Đối với Đình Tấn, việc một mẻ hốt gọn đám người [Rothschild] này hoặc ít nhất phải làm bọn họ bị tổn thất nghiêm trọng đến mức độ gần như toàn diệt, cũng không có chút nào quan trọng, cần hắn phải chú tâm tới nhiều lắm.
Dẫu sao đó cũng là việc của hội [Rockefeller], mục đích của hắn duy nhất chỉ có cứu trợ đối phương vượt qua cơn hoạn nạn lần này mà thôi, những sự tình khác đều bị hắn vứt bỏ qua một bên.
Quyết định xong liền làm, Đình Tấn liền nhanh tay lấy ra sách ma thuật, bắt đầu triệu hồi kỹ năng.
Hắn nhắm tới chiến trường rộng lớn với mấy triệu người đang chiến đấu ngoài kia. Còn việc bảo hộ cánh cổng [Thủy Tinh Thể], tại khu vực trung tâm cứ điểm thì đã bị hắn giao lại cho đám người [Rockefeller].
Suy cho cùng, nơi đó cũng không có quá nhiều nguy hiểm cho lắm, chỉ cần bọn họ cử đến một số lượng lớn thành viên trọng tâm phòng thủ thì cơ hồ không ai có thể phá được.
Tuy nhiên, phải để lại một chút tâm tư phòng hờ theo thói quen, dẫn đến Đình Tấn cũng không vội sử dụng thiết bị liên kết cánh cổng [Thủy Tinh Thể] của cứ điểm [Rockefeller] lại với cứ điểm [The Alliance] của hắn.
Mặc dù làm như vậy sẽ tạo điều kiện cho người của [The Alliance] đến đây hỗ trợ, có được các cường lực trợ giúp như nhóm tiểu đội của Đình Tấn.
Nhưng trái lại nó sẽ dẫn đến một số tình huống cực kì nguy hiểm, chẳng khác nào một con dao hai lưỡi. Vì một khi kẻ địch lợi dụng thời cơ này tràn qua cứ điểm [The Alliance] quấy rối, nơi đó có thể sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức không đáng có.
Suy tính kỹ lưỡng rõ ràng như vậy, Đình Tấn cũng không ngừng nghỉ hay phân tâm dù chỉ một giây một khắc.
Không cần mất quá nhiều thời gian, rất nhanh thì hắn đã hoàn thành quá trình triệu hồi loạt kỹ năng đầu tiên, sau một khoảng thời gian dài không động tay động chân chiến đấu.
[Vận Phong Thuật]
[Bộc Lôi Thuật]
[Tinh Thần Áp Súc] (% hiệu quả kỹ năng)
…
Lần lượt triệu hồi ra từng cái kỹ năng phụ trợ buff cho bản thân mình, Đình Tấn lại lấy ra thuốc khôi phục uống ngay vào, tranh thủ duy trì trạng thái đỉnh cao rồi mới tiếp tục triệu hồi ra kỹ năng.
[Địa Ngục Cốt Giáp] ( giây)
Ít lâu sau đó, Đình Tấn trầm giọng thở ra một tiếng, thanh âm vừa thốt ra khỏi miệng thì từ trong không khí giống như có mười hạt nam châm cực mạnh, điên cuồng hút lấy cát bụi trong không gian ở khắp nơi xung quanh Đình Tấn, cấp tốc tạo thành hình một tấm khiên xương cốt trắng phếu, vững cố như thép nguội.
Đây có thể nói là lần đầu tiên hắn triệu hồi ra kỹ năng phòng thủ [Địa Ngục Cốt Giáp], một phiên bản nâng cấp của [Cốt Giáp] trước kia.
Chẳng những số lượng tăng lên đến tấm, mà kích cỡ của mỗi tấm cũng gần như thổi phồng ra gấp đôi có thừa, so với thời điểm kỹ năng [Cốt Giáp] chưa được nâng cấp.
Bên cạnh vẻ bề ngoài càng thêm gai góc dữ tợn hơn rất nhiều của nó, với chỉ số thuộc tính tinh thần hơn . điểm hiện tại của hắn, mỗi tấm [Địa Ngục Cốt Giáp] như thế này sẽ sở hữu một lượng HP cao đến . điểm, đó mới là điều càng khủng khiếp hơn.
