Lạc Hồng ngẩn người, đám đội trưởng cùng đội viên đang vây công xung quanh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ cũng không khá hơn được là bao nhiêu, bởi vì cánh cửa khổng lồ trước mắt bọn họ thật sự là quá quen thuộc, không tài nào khiến bọn họ quên đi được.
Trong số những người bọn họ, làm gì còn có ai chưa từng được xem qua đoạn phim, ghi hình lại thời điểm Paal được Long triệu hồi ra kia chứ.
Lại nói, cánh cửa ‘Địa Ngục Môn’ đấy cũng quá bắt mắt, mà khoảng cách giữa đôi bên còn chưa đầy mét, muốn không chú ý đến thì mới là chuyện khó khăn hơn.
‘Ầm ầm ầm…’
Chỉ trong giây lát rung chuyển, mặt đất rốt cuộc cũng bình yên trở lại, ‘Địa Ngục Môn’ cũng hiển lộ nguyên hình của nó, hai cánh cửa khổng lồ chậm chạp tách rời sang hai bên, khói xám như tìm được một lối xuất khẩu, ùn ùn tràn ra bên ngoài.
‘Kẻo kẹt… rầm’
Đón lấy một trận thanh âm ma sát cực kì chói tai vang lên, ‘Địa Ngục Môn’ mở rộng, để lộ ra một vòng xoáy hố đen bên trong.
- “Khà khà khà…”
Tiếng cười rùng rợn tựa như âm thanh kim loại va chạm vào nhau, vang vọng cả một khu vực, thậm chí còn lấn át luôn cả tiếng động từ chiến trường phía trước.
Paal bước chậm ra khỏi hố đen, trước hàng trăm, hàng nghìn cặp mắt đang chăm chú nhìn lấy hắn.
‘Ực…’
Không gian xung quanh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ bỗng chốc trở nên yên tĩnh đến lạ, duy chỉ có từng tiếng nuốt nước bọt cứ vang lên liên hồi.
Trong đó còn có một tên đội trưởng của đội Lính Đánh Thuê đã phản bội [The Alliance], sắc mặt hắn tái nhợt không còn chút máu, hai chân muốn nhũn ra, không thể di động theo ý hắn nữa.
- “Pa…al…”
Nội tâm tràn ngập sợ hãi, đôi môi khô khốc của hắn lắp bắp hồi lâu mới gọi ra một tiếng.
- “Làm… làm sao hắn lại có mặt ở đây?!”
- “A… chẳng phải Long đã gia nhập vào [Hồng Môn Hội] bên phe chúng ta rồi sao?”
…
Từng âm thanh sợ hãi vang lên bên trong hàng ngũ của Lạc Hồng, thế nhưng không có ai đứng ra đưa cho bọn họ một lời giải đáp chuẩn xác nhất.
‘Hỏa Cầu’
Giữa tiếng cười điên cuồng, Paal không nói thêm bất cứ lời nào, cánh tay vung lên, ném thẳng một quả cầu lửa về phía đám người đang tụ tập xung quanh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.
‘Ầm!’
- [Hỏa]
- (Đốt Cháy)
- [Hỏa] (Điểm Yếu)
- (Đốt Cháy)
- [Hỏa] (Chí Mạng)
…
Quả cầu lửa với kích cỡ tương đương với cả một con trâu, bay thẳng vào khu vực đông người nhất rồi nổ tung. Từng đốm hoa lửa lớn nhỏ khác nhau, hệt như dung nham nóng chảy đặc sệt, bắn tung tóe ra xung quanh.
Tổn thương so sánh với lần tập kích trước đó đã tăng lên rõ rệt, nói lên rằng trong khoảng thời gian này, Long tất nhiên đã rất chăm chỉ tu luyện tăng lên thực lực.
Một số không may bị đánh trúng bộ vị hiểm yếu, nháy mắt liền bị thuấn sát, số còn lại cho dù may mắn không chết ngay thì cũng sẽ phải đối mặt với tổn thương Đốt Cháy, từ từ bị thiêu sống đến chết.
