóng kín của hang động này, rọi sáng được một khoảng rất xa trên đoạn đường phía trước mặt Đình Tấn.
Đình Tấn tranh thủ thời cơ này, ngóc đầu lên khỏi mặt nước quan sát.
- “Hử…?!”
Nhìn thấy được khung cảnh trước mắt, thần sắc của Đình Tấn liền tươi lên, vẻ mặt mừng như điên che lấp mọi lo lắng của hắn.
Đúng vậy, hắn nhìn thấy một bờ đất, cách mình chỉ có một đoạn đường khoảng mét. Chỉ cần bơi được tới nơi đó, thì đàn cá Piragon này xem như đã vô hiệu, không còn nguy hiểm được với hắn nữa.
Mang theo niềm hưng phấn khi thấy được hi vọng này, Đình Tấn không chậm trễ một phút giây nào, cấp tốc hít một hơi thật sâu hết mức rồi lặn xuống bên dưới mặt nước, hai tay và chân dùng sức bơi lội.
Lực ma sát được giảm đi bớt, tốc độ của hắn tăng nhanh lên thêm được đôi chút. Nhưng coi như là vậy thì vẫn chưa thấm vào đâu so với tốc độ nhanh khủng bố của đàn cá Piragon.
…
…
Thời gian "Tê Liệt" nháy mắt thì đã kết thúc, trong khi đó, Đình Tấn chỉ mới hụp lặn ra được ba, bốn mét mà thôi.
Lặn bên dưới mặt nước, hắn có thể thấy rõ đàn cá đã tiếp tục động. Từng con cá lớn nhao nhao vồ tới, công kích vào tấm màn hộ thuẫn, để lộ ra hàm răng lởm chởm như những cây gai nhọn, đầy sắc bén.
Trước đó, khi nhìn thấy con số xác xuất rất thấp, chỉ có % của kỹ năng ‘Bão Điện Từ’ này, Đình Tấn cũng không dám trông mong gì vào cái xác xuất hư vô, mờ mịt này.
‘Choang choang choang…’
- - -…
Thế nhưng lúc này đây, trông thấy từng con số sát thương không ngừng nổi lên, rút nhanh đi ống HP chỉ còn lại không đến . điểm của tấm màn hộ thuẫn, Đình Tấn không khỏi phải âm thầm cầu nguyện cho nó có tác dụng.
. điểm
. điểm
…
Nhưng hoàn toàn không giống như những gì mà Đình Tấn mong muốn, khoảng cách bờ đất trước mắt còn có hơn mét, mà tấm màn hộ thuẫn đã chỉ còn lại chưa đến . điểm mà vẫn đang rút xuống nhanh chóng không hề có bất cứ dấu hiệu nào muốn dừng lại.
- “Ư… ọc ọc…”
Dù rằng đã bị hệ thống giảm xuống mức độ giả thuyết hiện thực chỉ còn lại %, thế nhưng sau một hồi bơi lội với cường độ cao không ngừng nghỉ, Đình Tấn vẫn còn cảm giác được từng trận căng cứng truyền đến từ cơ bắp tay và cơ chân của mình.
Bất quá, mặc kệ điều đó, hắn nghiến răng, gồng mình, cố gắng vung vẩy đôi cánh tay và chân đã cứng đờ như khúc gỗ của mình, để bơi lội đi. Ấy vậy mà đàn cá vẫn truy đuổi sát theo phía sau đuôi hắn, không hề có ý định muốn từ bỏ con mồi ngon béo bở này.
- -…
Rất nhanh ống HP của tấm hộ thuẫn đã chỉ còn lại . điểm sau cùng, mà cũng đúng vào thời điểm này đây, giống như trút hết toàn bộ sức lực cuối cùng để bảo vệ chủ nhân của mình, tấm màn hộ thuẫn bỗng nhiên bộc phát ra một trận hào quang sáng chói.
‘Ầm… xoẹt xoẹt xoẹt…’
- - -…
Lôi điện điên cuồng bắn ra bốn phía bán kính mét xung quanh Đình Tấn, đánh lên người từng con cá Piragon, khiến chúng ngay tức khắc bị "Tê Liệt" đi.