Kết hợp lại mười tấm như vậy, có thể nói Đình Tấn đã trở thành bất tử trước mọi công kích của người chơi dưới cấp, không chứa [Nguyên Tố Sát Thương].
Đã thế, mỗi tấm [Địa Ngục Cốt Giáp] lại còn mang theo hiệu ứng phản đòn, với lượng [Nguyên Tố Sát Thương] tổng hợp của Đình Tấn đang mang trong người, cho nên đối với các con Boss Lãnh Chúa dưới cấp, hắn cũng không hề ngại tiếp xúc va chạm với bọn chúng nữa rồi.
Thỏa mãn hài lòng trước hiệu quả của kỹ năng mới, Đình Tấn lại tiếp tục triệu hồi ra kỹ năng năng khác.
Bất quá lần này, hắn cũng không có đứng im một chỗ trên không nữa, mà dần dần hạ thấp độ cao xuống khu vực trung tâm chiến trường bên dưới mặt đất, nơi đang tập trung rất đông người của hội [Rothschild].
- “Ơ… chỉ huy, kia là cái gì vậy?”
Bolic đang tập trung điều động chỉ huy đoàn đội của mình nhắm bắn xuống các khu vực tập trung đông đảo kẻ địch thì bất thình lình, đang đi bên cạnh hắn, một gã thuộc hạ mang theo thần sắc ngẩn ngơ, chỉ tay về phía khoảng không bên trên chiến trường trước mặt, lắp bắp nói.
Ngạc nhiên trước biểu hiện trước giờ chưa từng thấy hắn có của tên thuộc hạ này, Bolic ngẩng đầu nhìn theo phương hướng mà đối phương chỉ tới thì đôi chân mày của hắn lập tức cau chặt lại với nhau.
Một bóng ảnh lạ lẫm, dần dần hạ thấp độ cao từ trên không trung đi xuống chiến trường, mà vị trí lại nằm ở khu vực trung tâm đội hình của thành viên hội [Rothschild], cảnh tượng này trông có vẻ rất kì dị.
Nhưng bất thình lình…
‘Rầm!’
Không hề có dấu hiệu nào báo trước, mặt đất bỗng nhiên nổ ra một tiếng kinh thiên động địa.
- “[Thượng Cấp Triệu Hồi Thuật - Địa Ngục Môn]!”
Kèm theo đó là một tiếng hét vang thật lớn của Đình Tấn, vọng ra khắp cứ điểm, lấn át luôn cả âm thanh ồn ào bên dưới chiến trường, mặt đất tức thì nổi lên một trận động đất, nứt nẻ ra từng đạo liệt phùng rộng lớn.
Ba người Bolic, Simon, Log ngay tức khắc biến sắc khi nghe được tiếng hét ấy, bọn họ hiển nhiên đã từng điều tra qua và biết rõ hiệu quả của cái kỹ năng này.
Cả thế giới Anh Hùng, nếu không tính đến khả năng có những người biết kỹ năng ấy, mà chưa từng sử dụng qua thì trước mắt, chỉ có duy nhất một người biết được kỹ năng đó và để lộ ra trước công chúng, người ấy không ai khác hơn chính là Long.
Tất cả mọi người đều nhớ Long đã từng dùng nó để diệt sát đi một lượng lớn nhóm thành viên của hội [The Throne], mà sau đó càng là giúp [The Alliance] vượt qua nguy cấp khi dùng chính kỹ năng ấy để phá hủy kế hoạch đánh lén của Henry.
Đã có không ít người quay chụp lại được đoạn phim trong mấy lần hành động đó của Long, nên bởi vì lý do này mà Long đã bị rất nhiều người bàn tán, mổ xẻ ra kỹ lưỡng những điểm mạnh và yếu của kỹ năng ấy.
Kết quả chỉ tóm gọn lại trong một câu duy nhất, ‘Mười giây diệt sát hoặc thảm cảnh toàn diệt’, ý nói chỉ trong giây đầu nếu không diệt sát được người triệu hồi kỹ năng, thì đồng nghĩa với việc, trận chiến ấy chỉ có một thảm cục là bị toàn diệt đối với kẻ địch của người triệu hồi [Địa Ngục Môn].
