Trong khi Đình Tấn xoay lưng rời đi, cái bóng của Thẩm Giám – Michael cũng không có hành động gì khác lạ, thân ảnh hắn dần dần trở nên mờ nhạt đi theo từng giây.
Mãi cho đến tận khoảnh khắc hắn hoàn toàn tan biến đi mất thì con đường rộng rãi, thênh thang trong hang động mới trở về với vẻ yên tĩnh và tăm tối, chỉ có ánh đèn đuốc chập chờn vốn có của nó.
Nói về Đình Tấn, khi vừa mới đầu nhận được nhiệm vụ, hắn vì quá kích động mà không hề suy nghĩ quá nhiều. Nhưng ở thời điểm hiện tại, khi đã bình tâm mà suy nghĩ lại, hắn không khỏi cảm thấy có chút đau đầu với tình trạng của mình.
Một thân thuộc tính cùng kỹ năng bị hệ thống hạn chế, không thể sử dụng, trợ lực duy nhất là tên Mephisto cũng đã tử vong, cần phải có hơn tiếng nữa mới có thể triệu hồi trở lại.
Những thứ mà Đình Tấn có thể sử dụng bây giờ, chỉ có một con dao găm chất lượng Đồ Xanh cấp , cùng với một thân xác chậm chạp, suy yếu không bằng cả một tên người chơi cấp bình thường này.
Vừa bước đi, vừa chống tay xoa xoa lên cái trán đang đau nhức vì phải suy nghĩ cho cục diện bế tắc này, chợt, Đình Tấn liền ngừng lại bước chân.
- “Có thể chăng?”
Hắn lẩm bẩm trong miệng một câu không rõ ý nghĩa, bàn tay không chậm trễ vung lên, mở ra bảng giao diện hệ thống, kiểm tra lại mục nhiệm vụ mà mình đã nhận.
[Hệ Thống Nhiệm Vụ]
Nhiệm vụ chuyển chức nghề nghiệp cấp - Thẩm Giám (Vòng thứ nhất)
Giới thiệu: Anh Hùng (Truyền Thuyết) Michael đã chấp nhận thu ngươi làm học trò trực hệ và truyền thụ kinh nghiệm của mình trong lĩnh vực nghề nghiệp cấp - Thẩm Giám, với điều kiện tiên quyết là phải vượt qua được khảo nghiệm của hắn đề ra.
Yêu cầu: Tiêu diệt con cá Piragon (/)
Khuyến cáo: Cấp A tổ đội, người trở lên.
Phần thưởng: Không rõ.
Thông tin nhiệm vụ rất đơn giản, không hề có nhắc đến yêu cầu phải làm thế nào, hay phải hoàn thành trong thời gian bao lâu.
Đình Tấn xem xong ánh mắt liền tỏa sáng lên, tảng đá đang đè nặng trong lòng cũng lập tức bị đẩy dời đi nơi khác.
Lẽ dĩ nhiên, hắn chính là muốn xem thử, liệu rằng nhiệm vụ của Michael có giới hạn giới gian hay không. Nếu như có bắt buộc ở khoảng này, thì với trạng thái bị suy yếu của mình, Đình Tấn chỉ có thể đành ngậm ngùi từ bỏ nhiệm vụ này.
Hắn hoàn toàn thúc thủ vô sách trước việc phải đánh giết con Piragon trong một đoạn thời gian ngắn mà không cần sử dụng tới kỹ năng hay bất kì sự trợ giúp từ người bên ngoài. Điều đó chẳng khác nào muốn bắt ép hắn đâm đầu vào chỗ chết.
Hiện giờ đã chắc chắn không có yêu cầu về khoảng này, Đình Tấn liền an tâm hơn, bắt đầu kiểm tra lại trạng thái của bản thân mình.