Đáng sợ hơn nữa là ngay cả cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ cũng không thoát khỏi số phận bị vạ lây, ống HP kéo xuống dù chỉ là một đoạn nhỏ .%, nhưng cũng thấy rõ ràng hơn so với thời điểm bị đám người Lạc Hồng vây công.
- “Hahaha… chết, chết hết đi đám sâu mọt…”
Có lẽ đã giết được một vài người khiến Paal giống như bị kích thích ma tính. Hắn điên cuồng hống lớn, hai cánh tay trần liên tục vùng vẫy, ném những quả ‘Hỏa Cầu’ về phía đoàn người.
…
Gã Chiến Sĩ dẫn đội, với vẻ mặt nhìn lấy tình cảnh trước mắt, trong lòng không khỏi dâng lên từng đợt cảm giác kích động, hưng phấn khó nói nên lời.
- “Khốn nạn, ngươi làm gì vậy?! Chúng ta đến đây là để hủy cánh cổng, chứ không phải là giết người. Mau đánh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ kia cho ta!”
Ấy thế nhưng khi Paal bất thình lình ra tay với đám người của Lạc Hồng, gã Chiến Sĩ dẫn đội liền trợn mắt ngoác mồm, sau đó tức giận lao tới túm lấy cổ áo của Long, quát thẳng vào mặt đối phương.
- “Ha… hahaha… Aaa… ngươi nằm mơ đi… haha…”
Long hơi thở đứt quảng, cố nén từng cơn đau đớn trùng kích đại não mà rên rỉ ra một tiếng cười còn khó nghe hơn cả khóc, bên trong chất đầy giọng điệu châm chọc.
Hắn biết rõ, đối phương muốn lợi dụng mình để nhanh chóng phá hủy cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ của [The Alliance]. Chính vì thế mà chắc chắn đối phương sẽ không thể nào đánh gãy quá trình triệu hồi của hắn được.
Điều đó vô tình làm cho gã Chiến Sĩ dẫn đội của [Hồng Môn Hội] biểu lộ trên gương mặt thoáng có chút trì trệ, nhưng ngay sau đó, hắn dường như đã phát hiện ra được cái gì, hai mắt trợn to lên nhìn lấy Long.
- “Ngươi… ngươi…”
Bởi vì quá tức giận, bộ ngực hắn phập phồng lên xuống, ngập ngừng nói không nên lời.
‘Bốp!’
Bất quá, khi nộ khí đã tích lũy đến đỉnh điểm, hắn không kìm chế được bản thân nữa, vung nắm đấm tấp lên mặt Long.
- “Thằng khốn, ngươi hết muốn sống rồi sao?! Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng, đã nằm ở trong khu vực địa bàn của [Hồng Môn Hội] thì bọn ta lại không dám giết ngươi a?”
Hai tay túm lấy Long, kề sát vào mặt mình, hắn nghiến răng nghiến lợi gằn giọng nói ra từng câu, với vẻ mặt cực kì dữ tợn, tựa như muốn giết người một dạng.
Thế nhưng, đáp lại hắn chỉ là tiếng cười đầy khinh bỉ của Long.
…
Lạc Hồng sở hữu nghề nghiệp Đạo Tặc, phản xạ thân thể dĩ nhiên phải nhanh nhẹn hơn đám đội viên xung quanh.
Đúng vào thời điểm Paal vừa ném ra quả ‘Hỏa Cầu’ đầu tiên, nàng đã lập tức làm ra phản ứng, thân thể nhào lộn về trước mặt, rồi dùng tốc độ nhanh nhất bật người đứng lên bỏ chạy, tránh thoát khỏi một kiếp bị miểu sát.
Nếu không thì phỏng chừng, hạ tràng của nàng cũng không khá hơn được so với đám người bên cạnh là bao nhiêu.