- “Toàn lực tập trung công kích tên Pháp Sư đang bay lơ lửng trên không trung đó! Nhanh lên!”
Phản ứng nhanh nhất là Bolic, không một giây trì hoãn, hắn đã hướng về đám thuộc hạ của mình quát lên, ném ra một cái mệnh lệnh tấn công đối với Đình Tấn.
Nháy mắt vô số công kích đang nhắm tới trung quân ngoài giữa chiến tuyến, liền chuyển dời lên người Đình Tấn.
Đình Tấn ngạo nghễ phi hành giữa không trung, hoàn toàn ngó lơ trước mênh mông bát ngát ma pháp cùng mũi tên mang theo kỹ năng công kích bay tới mình.
Hắn chỉ nhẹ nhàng sử dụng [Khống Vật Thuật] điều khiển cơ thể mình lách sang một bên, quỹ đạo di chuyển hầu như rất nhỏ. Mà hiệu quả mang lại thì lại to lớn vô cùng, có gần % - % số lượng đòn công kích đã trượt đi mất mục tiêu, đánh ra phía sau lưng Đình Tấn.
‘Rầm rầm rầm… phốc…’
- - -…
Số công kích còn lại lần lượt đánh lên người Đình Tấn, một loạt những con số tổn thương màu xám trôi nổi lên, chứng tỏ cho đòn công kích của hắn đã bị chặn lại bởi kỹ năng phòng thủ.
Tổn thương không ngừng nổi lên trên đầu Đình Tấn, nhiều đến nỗi đủ để tạo thành một cây cột dài thường thượt đến hơn cả mét.
Công kích từ xa, khả năng phản đòn của [Địa Ngục Cốt Giáp] cũng không có tác dụng. Nhưng đối với Đình Tấn, một chút tổn thương nho nhỏ đó, không đáng để hắn quan tâm.
Mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm vào cánh cửa [Địa Ngục Môn] đang trôi nổi ra khỏi khe nứt trên mặt đất.
- “Tản ra! Lui về phía sau!”
Simon dẫn đầu đoàn đội cận chiến của hội [Rothschild] trông thấy cảnh cổng khổng lồ ấy thì không kìm được toát ra mồ hôi lạnh lẽo trên trán, miệng run giọng rống lên phát ra mệnh lệnh.
Log cũng không khác là bao nhiêu, chỉ trông tới cảnh tượng y hệt những gì mà hắn đã từng xem qua, trên đoạn phim ghi hình của Long, đã đủ để khơi gợi lại chuỗi ý nghĩ kinh khủng, tại thời khắc vô lực chống đỡ trước một sức mạnh hủy diệt.
Không có một tia chần chờ, hắn cấp tốc mệnh lệnh cho đội ngũ của mình lẫn trốn đi ra bên ngoài chiến trường, tránh nơi cánh cổng [Địa Ngục Môn] đang mở ra càng xa càng tốt.
Chỉ trong vòng chưa đầy mười giây, hàng nghìn hàng vạn đòn kỹ năng công kích đã oanh tạc lên trên bề mặt mấy tấm [Địa Ngục Cốt Giáp] xoay xung quanh Đình Tấn. Nguyên bản tâm thái rất tự tin, tràn trề tinh thần của đám đội viên viễn trình do Bolic chỉ huy, bây giờ đã bao trùm lên một vẻ hoảng sợ không nói nên lời.
Mỗi một giây trôi qua, Đình Tấn trong mắt bọn họ giống như được bao trùm lên thêm một tầng hào quang, nhanh chóng hủy diệt đi ý chí chiến đấu của bọn họ.
- “Chỉ… chỉ huy… hắn, đánh không chết…”
Một tên đội viên sau khi công kích Đình Tấn hơn chục lượt có thừa, lắp bắp nói không thành lời với Bolic, trong lòng phi thường không cam tâm, dựa vào cái gì một tên Pháp Sư lại có thể đem công kích của bọn hắn xem như là đồ gãi ngứa? Cái này quá không khoa học!
Sắc mặt Bolic lúc này đã âm trầm đến độ muốn chảy ra nước, chính bản thân hắn cũng không tài nào nghĩ tới, đối phương lại khó nhằn đến mức độ như vậy.