[Đang trong thời kì suy yếu, giảm % toàn bộ thuộc tính. Thời gian kéo dài: giờ phút]
[Triệu hồi thú nuôi tử vong (Đang trong thời gian làm lạnh). Thời gian kéo dài: giờ phút]
Mở lên hai bảng giao diện hệ thống nhân vật và thú nuôi, Đình Tấn trông thấy thông số thuộc tính hoàn toàn không có bất kì sự thay đổi nào, duy chỉ có thời gian bị suy yếu đã giảm xuống rất nhiều, còn trong bảng giao diện hệ thống thú lại có thêm ra một dòng trạng thái mới.
Biết rõ điều này, Đình Tấn cũng không lấy làm lạ gì. Trước đó, hắn cũng đã nghe được âm thanh hệ thống thông báo rồi, chỉ là vì lúc đó quá gấp gáp, chỉ có thể chạy thục mạng tìm đường sống, cho nên không thể kiểm tra lại chi tiết mà thôi.
Bỗng, như nhớ đến cái gì đó, Đình Tấn vội vàng mở ra bảng giao diện hệ thống danh sách kỹ năng của mình ra kiểm tra.
‘Thượng Cấp Triệu Hồi Thuật - Địa Ngục Môn’
Cấp bậc: Cao cấp
Giới thiệu: Triệu hồi ra linh hồn bị phong ấn hay bị giam cầm trong bùa chú hoặc vật phẩm đặc biệt có điêu khắc vòng tròn ma thuật phong ấn. Biến linh hồn này trở thành kẻ hầu, nằm dưới quyền kiểm soát và điều khiển của người sử dụng kỹ năng.
Tiêu hao: MP cố định và [Đẳng cấp linh hồn ] MP cho mỗi giây duy trì triệu hồi.
- Lưu ý: Hiện tại, bởi vì người chơi chưa đủ cấp độ để sử dụng kỹ năng này cho nên tiêu hao sẽ tính theo mức: [ điểm thuộc tính tinh thần cho mỗi giây triệu hồi].
- Lưu ý: Quá trình triệu hồi sẽ bị gián đoạn nếu điểm thuộc tính tinh thần của người chơi bị khấu trừ quá % trong cùng một lần triệu hồi.
Hiệu quả: Tùy thuộc vào sức mạnh của linh hồn bị phong ấn mà người chơi sở hữu.
Đồng bộ hóa hiện thực: hiệu quả không đổi, tiêu hao không đổi. Độ chuẩn xác thông số %. Hệ thống sẽ khóa DNA của ngài nếu có tố cáo ngài phạm tội từ phía chính phủ. Xin hãy cẩn thận sử dụng. (Chỉ mở ra cho người dùng tự chủ sử dụng kỹ năng)
Mãi cho đến tận bây giờ, Đình Tấn mới có thời gian để kiểm tra lại kỹ năng mà hắn vừa mới kích hoạt ra được trước đó. Nhìn thấy dòng chữ ‘Thượng Cấp Triệu Hồi Thuật - Địa Ngục Môn’, hô hấp của Đình Tấn bỗng chốc đã biến đổi, càng trở nên dồn dập hơn.
Trái tim hắn liên tục gia tăng tốc độ co bóp, như muốn dồn ép cho dòng máu nóng đang sôi lên của hắn lưu chuyển khắp cơ thể.
Tuy rằng giữa ‘Thượng Cấp’ và ‘Tối Thượng’ đều có chút tương tự như nhau về cách đọc, nhưng về mặt ý nghĩa, bọn chúng hoàn toàn không cùng cấp độ với nhau.
Đình Tấn còn nhớ rõ, ở thời điểm sáu, bảy năm sau khi quái vật ồ ạt xâm lấn, phương pháp tu luyện đã trở nên cực kì rầm rộ, người người, nhà nhà đều đâm đầu vào tu luyện.
Giá tiền của những bản bí kíp hay cả phương thuốc và dược liệu để hỗ trợ cho việc tu luyện, đều không khác gì một khối tài sản kết xù, đủ để cho một người đổi đời.
Có thể nói đó là thời đại hoàng kim của loài người trong tận thế, tưởng chừng như chuyện xảy ra trong mơ khi những phương pháp tu luyện ấy đã hoàn toàn chiến thắng, hay thậm chí là áp đảo ngược trở lại đám quái vật ngoại không gian.