Trong khi bỏ chạy, ánh mắt của nàng cũng không ngừng lại một chỗ mà chuyển dời về phiến đất trống phía sau cánh cổng ‘Địa Ngục Môn’. Tại nơi đó, nàng phát hiện ra một nhóm thân ảnh đang tụ tập cùng nhau.
Tiêu điểm được nàng chú ý nhất, nằm trên thân ảnh của một kẻ đang quỳ gối trên đất, hai tay ôm lấy đầu, bộ dáng dường như rất thống khổ.
Trước đây, khi đoạn phim ghi hình của Long được tung ra, trên mạng diễn đàn đã có rất nhiều người nhàn rỗi, thảo luận về việc đối phó với dạng triệu hồi thuật này.
Phương án tối ưu được đưa ra chính là dồn lực giải quyết kẻ triệu hồi kỹ năng, đơn giản hơn rất nhiều so với việc đâm đầu vào hiến máu nhân đạo cho Paal.
Chính Lạc Hồng cũng chưa từng bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ rơi vào tình cảnh như vậy, mà bây giờ nó đã thực sự xảy ra.
Dù rằng sự tình xảy ra có chút bất ngờ, nhưng ít nhất là nó vẫn còn chưa đến nỗi không còn cách giải quyết.
- “Mau, công kích tên Long kia!”
Tỉnh táo làm ra phương án ứng đối, Lạc Hồng hét lớn chỉ tay về phía trước mặt, nếu theo như hướng nàng điểm tới sẽ thấy rõ, nơi đó có một thân ảnh không ai khác hơn là Long.
‘Ầm ầm…’
- [Hỏa]
- (Đốt Cháy)
- [Hỏa] (Điểm Yếu)
- (Đốt Cháy)
- [Hỏa] (Chí Mạng)
…
Bất quá, đem nàng vừa nói dứt câu, đáp lại không phải là tiếng hô ứng của những tên đội viên, mà chính là hai quả ‘Hỏa Cầu’ nối tiếp nhau đánh vào giữa đội hình.
Một cuộc thảm sát như lúc Paal vừa xuất hiện lần đầu tiên ở một tuần trước, lại diễn ra.
- “Á…”
- “Nóng, nóng quá”
- “Cứu mạng, chạy mau”
Tiếng la hét thảm thiết inh ỏi, đám người này hoàn toàn không có sức chống cự trước Paal. Đối với bọn họ, hắn quá mạnh chẳng khác nào một con Boss cấp Thực Thi Rết bên kia.
Nhưng sức mạnh đó thì cũng chưa đến nỗi phải làm cho bọn họ không còn ý chí chiến đấu. Hết thảy đều là bởi vì sát thương của Paal gây ra có cảm giác cực kì chân thực, không khác gì đang bị lửa thiêu cháy.
Dường như, công kích của hắn không có khả năng giảm bớt cảm giác đau đớn theo mức độ giả thuyết thấp của người chơi.
- “Quỷ Kích!”
Paal ném đi chừng năm, sáu quả cầu về sau thì đột nhiên bật người nhảy lên cao, bay thẳng đến cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’, miệng đồng thời hét lớn một tiếng, cánh tay giơ lên cao quá đầu, bắt lấy một cây kích đang lờ mờ xuất hiện.
Vừa chụp được Quỷ Kích vào tay, hắn lập tức hướng mũi kích ghim xuống đất.
- “Khổng ổn! MAU CHẠY!”
Hình ảnh này vừa rơi vào trong mắt Lạc Hồng, tức thì đã khiến cho nàng biến sắc, không chút do dự phóng ra phía bên ngoài.
- “Chạy mau”
- “Khốn nạn, hắn định tung ra ‘Hỏa Ngục’!”
…
Đám đội viên trông thấy Paal nắm trong tay Quỷ Kích liền biết hắn tiếp theo sẽ muốn làm cái gì rồi, không đợi Lạc Hồng nhắc nhở, từng người kinh hãi cắm đầu bỏ chạy ra khỏi khu vực xung quanh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.