- “Hahaha… giun dế loài người, Mephisto Đại Đế ta đến đây.”
Nhưng đúng tại thời điểm Bolic muốn hạ đạt mệnh lệnh tiếp theo, từ trong cánh cửa [Địa Ngục Môn] khổng lồ, bất chợt vọng ra một tiếng cười như âm thanh kim loại va chạm, làm người sở cả gai ốc lên.
Một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm đánh lên đại não đang rơi vào khoảng không của những người đứng gần cánh cổng [Địa Ngục Môn]. Mà vốn là miên man bất định, Bolic triệt để giật mình tỉnh lại, quát to một tiếng.
- “Toàn đội lập tức rút lui!”
Đã không thể đánh chết Đình Tấn để cắt đứt quá trình triệu hồi, lựa chọn duy nhất của bọn hắn lúc này chỉ còn lại là rút lui.
Còn việc liều mạng chống đối? Đấy là điều hoàn toàn không thể nào làm được, vì nó cơ hồ đã trở thành nhận định của phần đông những người tham gia thảo luận về kỹ năng [Địa Ngục Môn], do Long xuất ra.
Việc cường ngạnh chống cự chỉ mang lại một kết quả tổn thất nặng nề, mà thời gian để triệu hồi [Địa Ngục Môn] thì ai cũng biết là không thể quá lâu. Cho nên thay vì ngạnh kháng, phương pháp ẩn nhẫn lui quân trốn đi sau đó, chờ cho kỹ năng hết hiệu lực lại quay về chiến đấu sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.
- “Mephisto, nhanh làm việc, giết sạch đám người phía bên kia đi. Ta không có thời gian đợi ngươi đâu!”
Đình Tấn lạnh giọng quát lên, buông lời cảnh cáo đối với Mephisto.
Dù thái độ của hắn rất không tốt nhưng Mephisto tựa hồ cũng không để ý lắm, dường như cũng đã quen với việc đó rồi.
Hắn nhàn nhạt liếc mắt nhìn đám người co ro, liên tục lùi bước lại phía sau thì bỗng cảm giác một hồi khoái cảm, khi mà kẻ địch yếu nhược trước mắt đang run rẩy vì sợ hãi hắn.
- “Hahaha… Thượng Cấp Hỏa Pháp – Lưu Tinh Hỏa Vũ!”
Hưng phấn cười lớn một tiếng, Mephisto hơi khom người nhún mạnh một cái, bật nhảy thẳng lên giữa không trung, hai tay đồng thời đưa lên đầu, hắn gào thét lên với giọng nói trùng trùng điệp điệp va chạm với nhau.
Thanh âm vừa dứt, bầu trời xuất hiện vô số đốm lửa đỏ hừng hực bốc cháy, lao xuống với vận tốc ánh sáng, với phương hướng nhắm thẳng vào đội ngũ của hội [Rothschild].
- “Chạy mau!”
Cả cơ thể Simon trong nháy mắt trở nên căng cứng, thần sắc trắng bệch thất thanh hét lên, bước chân đồng dạng cũng không hề lưu lại bất kì dư lực, dẫm mạnh xuống đất phóng nhanh ra khỏi cánh cổng đã được mở rộng trên tường thành.
Người chơi của hội [Rothschild] lẫn [Rockefeller] cũng chẳng thèm để ý đến mệnh lệnh của chỉ huy, nhắm mắt cắm đầu bỏ chạy tứ tán ra xung quanh.
‘Ầm… uỳnh uỳnh uỳnh…’
-. [Hỏa]
-. [Hỏa]
…
Quá nhanh, quá nguy hiểm, bị Mephisto nhắm trúng thì có rất ít thành viên của hội [Rothschild] kịp thời chạy thoát.
Từng viên hỏa cầu khổng lồ nện xuống thẳng xuống khu vực bên trong cứ điểm, hoa lửa bắn ra bốn phía, dính lên người tên đội viên nào, lập tức sẽ khiến hắn đau đến chết đi sống lại.
Nhưng rất may mắn là nhờ có tổn thương khủng bố, bọn họ mới bị ngăn lại, không cần phải chịu đau đớn, tra tấn về mặt tinh thần.