Cũng vào thời điểm ấy, chỉ cần nói đến ‘Tối Thượng’, người ta sẽ nghĩ ngay đến những danh nhân hay những vị Anh Hùng có danh hào riêng, rất nổi tiếng trên khắp thế giới.
Đó là đại diện cho sức mạnh, cho một loại tuyệt kỹ hủy diệt hoặc có tác dụng phụ trợ, đủ sức để lật đổ một thế trận bế tắc, cứu sống cả trăm nghìn sinh mạng con người chỉ trong một nốt nhạc.
Còn về phần ‘Thương Cấp’ như của Đình Tấn đây, nó chỉ là một cách nói như để chứng minh cho việc, người sử dụng kỹ năng đấy đã bước vào hàng ngũ cao thủ, vượt qua được những loại vũ khí khoa học hiện dại, đủ để làm bọn họ nổi danh ở trong một khu vực nhất định mà thôi.
Nói như vậy là để thấy rõ được sự chênh lệch về cách phân loại chất lượng của kỹ năng, dưới ánh mắt của những con người trong tận thế.
Cứ nghĩ đến cảnh tượng khi mà Mephisto với thân thể khổng lồ bước ra khỏi cánh công ‘Địa Ngục Môn’, hay thời điểm mà hắn vung tay triệu hồi ngọn lửa địa ngục màu đen ấy, thiêu cháy Paal từ linh hồn đến thể xác chỉ trong chớp mắt thì đủ hiểu, đây là một lần quá độ lên một đẳng cấp, một tầng thứ cao hơn rất nhiều.
Những kỹ năng đánh đấm cận chiến, hay triệu hồi vài con vong linh nho nhỏ trước kia của Đình Tấn, bất quá chỉ là một loại chiến đấu từ thời cổ đại mà thôi. Mạnh thì có mạnh hơn, nhưng cũng không thể dùng để đối phó với những chủng loài quái vật ngoại không gian cao cấp được.
Nếu như dùng đẳng cấp trong trò chơi để phân chia, thì có thể nói là cấp và cấp cách nhau một đường biên giới, tương đương với giữa mặt nước biển và đỉnh núi cao.
Coi như là vậy thì những thứ đó cũng quá đỗi bình thường đối với Đình Tấn. Chính hắn cũng hiểu được, thật sự không có kỹ năng nào là mạnh nhất, hay là đủ để đối phó với những con quái vật ngoại không gian kia cả.
Bởi nếu mọi chuyện thật sự là như vậy thì những vị cao thủ nổi tiếng nhất nhì trên thế giới cũng đã không ngã xuống thân vong trước những con quái vật ngoại không gian.
Ở đây, Đình Tấn kích động là vì một nguyên do khác nữa.
Nhìn thấy kỹ năng ‘Thượng Cấp’ này, hắn liền có một cảm giác đã bước chân vào hàng ngũ cao thủ, trong khi mọi người vẫn còn lẹt đẹt ở cấp nhập môn hoặc nâng cao.
Điều đó nói rõ cho hắn biết rằng, bản thân hắn đã mạnh lên rất nhiều, đã dẫn trước xa xa so với những người chơi khác. Cơ hội để hắn được tồn tại, hay thậm chí là thành lập một thế lực không phụ thuộc vào quốc gia đã được cố định càng thêm vững chắc.
- “Hm… không được lơ là. Phải nắm chặt thời gian thôi.”
Sau khi xem xong thông tin kỹ năng mới này, Đình Tấn giống như được tiếp thêm một nguồn động lực cường đại. Hắn vung tay đóng lại bảng giao diện, miệng thì thào với vẻ mặt quyết tâm thấy rõ.
Một tay cầm dao găm, một tay khác lại cầm đèn đuốc, Đình Tấn cất bước lên đường, trở về khu vực đầu lối vào của hang động, nơi mà những con cá Piragon kia đã suýt giết chết hắn trước đó.
Thong thả bước đi trở lại, rất nhanh trong tầm mắt Đình Tấn liền xuất hiện một vài bóng dáng to lớn mà lại quen thuộc. Không ai khác hơn, chúng chính là đám Molebear đã phá vỡ hang động, bò ra ngoài tập kích hắn trước đó.