Không thèm mượn nhờ ánh sáng để quan sát đường đi như trước nữa, Đình Tấn chỉ biết nhân cơ hội này mà cố gắng dồn chút sức lực còn lại của mình, dựa theo trí nhớ mà bơi nhanh về phía bờ đất trước mắt, thứ hắn đã nhìn thấy thoáng qua trước đó.
Hai hơi thở cấp tốc trôi qua như một cơn gió, trạng thái "Tê Liệt" trên người của đàn cá Piragon cũng vì thế mà hết tác dụng.
Được giải thoát, đàn cá Piragon khát máu không hề sợ hãi tí nào, nhanh chóng vẫy đuôi, vọt thẳng lên, truy đuổi theo con mồi Đình Tấn.
Đã cách bờ chỉ còn không tới năm mét, Đình Tấn mang theo sự hồi hộp cùng bồn chồn, phóng đi với tốc độ cao nhất có thể.
‘Choang choang…’
Nghe âm thanh va chạm vang lên phía sau lưng mình, Đình Tấn liền biết một đợt công kích mới lại tiếp tục kéo tới.
- -…
‘Xoảng!’
Từng cái hàm răng sắc của mấy con cá đuổi tới trước bắt đầu nện lên tấm màn hộ thuẫn, đánh hụt số HP chỉ còn lại không đến . sau cùng của nó. Và rồi khi điểm số HP bị đánh trở về con số , Đình Tấn liền nghe được một âm thanh như tiếng kính thủy tinh vỡ vụn, thứ âm thanh mà hắn không muốn nghe thấy nhất.
Cũng ngay tại khoảng khắc đó, Đình Tấn đã đặt hai tay được lên bờ, đang chuẩn bị chống người lao ra khỏi mặt nước.
- “Không ổn!”
Thế nhưng cảm giác có vật gì đó đang phóng đến từ phía sau lưng của mình, làm cho hắn đột ngột biến sắc. Đình Tấn muốn lách người né tránh nhưng tốc độ lao tới của vật thể đó lại nhanh hơn phản ứng cơ thể hắn quá nhiều.
‘Phập…’
-
Một cảm giác hơi đau nhói truyền đến từ trên lưng, kèm theo đó là một con số sát thương đỏ chót từ từ nổi lên trên đầu Đình Tấn. Ống HP của hắn cũng theo đó mà rút đi xuống, từ trạng thái đầy ắp, với hơn . điểm HP, ngay tức khắc bị đánh xuống dưới . điểm.
Gương mặt Đình Tấn tràn ngập sự sợ hãi. Hắn không quan tâm đến cảm giác đau nhói trên lưng mình, chỉ biết cố gắng dùng hai tay chống đỡ lên bờ, nhấc nửa phần dưới cơ thể ra khỏi mặt nước chứa đầy nguy hiểm kia.
‘Phập phập’
- -
Lại tiếp tục hai cú đớp mồi đến từ hai con cá Piragon kịp thời đuổi tới trước. Cảm giác bắp đùi mình truyền đến từng trận đau nhói khiến trái tim Đình Tấn giật thót lên một cái.
Ống HP vẫn còn hơn % của hắn cứ như vậy bị đánh hụt gần hết, chỉ còn lại một tia mong manh sau cùng.
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc, nếu bị nhận thêm một cú công kích nữa thôi thì Đình Tấn sẽ phải đối mặt với tử vong, kèm theo một tấm vé trở về EL thành miễn phí.
‘Phịch…’
Tuy nhiên, ngay tại thời điểm bị hai con cá Piragon kia vừa công kích xong thì Đình Tấn cũng đã kịp thời phóng người bay lên trên bờ đất trước mặt rồi.
Dù vậy thì hắn vẫn không nằm im tại một chỗ mà tiếp tục lăn lộn nhiều vòng trên mặt đất.
‘Rốp rộp rộp…’
Những nơi Đình Tấn vừa lăn lộn đi qua, cấp tốc truyền đến từng tiếng động vỡ nát của đá cứng.