- “Hỏa Ngục!”
‘Uỳnh…’
Đón lấy mũi kích trong tay Paal vừa xé mở ra mặt đất, ngọn lửa đỏ hừng hực tức khắc phóng lên cao.
-
- [Hỏa]
-
…
Ngọn lửa chẳng những bao trùm lấy Paal, mà con gom luôn vào cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ cùng với một đám người chơi xui xẻo chưa kịp bỏ chạy, vẫn còn đứng đờ người ra ở đó.
Từng cái vòng tròn cột lửa lấy tốc độ hỏa tiễn phóng ra khỏi lòng đất, bao trùm khuôn viên hơn trăm mét xung quanh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.
Một bọn kẻ phản bội kia, coi như có nhanh cỡ nào đi nữa thì cũng không thể nhanh hơn được tốc độ khuếch tán của cột lửa ‘Hỏa Ngục’.
Thoáng cái, chưa đến ba hơi thở, hơn một ngàn người dưới sự dẫn dắt của Lạc Hồng tiến đến nơi này đều đã bị Paal giết đi gần hết, chỉ còn lại vài trăm tên mau mắn đứng ở khu vực bên ngoài hàng ngũ, thoát chết trong gang tấc.
- “Xong… xong hết…”
Tận mắt chứng kiến tình cảnh ấy, Lạc Hồng thất hồn lạc phách, hai mắt đờ đẫn vô thần nhìn về phía Paal, trong miệng không ngừng lẩm bẩm như một kẻ mất trí.
‘Rầm rầm rầm…’
Bỗng dưng, đúng lúc này, Paal đột nhiên cảm nhận được một nguồn lực hút từ phía sau, mà cánh cửa ‘Địa Ngục Môn’ cũng đồng thời bắt đầu rung động càng lúc càng dữ dội.
- “Không, không, lại đến nữa rồi sao. Ta không muốn, ta không muốn trở về…”
Paal vừa kinh hãi vừa rống lên, thanh quỷ kích trong tay cũng bị hắn dùng sức đè xuống bên dưới mặt đất, tựa như muốn dùng nó để bám trụ lại, trước sức hút của cánh cổng ‘Địa Ngục Môn’.
Tuy nhiên, tất cả chỉ là vô dụng. Theo như chấn động trên ‘Địa Ngục Môn’ càng mạnh hơn thì sức hút cũng trở nên cường đại, Paal cuối cùng cũng bị hút vào trở lại bên trong hố đen.
Lạc Hồng nhìn thấy cánh cửa ‘Địa Ngục Môn’ dần dần khép lại, sau đó chậm rãi chui xuống bên dưới mặt đất, hai mắt liền phục hồi lại vẻ minh mẫn, thần sắc kích động thấy rõ.
- “Mau, hắn đi rồi, nhanh đến công kích cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’!”
Nàng lại dẫn đầu phát động mệnh lệnh công kích, thân ảnh lướt đi như một ngọn gió, ép thẳng đến bên cạnh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.
- “Đi rồi. Giết, hủy cánh cổng nhanh.”
- “Ah… ta mẹ nó cuối cùng cũng đi, mau giết!”
…
Cảm giác vừa thoát ra được khỏi cái chết, dẫn đến đám đội viên càng trở nên hung mãnh hơn trước rất nhiều, từng tên người chơi siết chặt vũ khí trong tay, đuổi theo Lạc Hồng tới công kích cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’.
- “Cốt Ngục!”
Bỗng dưng, đúng vào lúc này, từ trên không trung bất ngờ truyền đến một tiếng hét lớn.
‘Ầm…’
Lạc Hồng còn đến mét đường nữa mới đuổi đến bên cạnh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ thì ánh mắt chợt hoa lên một cái, sau đó trước mặt nàng đột ngột xuất hiện một cái xương cốt cong vút như ngà voi, nhưng kích cỡ lại lật lên gấp lần có thừa.