Hiển nhiên, không tìm được con mồi, bọn chúng đã bắt đầu tản ra xung quanh tìm kiếm. Và cho đến hiện tại, sau khi Đình Tấn đã rời đi nơi này được một lúc lâu, một đám hơn mười con Molebear đã phân chia ra rải rác khắp nơi.
Đảo mắt một vòng, Đình Tấn cấp tốc đã tìm ra phương pháp để giải quyết đám Molebear cản trở đường đi này. Hắn nhặt lên một viên đá, cầm nó ném nhẹ lên mặt đất, sát bên cạnh một con Molebear có khoảng cách ở gần mình nhất.
‘Lộp cộp’
Tiếng động cũng không quá lớn, chỉ vừa đủ cho con Molebear đó nghe mà thôi.
‘Rít Rít…’
Lập tức, nó liền bị thu hút sự chú ý, xoay chuyển thân thể, lần mò đánh hơi theo hướng viên đá mà Đình Tấn vừa ném tới.
Cứ như vậy, hắn không ngừng bước lui về sau, dùng mùi của cơ thể mình để dụ con Molebear tách rời khỏi bầy đàn của nó. Chờ cho đến khi nó đã rời đi được hơn mét, Đình Tấn không tiếp tục bước lui nữa mà cấp tốc xông thẳng tới con Molebear lạc đàn này, dùng dao găm trong tay làm thịt nó.
‘Rít rít…’
Con Molebear dù rằng đã nghe ra được có tiếng động lạ đang dồn dập hướng về phía mình, nhưng do kẻ địch hành động quá mức đột ngột, lại càng thêm nhanh nhẹn khiến nó bất ngờ, không kịp trở tay.
‘Phập phập phập…’
- - - (Điểm Yếu)…
Giống như lần trước đó, Đình Tấn giống như một cái bóng, lướt trong màn đêm, quấn quanh cơ thể của con Molebear. Dao găm trong tay hắn hệt như một cái lưỡi hái của tử thần, lấy đi từng giọt sinh mệnh của kẻ địch.
Con Molebear gào rú trong bất lực, đôi lúc lại tung ra vài đòn hiểm hóc, thế nhưng Đình Tấn quá mức xảo quyệt, lại luôn cảnh giác trước những dị động của nó, thế nên toàn bộ công kích của nó đều bị rơi vào trong khoảng không.
‘Rít rít…’
Exp +
Sau một hồi lâu, Đình Tấn đóng vai một tên Thích Khách, lấy đi toàn bộ sinh mệnh, thứ được cất chứa trong ống HP chỉ có điểm của con Molebear, khiến nó không cam lòng gào rú lên một tiếng thảm thiết, thân thể khổng lồ cứ thế mà ngã xuống dưới chân hắn.
Vẻ mặt lạnh lùng của Đình Tấn, khi được chiếu rọi dưới ánh sáng mập mờ của ngọn đuốc đang bốc cháy thì lại càng thêm lạnh lẽo hơn. Hắn không hề quan tâm đến việc con Molebear này rơi ra cái gì, cũng không quan tâm đến con số kinh nghiệm điểm mà mình vừa nhận được.
Trong mắt hắn lúc này đang đang tập trung quan sát hướng di chuyển của những con Molebear còn lại, truy tìm mục tiêu thích hợp kế tiếp để chém giết, rút ngắn thời gian xuống nhanh nhất có thể.
Lúc này đây, bọn chúng đang lồm cồm bò xung quanh hang động, tại trước mặt hắn, vẫn chưa có một con nào trong số chúng đã nhận ra, một tên đồng bạn của mình đã bị hạ sát.
Đình Tấn cúi người nhặt lên một viên đá, bước chậm về phía một con Molebear mà hắn đã lựa chọn. Cứ như thế, hắn lặp lại bài cũ, dụ từng con ra khỏi bầy đàn, chém giết trọn vẹn đủ con Molebear có mặt trong cái hang động này.