Đình Tấn rất rõ ràng, đây chính là do những con Piragon đã phóng ra khỏi mặt nước, lao tới muốn táp lên người mình, nhưng bởi vì hành động lăn lộn của hắn đã khiến cho chúng cắn hụt rồi đâm vào mặt đá cứng trơ trọi bên dưới.
Có thể cắn vỡ nát cả những tảng đá cuội rắn chắc như vậy thì đã đủ hiểu, hàm răng của loài Piragon này kinh khủng đến mức độ nào.
‘Phịch’
Thật không may, chỉ mới lăn lộn được mấy vòng thì bất thình lình, thân thể Đình Tấn đột nhiên bị đụng vào một cái bề mặt cứng rắn, do tác dụng của phản lực càng làm cho hắn bị dội ngược trở lại.
Ngay tại giây phút ấy, thời gian đối với Đình Tấn bỗng chốc liền giống như bị ngưng đọng lại.
Cú va chạm ngay tức khắc bóp chết hi vọng tìm đường sống của hắn, vì nó đã ngăn cản hắn tiếp tục lăn lộn né tránh công kích của một vài con cá Piragon vẫn còn đang phóng tới ở phía sau.
Không gian đen tối, chẳng hề có một tí ánh sáng, dẫn đến thị giác của Đình Tấn hoàn toàn bị phế bỏ. Những gì mà hắn có thể sử dụng được ngay lúc này chỉ có khứu giác, thính giác và xúc giác của mình.
Trên một nửa tấm lưng truyền đến cảm giác va đụng với vật cứng, nhưng một nửa còn lại thì hoàn toàn không có bất cứ thứ gì, hệt như đang nói rõ cho Đình Tấn biết rằng, đây là một bậc thềm đá và phía sau lưng hắn là lối vào của hang động.
Chỉ cần bật người ngồi dậy, vượt qua bậc thềm đá ấy thì hắn có thể sẽ tránh thoát được mối nguy hiểm trước mắt, tiến vào khu vực an toàn.
Ấy thế nhưng, hắn có thể kịp thời làm được điều đó sao?
Ngay lúc này, trước mặt hắn đang không ngừng truyền đến từng trận âm thanh ma sát giữa một vật thể với không khí. Đình Tấn biết rõ, đó là do một hoặc một vài con cá Piragon đang phóng tới vị trí của mình với tốc độ quá nhanh gây ra.
Đồng thời, hắn cũng hiểu rằng, với tốc độ cấu thành từ điểm thuộc tính nhanh nhẹn của hắn thì không thể nào kịp thời bật người ngồi dậy, để mà tránh thoát khỏi cú công kích này được.
Trong khoảnh khắc đấy, Đình Tấn nhận ra một điều, hắn đã không còn đường để lui nữa rồi…
Trước đây, khi đối mặt với con Griffin Boss Lãnh Chúa, một tồn tại vượt trội hơn mình quá nhiều, Đình Tấn mới không còn cách nào ngoài việc buông tay chịu trận.
Tuy nhiên, lần này, hắn đã làm mọi thứ, cố gắng giành lấy mạng sống của mình trước những mối nguy cơ. Vậy mà tai nạn cứ không ngừng ập đến chẳng khác nào đang muốn thử thách hắn, và rồi từng bước từng bước dồn hắn vào chân tường.
- “KHÔNG!!!”
Một tiếng hét thảm từ miệng Đình Tấn vang lên, truyền khắp cả hang động tăm tối, biểu đạt rõ ràng cho sự tuyệt vọng trong lòng hắn ngay lúc này.
Theo phản xạ tự nhiên của cơ thể, Đình Tấn chỉ còn biết duỗi hai tay ra, chắn trước mặt mình, như muốn đẩy lui đi con Piragon đang lao tới trước mặt hắn.
Ấy thế mà con cá Piragon kia lại không hề có chút thương tiếc nào, vẫn cứ lạnh lùng lao tới trước mặt Đình Tấn, với cái miệng rộng cắm đầy những chiếc răng nhọn, đang há rộng ra hết mức, sẵn sàng cắn xé mọi thứ mà nó sẽ chạm vào.