Một cái lồng bằng xương cốt như vậy, vô thanh vô thức đâm chồi từ bên trong lòng đất ra, bao trùm lấy cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ không để lộ ra một kẻ hở nào.
Ngẩng đầu lên trời cao, Lạc Hồng tức thì trông thấy được một cái thân ảnh đang phi hành, phóng đi về phía sau cứ điểm, mục tiêu của hắn có thể là đám người của Long.
Nhìn lại cái lồng xương cốt trước mặt, Lạc Hồng đột nhiên có một loại cảm giác muốn bùng nổ. [Hồng Môn Hội] quấy rối, lại thêm Đình Tấn xuất hiện, lợi dụng ‘Cốt Ngục’ giam cầm lại cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ khiến nàng không thể ra tay, chậm trễ đi thời gian quý báu.
- “Đội Trưởng, cẩn thận!”
Đúng vào lúc nàng thất thần trong giây lát này, một tiếng kinh hô thuộc về một tên đội viên, từ phía sau truyền đến.
Không biết từ lúc nào, ở phía sau cái lồng xương ‘Cốt Ngục’ này đột nhiên nhô ra hai tên Tu La Huyết Chiến Sĩ mặc giáp phục đỏ như máu, hai tay cầm song kiếm đang vung lên, lao đến trước mặt Lạc Hồng.
Khi Lạc Hồng kịp thời tỉnh lại vì tiếng quát lớn ở phía sau, thì trước mắt nàng đã xuất hiện một lưỡi kiếm đỏ như máu, tốc độ nhanh đến xé gió, đã không còn khả năng để né tránh được nữa.
‘Phốc…’
- (Điểm Yếu)
Lưỡi kiếm xuyên qua đầu nàng, kéo ra một đường vòng cung tuyệt mỹ. Tổn thương khủng bố nổi lên trên đầu Lạc Hồng, thoáng cái đã lấy đi hơn một nửa ống HP của nàng.
…
‘Rốp rốp…’
Nắm tay truyền đến từng trận âm thanh giòn tan, gã Chiến Sĩ dẫn đội TrungChan đã không còn kìm chế được nữa.
- “Hộc hộc… các ngươi... đừng mơ tưởng, haha…"
Nhìn Long đã thu hồi ‘Địa Ngục Môn’ vì kiệt sức, cả người mềm nhũn ra như bún, miệng không ngừng thở dốc, cơn phẫn nộ trong lòng gã chiến sĩ TrungChan đã đột phá khỏi mức giới hạn.
- “Mẹ ngươi, nếu đã không còn giá trị lợi dụng thì đi chết đi a!”
"Phịch"
Miệng quá lớn, thốt ra một câu chửi tục, hắn vung nắm tay ném Long nằm ra đất, một tay khác thì nắm lấy đại kiếm treo trên lưng, không hề do dự mà vung lên chém mạnh xuống.
Long cảm giác thân thể mình bây giờ giống như đã tan rã ra thành từng mảnh nhỏ, đầu ong ong trực hưởng, mắt hoa lên không thấy rõ được bất cứ thứ gì trước mặt, chỉ lờ mờ nhìn được một bóng người đang vung lên vật gì đó ở trước mặt mình.
- "F...or The Allian...ce..."
Biết rằng bản thân rất khó mà qua khỏi, khóe miệng Long cong lên, lộ ra một vòng mỉm cười, mí mắt nhắm lại, cả thân thể cũng buông lỏng rất nhiều, trong miệng thì thào một tiếng sau cùng.
‘Xoẹt…’
Nhưng đúng vào ngay khoảnh khắc thanh kiếm của gã Chiến Sĩ TrungChan vừa giơ lên trời, không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện một tia lôi điện to bằng hai ngón tay, sáng chói màu tím, nhắm ngay thân thể hắn bổ tới.
- “LÔI XÍCH!”
Một khắc sau đó, tiếng hét lớn của Đình Tấn từ trên bầu trời mới truyền đến tai hắn.